Vô Thiên Đế

chương 108: đấu giá

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lý Thiên Hành ném cho tên kia mấy viên linh thạch, ánh mắt ngắm nhìn căn phòng vài lần.

- Đúng là không tệ, tùy tiện đem một thứ đi bán cũng được vài vạn linh thạch.

- Oa tỷ phu thật lợi hại ngay cả phòng chữ thiên cũng có thể lấy được.

Tiểu Linh giống như một con hồ điệp liên tục bay lượn trong phòng.

- Ta đột nhiên nhớ ra có người nào đó lúc trước từng nói chỉ cần ta có thể tiến vào phòng chữ thiên liền gọi ta một tiếng ca ca.

- Vậy bây giờ huynh muốn muội gọi huynh là ca ca hay là tỷ phu đây?

Tiểu Linh vừa nói xong hai nữ còn lại đều dùng ánh mắt kì lạ nhìn hắn, Lý Thiên Hành cảm giác có chút không ổn liền ho khan mấy tiếng.

- Tất nhiên là tỷ phu.

Hắn nói xong lập tức tiến lại chen vào giữa Ngọc Thanh với Y tiên.

- Thanh nhi chút nữa nàng thích thứ gì phu quân sẽ tặng nàng xem như là sính lễ của ta có được không?

Ngọc Thanh khẽ gật đầu, đôi môi nhỏ nhắn cong lên, ánh mắt tràn đầy hạnh phúc.

- Tỷ phu muội cũng muốn.

- Muội muốn cái gì? muốn sính lễ sao?

Tiểu nha đầu nghe hắn nói gương mặt xinh xắn đỏ ửng nhất thời không biết nên nói gì.

Đúng lúc này cửa phòng đột nhiên mở ra, một nữ tử từ bên ngoài bước vào.

- Lý công tử không biết hôm nay vạn bảo các chuẩn bị có làm cho công tử hài lòng không?

Lý Thiên Hành nhìn nữ nhân đối diện hai mắt tỏa sáng, hôm nay nàng lại lộng lẫy hơn vài phần.

- Đa tạ Ngọc Mị tiên tử quan tâm mọi thứ đều rất tốt.

Ngọc Mị khẽ liếc nhìn mấy nữ nhân phía sao Lý Thiên Hành, ánh mắt quyến rũ lại có thêm một chút đắt ý, chúng nữ vừa đối diện với nàng đều có cảm giác nguy cơ, ánh mắt cẩn thận đề phòng.

- Đây là nhiệm vụ tiểu nữ nên làm.

Nàng tiến đến bên cạnh hắn lấy ra một quyển sổ nhỏ.

- Đây là những thứ hôm nay bản các đấu giá hi vọng sẽ làm cho công tử hài lòng.

Lý Thiên Hành ngửi được một mùi hương mê người truyền đến lập tức vận linh lực đề phòng, sắc mặt bắt đầu đỏ bừng.

- Lần này lại làm phiền tiên tử.

- Ngọc Mị còn có chuyện giải quyết xin phép cáo lui.

Nàng đi vài bước đột nhiên quay đầu khóe miệng khẽ cong lên tạo nên nụ cười quyến rũ, ánh mắt phong tình vạn chủng mị hoặt chúng sinh liếc nhìn hắn sao đó sảy bước rời đi.

- Đây là thứ gì vậy? cho muội xem với.

Tiểu Linh thấy hắn vẫn còn thất thần liền cầm lấy quyển sổ nhỏ, ánh mắt có chút buồn bực.

- Yêu nữ kia sao lại xinh đẹp đến như vậy chứ?

Tiểu nha đầu càng nghĩ càng cảm thấy không công bằng, trong đầu liên tục nghĩ đến hai ngọn hùng phong lúc nảy thật sự có thể đè chết người.

Lý Thiên Hành sao một lúc ngây người liền cảm giác ánh mắt của mấy nữ nhân xung quanh đều có chút là lạ.

- Không lẽ yêu nữ kia có thể thông sát lưỡng giới sao?

Với vẻ đẹp thiên kiều bá mị của nàng chỉ sợ nữ nhân vừa nhìn cũng bị mê hoặt.

- Các muội làm sao vậy?

- Tỷ phu muội thấy nữ nhân kia rất tà đạo tốt nhất huynh đừng nên lại gần nàng ta.

- Ngọc Thanh, Y Tiên hai nàng cũng nghĩ như vậy sao?

Ngọc Thanh tuy không trả lời nhưng hắn có thể thấy được từ bên trong ánh mắt kia, nàng không hề thích Ngọc Mị, Y Tiên im lặng ngồi một bên nhìn buổi đấu giá đang diễn ra bên dưới.

Lý Thiên Hành thản nhiên tiến lại ngồi giữa hai nàng như chưa có chuyện gì xảy ra, hắn liếc một vòng bên dưới sàn đấu phát hiện ra vài gương mặt quen thuộc.

- Tại sao hai tên kia lại ngồi bên dưới?

Hắn nhìn Triệu Kiệt, Lý Khánh đang ngồi ở hàng ghế đầu vẻ mặt có chút ngạc nhiên, hai tên này đều là thái tử đản chắn chắc cũng thẻ bạc giống như tiểu nha đầu.

- Không lẽ bọn chúng có ý định chôm đồ hay sao?

- Tỷ phu huynh đang nghĩ đi đâu vậy, từ trước tới giờ chưa có ai giám cướp đồ ở vạn bảo các.

Tiểu Linh biểu môi nhìn hắn, bên trong đôi mắt linh hoạt có chút đắt ý, giọng nói cũng cao hơn mấy phần.

- Hôm nay là buổi đấu giá lớn mỗi năm chỉ có một lần, các vị thành chủ cùng vương tộc tiểu quốc đều đến đây để dự nên mới không đủ phòng cho bọn chúng.

- Vương tộc tiểu quốc cũng đến sao? Vậy gia gia của Ngọc Thanh có đến không?

Ngọc Thanh nghe hắn hỏi khẽ lắc đầu.

- Gia gia của muội đang bế quan nên không đến được.

- Vậy thì quá tốt.

Lý Thiên Hành thở phào một hơi, lão già đó mà có ở đây hắn lại phải tốn thêm một mớ linh thạch.

- Thiên Hành có chuyện gì sao?

- À, không có gì chỉ là thấy tiếc cho gia gia của nàng thôi, cơ hội hiếm có như thế này lão gia tử lại không thể có mặt.

Ngọc Thanh nhìn vẻ mặt tiếc nuối của hắn trong lòng vô cùng hạnh phúc, bàn tay nhỏ bé nắm lấy tay hắn.

- Gia gia biết chàng nghĩ cho người như vậy nhất định sẽ rất vui.

Tiểu Linh ngồi bên cạnh nhìn hai người thân mật ánh mắt liên tục xoay chuyển.

- Tỷ phu gia gia của Thanh tỷ không có ở đây vậy thì huynh giúp tỷ ấy mua đồ đi.

- Tất nhiên, chỉ cần những thứ thê tử của ta thích ta sẽ tìm mọi cách đoạt lấy cho nàng.

- Oa tỷ phu huynh thật đẹp trai a.

Tiểu nha đầu hai mắt long lanh nhìn hắn giống như nhìn thấy thất phẩm đan dược xuất thế.

Lý Thiên Hành đắt ý mỉm cười ánh mắt khẽ liếc nhìn Y Tiên ngồi bên cạnh đúng lúc nàng cũng đang lén nhìn hắn, ánh mắt hai người vừa chạm vào nhau Y Tiên liền cuối đầu nhìn hướng khác.

Bên dưới sàn đấu giá Ngọc Mị bước lên kháng đài, mỗi bước đi đều làm cho lòng người rung động, ngọc phong nhảy múa, kiều đồn ẩn hiện, ánh mắt quyết rũ liếc nhìn xung quanh.

- Các vị đạo hữu đa tạ các vị hôm nay đã nể mặt vạn bảo các đến đây, hi vọng buổi đấu giá lần này sẽ không làm cho các vị thất vọng, Ngọc Mị xin tuyên bố buổi đấu giá chính thức bắt đầu.

Ngọc thủ của nàng vừa giơ lên xung quanh kháng đài lật tức trở nên cuồng nhiệt, một nữ tử bước ra mang theo một bình ngọc đặt lên bàn.

- Đây là tứ cấp linh dược thanh linh đan đã đạt đến cực phẩm, giá khởi điểm vạn trung phẩm linh thạch.

Lý Thiên Hành nhìn bình linh dược bên dưới ánh mắt có chút kinh ngạc, không ngờ đan dược của hắn lại được chọn làm vật phẩm khai màng.

- Không ngờ vật phẩm đầu tiên đã là tứ cấp linh dược.

- Chỉ là một viên tứ cấp linh dược có cần phải làm quá như vậy không?

Tiểu Linh nhìn bộ dáng thờ ơ của hắn nếu là trước đây nàng nhất định cho tên này một trận.

- Tỷ phu huynh không nghe nữ nhân kia nói sao, viên đan dược này đã đạt đến cực phẩm cho dù là gia gia của muội cũng không thể luyện chế được.

- Đó là do lão ta vô dụng, đợi thêm vài năm nữa Thanh tỷ của muội sẽ luyện mấy viên cho muội.

Tiểu nha đầu nghe hắn nói sắc mặt lập tức đen lại, ánh mắt dọa người nhìn hắn.

- Tỷ phu huynh vừa mới nói ai vô dụng?

- Là… ta vừa nói gì sao? À đúng rồi, Thanh nhi tại sao gia gia nàng lại không đến?

Tiểu Linh nhìn hắn đánh trống lãng liền hừ lạnh một tiếng ghi hận trong lòng, ánh mắt lại hướng về sàng đấu.

Lý Thiên Hành nhìn từng kiện vật phẩm được mang lên bắt đầu cảm thấy nhàm chán, hắn cầm lấy quyển sổ lúc nãy của Ngọc Mị bắt đầu xem xét.

- Thơm thật.

Hắn lén nhìn hai nữ nhân bên cạnh thấy hai nàng vẫn nhìn bên dưới lập tức cuối đầu nhìn từng kiện vật phẩm bên trong, vẻ mặt chăm chú như mấy con mọt sách.

- Oa thật xinh đẹp.

Lý Thiên Hành đang mê mang đột nhiên nghe tiểu nha đầu hét lên lập tức giấu quyển sổ đi ánh mắt hướng về phía sàng đấu.

- Đây là một kiện huyền khí thượng phẩm do một vị lục cấp luyện khí sư chế tạo có thể đỡ được liên tiếp ba lần công kích của nguyên anh cảnh, giá khởi điểm vạn trung phẩm linh thạch.

Lý Thiên Hành nhìn chiếc vòng tay lấp lánh bên dưới, màu sắc như thủy tinh còn có thể phản chiếu ánh sáng, bên trên nạm thêm mấy viên hồng ngọc đúng là vừa xinh đẹp lại vừa sang trọng.

- Thanh nhi nàng thích thứ này không?

Ngọc Thanh lắc đầu, vẻ mặt vẫn như cũ.

- Thứ này không hợp với thiếp.

Hắn nghe nàng nói cũng đúng, tính tình của nàng giản dị như vậy đúng là không thích hợp với những thứ này, ánh mắt hắn đảo tới chỗ Y Tiên nhìn phản ứng của nàng cũng chẳng khác gì Ngọc Thanh.

- Chẳng lẽ nha đầu này không có hứng thú với phàm vật sao?

Ngoại trừ viên tiên thạch lúc trước thì hắn chưa bao giờ thấy nàng động tâm với thứ gì ngoài hắn.

- Tỷ phu muội thích thứ này, huynh mua cho muội có được không?

Tiểu nha đầu tiến lại bên cạnh nắm lấy cánh tay hắn lắc vài cái, đôi mắt long lanh to tròn tràn đầy mong đợi nhìn hắn.

- Ta hiện tại không có linh thạch.

Tiểu Linh nhìn hắn vẫn còn do dự lập tức chạy sang chỗ của Ngọc Thanh.

- Thanh tỷ muội thật sự rất thích thứ này.

Ngọc Thanh nhìn ánh mắt đỏ ửng của biểu muội mình, nàng khẽ quay sang nhìn nam nhân bên cạnh.

- Thiên Hành…

- Được rồi, được rồi.

Lý Thiên Hành nhìn xuống kháng đài, cái vòng tay kia bây giờ đã được nâng lên vạn trung phẩm linh thạch.

- Xem ra lão tử không những dẫn sói vào nhà mà còn dẫn thêm một tên đồng đạo.

Hắn đột nhiên nhận ra bản thân mình ngay từ khi bước vào vạn bảo các đã bị tiểu nha đầu này gài hàng, thật đúng là có tư chất của một đào mộ giả.

- vạn.

Lý Thiên Hành vừa ra giá tất cả mọi người xung quanh đều im lặng, chẳng ai muốn đắt tội với một vị đại nhân vật ở phòng chữ thiên chỉ vì một vật không đáng giá.

- Tỷ phu huynh thật đẹp trai a.

Tiểu Linh đột nhiên chạy tới hôn hắn một cái vẻ mặt tràn đầy hưng phấn, ánh mắt lấp lánh nhìn chiếc vòng tay bên dưới.

Lý Thiên Hành sờ mặt mình, khóe miệng khẽ cong lên.

- Xem ra cũng không lỗ.

Truyện Chữ Hay