Vô Sỉ Đạo Tặc

quyển 1 chương 4: dục thất trung đích tuyệt sắc thiểu nữ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Không phải Phí Thản!

Cổ Diêu không nhịn được rùng mình một cái, thông qua cảm giác băng lãnh truyền tới từ yết hầu, có thể đoán ra sự sắc bén của lưỡi dao.

Hạ ý thức nhìn xuống một cái, Cổ Diêu đã chứng minh ý nghĩ của mình. Đó là một thanh đoản kiếm sắc bén vô cùng, nhãn lực của Cổ Diêu không tính là cao minh, nhưng cũng có thể dễ dàng nhìn ra, cái này khẳng định không phải là binh khí tầm thường. Nó nhìn qua giống như một dòng nước mùa thu sâu thẳm, trên lưỡi có ánh sáng rõ rệt, giống như một dòng thủy ngân bắn ra, lóe sáng chói mắt. Hàn khí tận xương xuyên qua yết hầu, cơ hồ muốn làm cho Cổ Diêu phát lãnh, cho dù hắn đang ngâm mình trong nước nóng.

Cổ Diêu cảm thấy nếu như mình động một chút, mũi nhọn của thanh vũ khí này sẽ dễ dàng xuyên thủng yết hầu của mình, cướp đi tính mạng.

Sợ run cả người, Cổ Diêu kinh hãi run rẩy nói “Đừng, đừng giết ta!”

Đối phương không nói gì, chỉ thở dốc.

Một làn hương lan xông thẳng tới, Cổ Diêu lấy hết can đảm ngẩng đầu lên, sau đó lại ngây người ra. Bởi vì vị khách giống như hung thần giết người không gớm tay này lại là một nữ tử, còn lại một thiếu nữ phi thường xinh đẹp.

Một mái tóc dài xinh đẹp màu olive , mặc một chiếc áo lụa màu lục, trên cổ cùng cổ tay còn có nhiều món trang sức xinh đẹp nho nhỏ. Trang phục hoạt bát nói lên tuổi nàng còn nhỏ, đại khái so với Cổ Diêu cũng không cách nhau lắm, bất quá thiếu nữ khoảng tuổi này lại có thể dùng từ “thiên kiều bá mị” mà hình dung.

Ngũ quan trên khuông mặt tuổi hoàn mỹ tiêu chuẩn kia rất là tinh xảo, đều nằm ở vị trí thích hợp nhất, Cổ Diêu thậm chí phát hiện những mỹ nữ hắn từng thấy qua so vời nàng đều kém vài phần. Lông mi như vẽ, da thịt trắng tựa tuyết, dưới cái mũi như ngọc là cái miệng anh đào nhỏ nhắn tươi non hồng hào, làm cho người ta khó cưỡng lại cảm giác muốn cắn một cái. Khi Cổ Diêu nhìn tới đôi mắt phượng nhỏ dài của nàng thì từ đó bắt đầu minh bạch hàm nghĩa của câu “Minh mâu thiện lãi”.

Đôi mắt màu cafe lưu chuyển, cố phán sanh tư, xảo tiếu thiến hề, thần thái của nàng vừa giống như thiên sứ mỉm cười, lại vừa như ma nữ dụ hoặc. Nếu không cẩn thận, tâm thần, thậm chí cả linh hồn cũng đều bị đôi mắt đầy ma tính của nàng bắt mất, vạn kiếp bất phục.

Cho dù kiếm sắc đặt trên yết hầu, thời khắc phi thường nguy hiểm đến tánh mạng, Cổ Diêu vẫn có cảm giác như là đang hẹn hò với tình nhân, tâm thần nhộn nhạo, nhịn không được có chút ngây ngốc mà nhìn nàng chằm chằm.

“Ngươi nhìn cái gì?” Thiếu nữ nhướng mày, cũng là đang tức giận, mà nhìn bộ dáng tức giận lại càng thêm kiều diễm.

Bất quá trên đoản kiếm lại trên đến hàn khí lẫm liệt đã làm cho Cổ Diêu hồi thần lại, nhớ đến vừa rồi thần hồn điên đảo, bộ dạng ngây ngốc đến nỗi cả tên họ của mình cũng quên mất, trên trán mồ hôi lạnh đầm đìa.

Mẹ kiếp, mỹ nữ này là ma nữ! Là sinh ra để mị hoặc nam nhân!

Nhớ đến tình hình lúc trước, nếu nói nàng muốn mình tự sát, sợ rằng cũng không có do dự mà thực hiện mất!

Tuổi còn nhỏ đã như thế, lớn lên thì thế nào? Nữ tử này sau này khẳng định là quốc họa, là loại sẽ làm vô số nam nhân chém giết để mà tranh đoạt.

Chỉ là nàng nửa đêm xông vào trong phòng tắm của mình có mục đích gì đây?

Cổ Diêu đột nhiên nhớ đến một chuyện rất kinh khủng.

Gần Thập Lý Phố, thường xuyên có những cô nhi mất đi phụ mẫu trong chiến tranh lại vô cớ mất tích, hơn nữa lại đều là đồng nam, khi những đồng nam này được tìm thấy thì đã trở thành một cổ thi thể, không có huyết nhục, chỉ là một thây khô chỉ có xương cốt cùng da bao bên ngoài, lần đó việc này truyền đi khắp nơi, làm lòng người hoảng loạn.

Theo những người có trí thức nhận định, chuyện này do một nữ ma đầu tu luyện tà công gây nên, còn là tà công mất nhân tính nhất, chuyên môn thu lấy đồng trinh của xử nam để tăng cường thực lực của mình.

Vừa lúc Xích Viêm thành cùng Hàn Băng thành trong tình trạng chiến tranh nóng bỏng, không hề quan tâm đến những chuyện trong lãnh địa. Vì vậy nữ ma đầu lại không kiêng kị gì làm loạn khắp nơi, các vụ cô nhi mất tích ở Thập Lý phố vẫn không hề dừng lại.

Cổ Diêu lại đánh giá thiếu nữ trước mắt, nhịn không được lạnh người run lên một cái, trên thế giời này có nữ tử còn nhỏ tuổi như thế mà có thể làm điên đảo chúng sanh sao?

Nghe người khác nói, vị nữ ma đầu kia cũng đã năm, sáu chục tuổi, song vẫn còn vẻ trẻ đẹp mỹ mạo, hai mắt mang theo yêu lực, chỉ cần nàng nhìn vào một người đồng nam thì đồng nam đó liền không tự chủ được, ngơ ngơ ngác ngác đi theo nàng, cùng nàng giao hoan, sau khi xuất tinh liền chết đi, biến thành một cái thây khô.

Càng nghĩ càng thấy sợ, càng nhìn càng cảm giác thiếu nữ trước mắt vô luận bề ngoài hay là cái loại mị lực yêu mị kèm theo đó đều cùng với vị nữ ma đầu trong truyền thuyết kia hoàn toàn phù hợp, có nữ nhân nào lại nữa đêm vô cớ xông vào phòng tắm của nam nhân chứ?

Chân Cổ Diêu có chút mềm nhũn ra, răng đánh vào nhau kêu lách cách nói: “Nữ, nữ hiệp, muốn gian cứ gian , ngàn vạn lần đừng giết a!”

Thiếu nữ run người một cái: “Cái gì?”

Cổ Diêu chuyển tâm nhanh như điện: “Đừng, đừng thấy ta còn nhỏ tuổi, thật sự đã không còn là xử nam rồi, khi mười hai ta tuổi đã cấp cho Xuân Mai ở Thiên Hương Lâu kế bên.”

Bởi vì hắn nghe người khác nói, nữ ma đầu chỉ cần đồng nam, nam tử đã quan hệ đối với tà công của nàng có hại không lợi, tình thế cấp bách liền nói lung tung một hồi, hi vọng có thể qua được kiếp này.

Thiếu nữ “phì” một tiếng: “Ai quản ngươi có là xử nam hay không!”

Nói xong mặt xinh có chút hồng lên, tình cảnh như hiện tại, lại nói những lời mập mờ này, tựa hồ có nhiều ý trong đó.

Xong hết tồi, Cổ Diêu âm thầm kêu khổ, lời đồn đại có chỗ sai rồi, vị nữ ma đầu xử nam hay không xử nam đều thông sát , kiếp nạn này không thoát khỏi rồi.

Kỳ quái là, nữ ma đầu này lại có chút chật vật, đầu tóc buộc loạn, trên mặt có chút bụi, áo lụa cũng bị thủng vài lỗ nhỏ.

Lúc này bên ngoài đột nhiên có một trận hỗn loạn, tiếp đó lại có tiếng mắng chửi, nhưng rất nhanh trở thành tiếng kêu thảm, tiếp đó lại trở thành tịch mịch.

Sắc mặt thiếu nữ khẽ biến, áp tai trên mặt đất cẩn thận nghe ngóng, tiếp đó nhanh chóng thu hồi kiếm, hướng Cổ Diêu nhẹ giọng nói: “Nghe này, thấy chuyện phải hành sự cho khéo, nếu không ta giết ngươi!”

Nói xong nàng không ngờ lại tung thân tiến vào trong bồn tắm, chìm vào trong nước.

Cái bồn tắm nàng cũng không tính là nhỏ, nhưng nói thế là chỉ tương đối đủ cho một người, hai người thì lại có chút chật chội.

Cô gái cơ hồ cả người đều chìm vào trước người Cổ Diêu, da thịt hai người không thể tránh khỏi có chút đụng chạm, hơn nữa Cổ Diêu bị chạm vào khu vực mẫn cảm của nam nhân, làm cho hắn không tự chủ được cứng lên.

Mười tuổi, cũng đã là tuổi biết chuyện tình cảm rồi, hơn nữa Cổ Diêu kẻ lang bạc từ sớm so với nam hài bình thường thì hiểu biết còn sớm hơn, lập tức liền sinh ra phản ứng là bình thường, mặc kệ nữ nhân kia là nữ ma đầu trong truyền thuyết, Cổ Diêu vẫn không kìm hãm được, sự tình này dù sao vẫn vô pháp dùng đầu mà khống chế được.

Rất nhanh, hắn cảm giác được một địa phương mềm mại.

Cổ Diêu âm thầm kêu khổ, huynh đệ ơi huynh đệ, ta biết ngươi oai hùng anh tuấn, uy mãnh tuyệt luân, tuyệt thế vô song, nhưng cũng đừng sính cường lúc này chứ, nếu ma nữ kia không cao hứng, dùng kiếm cứa một cái, chúng ta nói không chừng liền vĩnh biệt!

Thân thể mềm mại của cô gái rõ ràng run lên một chút, song cũng không dám nhúc nhích.

Một hắc ảnh vô thanh vô tức trong chớp mắt hiện ra, toàn thân hắc y, một người mang mặt nạ mặc hắc y, so với u linh không khác gì, Cổ Diêu còn không biết hắn như thế nào mà đi vào phòng tắm.

Truyện Chữ Hay