“Còn Bông Vải thì sao?" Lâm Kim Thư lại hỏi.
Bạch Cẩm Sương nói: "Đến chỗ mẹ tớ rồi!”
Lâm Kim Thư trầm mặc một lát, không biết nghĩ đến cái gì, đột nhiên nói: "Cậu có chắc Mặc Tu Nhân đang bận rộn làm việc không?”
Bạch Cẩm Sương căn bản đang suy nghĩ lung tung, nghe được lời này của Lâm Kim Thư, vẻ mặt hơi thay đổi: "Có thể!”
Lâm Kim Thư nói: "Cậu cũng đừng nghĩ nhiều, tớ chỉ là hỏi một chút, nhân phẩm Mặc Tu Nhân cũng rất đáng tin cậy, nhưng, bất kể thế nào, cậu vẫn nên cảnh giác một chút!”
Tuy rằng nói, Mặc Tu Nhân luôn coi trọng và thương yêu Bạch Cẩm Sương, nhưng...có một ai dám chắc, cả đời họ chỉ yêu duy nhất một người!
Cho nên, người đàn ông một khi khác thường, người phụ nữ sẽ suy nghĩ rất nhiều, Lâm Kim Thư cũng vậy, cô ấy nghe được Bạch Cẩm Sương nói Mặc Tu Nhân đột nhiên rất bận rộn, liền theo bản năng nghĩ đến loại chuyện này.
Bạch Cẩm Sương gật đầu, cô cũng biết suy nghĩ của Lâm Kim Thư, một mặt lo lắng cho bản thân, mặt khác, lại sợ cô ấy suy nghĩ nhiều, nhịn không được liền an ủi cô ấy.
Xe đến cửa Tây Minh Nguyệt, Bạch Cẩm Sương cùng Lâm Kim Thư xuống xe, các cô vừa mới vào đại sảnh, liền thấy phòng ở cuối hành lang, có ba người đang giằng co.
Bạch Cẩm Sương nhận ra Sở Hạnh Từ và Thẩm Đinh
Nhiên, lại không biết người phụ nữ bên cạnh Sở Hạnh Từ.
Lâm Kim Thư đang định đi qua, lại bị Bạch Cẩm Sương kéo lại, trốn ở phía sau chậu cây cao hơn người.
Lâm Kim Thư nhíu mày: "Có chuyện gì vậy? Cẩm
Sương!”
Bạch Cẩm Sương nói: "Bên kia là Thẩm Đinh Nhiên và Sở Hạnh Từ, bọn họ...hình như đang có mâu thuẫn, chúng ta đừng qua đó, sẽ khiến bọn họ xấu hổ!”
Lâm Kim Thư gật đầu.
Bạch Cẩm Sương nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi nhìn thấy, tâm tình có chút phức tạp, lúc này, cô nghe được âm thanh lớn đang cố chấp hỏi: "Anh Sở, anh và cô ta rốt cuộc có quan hệ gì?”
Giọng nói của Sở Hạnh Từ, nghe có vẻ rất lạnh lùng: "Thư ký!”
Mắt Thẩm Đinh Nhiên đỏ bừng: "Chỉ là thư ký sao? Thư ký, tại sao cô ta lại sống trong ngôi nhà mà anh đã mua?”
Sở Hạnh Từ giải thích: "Cô ấy không mua được một ngôi nhà, tạm thời mượn chỗ đó để ở!”
Thẩm Đinh Nhiên mỉa mai: "Anh nghĩ rằng em sẽ tin điều đó?”
Sở Hạnh Từ mặt không chút thay đổi: "Tin hay không tuỳ em!”
Thẩm Đinh Nhiên buồn bã cắn răng: "Anh có cần nói chuyện với em như vậy không?”
Đoạn thời gian trước, cô ấy bởi vì chuyện của Hứa Phồn Tinh, cùng Sở Hạnh Từ chiến tranh lạnh, cô ấy cho rằng, Sở Hạnh Từ sau khi cùng bố cô ấy thương lượng hồn ước, hẳn là cho mình cao hơn một bậc, cô ấy liền chủ động tìm Sở Hạnh Từ nói chuyện.
Lại không nghĩ tới, thái độ của Sở Hạnh Từ vẫn thờ ơ, cho đến hôm nay cô ấy điều tra được, trong căn hộ của Sở Hạnh Từ, lại xuất hiện người phụ nữ khác.
Mấy năm nay anh ta có thời gian rảnh rỗi, đều sẽ cùng người phụ nữ này ra ngoài, mà người phụ nữ này cũng không phải người khác, chính là thư ký đi theo Sở Hạnh Từ mấy năm nay! Thẩm Đinh Nhiên như thế nào cũng không tin kết quả này, cho đến bây giờ cô ấy hiện tại, tận mắt nhìn thấy!
Sở Hạnh Từ suy nghĩ một cái gì đó lạnh lùng nói: "Thẩm Đinh Nhiên, nếu không có chuyện gì khác, thì bọn anh đi trước! Nếu em muốn từ hôn với anh, hãy nói trực tiếp với bố em, anh sẽ nói chuyện với ông ấy!”
Sở Hạnh Từ nói xong, liền kéo nữ thư ký kia định rời đi.
Thẩm Đinh Nhiên hoàn toàn sụp đổ: "Tại sao! Tại sao anh lại làm thế với em, cô ta tốt hơn em? Sở Hạnh Từ, anh sao có thể nhẫn tâm như vậy, anh biết rõ...em thích anh nhiều năm như vậy! Chúng ta đều đã đính hôn!”
Sở Hạnh Từ nghe được lời này, rốt cuộc là không trực tiếp rời đi, anh xoay người nhìn Thẩm Đinh Nhiên: "Kết hôn đều có thể ly hôn, huống chi là đính hôn! Phải biết rằng, đàn ông đều sẽ đa thê, anh cũng không ngoại lệ! Anh nói, nếu em muốn thì có thể huỷ hôn, trước khi đám cưới được tổ chức, bất cứ lúc nào!”
Sở Hạnh Từ nói xong, lần này cũng không quay đầu lại liền đi ra ngoài.
Thẩm Đinh Nhiên nhiên chật vật đuổi theo, nằm lấy cánh tay anh ta, giọng nói hèn nhát đến cực điểm: "Anh Sở, không phải như vậy, anh nhất định là đang lừa em, đúng không? Chắc anh có nỗi khổ gì đó, phải không? Cô ta không phải là người yêu của anh, anh chỉ là mối quan hệ cấp trên và cấp dưới, phải không? Nếu hai người ở bên nhau, thì đã sớm ở bên nhau rồi!”
Sở Hạnh Từ không nghĩ tới Thẩm Đinh Nhiền nói như vậy, sắp đến ngày tổ chức hôn lễ, cuối cùng anh ta vẫn do du.
Anh ta hy vọng cô ấy cho rằng anh ta là đa thê, có thể rời khỏi anh ta, đến lúc đó, anh ta hủy hoại nhà họ Thẩm, cô ấy sẽ chỉ biết càng hận anh ta, chứ không phải yêu hận đan xen!
Nghĩ đến đây, anh ta nhắm mắt lại, nhẫn tâm hất tay Thẩm Đinh Nhiên ra, vẻ mặt hờ hững: "Anh nói rồi, anh chính là như vậy, tổ chức hôn lễ và huỷ hôn, em chọn một cái đi!”
Nói xong, anh ta không chút lưu luyến liền bước chân rời đi.
Thẩm Đinh Nhiên thích Sở Hạnh Từ nhiều năm như vậy, làm sao có thể nói từ bỏ liền từ bỏ đây!
Cô ấy suy sụp, nhìn về phía Sở Hạnh Từ hét lên: "Em sẽ không từ bỏ, cả đời cũng sẽ không, ngay cả khi anh không thích em, em cũng muốn được ở bên anh, cả đời này!"
Nghe được ba chữ cuối cùng, Sở Hạnh Từ lưỡng lự bước đi, cuối cùng, anh ta vẫn không quay đầu, liền rời đi.
Bạch Cẩm Sương và Lâm Kim Thư đứng sau chậu cây, hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt hai người phức tạp đến cực điểm.
Lâm Kim Thư thấp giọng: "Phải làm sao bây giờ?" Bạch Cẩm Sương nhằm mắt lại: "Chúng ta chờ một chút, chờ cô ấy rời đi, Thẩm Đinh Nhiên kiêu ngạo như vậy, nhất định không hy vọng có người quen nhìn thấy bộ dạng chật vật của cô ấy như vậy!”
Lâm Kim Thư cắn răng, giọng nói có chút buồn bực: "Tớ rất thương cô ấy!”
Bạch Cẩm Sương thở dài: "Tớ cũng rất thương cô ấy!
Thế nhưng, Thẩm Đinh Nhiên vừa rồi đã nói như vậy, đương nhiên sẽ không dễ dàng huỷ hôn, niềm kiêu hãnh và lòng tự trọng của cô ấy, cũng không cho phép chuyện này xảy ra với cô ấy, cùng bất luận ai ngăn cản, cho nên...cho nên hôn lễ của họ vẫn tiến hành đúng dự định!” Bạch Cẩm Sương thật ra cũng đại khái đoán được hành động đó của Sở Hạnh Từ, là vì nhẫn tâm để Thẩm
Đinh Nhiên rời khỏi anh ta.
.
Đam Mỹ Hài
Thế nhưng, anh ta không nghĩ tới, lúc trước, sau khi anh ta biết được chân tướng cái chết của bố mẹ anh ta, quyết định trả thù Thẩm Đinh Nhiên, tình yêu hận thù giữa bọn họ, liền hỗn loạn dây dưa cùng một lúc, cuối cùng cũng không phân biệt được. Chỉ tiếc, Bạch Cẩm Sương chỉ có thể nhìn Thẩm Đinh Nhiên đau lòng, lại không thể chủ động giúp đỡ được cái gì, dù sao, chuyện tình cảm, ai cũng không giúp được ai, rất dễ chữa lợn lành thành lợn què.
Huống chi, giữa Sở Hạnh Từ và nhà họ Thẩm, có mối hận thù không thể hóa ra!
Anh ta cho dù là có thể từ bỏ Thẩm Đinh Nhiên, cũng sẽ không bỏ qua Thẩm Diệp Bách, cho nên, đây là một nút thắt không thể giải quyết được!
Lâm Kim Thư trong lòng buồn bực đến khó chịu: "Vậy chúng ta...chỉ có thể nhìn cô ấy khóc thôi sao?”
Bạch Cẩm Sương nhắm mắt lại, vẻ mặt có chút khó chịu: "Cô ấy sẽ không để cho bản thân rơi vào tình huống này quá lâu!”
Quả nhiên, Bạch Cẩm Sương vừa nói xong, Lâm Kim Thư liền thấy, Thẩm Đinh Nhiên lau nước mắt, vội vàng đứng dậy rời đi, giống như vừa rồi chật vật đến cuồng loạn, người chất vấn Sở Hạnh Từ không phải là cô ấy.
Tâm trạng Lâm Kim Thư rất phức tạp, cô ấy biết Thẩm Đinh Nhiên và Sở Hạnh Từ, nhưng mà, lại không có điểm gì giống nhau.
Hôm nay nhìn thấy điều này, cô ấy thực sự là cảm xúc lẫn lộn: "Sở Hạnh Từ đó...anh ta sao lại tra như vậy!”
Bạch Cẩm Sương nhìn Lâm Kim Thư một cái, cười cười không nói gì, cô không cách nào nói cho Lâm Kim Thư biết, chuyện thù hận rối rắm giữa Sở Hạnh Từ và Thẩm Gia Bách, Mặc Tu Nhân đã đồng ý với Sở Hạnh Từ, muốn giúp anh ta giấu diếm.
Cô nói: "Hãy gọi cho tên hacker đó và hỏi anh ta ở phòng nào!"
Lâm Kim Thư gật đầu, lấy điện thoại ra gọi điện thoại.
Bạch Cẩm Sương nghĩ đến chuyện vừa rồi, không thể không nghĩ tới, Mặc Tu Nhân gần đây bận rộn như vậy, thật sự chỉ là bận rộn làm việc sao?
Cô đang nghĩ, Lâm Kim Thư đã gọi điện thoại xong,nói với cô: "Giọng nói của tên nhóc đó nghe rất trẻ, nói anh ta sẽ ra ngoài đón chúng ta ngay lập tức!" Bạch Cẩm Sương nhíu mày: "Tên nhóc? Anh ta bao nhiêu tuổi?”
Lâm Kim Thư chớp chớp mắt: "Lúc trước điều tra tư liệu, nhìn lướt qua, hình như là...26 tuổi!”.