Ba Nguyên Y tức giận nhìn cô. Trên đầu ông giống như xuất hiện một đám mây đen.
" Không biết con có phải con của ta không nữa. Người ta tới nhà con là con bỏ đi hả??? " Ông la to
Nguyên Y rất biết điều cảm nhận được sát khí cô liền chạy tới bóp vai ông nịnh nọt.
" Ba chẳng lẽ con phải ở đó sao? Căn nhà đó vốn dĩ không có chỗ cho con!! "
Ông đứng dậy nhìn cô, thiệt không ngờ ông lại có một đứa con gái không thông minh một chút nào.
" Căn nhà đó là của con. Cho dù muốn hay không con cũng phải về. "
Thế là chỉ một tiếng sau đó cô đã được hộ tống tới tận nhà họ Vưu.
Nguyên Y mở cửa bước vào nhà . Nhìn thấy Dĩnh Nhi ngồi trên chiếc ghế salon ung dung coi phim.
Cô ta quay lại nhìn Nguyên Y trong lòng không ngừng nguyền rủa.
" Đi rồi còn quay lại đây làm gì?? "
Giọng nói của cô ta vô cùng cay độc khiến cho Nguyên Y vô cùng khó chịu.
Cô đối diện nhìn cô ta.
" Cô nên nhớ tôi là chủ còn cô là khách. Việc tôi đi hay ở không đến lược cô quyết định!! "
Cô ta nắm chặt bàn tay lại cố gắng kìm nén cơn tức giận.
" Một kẻ cướp mất hạnh phúc của người khác có thể mặc dày nói chuyện với cái giọng điệu đó sao hả? "
Đúng cô ta nói không sai nhưng chuyện đó là ngoài ý muốn.
" Coi như chuyện đó tôi xin lỗi cô nhưng tôi nói cho cô biết tôi sẽ không tha thứ cho kẻ phá vỡ tổ ấm của mình đâu. Vậy nên mong cô hãy dữ lại cho mình một ít lòng tự trọng. Nguyên Y Y tôi không phải là dạng nữ chính bánh bèo trong mấy bộ phim ngôn tình đâu!! "
Cùng lúc đó anh đi làm về nhìn thấy cảnh hai người phụ nữ đang đàm đạo với nhau làm anh có chút bất ngờ. Nhưng mà nhìn thấy Nguyên Y càng khiến anh bất ngờ hơn.
Vừa nhìn thấy anh Nguyên Y liền chạy lên phòng. Anh cũng đi theo cô bỏ mặc cô ta.
Căn phòng này cô mới đi có một tuần sao trong nó khác lạ như thế này.
Chẳng phải cách trang trí cũ nhưng chỉ có mỗi chiếc giường là vẫn còn nguyên thôi.
Cô quay lại nhìn anh, nước mắt cứ vậy mà rơi xuống.
" Anh cho cô ta vào đây đúng không? "
Dừng lại một chút cô cầm một chiếc kéo lên. Cắt hết tất cả đồ đạc có trong phòng.
" tôi cắt hết cho anh xem, dám cho người khác ngủ trên giường của tôi. Hu hu!!! "
Thật không thể tin cô lại có những phản ứng như vậy.
Anh ôm cô vào lòng vỗ nhẹ lưng cô.
" Nguyên Y em thật quá đáng những thứ tôi chuẩn bị cho em đều bị em phá hủy hết rồi!! "
Nghe những lời của anh, cô cũng thả lỏng rất nhiều.
" Cô ta sẽ không ở đây lâu đúng không? "
" ừ"