Mặc dù Đường Vấn bị lời Mạc Đại Linh làm cho cao hứng, nhưng Mạc Đại cũng không muốn cho Đường Vấn ngưng việc học, vì vậy tối Mặc Đại Linh liền gọi cho Tiễn Như, báo Đường Vấn đồng ý gia nhập làng giải trí, nhưng không phải lúc này, mà là sau khi nàng tốt nghiệp đại học.
Tiễn Như sau khi nghe phân bổ của Tổng tài, bất cứ điều kiện gì đều đáp ứng, đối với yêu cầu của các nàng không suy nghĩ mà đồng ý, không rõ nàng như vậy có mục đích gì, Mạc Đại Linh lòng tuy chút nghi hoặc nhưng cũng không thể tìm ra lý do, tạm thời vẫn là quy tội do mị lực Đường Vấn.
Kết quả việc để cho Đường Vấn tham gia và trở thành ngôi sao hãy còn là khoảng xa không hẹn thời điểm.
Tại ngày thanh bình đầy ý nghĩa này, thời gian không nhanh không chậm trôi qua, từ biệt mùa hè oi bức, nghênh đón trời vào thu của mùa lá rụng.
Hôm nay là thứ , khó có được thời gian rảnh rỗi để Đường Vấn liên lạc cùng bạn bè, Mạc Đại Linh mời Tạ Ôn Xa và Lục Minh đến chơi, cũng không nghỉ đến lại nghênh đón thêm một vị khách lạ. Trên lưng mang túi du lịch, quần Jean cùng áo thun, đứng ngoài cửa bấm chuông.
"Tính... tong...."
Nghe tiếng chuông, Mạc Đại Linh có chút nghi hoặc nhìn số người hiện diện phòng khách, giờ này ai lại đến nhỉ?
Nàng đi hướng cửa lớn nhìn ra thấy một khuôn mặt thanh tú nữ sinh ở trước cổng, tuy rằng không rõ nàng đến đây làm gì, nhưng trước tiên vẫn là mở cửa.
Nữ sinh làn da màu lúa mạch, mang theo chút rám năng, nàng nhìn thấy Mạc Đại Linh sau đó liền cười to:
"Oh... đây chắc chắn chính là chị dâu!"
Lời nói này làm Mạc Đại Linh không biết trả lời như thế nào.
Lúc này nghe tiếng vang, Đường Vấn quay đầu nhìn vế phía cửa, đột nhiên nàng mang theo tia mừng rỡ dáng tươi cười hướng nữ sinh kia, nhưng cũng không khỏi phàn nàn:
"Kiều Kiều, Kiều Kiều, em như thế nào bây giờ mới đến thăm chị."
Mạc Đại Linh nhìn Đường Vấn trong lòng Đường Kiều, vẫn chưa hiểu rõ sự tình, chỉ là trong lòng không hiểu vì sao có chút đố kị cùng lửa giận:
"Vấn Vấn, không được thô lỗ, qua đây. Xin hỏi... cô là??"
Đường Vấn dù có chút không tình nguyện, nhưng vẫn là nghe lời đi đến bên cạnh Mạc Đại Linh.
"Ai da... Vấn Vấn không nói về em cho chị biết sao?"
Đối với câu hỏi Mạc Đại Linh, Đường Kiều vô cùng kinh ngạc, bất quá nàng vẫn là bắt lấy hai tay Mạc Đại Linh trịnh trọng nói:
"Chị dâu, xin chào, em là em họ của Vấn Vấn, gọi em Đường Kiều, Vấn Vấn về sau làm phiền chị rồi."
Lúc này Đườg Vấn không vui vẻ, nàng nhớ cái tên nam nhân kia tâm tình liền khó chịu, dùng lực gỡ lấy tay Đường Kiều ra, giận giữ nói:
"Không được đụng."
Nghe Đường Kiều giải thích, tâm Mạc Đại Linh liền nhẹ nhỏm, lại nhìn phản ứng Đường Vấn, nàng không khỏi có chút vui vẻ, hướng Đường Kiều cười cười nói:
"Vào trong trước đi, đừng đứng bên ngoài."
Tại phòng khách, hai người sớm bị Đường Kiều gọi chị dâu làm cho mơ hồ, nàng là em họ Đường Vấn, nàng gọi chị dâu Mạc, lẽ nào Đường Vấn còn có một anh trai?
Đầu đầy nghi hoặc hai người nhìn Mạc Đại Linh có chút do dự nhịn không được hiếu kỳ, không biết có nên hỏi hay không, nhìn dáng dấp hai nàng, Mạc Đại Linh lòng sáng tỏ, trêu chọc nói:
"Tôi là được Vấn Vấn cưới về làm vợ, mọi người sẽ không cảm thấy kỳ quái chứ?"
Nhất trí lắc đầu, đối với việc nữ ái nữ, Tạ Ôn Xa không có gì là phản đối, trái lại còn nghĩ như vậy rất tốt, mà Lục Minh nghe qua lời này cũng liền hiểu ra, hóa ra nữ sinh cũng có thể có tình với nhau, ta và Chu Ninh có đúng hay không cũng có thể như vậy... giật mình trước suy nghĩ, lắc đầu loại bỏ ý niệm, nhưng khi trái tim đã gieo trồng hạt giống, lúc nào nảy mầm, ai cũng không biết trước.
Cả hai cách nghĩ đều giống nhau cho rằng hôn nhân luôn xuất phát từ tình yêu, vì vậy cho rằng Đường Vấn và Mạc Đại Linh là yêu nhau mới có thể kết hôn, thứ nhưng cũng không rõ chân tướng chính là chỉ vì lợi ích.
Lúc cả hai đang cứ ngây người, thì Đường Vấn và Đường Kiều đang trò chuyện. Đường Kiều có chút hưng phấn nói:
"Vấn Vấn, nghe quản gia nói chị đi học tại trường đại học G, trường học của em cũng đang cùng trường đại học G trao đổi sinh viên, em sẽ đi xin chuyển đến học cùng chị được không?"
Đường Vấn mở to mắt vẻ chờ mong nắm lấy hai vai Đường Kiều, chỉ còn thiếu chưa nhảy dựng lên:
"Được được, em mau chóng chuyển đến, chúng ta cùng nhau đi học."
Trò chuyện một lúc, Đường Kiều mới phát hiện có hai người khách lạ, vì vậy liền vương tay đến các nàng chào hỏi:
"Xin chào, mình là Đường Kiều."
Trả lời nàng cái mỉm cười, Tạ Ôn Xa bắt tay nàng:
"Xin chào, tôi là Tạ Ôn Xa, bạn của Đường Vấn."
Tay chạm tay trong nháy mắt, mà ngực Đường Kiều đột nhiên không hiểu vì sao có chút rung động, cảm giác như có luồng điện chạy qua...
Lục Minh cũng thu hồi tinh thần:
"Xin chào, mình là Lục Minh, cũng là bạn của Đường Vấn."
Bốn người sinh viên cùng nhau thảo luận hàng loạt các chủ đề, Mạc Đại Linh hoàn toàn chỉ ngồi bên cạnh, điều này làm nàng cảm giác như mình đã già, nhìn thời gian cũng đã h chiều, liền đứng dậy nói:
"Các ngươi cứ trò chuyện đi, tôi đi làm cơm."
Rồi đi thẳng vào phòng bếp.
Đối với Đường Vấn, Đường Kiều có chút ghen tị lại chút vui mừng, ghen tị là vì Đường Thắng thật sáng suốt, có thể tìm cho nàng nữ nhân tốt như vậy, tuy rằng là ép duyên nhưng nếu đó là Mạc Đại Linh thì đúng là không tệ, hơn nữa sau đó phát hiện bản thân là thích nữ nhân, nhưng bời vì bảo thủ mà không nói ra.
Vui mừng là vì Đường Vấn rốt cục cũng có người chiếu cố, nhìn nàng ưu tứ như vậy, lúc trước chỉ nàng duy nhất làm bạn, hiện tại chính là có chị dâu chiếu cố, còn có thêm nhiều bằng hữu.
Thấy Mạc Đại Linh rời đi, Đường Kiều lay khuỷu tay Đường Vấn:
"Vấn Vấn chị và chị dâu sống chung như thế nào?"
Đối với Đường Kiều hỏi, Đường Vấn hơi ngẩng cao đầu, tự hào nói:
"Vợ xinh đẹp đối với chị rất tốt, cho chị ăn đậu, tuy rằng không phải mỗi ngày đều được ăn, cho chị đến trường, ngoài Xa Xa và Minh Minh còn có rất nhiều bằng hữu, còn có... còn có.. Vấn Vấn thích hát, vợ đã nói sau khi chị học xong đại học sẽ cho chị làm ngôi sao."
Đậu?... nhưng đậu là cái gì? Đồ ăn vặt sao?
"Cái gì ăn đậu?"
Đường Vấn bàn tay che lấy miệng, âm thanh nho nhỏ thoát ra từ rào cản:
"Vợ không cho chị nói."
"E hèm... vậy hai người có cái kia không?"
Đường Kiều lén nhìn nhà bếp, nhỏ giọng hỏi.
Nói đến cái kia, Lục Minh tinh thần lại nâng cao, nàng kề sát Đường Kiều nhỏ giọng hỏi:
"Là cái kia sao?"
"Ngươi hiểu... hắc hắc..."
"Nhưng mà họ tại sao muốn cái kia?"
"Yêu nhau là không cần cái kia sao?"
Trợn mắt quay sang nhìn Lục Minh, Đường Kiều khinh bỉ hỏi lại.
Yêu nhau đều phải nói đến cái kia.... vậy ta và Cô Chu... nghĩ nghĩ, Lục Minh mặt liền đỏ lên.
Nhìn hai người nói chuyện cứ như đố nhau, Đường Vấn và Tạ Ôn Xa nghi hoặc liếc mắt nhìn nhau.
"Cái kia là cái gì?"
Đường Vấn kéo kéo góc áo Đường Kiều, quay đầu sang hỏi nàng.
Nhìn về bộ dạng cùng nghi hoặc của Tạ Ôn Xa, không muốn đánh mất hình trượng trong lòng nàng:
"Khụ... chờ lúc chỉ có hai người chúng ta, em sẽ nói chị biết."
Ed: ráng chờ nhen, Đường Vấn về sau chẳng phải dạng vừa đâu hihi