một người bước đi vô thức , một người đau, một người đợi chờ………ai sẽ bên ai …..
nhìn theo bóng dáng khuất sau cánh cửa… đôi chân hoàng nam như muốn đuổi theo cô , nhưng có thứ gì đó níu kéo anh lại…. có một thứcảm giác mặn đắng nơi cổ họng trào lên, khiến anh khó chịu, trái tim như thắt lại….anh đã đánh cô sao , chính bàn tay anh đã đánh cô… anh không tin mình đã làm vậy……… đánh cô ,anh cũng đau như anh đang đánh chinhs mình có lẽ mọi thứ đã đi quá tầm kiểm soát của anh , có lẽ anh đã yêu cô……
oanh mai dời đi và lúc này trong phòng cũng có một người đang cần một lời giải thích từ anh….
-nam , anh kết hôn rồi sao…..
mai nga đau khổ nhìn anh………
-……xin lỗi em..
lúc này ngoài xin lỗi ra anh có thể làm gì chứ ….cùng một lúc anh đã làm tổn thương hai người con gái ,…..
-anh……
nghe câu trả lời của anh , hận ý trong mai nga tăng lên gấp bội , cô đã trở lại tìm anh … nhưng hiện tại … muộn rồi sao…..không ,cô yêu anh và anh sẽ chỉ là của cô…. trong hút chốc đôi mắt cô mang theo hận ý oanh mai, cô sẽ phải trả giá
con đường dài và rộng , sẽ có ai đứng chờ..
trong vô thức bước chân đưa oanh mai trở về nhà , ….. nhưng hiện tại cô biết nói gì với ba mẹ đây …. lúc yếu đuối nhất co cần mẹ ở bên … nhưng cô lại càng không muốn ba mẹ lo lắng cho cô…
lưu luyến nhìn căn nhà ,… oanh mai bước đi…..đôi chân sẽ đưa cô đến với một người cần cô hơn anh…..
trên đường một chiếc audi vừa lướt qua , bỗng dừng lại….
một người đàn ông bước đến bên tán cây kia , nơi đó một bóng dáng nhỏ bé đang khóc nức nở …..
-oanh mai , … phải em không ?
đăng khôi bước tới chạm tay lên đôi vai run run nhỏ bé kia….
bỗng nhiên bóng dáng ấy quay lại ,bất ngờ ôm lấy aanh mà khóc ……
cô khóc như chưa từng được khóc … có lẽ vỏ bọc dù cứng cỏi đến đâu thì khi có một bờ vai vững chắc , vỏ bọc ấy sẽ sụp đổ thay vào đó là mộ cô nhóc yếu đuối …..
&&&&&&
nhìn cô bé trong lòng mình , một cảm giác đau xót cùng yêu thương dấy lên mạnh mẽ …. phút giây ấy cũng là lúc trrong lòng đăng khôi rõ hơn bao giờ hết ….. anh sẽ bảo vệ cô ,….sẽ không để cô phải khóc thêm một lần nữa . .Đó là lời hứa của một người đàn ông từng trải….
đối diện đó là công ty quản lí , thu âm đĩa nhac của các ca sĩ nổi tiếng …
từ tầng ba nhìn xuống , toàn cảnh đều thu vào tầm mắt của khánh . ….. là oanh mai ,…. cô ấy đang khóc , vậy người đàn ông kia là ai .. tại sao lại làm cô khóc chứ…… suy nghĩ ấy đã đưa anh xuống gần hơn phía hai người , nhưng khi đến nơi cũng là lúc họ rời đi,….
anh lái xe bám sát theo chiếc xe và tới một căn biệt thự ,… anh rất muốn biết người đàn ông kia là ai liệu hắn có gây tổn thương cho cô hay không ..
đứng trước cổng bấm chuông liên hồi , chưa bao giờ khánh thấy chính mình nỏng nảy như thế , ảnh thực sự rất lo lắng cho cô.
-xin lỗi anh tìm ai/
cô giúp việc thấy tiếng chuông liên hồi nên chạy vội ra mở cổng…
– cho tôi hỏi vừa rồi có phải chủ nhà này vừa đưa một cô gái về…
anh vội vàng hỏi thăm .
– đúng vậy, anh quen cậu chủ nhà tôi sao ….
– không ,tôi quen cô nhóc kia , phiền chị giúp tôi thông báo cho cậu chủ của chị một tiếng , tôi muốn gặp anh ta…
trong căn phòng rộng lớn và sang trọng …
nhìn cố bé nằm trên dường kia , trong lúc ngủ vẫn mang theo nét đau buồn ,…. chuyện gì đã sảy ra với cô hồi sáng anh vẫn thấy cô vui vẻ… tại sao chỉ mấy tiếng đã khiến cô trở nên như vậy….
đang trong phút suy tư , bỗng nhiên chị giúp việc đến và nói có người quen của cô nhóc tìm tới …muốn gặp anh ..
anh không ngại ngần mà ra ngoài, anh cũng muốn biết người đó là ai…
′ sau .
-xin lỗi ….
-bụp..
cánh cổng vừa mở ra , đăng khôi chưa kịp nói hết câu đã phải nhận trọn vẹn một cú đấm khiến anh chao đảo..
– oanh mai đâu..,.. anh đã làm gì cô ấy ..
thấy thái độ nóng nảy của người trước mặt , dăng khôi cố gắng kiềm chế …
– xin lỗi anh là gì của cô ấy ,…. hơn nữa tại sao anh lại đánh tôi..
– tôi là ai không quan trọng …. quan trọng là tôi biết cô ấy đang ở đây…
khánh chưa thể bình tĩnh mặc dù người đối diện đã hết sức bình tĩnh..
-đúng vậy , hiện giờ cô ấy đang rất mệt , nên nghỉ ngơi trong nhà toi , nhưng ở đây không ai àm gì cô ấy hết , tại sao anh phải tỏ thái độ như vậy…
đăng khôi đang cố gắng hết sức để chính mình không ra tay đánh người đối diện , bởi hiện tại anh chưa biết người này có quan hệ thế nà với cô , …
-nếu hông ai làm gì , thì sao cô ấy phải khóc chứ ,…. anh nói nghe có vẻ như anh không liên quan đến việc làm cô ấy khóc vậy..
sau khi nghe khánh nói đăng khôi biết anh ta đã hiểu lầm mình ,tuy nhiên một số chuyện anh nên hỏi rõ một chút.
– trước hết tôi cần làm rõ một số điều .. nếu anh trả lời hợp lí tôi sẽ đưa oah mai tới cho anh ..
-hừ…
khánh vẫn tỏ thái độ tức dận mặc cho khôi đã nói chuyện hết sức lịch sự.
-anh là anh trai của mai, hay bạn trai của cô ấy…
– tôi…
khánh ngập ngừng , có chút khó xử ..
– tôi không phải anh trai , cũng không phải bạn trai cô ấy , nhưng sắp tới thì có thể….
ngay sau khi khánh dứt lời
-bụp…
-anh……
đăng khôi đã nhẹ nhàng trả lại cú đấm ban nãy cho khánh , anh không phải mềm yếu , chỉ là anh muốn chính mình hiểu rõ mọi việc mới ra tay..
-nếu không là gì của cô ấy, thì anh không có quyền đến đây mắng chửi đòi gặp oanh mai anh cũng không có quyền đánh tôi..cú đấm này là tôi trả lại cho anh .
sau khi anh nhận về cú đấm của khôi , khánh dường như tỉnh táo hơn một chút , hiện tại anh mới nhận thức được chính mình đã lỗ mãng như thế nào..
-được , cú đấm này , tôi nhận , là tôi sai trước , nhưng anh nói tôi không có quyền , vậy anh là ai mà anh có quyền…
ngay lập tức anh bình tĩnh trở lại…
-tôi là người theo duổi cô ấy ,
đăng khôi không ngại ngần nói ra sự thật …
– vậy sao……
nghe xong câu nói của người đối diện khánh chợt sững người ….
– vậy tôi và anh là đối thủ rồi ..
Cả hai đều không ngừng đánh giá đối phương.
Ngay sau đó cuộc đối thoại giữa hai người đàn ông tiếp ticj diễn ra và một thỏa thuận được đưa ra …
Họ sẽ cạnh tranh công bằng theo đuổi oanh mai….
Cả hai người đều coi nhau là đối thỉ mạnh nhất của chính mình ,mà họ không biết rằng đằng sau họ có một đối thủ mạnh hơn đã chiếm cứ một góc nhỏ trong tim oanh mai…..
Cuối cùng ai sẽ dành được trái tim của cô nhóc kia …..