Võ Lâm Truyền Kỳ - Đơn Thuần Chỉ Là Trò Chơi?

hiệp nữ tái xuất

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Săn_Bán lẽo đẽo theo Gã được... ngày thì tui thấy chán wá xá chán! Sao Gã lại ko thấy chán nhỉ? Lại còn tỏ vẻ rất hào phóng đến... man man luôn. Gã dẫn Săn_Bán vào Xi Vưu động ở Miêu Lĩnh, bảo với Săn_Bán:

Gã: "Nhi cẩn thận coi chừng chết đó. Nhi lo lụm vàng thôi".

: "Ừ, biết rồi, cái này thì khỏi cần nhắc. Ko cho, ta cũng lụm".

Dẫu Gã bảo Săn_Bán hãy lo lụm vàng nhưng tui rất ngạc nhiên, sao ko thấy Gã lụm gì cả? Gã cứ đánh, cứ chạy, còn tui cứ lon ton nhặt nhặt lụm lụm.

Cầm lòng không đặng, bèn lon ton hỏi:

: "Sao ngươi ko lụm vàng đi?" (lúc đó, tui chỉ nghĩ, Gã bảo lụm vàng theo cái nghĩa, cả cùng lụm, gần người nào thì người đó cứ tiện tay bỏ túi...)

Gã: "Thì Nhi cứ lụm đi".

Lúc đó, bỗng nhiên tui... nổi giận rầm rầm (chắc vì tự ái đây mà) rồi nghĩ: "À, thì ra Gã quá giàu rồi, ko thèm lụm mấy đồng bạc lẻ này, mới nhờ tui dọn dẹp vệ sinh cho sạch đẹp cái hang quái quỉ này đó mà. Nếu ko có tui lụm thì Gã cũng quăng ra đấy, ai lụm được thì lụm. Grừ, chẳng tốt lành gì, cái tên khốn kiếp".

Tức thì tức, chứ chẳng dám bộc lộ, mình đang nhờ vả gã, dù có đay nghiến, có chửi bới thì cũng ở mức độ vừa vừa phải phải, làm quá, Gã bực mình rồi quay lại đập mình tơi bời hoa lá cành thì sao? An toàn là thượng sách, phải biết cách tự bảo vệ mình mới được. Cách tốt nhất để tự vệ trong hoàn cảnh này, chính là việc nên hành xử sao cho... khiến gã điên lên, chứ đừng để gã bực bội. Ấy thế là tui đã gắng nhịn đắng nuốt cay mà im lìm, tự mình xoa dịu cục tức bự tổ chảng trong lòng mình.

Lăn xăn gần đó, có cậu bé con cứ chạy lại năn nỉ: "Anh ơi, PT em với, huhu". Vừa nghe câu nói não nùng này, đột nhiên nhớ lại khoảng thời gian bên Thái Sơn, lang thang trong Bạch Vân động, hoảng loạn chạy qua chạy lại, miệng kêu tí toe: "Bạn gì đó ơi, PT cho tớ vớiiiii". Động lòng trắc ẩn, hic hic, vội gắt gã:

: "Ngươi PT cho người ta với. PT đi PT đi..."

Gã: "Uh"

....

Gã: "Ê, thằng nhóc, không được lụm vàng nghen chưa".

....

Lúc đó, tui mới thấy... thẹn ghê. Thì ra... thì ra, tui đã lấy dạ tiểu nhân mà đo lòng đại nhân, xấu hổ wá, hic. Thì ra... hổng phải ko chú ý đến vàng... Ngược lại, gã đã rất chú ý chứ bộ... Gã ko lụm vì muốn để giành cho tui nhặt. Hổng phải gã xem tui như kẻ... dọn vệ sinh, mà đích thực là người bạn đúng nghĩa, hic.

Cậu bé: "Em xin lỗi anh, em ko dám nữa đâu, em ko lụm nữa đâu".

Thực ra, cũng tội cho cậu bé thật. Chắc đã nghĩ (như tui) rằng gã ko thèm vàng (vì gã đánh wái xong thì bỏ mặc mấy đống vàng chóe chóe, lon ton đi tìm wái khác mà đập), chỉ thấy con bé Ngũ Độc mình ngựa chạy tới chạy lui loạn xà ngầu để nhặt. Chắc cậu bé nghĩ: "A, cái con bé kia cũng được PT như ta, nó lụm được, thì ta cũng phải nhào vô chia phần thôi".

Mà thôi, chiện của thiên hạ, ai nghĩ gì thì nghĩ, làm gì thì làm, phải quay về chính truyện, mắc công tí nữa lại luận bàn đến vấn đề ko đâu vào đâu nữa...

Ko nhớ rõ lúc đó tui đang say sưa nói về vấn đề gì, mà Gã lại bảo:

Gã: "Ta là bang chủ bang đấy".

: "Thật hả?" (trong lòng chợt nghĩ, trời đất, mấy người kia chắc mắt mũi bị bồ lệch ăn hết rồi. Hắn ta cà chớn và long nhong, ko đường hoàng chín chắn chút nào, làm sao có thể làm bang chủ, làm sao có thể lãnh đạo người khác được? Hay cái bang của hắn bé xíu xiu, toàn mấy thằng nhóc x, nên hắn mới được đưa lên làm kẻ chủ soái để thế mạng nhỉ?)

Gã: "Bang Xi Vưu của ta, tối nay công thành Biện Kinh đó".

: "Ta đi coi được ko? Ta muốn đi coi thử" (trời, đi công thành cơ đấy, sao có vẻ mành mạnh ghê ta. Mà chắc gì công nổi, chắc vừa ra trận đã bị đập cho dẹp lép rồi).

Gã: "Được chứ, cho Nhi cái lệnh bài này. Tối nay h nhớ đến Xa Phu, chọn mục đi công thành. Mà Nhi đã xem hết những cảnh đẹp trong game chưa?"

: "Chưa. Ta có biết gì đâu. Ta chơi game là do bị... dụ dỗ thôi. Có biết cái gì đẹp đâu mà ngắm chứ"?

Gã: "Chờ tối nay công thành xong, ta dẫn Nhi đi xem nhé".

: "Ừ, cũng được"! (đang buồn chán quá đây, có kẻ để mình làm phiền coi bộ cũng dzui dzui. Với lại, mình vì "Xanh Ngắt Liễu Dương Châu" mà vào đây. Trước khi thoái ẩn giang hồ, phải coi cho hết cảnh đẹp của non nước Trung Hoa. Để khi game over cũng ko cần phải tiếc nuối).

----

Quay về với thân phận của cô nàng Ngũ Độc. Ôi thôi, quả thực, tui mất cảm tình với Săn_Bán thiệt. Ai đời, cái nick gì mà dzô dziên dễ sợ. Chẳng nữ tính, thùy mị như... tui tí nào. Càng nhìn càng thấy phiền. Chán ơi là chán! Thà về Thái Sơn chơi với bavuongbietco còn hơn. Dẫu sao ở đó, ta vẫn là chính ta, vẫn được mang cái mác hiệp nữ đàng hoàng, dẫu có ra gió bị gió thổi, dẫu có đánh wái bị wái cắn, dẫu có trừng mắt bị đập te tua... thì vẫn khoái như thường.

Thoát khỏi những âm thanh náo loạn của tiếng dao búa, ngựa hí, sấm sét, đánh đấm...Tui đã trở về với thế giới thực - thế giới ko biết mình là ai, đang làm gì và dự định mục tiêu của tương lai có hình thù thế nào...

Uh, đến giờ phải vào lớp, phải đi học đi thôiiiii. Game giếc gì wa bên hết, phải cười phải tươi, mặt mày lúc nào cũng phải giãn ra, nụ cười lúc nào cũng phải chóe chóe như dát vàng, miệng lúc nào cũng ko ngớt nói nói cười cười đến độ bị cho rằng chạm mạch:

- Nhi nhiều khi tao phục mày ghê.

- Phục cái gì?

- Sao chiện gì mày cũng nói được, chiện gì mày cũng cười được hết vậy?

- Thấy vui thì tao cười thôi. Bộ cười cũng bị cấm à? Dzô dziên dzậy!

- Ko phải cấm. Mà là tao thấy mày dzui wá, muốn được như mày. Vô tư ghê!

- Ừ, ừ, tao vô tư lắm, vô tư lắm (hic, tui cũng ko hiểu sao, tui vô tư và hay cười như thế, nhưng xem mấy bộ phim hài của Châu Tinh Trì thì mặt mày lại nhăn nhó, phán "phim gì đâu mà vô duyên"! Xem Gala Cười mà rất chi là thản nhiên, năm thì mười họa mới... nhếch môi khoe răng cái, ặc ặc).

Nghe đồn trong lớp NB này, có Duyên là chơi VLTK, tin đồn này có giá trị ghê. Ko thể bỏ lỡ dịp này được.

: "Duyên à, Duyên chơi VLTK hả? Chơi ở núi nào vậy? Phái nào và cấp bao nhiêu?"

Duyên: "Chơi Võ Đang, x, nhưng bỏ mấy tháng nay, tốn thời gian quá nên ko chơi nữa".

: "Nhi đang chơi ở Thái Sơn, phái Côn Lôn, cái phái này có chiêu sấm sét, xấu mù, ghét ơi là ghét".

Duyên: "Sao Nhi ko chơi Thúy Yên đi. Võ công Thúy Yên đẹp lắm"!

: "Ủa, thiệt dzậy hả? Vậy, chắc phải chơi thử Thúy Yên thôi. Mà nè, Duyên đã được đi Công Thành Chiến lần nào chưa"?

Duyên: "Chưa. Những ai trên x mới được đi. Khi trước, Duyên còn thấp nên chưa được đi lần nào".

: "Hì hì, tối nay Nhi được đi coi công thành Biện Kinh đấy nhé. Để Nhi coi nó ra sao rồi về kể Duyên nghe nghen".

Duyên: "Nhi cấp mấy rồi mà được đi công thành vậy"?

: "Nhi đâu có đi công thành, chỉ đi coi ké thôi, bạn Nhi cho cái lệnh bài, tối nay lúc h bắt đầu công thành nè”.

Duyên: "Sướng ghê"!

Khoe xong thấy nở mày nở mặt ghê. Nhỏ đó x mà chưa lần được coi mặt mũi công thành chiến ra sao, vậy mà mình lại sắp được đi ngó cái dzụ công thành này rồi. Bảnh dễ sợ luôn! Phục mình ghê, hi hi...

À, h bắt đầu công thành, phải đến quán Net sớm để giữ chỗ, kẻo người ta giành hết máy thì phiền. Thế là, đi học về, đã vội long nhong đến quán Net lúc... h. Hic, đến sớm quá, làm gì bây giờ đây nhỉ? À, tạo bé Thúy Yên thôi, mà tạo ở đâu? Thái Sơn hay Tung Sơn? Để xem nào... Thái Sơn thì tuy ko hài lòng cái võ sấm sét kia, nhưng hình tượng vohinhhiepnu rất chi là hài lòng rồi. Còn bên Tung Sơn nhìn cái mặt của Săn_Bán đã muốn giận rồi. Thôi, vào Tung Sơn tạo Thúy Yên votinhhiepnu đi thôiiii.

Mình sẽ ko chơi lâu đâu. Mình chỉ cần luyện đến cấp để coi thử võ công Thúy Yên đẹp thế nào rồi... game over. Cả Thái Sơn lẫn Tung Sơn cũng thế. Ngừng tất cả! Mình làm gì có thời gian để chơi mấy trò này chứ. Nếu rảnh rỗi, thà ở nhà zzz còn sướng hơn. Cái chí rong ruổi giang hồ của mình đã được thỏa mãn mấy hôm nay. Những vấn đề đau đầu của cuộc sống thực này cũng đã phần nào đó dìu dịu rồi. Mình ko cần phải dựa vào game để trốn tránh những vấn đề khó nghĩ đó nữa. Chuẩn bị tâm lý... tạ từ Võ Lâm đi thôiiii.

Truyện Chữ Hay