Võ Lâm Huyền Thoại

chương 42: mắc nợ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lúc còn đi học, hắn thường nghe các giáo viên an ủi. “Các em chịu khó một chút, sau này gặp cực khổ mới quen được.” Thì ra lời khuyên này đến bây giờ vẫn còn nguyên vẹn tinh thần ‘cam khổ’ mà các nhân viên y tế phải đối mặt. Giống như bất kỳ ngành nghề nào khác, bác sĩ cũng chỉ có tám tiếng làm việc mỗi ngày. Thế nhưng đến đêm phải trực ban, gặp cấp cứu thì không nề hà giờ giấc, ngày ngày đối mặt với nỗi đau tinh thần và thể xác của người bệnh, đúng là không quen khổ đau thì không chịu nổi.

Chỉ có một chút an ủi là ban đêm đi trực thì nguyên ngày hôm sau được nghỉ, làm hai ngày nghỉ một ngày cũng không đến nỗi căng thẳng cho lắm. Thiên Hùng lại là kẻ thường xuyên làm thêm nên không bao giờ nề hà vấn đề cực nhọc. Thái độ chăm chỉ, siêng năng của hắn được các tiền bối trong khoa đánh giá rất cao. Tuy bảo là thực tập sinh nhưng mỗi khi trực đêm hắn vẫn được nhận lương bồi dưỡng. Vừa có việc làm, vừa có thu nhập thế này, Thiên Hùng cứ gọi là sung sướng như đang sống trong mơ.

Cuộc sống của hắn quả nhiên đang bước vào thời kỳ đỉnh cao thuận lợi. Sự nghiệp và tình cảm cá nhân đều mỹ mãn hạnh phúc. Trong Võ Lâm, Anh Hùng và Tịch Dạ cuối cùng cũng thông qua mốc . Cày ngày cày đêm, lại có thêm đại thần hỗ trợ nên nhân vật nào cũng tiến bộ thần tốc. Anh Hùng đã có thể luyện võ hồn và bắt đầu bước vào con đường tu tập chuyên sâu.

Như lời hứa, hắn trả lại võ hồn cho Lam Y Công Tử. Vật hoàn cố chủ, lực chiến đấu của y tăng vọt đến chóng mặt. Lam Y đã đạt đến cấp , giữ vững hạng ba bảng xếp hạng thế giới. Sự kiện công thành chiến càng trở nên nóng bỏng hơn, được toàn bộ nhân sĩ Võ Lâm quan tâm.

Do yêu cầu công việc nên Thiên Hùng thường xuyên treo máy, để nhân vật cho Tịch Dạ muốn dắt đi đâu thì dắt. Hắn chỉ việc dùng bùa Đồng Hành bám dính lấy nàng, cùng Tịch Dạ ra vào phụ bảng, đánh quái gom đồ. Giai đoạn này bọn họ đã đủ tiêu chuẩn đi ngao du thế giới. Ngoài những nước lân cận, Tịch Dạ còn dắt Anh Hùng đi đến những vùng đất kỳ bí mới. Chín quốc gia tại Thần Châu đều có những đặc điểm địa lý, văn hoá khác biệt. Họ làm nhiệm vụ tuần hoàn ở ngoại quốc, vừa được mở mang tầm mắt, vừa có cơ hội thu được nhiều vật phẩm đặc sắc. Kết quả là cửa hàng buôn bán tại thành Thịnh Thế càng lúc càng ăn nên làm ra.

Nói về buôn bán, hắn thật không ngờ Tịch Dạ lại mở một cửa hàng ngay bên cạnh Hồng Phấn Lý Chiêu Phu. Kể từ đó hắn đột nhiên trở thành hàng xóm với bạn gái cũ, tình huống thật khiến người ta đau đầu.

Lý Ngọc Linh và Thiên Hùng vốn quen nhau từ thời còn học trung học. Một người là quan viên đại tiểu thư, một người là thư sinh nghèo. Họ đã từng là giai thoại một thời của trường cấp ba, được nhiều người biết đến. Tình cảm ngây thơ thuở nhỏ cuối cùng lại tan vỡ khi hắn học đến năm hai trường y. Chuyện xưa không muốn nhắc lại, tuy ngoài mặt họ đã bình thường hoá quan hệ, nhưng trong lòng vẫn còn cái gai khó nhổ bỏ. Không ngờ duyên nợ kéo đến cho đến lúc này, trong game làm hàng xóm, ngoài đời lại trở thành đồng nghiệp cùng một bệnh viện.

Thiên Hùng biết Ngọc Linh cho đến bây giờ vẫn còn ôm hận vì hắn chia tay nàng không lý do. Nhưng cái lý do đó, hắn thà cả đời chôn dấu chứ không thể nào nói ra cho Ngọc Linh biết được. Hiện nay, câu cửa miệng của nàng vẫn là “Phải đi tìm một bạn trai tốt hơn người cũ”. Mỗi lần hắn nghe đến đều cảm thấy áy náy trong lòng, mặc cảm tội lỗi lại càng dâng cao.

Đáng sợ nhất là số phận dường như muốn trêu ghẹo hắn. Mỗi lần Tiểu Mạch đến bệnh viện tìm Thiên Hùng, nhất định phải để Ngọc Linh nhìn thấy. Mỗi lần hắn và Tịch Dạ tay trong tay, nhất định sẽ chạm mặt Hồng Phấn Lý Chiêu Phu. Dù hắn có trăm miệng, cũng không thể giải thích mình không có cố tình chọc tức nàng. Thật sự là vận đào hoa chết tiệt!- Vậy ... vì sao hai người chia tay? - Steven hỏi sau khi nghe hắn than van.- Nếu có thể nói ra thì tôi đã nói từ lâu rồi. - Thiên Hùng thở dài.Đến giờ nghỉ, Thiên Hùng thường đến phòng của Dr.Wilson. Hắn coi đây là căn cứ của mình, lần nào cũng chiếm máy tính Steven luyện võ. Ông bạn quý hoá của Thiên Hùng đành phải dùng điện thoại để vào Võ Lâm. Họ gặp mặt Tịch Dạ, lập nhóm, chuẩn bị đi đến phụ bản “Quỷ Khốc Thần Sầu”. Vừa lúc đó, một cô nàng toàn thân giáp sáng xuất hiện. Chỉ cần nhìn sơ qua hắn đã nhận ra chế tạo sư Hồng Phấn Lý Chiêu Phu.

[Cận] Anh Hùng: “Chào em, nhanh vào Võ Lâm thế, mới đầu giờ nghỉ mà.”

[Cận] Hồng Phấn Lý Chiêu Phu: “Chào! Anh cũng nhanh vậy. Không đi ăn cơm trưa à?”

[Cận] Anh Hùng: “Anh đang ăn nè.”

[Cận] Hồng Phấn Lý Chiêu Phu: “Căn tin có trang bị máy lúc nào?”

[Cận] Anh Hùng: “Anh đang ăn ở phòng Dr.Wilson ...”

Thiên Hùng quay lại, vừa kịp nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo của Steven. Xém chút nữa hắn đã khai ra hai người vừa ăn trưa vừa chơi game. Đúng là con người hắn thật thà quá mức, có chuyện gì mình biết, đều sẽ buộc miệng nói ra hết. Bắt hắn giữ bí mật thật là khó chịu, ngứa ngáy trong người.

Đột nhiên nương tử của hắn chen vào.

[Cận] Tịch Dạ: “Thì ra mọi người là đồng nghiệp.”

[Cận] Anh Hùng: “Đúng vậy, vi phu và Hồng Phấn là đồng nghiệp làm cùng bệnh viện.”

Hắn chuyển qua box chat mật để nhắc nhở nàng.

[Mật] Anh Hùng: “Nương tử cẩn thận, đại thần vẫn đang nhìn chúng ta chằm chằm.”

Nương tử dĩ nhiên hiểu ý tướng công.

[Cận] Tịch Dạ: “Cả hai là đồng nghiệp, hay quá. ^_^ Vậy cùng lập nhóm đi. Chúng tôi chuẩn bị đi ‘Quỷ Khốc Thần Sầu’, hôm nay cô đi chưa?”

[Cận] Hồng Phấn Lý Chiêu Phu: “Phụ bản đó nghe nói dành cho x trở lên, hai người sao vào được? Em nhớ Anh Hùng mới tham gia Võ Lâm chưa bao lâu.”

[Cận] Anh Hùng: “Do Lam Y kéo bọn anh vào. Có sư huynh cầm khoá thì đi đâu cũng xong.”

[Cận] Hồng Phấn Lý Chiêu Phu: “Vậy em vào có được không?”

Hắn quay qua nhìn Steven trông chờ. Cảm giác áy náy đối với Ngọc Linh không biết từ bao giờ đã biến hắn thành con nợ. Cứ nhìn thấy nàng sẽ ngay lập tức nhún nhường, có đồ tốt cũng muốn dâng lên hiếu kính. Khó có dịp được đi cùng đại thần thế này, hắn dĩ nhiên cũng muốn nàng cùng đi “hưởng phước” nha.

Đã nghe qua tâm sự của hảo hữu, đương nhiên Steven không thể từ chối. Y đành phải nhấn vào tuỳ chọn mời thành viên, kết nạp Hồng Phấn Lý Chiêu Phu vào hàng ngũ của mình.

^_^

Ở phía trước động Bách Yêu đã có một đôi nam nữ đứng chờ đợi, bọn họ không ai xa lạ mà chính là Coffe Đại Sư và thê tử mới Thuỷ Mạc. Do bị Thiên Hùng lôi kéo, bây giờ cả nhóm đi diệt quái của bọn họ đã lên đến sáu thành viên. Hồng Phấn cấp , xuất thân Thiên Mẫu Sơn, một thợ rèn với vũ khí là cây búa khổng lồ cực kỳ oai vệ. Coffe Đại Sư cấp , kỵ sĩ Thần Phong bang, vũ khí là thương, người không bao giờ rời ngựa. Thuỷ Mạc cấp , thuật sĩ Thiên Tự Môn, sau lưng là một cây bút lông khổng lồ. Thiên Hùng lại nhìn về thanh Tuyệt Sát Cuồng Đao cao bằng đầu người của Tịch Dạ, cảm thấy mình và Lam Y thật quá lạc lõng trong cái nhóm vũ khí khổng lồ này.

Theo lệ cũ, Lam Y Công Tử là người nói chuyện với quái thụ giữ cửa để đưa cả nhóm vào phụ bản. Thế nhưng khi gặp xà yêu, người lao lên trước nhất không phải y mà lại là Hồng Phấn Lý Chiêu Phu. Lớp nhân vật chế tạo sư với vũ khí khổng lồ đúng là tank trong xứ tank. Tuy Hồng Phấn cấp thấp hơn Lam Y nhưng chỉ số phòng thủ tuyệt không thua kém. Điều này không chỉ khiến mọi người xung quanh ngạc nhiên mà ngay cả đương sự cũng bất ngờ. Chỉ đến khi giật mình nhìn lại thì đã thấy bọn họ đang đứng trong một vòng cấm chú. Thuỷ Mạc chưa gì đã tung ra chiêu thức hắc ám khắc chế đòn tấn công của đối phương, nâng khả nâng chiến đấu của nhóm mình lên. Đúng là có thuật sĩ trong đội, vấn đề buff trạng thái không cần phải lo lắng nữa.

Hàng công chính bao gồm Tịch Dạ và Coffe Đại Sư cũng bắt đầu vào cuộc. Lam Y Công Tử và Anh Hùng đứng ngoài, dùng quạt của Trường Sinh trang tấn công tầm xa. Đông người quả nhiên sức tấn công của nhóm cũng mạnh hơn nhiều. Thanh HP của xà yêu tuột xuống nhanh thấy rõ, chứ không còn bò ì ạch như lúc trước.

Tuy nhiên, Hồng Phấn không thể cầm cự được lâu trước xà yêu quá cường đại. Cùng cấp x nhưng boss lúc nào cũng sẽ mạnh hơn người chơi. Nàng trúng độc, mặt mũi tối sầm, khuỵ xuống ngay giữa chiến trường. Ngay lúc này, hai y sư mới bắt đầu phát huy tác dụng. Lam Y lập tức lao vào chắn đòn, sử dụng nguồn máu dồi dào của đại thần để gánh team. Phía bên kia, Anh Hùng chịu hết toàn bộ trách nhiệm giải độc cùng hồi sức. Đội hình tấn công thay đổi, mũi nhọn lại tập trung ở chỗ Lam Y.

Với nhóm tinh binh tăng cường cho hàng tấn công, họ đã giảm bớt thời gian phải bỏ ra để hạ boss. Chỉ riêng giờ ăn trưa, Lam Y và nhóm của mình có thể đánh được hai lượt yêu quái so với một như trước đây. Có thêm thuật sĩ vào đội, khả năng gì cũng được buff hết mức. Đôi khi họ chưa rơi vào tình huống nguy hiểm, đòn Vận Khí trong trạng thái Hồi Quang Phản Chiếu đã xuất hiện. Nhưng cả nhóm đều sử dụng Liên Hoàn chứ tuyệt đối không dám đụng đến Tự Bạo. Bọn họ đang thu kinh nghiệm, luyện cấp. Nếu nhân vật chết rồi sẽ không nhận được Exp., vậy công sức vào động Bách Yêu chẳng phải là vô ích rồi sao.

Hiện nay, loại quái vật mà bọn họ có thể đối phó đã được nâng lên thành x. Xác suất quái vật cấp cao hơn xuất hiện là rất nhỏ, nên họ không phải từ bỏ lượt khiêu chiến nhiều lần. Liên tục hạ được hai boss x mà giờ nghỉ vẫn còn hơn nửa tiếng, Anh Hùng tham lam lại muốn tiến đánh boss tiếp theo.

Chưa nói đến nguồn vật phẩm dồi dào của boss rơi ra, nội việc giết quái vật đã mang đến hàng triệu điểm kinh nghiệm. Cấp càng cao, số kinh nghiệm cần tích luỹ càng lớn. So với thời gian đầu mỗi boss đã đủ điểm cho Anh Hùng tăng một cấp, thì giờ đây phải đánh hai ba ngày, hắn mới đủ số Exp. lên lever. Cấp sau cần số điểm kinh nghiệp gấp đôi cấp trước, điều này cho thấy con đường trở thành đại thần như Lam Y Công Tử quả thật gian nan và tốn sức vô cùng.

Từ đến , y mất hơn một tháng mới nâng cấp nổi. Bây giờ Lam Y Công Tử muốn lên , chắc hẳn phải bỏ ra thêm ba tháng trời. “Dân thường dễ sống, đại thần khó làm.” Chẳng những thời gian lên lever lâu mà các điều kiện càng lúc càng khắc nghiệt. Số phụ bản mà y có thể vào cũng chỉ còn đếm trên đầu ngón tay. Trình độ x hầu như đã bị cấm cửa với những phụ bản quá yếu, Lam Y giờ đây có trách nhiệm phải giải mã hết toàn bộ những bí mật của game, phi thăng thành tiên, điều mà chưa từng ai trong Võ Lâm làm được.

Hầu hết nhân sĩ giang hồ đều đang mong chờ nhóm đại thần top như y, bọn họ muốn biết tột cùng nhà sản xuất đang dành những món quà kinh hỉ gì cho người chơi mãn cấp. Võ Lâm phiên bản thứ này có mặt trên thị trường đúng một năm, danh hiệu Thiên Tiên hiện nay vẫn còn đang để trống.

Nhưng tham quá thì thâm, đại yêu quái Xú Khí Lão Đầu cấp đột nhiên xuất hiện. Lam Y vừa nhận ra boss thì phát lệnh từ bỏ khiêu chiến ngay. Đáng tiếc, bọn họ không ai chạy ra ngoài cửa động kịp. Xung quanh đã có Bàn Ti chú phong toả, toàn bộ nhận vật không thể đi ra ngoài, trừ khi giết được kẻ đã giăng phép. Họ đồng loạt nhìn về phía thuật sĩ của nhóm mình.

[Nhóm] Tịch Dạ: “Thuỷ Mạc, cô muốn tạo phản sao?”

Truyện Chữ Hay