Chương
“Đơn thuốc của bà Chử do đích thân tôi kê ra. Tôi hiểu rõ tính chất của từng loại thuốc hơn ai hết. Tuyệt đối không được uống trà khi đang uống thuốc!”
Nói đến đây, giọng điệu của cô vô thức cũng trở nên mạnh mẽ hơn nhiều.
Mặt của Chử Gia Mỹ bị cô nói đến mức hơi căng ra.
Tần Hoài An đã nói đến vậy thì chắc Chấn Liễu Giai Tâ sẽ không đụng vào ly trà này.
Nghĩ đến đây, Chử Gia Mỹ tức giận nhét cái ly giữ nhiệt vào tay người hầu đứng bên cạnh: “Được rồi được rồi, dù sao cô cũng là bác sĩ, cô nói thì đúng rồi, chỉ cần không cho mẹ tôi uống là được chứ gì!”
Đúng lúc đó Liễu Giai Tâm cũng nói: “Mẹ biết ý tốt của con, Tần Hoài An cũng là có thiện ý nhắc nhở chút thôi, hai người cũng là vì nghĩ cho sức khỏe của mẹ cả, không cần vì chuyện này mà cãi nhau mắt vui.”
Chử Gia Mỹ gật đầu, nhưng âm thầm trợn mắt với Tần Hoài An một cái trước khi cùng Liễu Giai Tâm rời đi.
Ngay khi hai người rời đi, Tần Hoài An đã đi tới người hầu, nhìn vào ly giữ nhiệt trong tay đối phương: “Tôi bình thường rất thích uống trà. Trà này đỗ đi cũng phí. Chi bằng đưa cho tôi đi.”
Đương nhiên, người hầu cũng không nhiều lời liền đưa ly giữ nhiệt cho Tần Hoài An.
Tần Hoài An cũng không khách khí, mở nắp ly tại chỗ, ngửi thử mùi trước, sau đó tự mình nếm thử.
Ngoại trừ việc nó thơm hơn trà bình thường thì không có mùi vị nào khác.
Không có độc sao?
Ánh mắt cô trầm tư, cầm lấy ly giữ nhiệt rồi dẫn Thiên Nam ra khỏi phòng ăn.
Thiên Nam nghĩ đến bộ lắp ghép chưa hoàn thành hôm qua, còn Tần Hoài An thì cảm thấy hơi bắt lực.
Cũng may bà cụ Chử cũng đã thức dậy, ăn sáng xong thì kêu người đi gọi Thiên Nam.
“Mẹ, mẹ cũng đi chơi ghép LEGO với con đi!” Thiên Nam nắm lấy tay Tần Hoài An nói.
Tần Hoài An lắc đầu: “Con qua chơi cùng bà cố đi, hôm nay mẹ có việc phải ra ngoài.”
“Dạ.”
Tần Hoài An có chút không yên tâm dặn dò cậu bé “Bà cố lớn tuổi rồi, con phải nhớ không được chơi quá lâu, có biết không?”
Dạ, con sẽ ghép LEGO rất nhanh thôi!” Một khi cậu nhóc quyết định rằng mình muốn hoàn thành một việc gì đó thì nó rất kiên trì!
Tần Hoài An cũng không biết nói gì nữa.
Ngay khi Thiên Nam đến chỗ của Tống Cẩn Dung, cô cũng đã gọi vào số điện thoại của tài xế ngày hôm qua và nhờ anh ta qua đón cô.
Cô cầm theo ly giữ nhiệt của Chử Gia Mỹ và rời khỏi nhà họ Chử.
Đại học Y dược Hải Lam.
Trường cũ của Tần Hoài An.
Ba năm trôi qua, sinh viên trong trường từ lâu đã thay đổi với những gương mặt hoàn toàn mới lạ. Tân sinh viên vừa mới nhập học năm nào giờ đây đã là sinh viên năm cuối sắp tốt nghiệp rồi.
Và những bạn học cùng khoa của cô cũng đang dốc sức chăm chỉ làm công việc của họ.
Dưới sự hướng dẫn của Hứa Văn Nhã, Tần Hoài An bước vào phòng thí nghiệm y học đã được đổi mới.
“Cô Hứa, cảm ơn cô đã sẵn lòng cho em mượn phòng thí nghiệm.” Cô nói với lòng biết ơn.
Hứa Văn Nhã xua xua tay và nói đùa: “Ai bảo em là học trò yêu thích nhất của tôi chứ.”