- Trương Hằng! Ngươi còn cần bao lâu nữa? Ta sắp không chịu được rồi!
Trịnh Xá đang cầm người khổng lồ siêu cấp trong tay, điên cuồng vung qua vung lại, bỗng nhiên thân thể của hắn trở nên bất động, ngưng đọng thời gian lại một lần nữa khiến hắn không thể nhúc nhích, tuy chỉ sau nháy mắt Trịnh Xá đã thoát ra được, nhưng chính trong nháy mắt này, mấy luồng năng lượng đã đánh trúng thân thể hắn. Một quái vật có thân hình nhỏ nhắn, nhưng sau lưng lại mọc lên vô số xương cốt, một quái vật có thân hình và dung mạo hoàn toàn tương tự như người bình thường, nhưng dưới chân lại là hai con rắn lớn, một quái vật cao tầm mười mét, toàn thân là hỏa diễm trắng sáng rực rỡ, ba con quái vật này thừa dịp Trịnh Xá bị bất động lập tức tấn công, đánh cả Trịnh Xá cùng với một mảng thân thể lớn của người khổng lồ màu xanh văng ra xa.
Phản ứng của Trịnh Xá coi như là kịp thời, trước khi mấy luồng năng lượng chạm vào, hắn đã trải đều chân nguyên lực và ma lực lên toàn thân thể cách da vài milimet, nhờ thế mới có thể ngăn cản được mấy luồng năng lượng này, nhưng mà cho dù như vậy, năng lượng khổng lồ vẫn đánh hắn bay ra ngoài, đồng thời cũng tạo ra thương tổn nghiêm trọng đối với thân thể hắn. Ngẫm lại một chút là có thể thấy, người khổng lồ siêu cấp kia chỉ bị dư âm của mấy luồng năng lượng này ảnh hưởng, thân thể đã lập tức biến thành hai mảnh, mà Trịnh Xá chính là đối tượng hứng chịu toàn bộ, nếu như hắn không bị chút thương tổn nào, vậy thực lực của hắn chắc chắn không phải tầng thứ tư cao cấp nữa, mà tuyệt đối là cấp độ cao nhất của Thánh nhân…
Ngay lúc Trịnh Xá phun ra một ngụm máu rút lui, hắn rốt cuộc không nhịn được hét lớn lên, trong lúc bất tri bất giác, hắn rõ ràng sử dụng giọng điệu vẫn nói với Trương Hằng của Trung châu đội lúc trước.
Giờ phút này hai người Trương Hằng và Lý Cương Lôi cũng đang vô cùng khổ sở, tuy vậy nỗi khổ của hai người lại không giống nhau, Lý Cương Lôi phải toàn lực vận hành phòng điều khiển, mà năng lượng của cái phòng điều khiển này chỉ còn chưa đến %, muốn hoàn thành nhiệm vụ chia cắt thế giới căn bản là không có khả năng. Vì vậy Lý Cương Lôi chỉ có thể sử dụng năng lượng để cắt đứt một số điểm kết nối quan trọng nhất, đồng thời phải tính toán xem cắt đứt điểm này cần tiêu hao bao nhiêu năng lượng, bao nhiêu thời gian, tuy phòng điều khiển có vi xử lý siêu cấp, nhưng muốn vừa tiết kiệm năng lượng vừa chọn đúng điểm kết nối hợp lý nhất, đồng thời cũng là phương án nhanh nhất, quá trình tính toán như vậy quả thực là không dễ dàng.
Đồng dạng, Trương Hằng cũng đang khổ sở không thôi, chỉ khác ở chỗ hắn không phải tính toán vô số khả năng trong thời gian ngắn, mà là phải tiêu hao một lượng tinh lực lớn để điều khiển Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp. Bởi vì cái bảo tháp này vẫn chưa được luyện hóa, Trương Hằng không thể điều khiển một cách tự nhiên như cử động cơ thể, cần phải dùng ý thức cẩn thận khống chế từng luồng khí tức huyền hoàng mới được. Mà hắn cần điều khiển vài luồng khí tức như vậy một lúc, một luồng là để bảo trụ tính mạng cho Lý Cương Lôi, một luồng để bảo vệ phòng điều khiển, mấy luồng còn lại thì để cắt đứt kết nối. Đồng thời phân tán chú ý lực đến mấy phương hướng, chỉ sau hơn mười giây, Trương Hằng đã cảm thấy đầu mình đau như búa bổ, hắn vẫn chưa mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba, chia tách tinh thần ra như vậy là chuyện vô cùng khó khăn.
Khi thanh âm của Trịnh Xá truyền đến, Lý Cương Lôi lập tức sử dụng tính năng quét hình của phòng điều khiển, từ lúc thân thể Trịnh Xá bỗng nhiên bất động, đến khi hắn bị mấy luồng năng lượng đánh bay sau đó hét lớn, một loạt quá trình này hai người Trương Hằng và Lý Cương Lôi đều nhìn thấy rõ ràng. Thừa dịp Trịnh Xá bị văng ra xa, mấy chục con quái vật hình thái khác nhau đồng loạt bay lên từ dưới khe hở, hơn mười con lao nhanh về hướng phòng điều khiển, mấy chục con khác thì lao về phía Trịnh Xá. Trong mắt của mấy con quái vật này, phản ứng năng lượng tại vị trí của Trịnh Xá vô cùng khổng lồ, đối với Vu tộc mà nói, đây chính là mỹ vị không gì sánh bằng, vì thế bọn chúng tự nhiên là muốn cắn nuốt Trịnh Xá trước tiên.
- Nguy rồi!
Trương Hằng vội vàng dừng quá trình cắt đứt kết nối lại, vô số khí tức huyền hoàng lập tức rủ xuống từ trên đỉnh bảo tháp, đám quái vật đang lao đến thậm chí ngay cả trốn tránh một chút cũng không thể, trực tiếp bị khí tức huyền hoàng cố định trên mặt đất không thể động đậy. Có điều dù sao Trương Hằng vẫn chưa thể sử dụng hoàn toàn năng lực của bảo tháp, theo thời gian dần trôi, một số con đã bắt đầu đứng dậy, chuẩn bị tiến hành công kích với phòng điều khiển, mà bên kia, Trịnh Xá lại nhấc người khổng lồ màu xanh lên, quật qua quật lại vài vòng, đánh mấy chục con quái vật khác văng ra.
- Trương Hằng! Vẫn chưa xong sao? Nhanh lên một chút, nếu không... chúng ta nhất định sẽ chết!
Trương Hằng đang ở trong phòng điều khiển cũng không phản bác được, sao hắn có thể không biết tiếp tục kéo dài thêm nữa là chết chắc? Nhưng mà sức người thì có hạn, do đó hắn cũng chỉ có thể hét lớn:
- Mẹ kiếp, Trịnh Xá, ngươi kiên trì thêm giây cho ta! Chỉ cần giây! Đừng có làm ta phân tâm, nếu không thì không chỉ chúng ta xong đời, những người đang ở Atula đạo cũng sẽ chết chắc!
Sau khi nói xong, hắn cũng mặc kể phản ứng của Trịnh Xá như thế nào, lại toàn lực vận dụng khí tức huyền hoàng cắt đứt kết nối của Địa ngục đạo. Vốn đã bị đánh đến mức nổi giận, nghe Trương Hằng nói như vậy, sự tức giận của Trịnh Xá cũng càng bạo phát, hắn không hề nghĩ ngợi rút Hổ Hồn đao ra chém thân thể người khổng lồ siêu cấp thành hai đoạn, sau đó hét lên:
- Đến đây, không đại khai sát giới là không được, cho các ngươi xem, thế nào là sức mạnh của thế giới luân hồi!
Khi tiếng nói vừa dứt, hắn đã lao đến phía trước một con quái vật gần nhất, dưới một đao không gian lập tức bị nghiền nát, đất gió lửa nước đều xuất hiện, mà con quái vật kia ngay cả chống cự một chút cũng không thể, trực tiếp bị một đao chém thành hư vô. Sau khi giết chết con quái vật này, Trịnh Xá vẫn không hề ngừng lại, một giây sau đã tiếp tục xông tới trước mặt một con quái vật cực lớn khác, lại một đao chém ra, con quái vật này cũng lập tức tan biến.
Hai con quái vật bị chém chết trong thời gian ngắn, những con còn lại đều lập tức gào thét, tuy Vu tộc không có thần trí, nhưng chúng lại có bản năng chiến đấu, có thể cảm nhận được thực lực của Trịnh Xá. Vì vậy khi thấy có nguy hiểm đến tính mạng, tất cả quái vật đều lập tức mặc kệ phòng điều khiển, đồng thời sử dụng công kích mạnh nhất của bản thân đánh về hướng Trịnh Xá, từng luồng năng lượng khổng lồ điên cuồng bay đến, chấn động, hỏa diễm, băng sương, lôi điện… gần như tất cả các loại thuộc tính đều xuất hiện. Sức chiến đấu kết hợp của mấy chục con quái vật này thật sự là khủng bố, cho dù là Trịnh Xá cũng không dám cứng rắn ngăn cản, chỉ có thể sử dụng tốc độ của Hồng hoang khai thiên tích địa tránh né bốn phía. Mà ở sau lưng hắn, đất trời đều tan nát, những nơi năng lượng đi qua đều biến thành không gian vặn vẹo, chỉ sau mấy giây ngắn ngủi, vô số đám mây hình nấm đã xuất hiện, thế giới này đã triệt để tan vỡ rồi, hơn nữa theo ảnh hưởng của năng lượng cùng các vụ nổ khổng lồ, những nơi còn lại của Địa ngục đạo cũng dần sụp đổ.
Chiến đấu của cấp bậc tiếp cận với Thánh nhân chính là như vậy, cường độ chiến đấu, phạm vi ảnh hưởng đều vô cùng kịch liệt, chiến trường tan nát, thế giới cũng tan vỡ. Khó trách lúc trước chiến đấu của hai tập đoàn Thánh nhân và Tu chân giả lại phá nát vô số hành tinh, hủy diệt vô số thế giới, đây là mức độ của Hồng Hoang đại chiến, mặc dù dùng thực lực của Trịnh Xá, cũng không đủ để thay đổi chiến cuộc, trước mắt hắn gần kề chỉ là kéo dài thời gian mà thôi…
Ở một vị trí khác, Trương Hằng và Lý Cương Lôi cũng đang liều mạng hết cỡ, hai người không ngừng cắt đứt các điểm kết nối của Địa ngục đạo, hoặc là dùng phòng điều khiển, hoặc là dùng khí tức huyền hoàng cưỡng ép cắt đứt. Cứ liên tục như vậy, mấy chục giây sau, rốt cuộc Địa ngục đạo cũng bị tách ra khỏi Lục đạo, mà theo điểm kết nối cuối cùng bị cắt đứt, trên đỉnh của bầu trời, thông đạo kết nối với Ngạ quỷ đạo do Trịnh Xá và Trương Hằng liên hợp tạo ra cũng dần trở nên nhỏ bé. Chiếu theo khuynh hướng này, trong vòng tối đa giây, thông đạo liên kết này sẽ triệt để biến mất, lúc đó Địa ngục đạo sẽ trở thành một thế giới trôi dạt, rất có thể sẽ rơi xuống, trở thành một bộ phận của Vực sâu không đáy.
- Trịnh Xá!
Trương Hằng hét lớn một tiếng, bởi vì thời gian khẩn cấp, hắn không thể giải thích được gì, chỉ hét lớn một câu sau đó lập tức dùng khí tức huyền hoàng bao trùm phòng điều khiển, đẩy phòng điều khiển bay về phía thông đạo trên bầu trời với tốc độ nhanh nhất có thể.
Giờ phút này Trịnh Xá ở phía dưới đang bị vô số năng lượng đủ loại thuộc tính bao vây, nếu không phải là hắn có thể phá vỡ không gian, chỉ sợ đến lúc này đã không toàn mạng. Chiến đấu với Vu tộc chiến đấu thực sự quá kịch liệt, giờ phút này năng lượng trong cơ thể Trịnh Xá đã tiêu hao %, nếu còn tiếp tục kéo dài nữa, sau tối đa mười giây năng lượng của hắn sẽ cạn kiệt. Một khi hắn không thể duy trì Hồng hoang khai thiên tích địa, như vậy Vu tộc sẽ lập tức xé hắn thành mảnh nhỏ, hiện tại chính là thời khắc sinh tử của Trịnh Xá rồi…
Có điều Trương Hằng đang chạy trốn cũng không có ý định vứt bỏ hắn, khi Trịnh Xá đang định liều mạng phá vỡ vòng vây, vô số khí tức huyền hoàng bỗng nhiên rủ xuống từ trên đỉnh phòng điều khiển, cứ như vậy cản trở công kích của Vu tộc. Tuy chỉ vài ba giây sau khí tức huyền hoàng đã bị đánh nát, nhưng cũng đủ cho Trịnh Xá trốn thoát, hắn lập tức điên cuồng bay về phía phòng điều khiển. Tốc độ của Trịnh Xá còn nhanh hơn rất nhiều so với tốc độ của phòng điều khiển, mắt thấy thông đạo đã càng lúc càng nhỏ, hắn lập tức nói:
- Trương Hằng! Ngươi chịu trách nhiệm ngăn cản Vu tộc, ta chịu trách nhiệm đẩy phòng điều khiển vào Ngạ quỷ đạo!
Nói xong, hắn cũng mặc kệ câu trả lời của Trương Hằng là cái gì, chỉ điên cuồng vận hành ma lực cùng chân nguyên lực, sau đó trực tiếp dùng tay đẩy phòng điều khiển bay về phía trước, tốc độ của quả cầu màu đen này lập tức được gia tăng gấp cả chục lần, càng lúc càng đến gần thông đạo trên bầu trời...
Thế nhưng chính vào lúc mọi người vô cùng tiếp cận với thông đạo, động tác của Trịnh Xá và cả ba người trong phòng điều khiển đều bỗng nhiên dừng lại, quả cầu màu đen đang toàn lực lao về phía trước cũng đứng yên tại chỗ. Mà ở cách đó không xa, mấy chục con quái vật đang lao tới với tốc độ cực nhanh, bọn chúng đã sử dụng một trong những năng lực của tầng thứ năm, gia tốc thời gian, đẩy mạnh tốc độ của bản thân, tốc độ như vậy đã gần như không chênh lệch gì so với trạng thái Hồng hoang của Trịnh Xá!
- Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp!
- Hồng hoang khai thiên tích địa!
Ở thời khắc cuối cùng này, vô số khí tức huyền hoàng lại một lần nữa tuôn trào, mấy chục con quái vật lập tức bị giam cầm, tuy chỉ có thể ngăn trở trong giây lát, nhưng chính giây lát này là cơ hội để Trịnh Xá phá vỡ cấm chế ngưng đọng thời gian, đất gió lửa nước đồng thời xuất hiện, Trịnh Xá dùng toàn lực ném quả cầu màu đen về phía thông đạo, khí tức huyền hoàng cũng liều mạng cưỡng ép ngăn thông đạo không tiếp tục thu nhỏ, trong một sát na như vậy, rốt cuộc quả cầu màu đen cũng mang theo ba người đột phá ra khỏi Địa ngục đạo, nháy mắt sau, thông đạo kết nối đã biến mất, mơ hồ trong đó vẫn còn tiếng gào thét của Vu tộc...
- Sống sót rồi.
Lý Cương Lôi lơ lửng giữa các trụ thủy tinh, hắn nhắm mắt lại, nói với vẻ hữu khí vô lực.
- Sống sót...
Trương Hằng không còn chút sức lực nào, đổ ầm xuống đất giống như động vật không xương sống, hắn chỉ thốt ra được hai chữ như vậy.
- Ách, sống sót.
Sau khi tiến vào phòng điều khiển Trịnh Xá giống như đã mệt mỏi tới mức sắp chết đến nơi, hắn cũng nằm lăn ra đất không hề giữ hình tượng, ngửa đầu lên trời thì thào.
Sống sót rồi... Thật sự sống sót rồi.