"...Trên đây là báo cáo giải phẫu của pháp y có thâm niên nhất, thi thể đã được đưa lên đảo, hiện nay đã tiến hành xử lý đông lạnh, tin tức liên quan sẽ được tiến hành công khai nội bộ trong vòng ba giờ."
"Từ báo cáo giải phẫu và tin tức hiện tại đã biết, cường độ lôi điện của sinh vật này, trong đơn vị thời gian đủ để tương đương với điện năng của một trạm điện nhỏ, hơn nữa giá trị điện áp cũng vô cùng lớn, đã có thể tiến hành công kích tầm xa, cường độ của cơ thịt đã sắp đạt tới vật liệu thép bình thường. Đây là sinh vật dựa vào lực lượng cơ thịt đủ để xé nát xe tăng bình thường. Hơn nữa từ báo cáo giải phẫu của đôi cánh có thể thấy được, đôi cánh của sinh vật này không phải là vật trang trí, một mặt có thể giống như cột thụ lôi thu hút sấm sét trong tầng mây tiến hành trữ năng lượng, mặt khác có thể bay trong cự ly ngắn, độ cao có thể bay thậm chí có thể đạt tới khoảng hai trăm mét…"
"…Tin rằng các vị đã có khái niệm sơ bộ rồi đúng phải không? Loại sinh vật này đủ để địch nổi một đội quân tiền tuyến được hiện đại hóa, đây chỉ là sinh vật thần thoại cấp thấp trong thần thoại Ấn Độ mà thôi, hơn nữa chắc hẳn còn chưa đạt đến lực lượng thật sự trong thần thoại của nó, cho nên…"
Ngay lúc Sở Hạo đang nói chuyện, một người bên cạnh thủ lĩnh của một quốc gia hình như là nhà khoa học đột nhiên hỏi: "Thật sao? Kết cấu và cơ bắp chân của loài sinh vật này thế nào? Vì sao trong báo cáo giải phẫu thi thể, ta không phát hiện ra sự tồn tại của chân, chẳng lẽ loài sinh vật này không có hai chân? Chắc hẳn điều này được xem như là một khuyết điểm trí mạng."
Trên mặt Sở Hạo lập tức có chút xấu hổ, chỉ có điều hắn vẫn lập tức nói: "Về điều này, là vì lúc giao chiến, bên ta muốn giết chết sinh vật này đã sử dụng vũ khí uy lực lớn, hoàn toàn tiêu hủy phần chân của nó, chỉ có điều trên cơ bản, cơ bắp phần chân của sinh vật này cũng dẻo dai như cơ bắp của chỗ khác, tốc độ chạy phỏng đoán sơ bộ trên km/h, điểm này là không thể nghi ngờ gì cả…"
Nửa giờ sau, hội nghị kết thúc, Sở Hạo mệt mỏi từ trong phòng hội nghị đi ra, vừa đi ra hắn lập tức gọi điện thoại, trực tiếp mở miệng mắng: "Trương Hằng! Tên ngu ngốc! Ngươi tự nhiên lại cắt hai chân của Lôi Ưng xuống để nướng! Ngươi tới làm trò cười phải không? Trả lời ta! Rốt cuộc ngươi đang nghĩ gì đấy?"
"…Đừng nóng giận, bởi vì lúc đó trứng của ta bị trầy xước, lại nhìn thấy đây là bộ dáng của người chim, cho nên nhất thời tức giận liền cắt nó xuống để nướng ăn, nhưng nói thật với ngươi, thịt già quá, cần phí sức rất nhiều mới có thể cắn nát, ta ăn được nửa cái thì không ăn nữa." Đầu dây điện thoại bên kia, Trương Hằng nói với giọng lấy lòng.
Vẻ mặt của Sở Hạo lập tức tối sầm, dù sao sau khi đưa ra báo cáo giải phẫu, hắn đã biết, tổ chức cơ bắp của Lôi Ưng bền bỉ giống như sắt thép, người bình thường đừng nói là cắn xuống ăn, chỉ cắn một miếng đã có thể cắn gãy răng, đây cũng răng tốt đấy.
"Nói chung, lần này thì thôi, lần sau khi giết chết quái vật, cố gắng bảo vệ thi thể vẹn toàn, các tổ chức trong cơ thể của những sinh vật này từ cơ thịt, da đều có giá trị lớn, nếu tỉ mỉ nghiên cứu sẽ khiến khoa học kỹ thuật hiện nay được nâng cao trên diện rộng, ví dụ như cơ quan phóng điện trữ điện trong cơ thể con Lôi Ưng này vậy, còn nữa…"
Trương Hằng lập tức ngắt lời của Sở Hạo: "Biết rồi, nói chung bên ta tuyệt đối OK, à, ta còn có việc, cúp máy trước đây." Nói chưa dứt lời, Trương Hằng đã không kịp chờ đợi cúp máy trước.
Sở Hạo tức giận nhìn điện thoại di động, tiếp theo lại bật cười lắc đầu, sau đó lại hắn trầm tư suy nghĩ.
Thành thật mà nói, sinh vật ảo tưởng xuất hiện nhanh như vậy, vượt qua dự kiến ban đầu của hắn, chẳng qua vẫn may là cho đến hiện tại cũng chỉ phát hiện loại như vậy. Có khả năng chi là ngẫu nhiên, chẳng qua điều cũng là một dấu hiệu cho biết sinh vật ảo tưởng sắp bắt đầu xuất hiện, một khi loại sinh vật này xuất hiện trên quy mô lớn, đó chính là lúc thế giới bắt đầu diệt vong.
Tuy rằng vẫn chưa hoàn thành xây dựng bán vị diện, tuy rằng vẫn chưa đến lúc rút lui quy mô lớn, nhưng sự tình không thể được hài lòng như ý hắn. Cho nên ở hội nghị lần này, sau khi Sở Hạo cho rất nhiều lãnh đạo biết được sự đáng sợ của loài sinh vật ảo tưởng này, hắn liền tuyên bố một chuyện. Chính là sau ba ngày nữa, cũng chính là lúc bắt đầu kế hoạch xây dựng giai đoạn hai sẽ tuyên bố danh sách rút lui đợt một.
Hiệu quả này quả là kinh người, tuy rằng từ lúc bắt đầu xây dựng bán vị diện, các nước đều biết có một đường lui như vậy, nhưng dù sao không có người nào rút lui. Hiện tại, trong bán vị diện đều là nhân viên xây dựng, cũng khó tránh khiến các nước có chút lo lắng, chỉ sợ Sở Hạo xong việc sẽ trở mặt, cho nên khi Sở Hạo tuyên bố ba ngày sau sẽ công bố danh sách rút lui đợt một, các nước đều thở phào nhẹ nhõm. Đương nhiên, tiếp theo các nước lại bắt đầu lục đục với nhau. Trên hội nghị bắt đầu chỉ trích lẫn nhau về xây dựng không khoa học, diện tích xây dựng của ai lớn hơn, hiệu suất lợi dụng của ai mạnh hơn, công nhân nào cực khổ hơn, kiến trúc nào kiên cố hơn… Nói chung, mâu thuẫn giữa năm nước lớn với nhau quả thật đã lộ rõ.
Sở Hạo cũng không quan tâm bọn họ, hắn rời khỏi phòng họp trước, sau đó hắn cũng không có thời gian rảnh rỗi, hắn bắt đầu thảo luận với tổ chức Kẻ Phản Nghịch và một số chuyên gia vừa chiêu mộ gần đây, tiến hành đánh giá về tình hình kiến trúc giai đoạn một. Sau khi bận rộn nửa ngày trời, hắn nhận được một bảng số liệu tỉ mỉ.
Từ tình hình trước mắt cho biết, số người giới hạn có thể dung nạp trong bán vị diện là khoảng ba mươi ngàn. Đương nhiên, công trình đợt một đa phần là xây dựng cơ sở hạ tầng, ví dụ như dự trữ các loại vật tư, lọc không khí, lọc nguồn nước, và lương thực có khả năng tái chế, dự trữ số lượng lớn tư liệu, nguồn sinh lực… Bản thân công trình đợt một cũng không phải chủ yếu là xây dựng để chứa được nhiều người hơn, cho nên con số dung nạp giới hạn là ba mươi ngàn người đã tương đối không tệ. Còn công trình xây dựng đợt hai mới chủ yếu là chứa người. Sau khi công trình xây dựng đợt hai hoàn thành, số người có thể chứa tối thiểu là khoảng ba trăm triệu người. Nếu công trình giai đoạn ba cũng hoàn thành, với điều kiện ban đầu tất nhiên là thế giới còn có thể chống đỡ đến lúc đó, vậy thì số người có thể dung nạp sẽ đạt khoảng một tỷ người, con số này đã vô cùng kinh người.
Đương nhiên, giới hạn số người có thể chứa và số người cần chứa thích hợp chắc chắn khác nhau, cho nên sau khi thương lượng, bước đầu xác định số người có thể dung nạp là mười ngàn người. Trong đó, cấp ưu tiên thứ nhất tất nhiên là người nhà của quân Luân Hồi, người nhà của thành viên nội bộ tổ chức Kẻ Phản Nghịch, các nhà khoa học và nhân tài quan trọng nhất, ví dụ như nhân tài xây dựng trước mắt và người nhà của họ, còn có nhân viên mẫn cảm, ví dụ loại người như Phương Chính và người nhà của hắn. Tương đối mà nói, danh sách số người quyền quý chỉ có vẻn vẹn hai mươi ngàn người, trong đó phần lớn danh sách trong đợt một lại do ngẫu nhiên lựa chọn ra từ trong dân thường.
"Như vậy không có vấn đề gì sao?"
Biết Sở Hạo là người quyết định, ngoại trừ chuyên gia có liên quan, chỉ có Trần Hạo Đào và Vi Thi Thi, Trần Hạo Đào lo lắng hỏi.
"Khẳng định có vấn đề."
Sở Hạo nói thẳng không kiêng kỵ: "Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng các quyền quý nắm giữ kinh tế, quân sự, lực lượng chính trị đều nhiều hơn dân thường gấp vạn lần. Trên thực tế, ban đầu ta định trong danh sách đợt một sẽ không cho quyền quý, cũng không phải tâm lý thù người giàu có hay gì cả, bởi vì sau khi họ vào sẽ buông lỏng việc xây dựng và đầu tư vật tư cho công trình đợt hai, đây mới là nguyên nhân ta lo lắng chủ yếu. Chẳng qua suy nghĩ tới tình hình tiếp theo, ta miễn cưỡng cho hai mươi ngàn người vào danh sách. Về phần bọn họ cụ thể suy nghĩ thế nào, ta không để ý tới, nhưng nếu bọn họ thông minh, tốt nhất là sau khi dân chúng đợt một tiến vào, nhiều lần lộ diện trên nhiều dư luận và chốn công cộng, để chứng tỏ bọn họ tiến vào sau dân thường, bọn họ không có bỏ rơi bá tính bình thường, đây mới là hành vi thông minh nhất. Hành động như thế, trong số nhân viên đợt hai, đa số quyền quý cung cấp hỗ trợ trong kế hoạch rút lui lớn, trên căn bản đều có thể tiến vào. Đây là ưu thế tự nhiên của họ, không thể tránh được, không tính là tuyệt đối công bằng, nhưng chí ít tương đối công bằng."
"Hành vi ngu xuẩn nhất chính là sau khi công bố danh sách đợt một, bắt đầu gây chuyện và kéo dài kế hoạch xây dựng. Vậy thì, chúng ta phải làm ra phản kích mạnh nhất, cho nên ta quyết định…vận dụng đội quân ám sát của nội bộ tổ chức Kẻ Phản Nghịch. Đây là lực lượng đầu tiên, lực lượng thứ hai lại đường hoàng sử dụng quân Luân Hồi tiến hành xuất kích với vai trò là cảnh sát thế giới, còn phải kéo theo quân đội của các nước trên thế giới cùng hành động. Ta phải giết gà dọa khỉ, giết một cứu trăm. Cho nên giai đoạn tiếp theo, các ngươi hành động đơn lẻ có thể sẽ gặp phải nguy hiểm nhất định, các ngươi nên cẩn thận. Ngoài ra, quân đội ám sát do tỷ tỷ nắm giữ, yêu cầu của ta chỉ có một, chó gà không tha, ngay cả đứa trẻ sơ sinh cũng phải giết chết. Đối với toàn bộ gia tộc quyền quý dám động tay chân trong thời gian này, ta phải giết chết tất cả thế lực… Sau đó là quân Luân Hồi, Hạo Đào, ngươi đến nắm giữ, về mặt hành động sẽ do trưởng quan quân sự của các quân đội giải quyết, ngươi phải dàn xếp tốt những chuyện liên quan đến quân Luân Hồi và quân đội của các nước. Lúc này tuyệt đối không cho phép xảy ra những chuyện sát thương cướp cò, hoặc khiêu khích bên trong, làm loạn trong nội bộ. Nếu có, ta cho phép ngươi sử dụng bất cứ thủ đoạn nào để tiêu diệt bất kỳ quân đội một quốc gia nào đó. Thủ đoạn không giới hạn bởi vũ khí sát thương quy mô lớn, vũ khí hạt nhân, và… memes phi diệt thế. Ta cho ngươi con số giới hạn thương vong có thể chấp nhận đối với quân đội các nước và dân thường là… năm mươi ngàn người. Chỉ cần số người chết không vượt quá giới hạn này thì xem như ngươi có công, ngươi có làm được không?"
Sở Hạo nói một tràng, vẻ mặt của hắn đặc biệt nghiêm túc. Sở Hạo biểu hiện như vậy, Trần Hạo Đào và Vi Thi Thi cũng đã từng chứng kiến qua, đó chính là lúc đối mặt với memes diệt thế. Sở Hạo thân là người phụ trách và người lãnh đạo đứng đầu, thậm chí hắn dám xử phạt Lăng Tân - người đứng đầu. Sở Hạo của lúc này mới thật sự là thủ lĩnh thật sự của tổ chức Kẻ Phản Nghịch, mệnh lệnh của hắn cũng tương đương với mệnh lệnh cao nhất, mệnh lệnh ưu tiên nhất.
Trần Hạo Đào thì khỏi nói, Vi Thi Thi lại bĩu môi, lộ ra vẻ mặt không vui, nhưng cho dù thế nào, hai người vẫn có phán đoán căn bản nhất của trong tổ chức Kẻ Phản Nghịch, bọn họ chắc chắn sẽ tuân thủ mệnh lệnh của Sở Hạo.
Sở Hạo gật đầu, sau đó hắn lại tự lẩm bẩm: "Sau đó, ba ngày sau công bố danh ngạch các nước, cách một ngày…Ta quyết định công bố tin tức thế giới diệt vong cho toàn thế giới, khi đó..."
"Thế giới ta muốn bảo vệ có thể còn lại những gì..."