"Hà hà, chỉ cần đeo cái kính râm này vào một lần nữa, ta lập tức có thể hóa thành mật vụ áo đen..."
Trương Hằng núp sau cánh cửa, mặt cười với vẻ đầy gian xảo, thò tay vào áo vest đen móc ra một cặp kính râm, sau đó đúng lúc hắn định đeo kính lên, đột nhiên chiếc cửa bị đẩy tung ra, hơn nữa lực đẩy cửa còn mạnh khủng khiếp khiến hắn không kịp phản ứng nên đầu hắn đã bị va thẳng vào vách tường, nhưng cả người hắn vẫn không bị sao, chỉ có cái kính râm của hắn đã bị vỡ ra thành từng mảnh, hắn đang cầm phần gọng kính còn sót lại trên tay, nhìn vẻ mặt kia của hắn khẳng định không ổn một chút nào.
"Ta giết chết các ngươi! Ngay bây giờ, ngay bây giờ!"
Trương Hằng đột nhiên thả phần còn lại của kính râm trên tay xuống đất, sau đó lạnh lùng quay đầu nhìn đám người đang đứng bên trong cánh cửa chính và hét to những lời đó, đang trong lúc hắn gằn lên những lời này thì có ít nhất bảy hay tám tên vệ sĩ áo đen trong đám người ấy lấy súng lục ra chĩa thẳng về phía hắn.
Lúc Trương Hằng cười lạnh lùng và định ra tay thì một người phụ nữ xinh đẹp thở dài rồi bước ra từ trong đám người đó, nhìn Trương Hằng và nói rằng: "Đây chính là điều mà Sở Hạo đã nói về ngươi, chính là hay đùa bỡn bị đánh cho mất mặt đó sao? Thôi đi, đừng đùa nữa, chúng ta còn phải đi đến một nơi khác."
Trương Hằng giật khóe miệng một cái, hắn rất muốn lập tức đi bắt Sở Hạo tới để hỏi một chuyện, cái gì gọi là đùa bỡn nên bị đánh cho mất mặt, hắn từng bị mất mặt sao? Đã từng bị mất mặt lúc nào chứ?
Lúc này, một ông lão trong đám người đó mới cười ha hả và nói rằng: "Là sát thủ Trương Hằng vui tính đây sao? Thật ngưỡng mộ danh tiếng của anh đã lâu."
"Ông mới vui tính á! Cái thứ ông mới vui tính á!" Trương Hằng giận đến sôi máu hét lớn lên, sau đó hắn lập tức định lấy thứ gì đó từ trong áo ra, những hộ vệ áo đen trong đám người kia lập tức thay đổi tư thế như thể sắp phải đối đầu với một kẻ địch hùng mạnh, nhưng người phụ nữ xinh đẹp Vi Thi Thi đã bước ra và tiến đến sát người Trương Hằng, dùng tay kéo lỗ tai của hắn lên.
"Sở Hạo là em trai bé nhỏ của ta, từ nay về sau ngươi cũng là của em trai của, ta không quan tâm lúc trước ngươi thế nào, nhưng từ nay về sau em trai phải nghe lời của chị nghe chưa, biết không? Trương Hằng bé nhỏ."
Mặc dù Vi Thi Thi cười tươi, nhưng Trương Hằng lại cảm thấy rùng mình ớn lạnh đến khó tả, hắn lập tức lắc đầu, Vi Thi Thi lập tức quay đầu lại nhìn mọi người đang căng thẳng phía sau rồi nở nụ cười, nói: "Thành thật xin lỗi về chuyện vừa rồi, nhưng những chuyện cần bàn đã bàn bạc xong, vậy chúng ta xin lập tức đi trước, trước mắt còn có rất nhiều chuyện cần phải xử lý, không quấy rầy các vị."
Ông lão trong đám người lúc nãy bỗng nhiên lại lên tiếng nói rằng: "Chờ một chút được không? Ta có một số việc muốn làm phiền đến ông Trương Hằng một chút, Vi tiểu thư cảm thấy thế nào?"
Vi Thi Thi lập tức xoay người lại, vừa cười cho có lệ vừa nhìn ông lão này và nói: "Cái này có lẽ đã trái ngược với hiệp nghị của chúng ta nhỉ, nhưng giá vé vào cửa là rất đắt, nếu như muốn lấy được tấm vé vào cửa, mà không bỏ ra chút gì cả thì quả thật không thể được, nếu như ông đã muốn tấm vé vào cửa, lại còn muốn chúng ta phải nhúng tay vào, sự tính toán này của ông quá tinh ranh nhỉ?"
Trên mặt ông lão tỏ vẻ ngượng ngùng, nhưng vẫn nói rằng: "Trên nguyên tắc, vẫn là do bên phía ta hành động, nhưng ngươi cũng biết, chuyện nào ra chuyện đó, đối phó với tổ chức C kia... mà chỉ dựa vào một mình thế lực của chúng ta thì quả thật không thể đối kháng nổi, trước đây đều do các ngươi hợp lực lại với chúng ta mới có thể chống lại được, bây giờ xem như các ngươi đã trở nên lớn mạnh rồi, tốt xấu gì cũng nên chiếu cố đến bạn cũ một chút chứ... Yêu cầu của chúng ta thực sự không quá lớn, hơn nữa vừa hay Trương Hằng lại rất thích hợp cho công việc này, coi như giúp đỡ cho chúng ta một chút, có được không?"
Vi Thi Thi đột nhiên trầm tư suy nghĩ một lát, lão già này, không, có lẽ cái lão già này và thế lực đứng sau lão kỳ thực có mối quan hệ rất sâu đậm với tổ chức C và tổ chức Kẻ Phản Nghịch.
Một vài người trong số những người cấp cao của tổ chức Kẻ Phản Nghịch đều là người nhân bản do tổ chức C tạo ra, hoặc nói đúng hơn là những người đã được biến đổi, sau khi tự trốn khỏi tổ chức C, bọn họ đã bị tầng lớp xã hội thượng lưu chà đạp và truy đuổi, tuy bản thân bọn họ thuộc tầng lớp thấp nhất trong xã hội, nhưng dựa vào năng lực và hành động phi phàm của mình, cuối cùng cũng đã thành lập ra tổ chức Kẻ Phản Nghịch, một tổ chức có quy mô cực lớn trên toàn cầu, ở một khía cạnh nào đó quả thực cũng có thể đối đầu với tổ chức C.
Cũng tương tự như thế, trốn khỏi tổ chức C không riêng chỉ có những cô nhi này, mà một số các công nhân, nhân viên kỹ thuật, nhân viên nghiên cứu khoa học và một số những người khác cũng đã trốn khỏi tổ chức C, nhưng điều khiến người ta cảm thấy lạ là, tổ chức C cũng không có lập tức tiến hành những cuộc truy sát nhằm vào những cô nhi nhân bản, hay đi truy sát những nhân viên này, mà hầu như cứ để mặc cho bọn họ lẩn trốn ở bên ngoài, nhưng sau khi trốn khỏi tổ chức C thì các nhân viên cũ của tổ chức này đã nắm được một số công nghệ cao nhất định, vượt qua trình độ của xã hội nhân loại hiện tại, nhưng năng lực của bọn họ lại kém xa năng lực của các cô nhi nhân bản. Sau khi trốn thoát khỏi tổ chức C, mặc dù cũng không gặp phải những cuộc truy sát với quy mô lớn của tổ chức C, nhưng vẫn có những cuộc truy sát nhỏ dưới được phát ra từ tổ chức C, trong tình huống như vậy, dựa vào những công nghệ cao lấy được từ trong tổ chức C mà đạt đến sự lớn mạnh gần như ngang bằng với tổ chức C thì bọn họ cũng đã chịu rất nhiều thương vong tổn thất, không thể không cầu cạnh đến sự nâng đỡ của tổ chức Kẻ Phản Nghịch, nhưng bọn họ lại chỉ muốn hưởng thụ vinh hoa phú quý, cũng không muốn bị người khác trói buộc, cho nên đến cuối cùng đã biến thành tình trạng như hiện tại, chủ yếu là dựa dẫm vào tổ chức Kẻ Phản Nghịch để chống lại tổ chức C, ngược lại những nhân viên cũ của tổ chức C này lại cung cấp cho tổ chức Kẻ Phản Nghịch các loại tin tức, khoa học công nghệ, thậm chí cả mạng lưới giao tiếp và các mối quan hệ trong xã hội hiện thực của tổ chức C, đây cũng có thể được tính là một loại liên minh lỏng lẻo.
Cuộc họp này là một nhiệm vụ của Vi Thi Thi, chủ yếu là đến gặp gỡ những công nhân viên cũ của tổ chức C này, vấn đề thứ nhất là nói cho bọn họ biết ngày tận thế sắp tới, việc thứ hai là tổ chức Kẻ Phản Nghịch hy vọng có thể nhờ vào sự quen thuộc của bọn họ khi đối đầu với tổ chức C để tiến hành giám sát và điều tra, để đề phòng tổ chức C có hành động tác quai tác quái gì trong lúc di tản dân chúng trước ngày tận thế hay không, thứ ba coi như là chuyện tình nghĩa quen biết từ trước đến nay, dù sao ngay từ đầu khi thành lập ra tổ chức Kẻ Phản Nghịch thì bọn họ đã từng nhận được những sự giúp đỡ từ những nhân viên cũ của tổ chức C này, mặc kệ trước đây bọn họ được thành lập vì mục tiêu của tổ chức C hay có dự tính gì khác, nhưng chút tình xưa nghĩa cũ vẫn phải có.
Suy nghĩ đến đây, Vi Thi Thi lại nhìn Trương Hằng, tuy Sở Hạo cũng không nói rõ, nhưng Vi Thi Thi cũng là một người phụ nữ rất thông minh, cô ấy có thể cảm giác được rất rõ ràng mối quan hệ gắn bó của Sở Hạo và Trương Hằng, đó chính là một loại tình bạn sống chết cùng nhau, sự tín nhiệm của Sở Hạo đối với Trương Hằng tuyệt đối sẽ không thua kém gì với bất kì ai trong số những người anh chị em bọn họ này, thậm chí nếu xét ở một vài phương diện khác thì sự tín nhiệm Sở Hạo dành cho Trương Hằng còn vượt lên trước bọn họ, vì thế... cô ta đương nhiên không thể nào để cho Trương Hằng phải đi mạo hiểm rồi cho dù hắn có thân thể "bất tử" trong truyền thuyết đi chăng nữa.
Lúc Vi Thi Thi đang định từ chối, đột nhiên ông lão kia lại nói rằng: "Chủ yếu là đi điều tra một cái căn cứ của tổ chức C, cái căn cứ này kỳ thực có hơi khắc chế với các nhân viên lẩn trốn của tổ chức C như chúng ta đây, cũng khắc chế với các nhân vật cấp cao trong tổ chức Kẻ Phản Nghịch của các ngươi, nguyên do bởi vì cái căn cứ này dường như có một loại cơ chế dò xét ký ức, chúng ta đã bị tổn thất rất nhiều nhân viên, cũng không phải nó sẽ dò xét tường tận tất cả các ký ức, mà chỉ tiến hành dò xét các ký ức đặc biệt quan trọng của những nhân viên đã từng làm việc trong tổ chức C, hoặc đã trốn khỏi từ tổ chức C gì gì đó, nghĩ đi nghĩ lại... có lẽ chỉ có Trương Hằng mới có thể thuận lợi thâm nhập vào nơi đó mà thôi."
Vi Thi Thi khoanh tay lại rồi nói: "Rất đáng tiếc, Trương Hằng thật sự không phải là cấp dưới của ta, cũng không phải là một thành viên của tổ chức Kẻ Phản Nghịch, hắn có quyền tự do lựa chọn của mình, cho dù thế nào đi chăng nữa..."
"Ký ức?" Bỗng nhiên Trương Hằng mở miệng hỏi: "Ký ức này là dạng ký ức gì? Chẳng lẽ nó vẫn có thể điều tra ra được những ký ức mà ta đã đánh mất sao?"
Ánh mắt ông lão lộ ra vẻ đã có hy vọng, lập tức vội vàng trả lời: "Đúng, cái cơ chế dò xét này có lẽ có quan hệ với các ký ức được lưu giữ, ngay cả khi kí ức gốc đã bị mất đi sau khi bị thôi miên, nó vẫn có thể bị điều tra ra được bởi cơ chế này trong cái căn cứ đó, nghe nói đây là một trong những công nghệ cao của tổ chức C, nghe đồn... là lấy được từ nơi X nào đó, đây là tin tức được cung cấp bởi người chỉ điểm của chúng ta, dĩ nhiên, vì cơ chế này mà những người chỉ điểm của chúng ta đã sớm bị mất tích, có lẽ bọn họ đều đã chết."
"Được, để ta đi." Trương Hằng lập tức gật đầu đồng ý.
Vi Thi Thi cũng đã hiểu được đôi chút về Trương Hằng qua những lời kể của Sở Hạo, nàng vốn còn định khuyên nhủ điều gì nữa, nhưng nhìn thấy nét mặt của Trương Hằng lúc này, nàng chẳng biết làm gì hơn ngoài việc thở dài một tiếng, một hồi thật lâu sau khi đã rời khỏi nơi đó, nàng mới đứng trực diện với Trương Hằng và nói rằng: "Cho dù có quyết định như thế nào đi chăng nữa, cũng phải đi thông báo cho Sở Hạo một tiếng, nhìn bộ dạng của em có vẻ rất dũng cảm và mạnh mẽ, nhưng cũng đừng tưởng là mình bất tử thật mà liều lĩnh đến bỏ mạng... Chị đã thấy qua nhiều trường hợp giống như vậy lắm rồi, phải cẩn thận bảo trọng chính mình, em mà chết đi, chắc chắn Sở Hạo sẽ bị suy sụp."
Trương Hằng nhếch miệng cười, sau đó lập tức làm ra một bộ mặt rất kiêu hãnh, lạnh lùng nói: "Đàn ông con trai mà, phải luôn mạnh mẽ chứ, nhiệm vụ khó khăn gian khổ như vậy không giao cho người mạnh mẽ như em trai đây, chẳng lẽ lại còn phải để cho chị đi gánh vác nó sao? Yên tâm đi, em... sẽ không chết đâu, ha ha ha ha!"
Vi Thi Thi hơi bất đắc dĩ vỗ vỗ đầu, trong lòng lại có một vài nhận thức mới về Trương Hằng, cô ta dịu dàng vỗ vỗ đầu Trương Hằng, rồi nói: "Nếu đã vậy thì lập tức đi thôi, nhưng trong mọi việc phải luôn cẩn thận, phải nhớ giữ gìn mạng sống của mình, nhưng trước khi đi vẫn phải thông báo cho Sở Hạo biết, vậy thì..."
"Bọn chị đợi em trở lại, nếu em chết, bọn chị..."
"Lập tức tiêu diệt tận gốc cái vị diện tổ chức C này!"