Võ Động Thiên Hà

chương 559: hồn khôi lỗi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cơ Hi Nhân cùng với Lam La U đi ra cốc khẩu liền thấy Cổ Kỳ đang dây dưa cùng với ba người.

Trong ba người này có một nữ tử trẻ tuổi mỹ mạo, xinh đẹp phong mãn, trong ánh mắt có một luồng quang mang linh động, ánh lên vẻ giảo hoạt, khi nói chuyện cùng Cổ Kỳ luôn tỏ ra ý vị nũng nịu.

Khi hai người Cơ Hi Nhân chạy đến đây, cô gái này vẫn đang một mực nài nỉ. Cổ Kỳ là một người cứng nhắc, cũng không hề tỏ ra mất kiên nhẫn, mặc cho cô gái này nói thế nào vẫn đều thờ ơ, không dễ dàng cho các nàng nhập cốc.

Cô gái này đã nói đến khô cả miệng, hai người bên cạnh đều có phần mệt mỏi uể oải, nhưng sắc mặt nàng không hề có chút tức giận nào, vẫn dây dưa không thôi.

Cơ Hi Nhân quan sát ba người này một hồi, ngoại trừ nữ nhân trẻ tuôi có được Thánh Đạo khí vận, thực lực cũng chỉ là Địa Cảnh sơ giai, xem ra mới đột phá Nhân Cảnh không lâu.

Bên cạnh nữ nhân này là hai lão giả, một người Địa Cảnh đỉnh phong, một người là cấp bậc Tông Sư trong Nhân Cảnh.

Ánh mắt Cơ Hi Nhân dừng lại trên người này. Hắn có khuôn mặt gầy gò, thần thái dường như không quá tốt, hai mắt mờ đục không ánh sáng, tuy rằng có phần khả nghi, nhưng người này quả thực là hậu duệ Vân Ly không thể nghi ngờ.

Cơ Hi Nhân không biết ý đồ những người này khi tới đây, càng không biết Nhật Tông từ đâu lôi ra một hậu duệ Vân Ly thị tộc như thế.

Lam La U cũng cảm thấy kinh nghi bất định, hai người liếc mắt nhìn nhau, liền xuất hiện bên ngoài cốc khẩu.

Cổ Kỳ thấy bọn họ đã đến bèn hơi thi lễ. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Cơ Hi Nhân cùng với Lam La U đột nhiên xuất hiện tại nơi này, ba người ở cốc khẩu đầu tiên hơi ngây ra một chút, tiếp theo nữ tử khuôn mặt xinh đẹp thần sắc trở nên vui vẻ, sau khi khom người hành lễ, liền nói với Cơ Hi Nhân:

- Lão tiền bối, ngài hẳn là người chủ sự trong cốc, chúng ta nhận ủy thác của Càn Linh Lão Tổ đến đây tham gia thánh điển, vì sao người của các ngài lại không cho chúng ta vào cốc, ngài phải vì người ta phân xử công bằng nha!

Cơ Hi Nhân nhẹ nhàng vuốt râu, thản nhiên cười nói:

- Tiểu cô nương, phải biết hôm nay trong cốc cử hành thánh điển rất quan trọng, phàm có người vào cốc đều phải xác định thân phận lai lịch. Các ngươi nếu như nhận ủy thác của Càn Linh Lão Tổ đến đây, có thể đưa ra tín vật của Càn Linh Lão Tổ không?

Nữ tử xinh đẹp bèn lật tay, trong lòng bàn tay liền xuất hiện một tiểu cầu lóng lánh, nàng xinh đẹp khẽ nắm tay lại, tiểu cầu kia nhất thời liền bốc cháy, một đoàn hỏa diễm từ trong tay nàng bùng lên, tựa như là tinh linh đang nhảy múa.

- A, đây là Thiên Càn Châu của Càn Linh Lão Tổ, hỏa diễm này cũng chính là Thiên Càn Chi Diễm mà chỉ riêng Càn Linh Lão Tổ mới có được. Có thể nói ngươi là thân truyền đệ tử của hắn, ngươi tên là gì?

Nữ tử xinh đẹp nghe thấy vậy liền đại hỉ, hơi khom người nói:

- Vãn bối tên là Minh Châu, vị này là Thái thượng trưởng lão Nhật Tông Tiêu trưởng lão, còn vị tiền bối này chính là do lão tổ mới cứu được về từ một bộ tộc dã nhân trong Ám Tinh Âm Mạc, là hậu duệ Vân Ly, tên gọi Mục Ân!

Dứt lời, Minh Châu chớp chớp mắt, lại nói tiếp:

- Hiện tại chúng ta có thể đi vào được chưa?

Cơ Hi Nhân vuốt râu cười nói:

- Lão phu nghe nói lần này các ngươi còn mang cả Tạo Hóa Giới tới đây, có thể đưa lão phu đánh giá một chút không?

Minh Châu thần sắc có chút do dự, nhìn về phía Tiêu trưởng lão bên cạnh, Tiêu trưởng lão lại nhìn về phía Mục Ân gật đầu. Mục Ân thần sắc đờ đẫn vươn tay ra, Cơ Hi Nhân liền thấy trên tay phải của hắn có đeo một chiếc nhẫn.

- Đây quả thực là Tạo Hóa Giới, giống y chiếc nhẫn mà Thiên Hà tìm được, chẳng qua chiếc nhẫn kia...

Lam La U vuốt vuốt râu, liếc mắt nhìn chiếc nhẫn, lại hơi quan sát Mục Ân, thần sắc có phần nghi ngờ, thầm nghĩ:

- Chiếc nhẫn những người này cầm tới nếu thực sự là Tạo Hóa Giới, bọn họ tìm được hậu duệ Vân Ly nhất định sẽ nghĩ biện pháp khiến hắn mở ra chiếc nhẫn kia để nghiên cứu. Hôm nay họ mang nhẫn tới đây chẳng qua chỉ là một bằng chứng để vào cốc. Trong này nhất định có vấn đề, nhưng vấn đề là ở chỗ nào?

Lúc này chợt nghe Cơ Hi Nhân nói:

- Minh Châu cô nương, ngươi đã có tín vật của Càn Linh Lão Tổ, vậy hãy cùng Tiêu trưởng lão vào cốc đi!

Nói xong, Cơ Hi Nhân liền để Cổ Kỳ dẫn hai người này tiến vào trong cốc.

Minh Châu liếc mắt nhìn Mục Ân, đang muốn cất tiếng hỏi, Cơ Hi Nhân đã nói:

- Về phần vị Mục Ân này, nếu như ngài đã là hậu duệ Vân Ly, vậy mời ngài một mình đi theo Lam La U, Vân Sách cộng chủ cùng với Thiên Hà hiện nay đã mở ra Vân Ly huyết mạch, hắn sẽ dẫn ngài đi gặp bọn họ. Thế nhưng Mục Ân các hạ, Tạo Hóa Giới này chính là vật trọng yếu của dòng họ Vân Ly, các hạ có thể cởi ra để lão phu kiểm nghiệm thật giả được không?

Mục Ân nghe thấy vậy, đột nhiên trong mắt hiện lên một tia tinh mang, cuối cùng hai môi mấp máy, phát ra một thanh âm cứng ngắc:

- Vật này chính là thánh khí trọng yếu của tộc ta, liên quan đến thành bại của thánh điển lần này. Để chắc chắn, cứ để lão phu tự mình đi Tạo Hóa Thần Điện gặp hài nhi Vân Sách rồi sau đó hãy quyết định!

Cơ Hi Nhân nghe xong, nhẹ nhàng cười nói:

- Các hạ cẩn thận không tin lão phu cũng là chuyện thường tình, bất quá nếu các hạ muốn đi tới Tạo Hóa Thần Điện, quả thực không dễ dàng, chẳng bằng để lão phu giúp các hạ một tay, các hạ có bằng lòng không?

Biểu tình Mục Ân vẫn rất cứng ngắc, nói:

- Sao dám làm phiền?

Cơ Hi Nhân khẽ cười nói:

- Không hề, hiện tại các hạ đưa tay đây cho lão phu, lão phu sẽ dẫn các hạ đi tới đó!

Cơ Hi Nhân thân mật vươn tay ra kéo lấy tay trái Mục Ân. Tay trái Mục Ân cũng không đeo nhẫn nên không hề do dự.

Thế nhưng khi hắn thấy tay Cơ Hi Nhân sắp chạm vào tay mình, liền đột nhiên lùi về phía sau.

Bàn tay Cơ Hi Nhân ngừng lại giữa không trung, có chút kinh ngạc nói:

- Các hạ vẫn còn nghi ngờ gì sao?

Mục Ân nói:

- Chúng ta vẫn chưa tiến vào trong cốc, khi nào đến gần Tạo Hóa Thần Điện rồi làm phiền các hạ cũng không muộn, hiện tại chúng ta tiến vào thôi!

Lam La U đứng bên cạnh khẽ cau mày.

Thần sắc Cơ Hi Nhân vẫn không thay đổi, thản nhiên nói:

- Các hạ thân phận đặc thù, lão phu phải dẫn các hạ đi qua đường tắt là lục sắc thông đạo, trong chốc lát liền sẽ tới, cũng có thể kịp tham dự thánh điển, bằng không sẽ muộn mất!

Mục Ân vừa nghe thấy vậy, liền không chút do dự vươn tay ra, Cơ Hi Nhân sau khi cầm lấy tay hắn, nhất thời trong mắt hiện lên vè kinh ngạc, nói:

- Quả nhiên không ngoài sở liệu của lão phu, thân thể này đúng là thật, nhưng linh hồn bên trong lại là giả, chính là hồn khôi lỗi!

Nghe thấy lời này, trên mặt Mục Ân đột nhiên hiện lên hiện lên u quang, vươn tay kia muốn dánh lén. Cơ Hi Nhân sớm đã có phòng bị, lúc này đã bắt được tay kia của Mục Ân, thế nhưng chưa kịp dùng lực lượng khống chế hồn khôi lỗi bên trong thân thể hắn, không ngờ hắn đã chặt đứt cánh tay này đi, thoát khỏi khống chế của Cơ Hi Nhân,

Minh Châu bên cạnh cùng với Tiêu trưởng lão thấy một màn này, sắc mặt đều đại biến.

Cổ Kỳ thấy vậy cũng bày ra tư thế phòng ngự về phía Minh Châu cùng Tiêu trưởng lão.

- Giỏi cho đồ giả mạo nhà ngươi, hiện tại cũng lộ ra sơ hở. Chờ sau khi lão phu bắt được ngươi, để xem ngươi rốt cuộc là thứ gì!

Trong mắt Lam La U tinh quang rực rỡ, một cỗ lực lượng ý chí đột nhiên phóng ra, vụ khí xung quanh liền nhanh chóng trở nên dày đặc, hình thành nên một đôi cự chưởng chộp về phía Mục Ân.

Thực lực thân thể Mục Ân cũng chỉ là cảnh giới Tông Sư, đối mặt với Lam La U đã đạt tới Võ Tôn Địa Cảnh tam giai mà nói, nhỏ yếu tựa như con kiến.

Thế nhưng, khi lực lượng ý cảnh của Lam La U ngưng hóa thành làn thủy vụ bao phủ lại, trong mắc Mục Ân đột nhiên phóng ra một đoàn quang mang tựa như hỏa diễm. Luồng quang mang này dần dần từ trong thân thể Mục Ân xuyên thấu ra ngoài, nhất thời cả người Mục Ân bốc cháy, bị bao phủ trong một đoàn hỏa diễm rừng rực, nháy mắt thiêu đốt thân thể hắn thành tro bụi, chỉ còn lại vài hạt châu hắc sắc.

Lúc này từ trong đám tro bụi của thân thể Mục Ân lộ ra một con hỏa long, thân hình chỉ lớn bằng lòng bàn tay. Dưới sự trợ giúp của luồng hỏa diễm, trong nháy mắt bắt đầu lớn lên, tỏa ra nhiệt lượng hừng hực, đốt cháy vùng đất xung quanh thành một mảnh đen kịt.

Lam La U thấy con hỏa long kia không khỏi biến sắc, nhưng hắn cũng không sợ hãi, hét lên một tiếng, lần thứ hai tăng mạnh lực lượng khống chế vụ khí, bao phủ về phía con hỏa long vừa bay lên kia, muốn dập tắt hỏa diễm trên thân thể nó, biến nó thành một con thủy long.

Cơ Hi Nhân thấy bên trong thân thể Mục Ân còn ẩn giấu một hỏa long phân thân của kẻ khác. Khi Lam La U tiên phát chế nhân, nhân lúc thực lực của hỏa long còn chưa lớn mạnh bèn dây dưa với nó, Cơ Hi Nhân cũng không chút do dự, liền vươn ngón tay điểm một chỉ về phía hạt châu hắc sắc đang bắt đầu nứt nẻ lóe ra u quang trên mặt đất.

Rắc!

Khi Thánh Hoàng Chỉ của Cơ Hi Nhân điểm lên trên hạt châu hắc sắc, một âm thanh hùng hậu vang lên, hạt châu kia liền lập tức vỡ tan, hóa thành hư ảo.

Rắc! Rắc! Rắc!

Vào lúc này, những hạt châu hắc sắc khác cũng lần lượt bạo liệt, một luồng khí tức hắc sắc nhanh chóng từ bên trong hạt châu phóng ra, cấp tốc hóa thành một hình dáng dữ tợn mơ hồ, giống như là một oan hồn vừa thoát ra từ địa ngục, thập phần hung ác cường đại.

- U Tà Chi Ảnh!

Thấy những âm hồn dữ tợn như u linh này, sắc mặt Cơ Hi Nhân đại biến, lúc này bàn tay liền vung lên, Thánh Hoàng Cái Thế Chưởng liền phóng ra, một đại thủ ấn kim sắc thế như san núi lấp sông nặng nề đánh tới mấy đạo U Tà Chi Ảnh.

Ầm!

Một tiếng vang thật lớn qua đi, Thánh Hoàng Đại Thủ Ấn vừa đánh tan một con U Tà Chi Ảnh, U Tà Chi Ảnh kia sinh ra một âm thanh thảm thiết cực kỳ âm lệ, sau đó liền hóa thành một đoàn khói đen tiêu tán.

Nhưng vẫn còn bốn con U Tà Chi Ảnh đã chạy thoát khỏi Thánh Hoàng Đại Thủ Ấn, ba con phân biệt chạy về phía ba hướng khác nhau muốn tiến vào trong cốc.

- Không tốt, người trong cốc chú ý, có U Tà Chi Ảnh xâm nhập, các ngươi hãy nghiêm mật phòng bị!

Cơ Hi Nhân thấy ba con U Tà Chi Ảnh chạy thoát, lúc này liền hét lên như sư tử hống, thanh âm chấn động cả sơn cốc.

Thế nhưng có bốn con, ba con hiện tại đã chạy thoát, vậy còn một con đâu?

Cơ Hi Nhân sau khi lên tiếng cảnh báo, đột nhiên nghĩ tới vấn đề này, liền lập tức buông ra thần thức tìm kiếm xung quanh.

Trong lúc tìm kiếm, tâm thần hắn bỗng nhiên khẽ động, phát hiện thần sắc Cổ Kỳ có chút cổ quái.

Đang muốn lên tiếng hỏi, nhưng thấy thần sắc Cổ Kỳ trở nên thống khổ, trong họng phát ra một âm thanh khò khè như hít thở không thông:

- Mau, giết ta đi, ta bị thứ kia đánh lén, hiện tại nó đã xâm nhập vào tâm thần ta rồi!

Truyện Chữ Hay