Ngày đại thọ của Bạch Thanh Tùng, người Sở đô Hoàng thành, tứ đại Học viện Vũ phủ tụ tập, nhưng cuối cùng, người nổi bật nhất không phải Bạch gia, không phải Bạch Thu Tuyết, mà là Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên thu được tư cách trúng tuyển Đế Tinh Học Viện, Bạch Thu Tuyết thì bước vào Hoàng Gia Học Viện, nhưng cái này không phải kết cục mọi người đều hoan hỉ, bởi vì kết cục như vậy, ngoại trừ Mạc Thương cùng người Tần phủ cao hứng, lại vi phạm ý nguyện của mấy thế lực, trong đó có Hoàng thành Úc Kim Hương gia tộc.
Diệp gia lão giả, lúc này liền rất không thích, hắn mất hứng, những người Hoàng thành kia tự nhiên cũng mất hứng, dù sao bọn họ vội tới chúc thọ Bạch Thanh Tùng, đều là nhìn mặt mũi Diệp gia, bởi vì hôm nay, Bạch Thu Tuyết dùng xu thế thiên tài chi uy cùng Tần phủ đoạn tuyệt quan hệ, chính là thời điểm Diệp, Bạch hai nhà thông gia.
Mà hướng đi giờ khắc này, lại tuyệt nhiên ngược lại.
Chỉ thấy lúc này Diệp gia lão giả nhìn đám người Tần Xuyên hưng phấn trong Diễn Võ Tràng, trong con ngươi hiện lên một tia lãnh ý, sau đó nhàn nhạt liếc mắt nhìn Bạch Thanh Tùng, nói:
- Ngươi dao động?
Bạch Thanh Tùng run lên, nhìn Diệp gia lão giả, Tần Vấn Thiên dùng uy thế như thế, mặc dù hắn hận Tần Vấn Thiên, nhưng trong lòng xác thực cũng có chút dao động, nếu như không phát sinh sự tình mấy ngày trước, có thể thật như Tần Vấn Thiên nói, hôm nay Tần Vấn Thiên thiên phú nở rộ, sẽ làm Bạch gia hắn càng thêm chói mắt, hôn sự của Tần Vấn Thiên cùng Bạch Thu Tuyết, cũng thành một đoạn giai thoại.
- Phụ thân.
Lúc này, Bạch Thu Tuyết cũng tới nơi này, nhìn phụ thân của nàng, đôi mắt hơi có vài phần tịch mịch.
- Diệp gia sẽ tạm hoãn sự tình tuyên bố hôn sự của Vô Khuyết cùng Bạch Thu Tuyết.
Ánh mắt của Diệp gia lão giả nhìn thẳng phía trước, thấp giọng nói, làm cho thần sắc của Bạch Thanh Tùng cùng Bạch Thu Tuyết cứng đờ, hôm nay Tần Xuyên nói, làm cho Bạch Thu Tuyết mất hết thể diện, nếu như lúc này Diệp gia tiếp nhận hôn ước, không thể nghi ngờ sẽ bị người lên án, sẽ nói Diệp gia tiếp nhận người Tần phủ vứt bỏ.
- Thế nhưng...
Thần sắc của Bạch Thanh Tùng khó coi, bây giờ bọn họ triệt để phản bội Tần phủ, nếu như mất đi Diệp gia che chở, khó có thể ở Thiên Ung thành đặt chân, huống chi, Tần Vấn Thiên vừa mới cho Bạch Thu Tuyết nhục nhã, bây giờ Diệp gia làm như thế, cộng thêm các đại Học viện Vũ phủ biểu hiện, đối với Bạch Thu Tuyết, đả kích không thể nghi ngờ là đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương.
- Không có thế nhưng, ta sẽ an bài thỏa đáng, Tần phủ, sẽ trở thành lịch sử.
Diệp gia lão giả dùng thanh âm rất nhỏ nói, trong con ngươi hiện lên một đạo hàn mang, làm cho đám người Bạch Thanh Tùng trong lòng thầm than, Diệp gia, cũng không có dễ hầu hạ như vậy, kiên quyết không thể nào đối đãi bọn họ như Tần phủ.
- Thu Tuyết, ngươi nhất định phải nỗ lực tu hành.
Trong lòng Bạch Thanh Tùng thầm nói, Bạch Thu Tuyết tựa hồ có thể lĩnh hội ánh mắt của phụ thân, chỉ thấy nàng nắm chặt song quyền, hôm nay Diệp gia chậm lại tuyên bố hôn ước, ngày sau, nàng sẽ làm Diệp gia vì hành vi hôm nay hối hận, nhất định sẽ, còn có Tần phủ, Tần Vấn Thiên.
Ánh mắt chuyển qua, đám người Bạch Thu Tuyết lần thứ hai nhìn về phía Diễn Võ Tràng, Diệp gia lão giả thấy đám người Tần phủ đắc ý, không khỏi lạnh như băng nói:
- Triển lộ một ít thiên phú, liền đắc ý như thế, cũng khó trách Tần phủ từ sau Tần Vũ, liền từng đời sa sút, lại còn không biết hối cải, đáng buồn.
Thần sắc của Tần Xuyên đột nhiên ngưng lại, đôi mắt sắc nhọn nhìn qua khán đài, Tần phủ sa sút, các đại thế lực ở Sở đô đều lòng dạ biết rõ, Hoàng Đế bệ hạ muốn Tần phủ đi xuống, bọn họ làm sao có thể không đi xuống, mà Diệp gia cũng chính là ở lúc này quật khởi, bệ hạ tận lực đến đỡ Diệp gia, chèn ép Tần phủ, đạp Tần phủ từng bước đi lên, mà bề ngoài bệ hạ là không đứng ra.
- Tinh Thần lực tương tác thiên phú vượt qua Cửu tinh, đệ nhất Tinh Hồn câu thông Tinh Thần đệ tam trọng, Diệp gia Diệp Vô Khuyết, cũng không gì hơn cái này, lúc này ngươi nói ra ngôn ngữ bực này, chẳng phải để người chế nhạo.
Tần Xuyên nhìn chằm chằm lão giả trên khán đài, lạnh lùng đáp lại.
- Buồn cười.
Con mắt của Diệp gia lão giả vẫn bình tĩnh, không có nửa điểm gợn sóng, tùy ý nói:
- Diệp Vô Khuyết 15 tuổi liền mở Tinh Môn thứ hai, ngưng tụ Tinh Hồn thứ hai, hơn nữa Tinh Hồn thứ hai đến từ Võ Mệnh Tinh Thần đệ tam trọng, Tần Vấn Thiên hắn ở 15 tuổi sợ rằng còn đang đau khổ minh tưởng tăng cường lực tương tác Tinh Thần Nguyên Lực, để cầu có thể câu thông Võ Mệnh Tinh Thần đệ tam trọng đi, hắn làm sao có thể so với Diệp Vô Khuyết.
Thanh âm của Diệp gia lão giả bình tĩnh lộ ra một tia không cho hoài nghi, khiến mọi người rùng mình, minh tưởng có thể tăng cường lực tương tác Tinh Thần, bởi vậy rất nhiều người vì câu thông Võ Mệnh Tinh Thần cao cấp hơn, chậm lại thời gian câu thông ngưng tụ Tinh Hồn, Bạch Thu Tuyết cùng Tần Vấn Thiên sợ rằng đều là như vậy, bọn họ tựa hồ đích xác còn chưa bằng Diệp Vô Khuyết.
- Diệp gia Diệp Vô Khuyết, quá chói mắt, khiến cho người không thể với tới.
Rất nhiều người trong lòng thầm nghĩ, đây chính là yêu nghiệt có hi vọng ở trước 20 tuổi bước vào Nguyên Phủ cảnh.
Tần Xuyên nghe được đối phương nói quả thực không cách nào phản bác, dù sao bây giờ Tần Vấn Thiên tu hành vừa mới khởi bước a.
Không có ai biết, đệ nhất Tinh Hồn của Tần Vấn Thiên, đến từ Võ Mệnh Tinh Thần trên ngũ trọng, hơn nữa, hắn từ ngưng tụ Tinh Hồn đến tu vi hôm nay, mới bao nhiêu ngày?
- Bất quá...
Vào thời khắc này, chỉ nghe Diệp gia lão giả tiếp tục nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Tần Vấn Thiên có thiên phú bất phàm, hơn nữa thức tỉnh Tinh Hồn, nên bồi dưỡng, ta nghĩ địa phương thích hợp hắn nhất không phải Đế Tinh Học Viện, mà là Sở Quốc Thần Tướng Vũ phủ.
- Không được.
Tần Xuyên nghe được lời này kiên quyết cự tuyệt, nói:
- Tần Vấn Thiên muốn gia nhập Học viện nào là do hắn tự lựa chọn, còn chưa tới phiên Diệp gia khoa tay múa chân.
Mà một ít người kiến thức rộng rãi thì con ngươi co lại, Thần Tướng Vũ phủ, chuyên môn vì Sở Quốc bồi dưỡng quân đội tinh anh, chính là lợi khí của Sở Quốc, rất nhiều tướng lĩnh lớn nhỏ của quân đội đều từ Thần Tướng Vũ phủ, là Vũ phủ quân đội thuần túy, không mở ra cho người ngoài, chỉ có thiên phú kiệt xuất trong quân mới có thể đi vào.
Lúc trước Tần Vũ tung hoành Sở Quốc, uy chấn chư hầu, trừ có vũ lực ngập trời ra, còn có một nguyên nhân quan trọng, Tần Vũ chính là chưởng khống giả của Thần Tướng Vũ phủ, mà Thần Tướng Vũ phủ, cũng là đối tượng bệ hạ xuống tay, hôm nay Thần Tướng Vũ phủ, đã bị bệ hạ chưởng khống, Tần Vấn Thiên há có thể đi vào.
- Hừ, trước kia tổ tiên Tần gia Tần Vũ trung quân vì nước, phát triển Thần Tướng Vũ phủ, bây giờ hậu đại Tần gia lại quên mất đời trước, không muốn tòng quân vào Thần Tướng Vũ Phủ, quả thực có nhục đời trước.
Diệp gia lão giả hừ lạnh một tiếng, mà lúc này Mạc Thương cũng cực kỳ khó chịu, không nghĩ tới Diệp gia lại có ám chiêu như vậy.
- Tần Vấn Thiên đã đáp ứng vào Đế Tinh Học Viện, lúc này Diệp Mặc ngươi lại muốn hắn gia nhập Thần Tướng Vũ Phủ, là ý gì?
Thanh âm của Mạc Thương lộ ra vài phần lạnh lùng.
- Tần Vấn Thiên còn chưa chính thức bước vào Đế Tinh Học Viện, liền là tự do thân, không tính là người của Đế Tinh Học Viện.
Ánh mắt của Diệp Mặc nhìn thẳng Mạc Thương, bình tĩnh nói:
- Bởi vậy, hắn đi con đường nào, chưa thể định luận, huống hồ để cho hắn đi Thần Tướng Vũ phủ, cũng không phải là ý tứ của Diệp mỗ ta.
Nói xong, khóe miệng Diệp Mặc hiện lên một tia cười nhạt, nhìn thoáng qua Lãnh Ưng ở bên cạnh, chỉ thấy Lãnh Ưng ngầm hiểu, đứng dậy, lập tức đi ra mấy bước, từ trong lòng lấy ra một tờ chỉ thư, nhìn Tần Xuyên cười lạnh nói: - Đây là chiếu thư của bệ hạ, là ta đọc hay ngươi tự mình xem qua.
Thần sắc của Tần Xuyên ngưng tụ, bệ hạ rốt cục đứng ra, cho Tần phủ hắn một kích trí mạng sao.
Nguyên lai lần này đám người Diệp Mặc, Lãnh Ưng tự mình đến Thiên Ung thành, cũng không phải vì Bạch Thu Tuyết, mà là vì Tần phủ, Tần Vấn Thiên nở rộ thiên phú, chỉ là làm cho Diệp gia khó chịu chút, nhưng cũng sẽ không trở ngại mục đích chuyến đi này.
- Ngươi đọc đi.
Trong lòng Tần Xuyên lạnh lẽo.
Lãnh Ưng lạnh lùng cười nói:
- Bệ hạ tuyên chỉ, trước kia Tần Vũ công trạng cao đầy, uy chấn khắp nơi, chiến công hiển hách, Tiên Hoàng nhớ tới công trạng của Tần Vũ, mặc dù truy phong Tần Vũ là Vũ Vương, nhưng không đủ để khen ngợi vì quốc chi công, bây giờ Tần phủ dần dần sa sút, ta cảm giác sâu sắc thẹn với Vũ Vương, hôm nay hạ chiếu, phàm trong Tần phủ, người có thiên phú xuất chúng, đều do Lãnh Ưng trực tiếp dẫn nhập Thần Tướng Vũ Phủ tu hành, tư quân của Tần phủ, phàm có người kiệt xuất, Lãnh Ưng cũng có thể tự chủ đưa vào Ngân Vũ kỵ sĩ đoàn huấn luyện, do Diệp gia cùng Lãnh Ưng chấp hành.
Xung quanh người Tần phủ nghe được nội dung chiếu thư, thân thể giận đến run nhè nhẹ, được lắm khen ngợi công trạng ngày trước của Tần Vũ, đây rõ ràng là muốn rút củi dưới đáy nồi, mang đi thanh niên có thiên phú của Tần phủ, lại mệnh lệnh Lãnh Ưng có thể tùy ý đưa tư quân của Tần phủ vào Ngân Vũ kỵ sĩ đoàn, cứ như vậy, Tần phủ hắn liền triệt để không có hi vọng.
- Nếu như tổ tiên có linh, cũng sẽ cảm tạ bệ hạ ân trọng.
Tần Xuyên tức giận, trái lại bình tĩnh lại, nói một câu cực kỳ châm chọc.
Sở Quốc ngàn tỉ nhân khẩu, thế lực gia tộc đếm không hết, quốc gia là thế lực thực lực mạnh nhất, nhưng sẽ không tùy ý can thiệp chuyện gia tộc khác, nhưng Tần phủ bất đồng, Tần phủ là gia tộc Tướng Quân, là người quốc gia, bởi vậy Sở Quốc Hoàng cung, có thể trực tiếp hạ chiếu với Tần phủ, tuân theo chiếu lệnh, là chức trách của bọn họ.
Tần Vấn Thiên ở bên cạnh Tần Xuyên cũng cảm giác được một trận bi thương, lần này Diệp gia cùng Lãnh Ưng hiển nhiên đến có chuẩn bị, trời xui đất khiến gặp Tần Vấn Thiên hắn triển lộ thiên phú, Diệp gia làm sao sẽ buông tha.
- Lúc đầu, bệ hạ chính là dùng một xưng hào Vũ Vương, đày người Tần phủ đến Thiên Ung thành, bây giờ lại chuẩn bị lấy ban ân tương tự, cướp đoạt hi vọng của Tần phủ.
Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, nếu như Tần phủ cãi lời, chính là bất tuân chiếu lệnh của bệ hạ, Lãnh Ưng mang tới người, liền tạo nên tác dụng.
Tần phủ nên lựa chọn như thế nào, tiếp tục tuân thủ chiếu lệnh của bệ hạ, hay trở mặt!