Vô Cực Ma Đạo

chương 240: 240: sanh tử tồn vong 2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑Mắt thấy y lại tiếp tục công kích, sắc mặt Đinh Hạo hồi phục sự tỉnh táo, một mặt phân phó Bát Sí Tử Mãng ứng chiến, mặt khác vận chân nguyên còn sót lại lên Nghịch Thiên Ma kiếm, tựa như lưu tinh tại không trung, liên tục thay đổi quỹ tích, tránh né sự truy đuổi của tên này.

Mà thân thể to lớn của Bát Sí Tử Mãng tuy phi hành cũng rất nhanh, nhưng so với tốc độ của Đinh Hạo và kẻ đánh lén thì vẫn chậm hơn một nhịp, chỉ có thể trong không trung không ngừng phát ra đạo đạo hắc viêm, phá hủy đạo kiếm quang mỹ lệ của tên kia, nhưng thuỷ chung không có biện pháp gì để giữ hắn lại.

Đinh Hạo mắt thấy thân ảnh tên kia đang theo sát rạt, liền đem ý nghĩa của hai chữ “Huyễn” và “Quỷ” trong Cửa U Quỷ Mị Quyết phát huy đến cực điểm, chỉ thấy Đinh Hạo không ngừng thay đổi quỹ tích phi hành vòng quanh Bát Sí Tử Mãng, khi thì đột nhiên tiêu thất, khi thì xuất hiện thành nhiều Đinh Hạo, nhưng bất luận biến hoá như thế nào cũng không cách xa hai bên tả hữu Bát Sí Tử Mãng, trong khi đó Bát Sí Tử Mãng lại có thể đánh tan được kiếm quang của tên này nên trong nhất thời y cũng không có biện pháp gì khả dĩ.

Mắt thấy người này cố truy đuổi, Đinh Hạo trong lòng âm thầm kêu khổ, mới vừa rồi dưới một kích đánh lén của hắn, bản thân mình đã thụ trọng thương, bây giờ cũng chỉ dựa vào ba bốn thành chân nguyên vừa hồi phục, lại còn mượn công hiệu đặc dị của Nghịch Thiên Ma Kiếm, mới có thể không ngừng tránh thoát sự truy đuổi của hắn.

Nhưng theo thời gian dần trôi đi, chân nguyên bản thân tiêu hao càng lúc càng nhiều, hiện chỉ còn lại khoảng hai phần, hơn nữa chân nguyên vẫn không ngừng tiêu hao với tốc độ rất nhanh.

Thân pháp vốn đang như nước chảy mây trôi, bây giờ cùng với sự tiêu hao của chân nguyên đã có phần chậm lại, e là chỉ một lúc sau sẽ có thể rơi vào độc thủ của hắn.

Tên này vẫn đang toàn lực tập trung truy đuổi Đinh Hạo nên đương nhiên đã sớm nhận ra sự chậm lại của thân hình Đinh Hạo, tuy vậy Đinh Hạo chịu được một kích của hắn mà không chết đã vượt qua ngoài dự tính của hắn, mặc dù bị trọng thương thế nhưng lại có thể phát hiện ra thân hình ẩn tàng của y, hơn nữa còn có thể không ngừng thoát khỏi sự truy đuổi, quả nhiên là không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng cũng vì thế mà hắn càng thêm quyết tâm giết bằng được Đinh Hạo, nếu không sẽ có ngày Đoạn Hồn Sơn này sẽ trở thành thiên hạ của tên tiểu tử này.

Nhận thấy thân pháp của Đinh Hạo càng lúc càng chậm, mà trong những động tác mạnh mẽ, khoé miệng của Đinh Hạo lại rỉ ra vài giọt máu tươi, nên y không ngừng gia tăng tốc độ di chuyển, biết kiếm quang không hiệu quả, y liền ngừng tay, toàn lực đuổi theo Đinh Hạo.

Cảm giác thấy chân nguyên đang tiêu hao rất nhanh, Đinh Hạo không ngừng lấy Hoàn Nguyên đan từ trong Trữ vật giới chỉ nuốt vào, nhưng chân nguyên tiêu hao thì nhanh mà bổ sung lại chậm, xem ra không bao lâu nữa, chân nguyên bản thân sẽ cạn kiệt, hai mắt Đinh Hạo lạnh lùng chớp động, không ngừng nghĩ cách đào thoát.

Nhưng Đinh hạo nghĩ đi nghĩ lại vẫn không tìm ra phương pháp nào khả dĩ, tình thế vô cùng nguy cấp, chỉ cần thân hình của mình dừng lại một chút, nhất định sẽ phải chịu một kích lôi đình của tên kia, cũng không có khả năng sẽ may mắn tránh né được thêm lần nữa.

Giữa lúc sinh tử như vậy, thần kinh Đinh Hạo căng ra, toàn thân không kìm được run lên từng đợt, đột nhiên Đinh Hạo bỗng cảm giác được Nghịch Thiên Ma kiếm trong tay có chút biến hoá rất nhỏ, trong lòng khẽ động, tập trung toàn bộ tinh thần lên Nghịch Thiên Ma Kiếm, bỗng nhiên toàn thân Đinh Hạo chấn động, một loại biến hoá huyền diệu khó tả giữa Đinh Hạo và Nghịch Thiên Ma Kiếm đã phát sinh.

Tại giờ phút này, Đinh Hạo đột nhiên nhận thấy trong tay mình không còn là một thanh bảo kiếm nữa, mà là một sinh mệnh có máu thịt, bản thân thậm chí cảm giác được sự khát máu của Nghịch Thiên Ma kiếm, chân khí vốn đang tiêu hao nhanh chóng, không những không truyền vào Nghịch Thiên Ma Kiếm, mà ngược lại, một cỗ chân khí quái dị từ Nghịch Thiên Ma Kiếm còn dũng mãnh truyền vào thân thể Đinh Hạo, làm dịu đi cảm giác khô héo trong đan điền Đinh Hạo.

Nhận thấy biến hoá này, trong lòng Đinh Hạo mặc dù cuồng hỉ, nhưng trên mặt vẫn như cũ không biểu lộ ra chút nào, thân hình từ từ chậm lại, trên mặt làm ra vẻ vô cùng thống khổ, tựa hồ như lúc nào cũng có thể bị tên kia đuổi kịp.

Nhìn vẻ mặt Đinh Hạo như thế, thân hình đang bay nhanh của tên kia lại càng không ngừng gia tốc, như thiểm điện lao tới phía Đinh Hạo.

Đúng lúc này, sắc mặt Đinh Hạo chợt biến, không tiếp tục bay quanh Bát Sí Tử Mãng nữa mà bỏ chạy về hướng Vô Cực Ma Tông.

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑.

Truyện Chữ Hay