Đi vào trong ngõ hẻm, thấy Lục Đạo đứng đó, tám người liền chạy đến vây quanh hắn. Một người trong đó mở miệng hỏi: “ Mày là Lục Đạo”
Bọn này dù là người thường nhưng đều là hảo thủ của Hỏa Kì, có số có má trong giới xã hội đen. Cầm đầu ngoại hiệu Chó Diên, cũng chính là cái tên vừa mở miệng hỏi.
Nhiệm vụ như vậy hắn thường làm, thông thường, nạn nhân một khi bị bọn họ vây quanh cũng đã bị hù đến hai chân run rẩy rồi.
Có thể hôm nay có chút không giống như mọi ngày. Chó Điên nhìn sắc mặt nhẹ nhõm của Lục Đạo, thầm nghĩ thằng này trong đầu mất dây thần kinh sợ hãi ah, nếu không sao giờ vẫn bình tĩnh vậy
"Mày chính là Lục Đạo?" Chó Điên lại hỏi một câu, còn cố ý lớn tiếng quát.
Hắn thích nhất đúng là lớn tiếng doạ người. Không ít người tại áp lực như vậy, trực tiếp bị sợ té trên mặt đất. Tiếp đó chính là Chó Điên cùng đồng bọn quần ẩu. Nhiệm vụ hoàn thành, lĩnh tiễn rời đi!
"Đúng vậy, chính là tao!" Lục Đạo gật gật đầu, hỏi ngược lại: "Bọn mày là người nào, tìm tao có việc gì sao? Nếu không có chuyện, liền cút sang một bên, tao còn phải đi thi đó!"
Hung hăng càn quấy, quá kiêu ngạo rồi!
Chó Điên chẳng muốn nghĩ thằng nhóc này lấy đâu ra tự tin vậy. Bên hắn có tám người, lại cầm mã tấu. Dù cho có là Nguyên Sư thì sao, miễn là không phải Luyện Tinh Cảnh, đều bị bọn này chém
Mà thằng nhóc trẻ ranh này là một Luyện Tinh Cảnh, đánh chết hắn cũng không tin
" Mày giỏi quá nhỉ” Chó Điên bẻ cổ tay, cười lạnh: " Bọn mày, chém nó. Chúng ta còn bàn giao cho đại ca ah”
Nghe được lệnh của Chó Điên, bảy tên lưu manh còn lại liền dơ lên mã tấu hướng Lục Đạo chém tới. Thế công cực kì dứt khoát, hiển nhiên đã thực hành qua không ít
Đối mặt với tám người vây công, Lục Đạo lâm nguy bất loạn. Một cước đạp mạnh xuống đất, thân hình bắn lên không
“ Phi Long Tại Thiên”
“ Ngao”
Một tiếng long ngâm đinh tai nhức óc vang lên trong ngõ hẻm. Sau đó, một con mắt thường không thể thấy chân long xuất hiện, há miệng rộng to lớn hướng về phía Chó Điên cùng đồng bọn
- Oanh
Một tiếng trầm đục, khói bụi mù mịt bao trùm cả con hẻm. Đến khi khói bụi tan đi, trong ngõ hẻm chỉ còn lại một mình Lục Đạo đứng đó. Xung quanh hắn năm lấy tám người, chỉ là tám người hôn mê bất tỉnh, quần áo rách tả tơi.
Càng kinh khủng hơn là, hai chân, hai tay đều gãy thành đôi. Không có nghỉ ngơi mấy tháng, đừng mong xuống giường
Lục Đạo không giết người, nhưng không có nghĩa hắn nhẹ tay. Một chiêu Phi Long Tại Thiên, trực tiếp đánh gãy chân tay của tám người
“ Vũ Văn Hải sao!? nếu mày đã muốn cùng tao làm địch. Như vậy, chuẩn bị sẵn tâm lý chết ah” Lục Đạo sắc mặt âm trầm, trong mắt lóe lên sát cơ.
Phương châm sống của Lục Đạo chính là bóp chết tất cả nguy hiểm từ trong trứng nước. Hơn nữa, Vũ Văn Hải vì Mục Niệm Từ phái người đánh hắn, đây chân chính là cùng mình tranh giành tình nhân ah.
Nếu đã là tình định… hừ… mình cần gì phải nhân từ đây. Lục Đạo trong lòng cười âm u
Từ trong Ngự Long Giới lấy ra một chiếc Ipad, ở trên Ipad lục lọi một hồi. Cuối cùng tìm được thứ mình cần tìm. Là một phần mềm với biểu tượng đầu lâu
Kích vào phần mềm, lập tức một cái đầu lâu màu đen xuất hiện. Chính giữa đầu lâu có ghi dòng chữ: Sát Thủ Công Hội rất lớn, phía dưới là một dòng ghi chú:
"Miễn không phải thành viên top Thiên Đạo Bảng, thì chỉ cần ngài có đủ tiền, dù là bất kì ai tổ chức cũng giết”
Sát Thủ Công Hội, đây là tổ chức sát thủ lớn nhất Vô Cực Tinh Hệ, với tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ lên tới %. Như dòng ghi chú của tổ chức, miễn là không phải cao thủ top Thiên Đạo Bảng, thì bất kì ai tổ chức này cũng giết.
Một khi nhiệm vụ được tiếp nhận, nạn nhân chắc chắn nhận lấy cái chết. Trừ khi là chính người ban bố nhiệm vụ hủy nhiệm vụ thì tổ chức mới ngừng lại.
Cũng không đọc dòng giới thiệu, Lục Đạo liền ở phần: Nhiệm Vụ đánh xuống một đoạn tin nhắn
Mục tiêu: Vũ Văn Hải, đại thiếu Vũ gia của thành phố Hà Bắc. Giá tiền ám sát: triệu Nguyên Tệ”
Viết xong, Lục Đạo liền ấn nút gửi. Đợi cho hệ thống báo ra hai chữ: Thành Công. Lục Đạo khóe miệng kéo ra nụ cười tà dị
Lục Đạo là thái tử của đế quốc, hắn tất nhiên là biết tới sự tồn tại của Sát Thu Công Hội. Mà hắn cũng chẳng phải chính nhân quân tử, chẳng điên mà đợi “ nước đến chân mới nhảy”.
Hắn có tiền, lại biết tới Sát Thủ Công Hội, ngu ngốc gì mà không lợi dụng bọn họ để giết chết Vũ Văn Hải. Vũ Văn Hải chết, ai có thể nghĩ là do hắn làm
Nghĩ vậy, Lục Đạo không khỏi cảm thấy mình giống nhân vật phản diện hơn là nhân vật chính ah.
Lại nghĩ đến kết cục của Vũ Văn Hải, hắn không khỏi ngẩng đầu cười lớn. Chỉ là tiếng cười đó, có biết bao nhiêu rùng rợn
“ Ha…ha!! Vũ Văn Hải à Vũ Văn Hải, thời gian tới … mong mày sống sót ah… ha…ha”
Thời điểm Lục Đạo đi tới trường học, phát hiện có chuyện xảy ra. Tại sao nói vậy? bởi vì hắn thấy được tất cả học viên, giáo viên đều không nhịn được hướng mắt về một phía, mỗi người đều lộ ra những thần thái khác nhau
Nam trợn mắt ngoác mồm, hồn bay phách lạc. Mà nữ thì tự ti, mặc cảm cúi đầu
Mang theo tâm tư hiếu kì, theo hướng mắt của mọi người. Liền, Lục Đạo sắc mặt trở nên đặc sắc
Trong mắt hắn hiện lên hai người, một nam một nữ. Nam là tiểu đệ của hắn, Nguyễn Huy. Mà nữ thì là một cô gái cực kì xinh đẹp … không… nói là xinh đẹp còn đánh giá thấp nàng, phải là tuyệt mỹ mới đúng
Dung nhan mỹ lệ, lông mi thật dài, hai mắt long lanh đầy quyến rũ., Ăn mặc sườn xám đỏ rực bó sát người, làm tôn lên rõ dáng người nóng bỏng, ngực lớn, mông cong của mình.
Khí chất mê hồn, đặc biệt là phía cằm nhỏ có một nốt ruồi càng làm tăng vẻ kiều diễm, dụ hoặc của nàng.
Cô gái này, Lục Đạo đã từng có duyên gặp một lần, cũng là người mà hắn đang tính kế để tán tỉnh nàng: Nguyễn Mị Nhi
Không thể không nói, Nguyễn Mị Nhi thật xứng đáng tám chữ: thiên kiều bách mỹ, họa quốc ương dân. Ngay như Lục Đạo, trong nhà có tám người đẹp tuyệt sắc mà cũng không khỏi đờ đẫn trong chốc lát. Huống hồ là những nam nhân ở đây
Bảo sao một đám nam nhân đều giống như bị thôi miên, đờ đẫn bước vào trong trường. Mà nữ nhân thì mặc cảm tự tin cúi đầu bước vào. Tuyệt sắc Nguyễn Mị Nhi để các nàng biết thế nào là vịt so với thiên nga
Lại thấy Nguyễn Huy trò chuyện với Nguyễn Mị Nhi, bộ dạng rất thất thiết. Hắn không khỏi nhíu mày
“ Chỉ là Nguyễn Mị Nhi tại sao lại đi cùng Nguyễn Huy đây? Nguyễn Huy là bạn trai của nàng sao? không đúng, bọn họ có vài nét giống nhau, xem ra có lẽ là chị em họ hàng ah”
Bỗng, hắn nghĩ tới một vấn đề. Nguyễn Huy tại sao biết hắn là người cứu mình? Phải biết, lúc đó Nguyễn Huy đã hôn mê, làm sao có thể nhận ra hắn đây. Hơn nữa, sau đó người xem đã giải tán, dù cho Nguyễn Huy tỉnh lại cũng không nhanh vậy tìm được mình. Trừ khi….
Lại nghĩ tới thân phận của Nguyễn Mị Nhi. Nhất thời, hắn có một dạng hiểu rõ mọi chuyện
Khi biết Lục Đạo hôm nay cũng xuất hiện, Nguyễn Mị Nhi liền bỏ qua công việc một bên, trực tiếp theo Nguyễn Huy tới trường. Mục đích, chính là gặp gỡ Lục Đạo.
Chưa bao giờ quyết tâm lôi kéo Lục Đạo lại mãnh liệt như khi biết được Lục Đạo là đệ tử của Lão Hạc
Sở hữu y thuật siêu việt thời đại, lại là đệ tử của Nguyên Giới Chí Tôn. Bực này nhân vật mà nàng không lôi kéo về Hư Không Hình Cảnh, thì nàng xác định nghỉ làm đi là vừa.
Hơn nữa, Nguyễn Huy cũng nói cho nàng biết. Đệ tử của Vô Sắc Thần Tăng cũng là đàn em của Lục Đạo, hơn nữa giao tình rất tốt. Nếu như lôi kéo được Lục Đạo, cũng không khác gì lôi kéo được Thất Đức, đây quả thật là một mũi tên trúng hai con chim ah
“ Chị hai, đại ca đến rồi”
Đang lúc suy nghĩ miên man, thì Nguyễn Huy nhắc nhở nàng một tiếng. Sau đó, nàng thấy được một người đàn ông hướng phía này đi tới.
Nhìn gương mặt tuấn mỹ, tựa như không có khuyết điểm của Lục Đạo. Dù cho Nguyễn Mị Nhi không phải gái mê trai cũng không khỏi dại ra một chút. Bất quá, cũng chỉ là ngắn ngủi thất thần mà thôi, nàng liền bình tĩnh lại
“ Đại ca, đây là…” Nguyễn Huy thấy Lục Đạo đi tới, vội vàng đứng ra giới thiệu. Chỉ là hắn chưa nói hết câu, Nguyễn Mị Nhi đã cắt lời,
“ Em trai, chúng ta lại gặp mặt” Nguyễn Mị Nhi chớp mắt, gương mặt tinh mỹ hiện lên một nụ cười như trăm hoa đua nở, để người ngoài nhìn thôi cũng phải đờ đẫn, tâm lý không khỏi kêu lên: Thật là mỹ lệ
Ngay cả Lục Đạo cũng không khỏi thất thần trong giây lát. Cô nàng này, thật đúng là yêu tinh ah