Vô Cực Liên Minh

chương 141: động thủ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sở Dao Dao vừa nói xong, mọi người thần sắc đại biến. Ngay cả Mục Niệm Từ cùng Thúy Kiều cũng hoảng sợ. Đưa ra ban kỷ luật của trường, đây chính là muốn để hiệu trưởng xử lý ah, hình phạt thấp nhất cũng là đình chỉ học tập, mà cao có thể bị đuổi khỏi trường

Bất quá, câu trả lời của Lục Đạo lại để cho mọi người càng kinh hãi hơn. Chỉ thấy Lục Đạo chẳng những không hoảng sợ, trái lại cười nhạt, từ tốn nói

“ Chị thích thì cứ việc”

“ Cậu…” Sở Dao Dao sắc mặt đỏ bừng vì phẫn nộ. Từ khi làm phó hội trưởng đến giờ, đây là lần đầu tiên nàng bị học viên không coi vào mắt, tâm lý có thể nói là hận Lục Đạo tới cực điểm

Cũng không quan tâm sắc mặt âm trầm tới cực điểm của Sở Dao Dao, Lục Đạo quanh sang nhìn Ngô Cẩu, thần sắc trong nháy mắt trở nên băng lãnh cùng cực.

“ Nói nhảm cũng nhiều rồi… Tiếp đó, các ngươi chịu chết đi”

Thoại âm vừa dứt, Lục Đạo nháy mắt tiêu thất. Trong ánh mắt rung động cùng khó tin của toàn trường. Hắn vượt qua khoảng cách hơn trăm mét, xuất hiện sau lưng Sở Dao Dao, đứng trước mặt đám chó săn của Ngô Cẩu.

" Cái gì!? tại sao lại..." Sở Dao Dao chỉ thấy một hồi hoa mắt, đến khi tỉnh hồn lại, Lục Đạo đã xuất hiện sau lưng nàng

Trong nháy mắt, thần sắc Sở Dao Dao cứng đờ lại, đầu tựa như robot chậm chạp quay lại phía sau. Trong mắt, tràn đầy chấn động

Làm thế nào mà Lục Đạo có thể vô thanh vô tức xuất hiện sau lưng nàng? làm thế nào?

Lục Đạo cũng không đi quan tâm Sơ Dao Dao tâm trạng thế nào. Cầm trong tay , Lục Đạo nhàn nhạt nói

“ Đầu tiên… chính là bọn mày...”

Dứt lời, Lục Đạo thi triển

Hư ảnh phiêu miểu, tựa như bóng ma chập chờn, quanh quẩn xung quanh sáu tên Nguyên Sư

Người xem chỉ thấy hoa mắt. Đến khi tỉnh táo lại thì Lục Đạo trở lại chỗ cũ, có điều là quay lưng lại với sáu tên chó săn. Ánh mắt bình thản như thường. Mà đám chó săn của Ngô Cẩu thì..

Lành lặn như chưa có gì xảy ra!?

Cái này để một đám người xem há hốc mồm, có chút không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Con mịa nó, Phong Thần vừa làm gì vậy? Tại sao đám người kia vẫn bình an vô sự. Chẳng lẽ Phong Thần chỉ có tiếng không có miếng, nói thì to mồm mà chẳng có thực lực gì

“ Ha…ha, còn tưởng ngươi thế nào, hóa ra…” Một tên trong sáu chó săn cảm nhận mình vẫn ổn, không khỏi cuồng tiếu cười lớn, ánh mắt đầy khinh thường nhìn Lục Đạo

Chỉ là nói chưa hết câu, hắn liền biến sắc. Sau đó “ phốc” một tiếng, tên này phun ra một ngụm máu. Quần áo trên người trong nháy mắt nổ nát.

Càng để người xem kinh hoàng là trên người tên này, xuất hiện lỗ kiếm. Máu tươi, không ngừng phun trào

Không chỉ hắn, mà những tên còn lại cũng thảm trạng tương tự. Quả thực là vô cùng khủng bố

Rầm… Rầm..

Sáu tên Sơ Nguyên Cảnh cấp , vậy mà tựa như từng cỗ thi thể mất đi sinh cơ, ngã ầm ầm xuống đất, nằm trên vũng máu bất tỉnh nhân sự

Tĩnh!!

Toàn trường trong nháy mắt chết lặng. Tất cả mọi người đều ngơ ngác, mồm há lớn, phẳng phất như trúng định thân thuật, lại phẳng phất như không gian đọng lại, thời gian ngừng trôi. Trong không khí, tràn ngập một bầu không khí quỷ dị

Một cơn gió thổi qua khiến chiếc áo khoác của Lục Đạo tung bay, thân ảnh của hắn ngạo nghễ đứng đó, tựa như đỉnh thiên lập địa cường giả, sừng sững cùng đất trời

Một mùi máu tanh gay mũi theo gió lan tỏa ra xung quanh, kéo theo tất cả mọi người từ trong rung động tỉnh lại. Bọn họ, không có chấn động, không có giật mình. Có, chỉ là một sự sợ hãi

Sáu Nguyên Sư không biết sống chết nằm bất động trên vũng máu, trên người chằng chịt lỗ kiếm. Cảnh tượng đó, quả thật khiến người xem hãi hùng khiếp vía.

Hiện tại, bọn họ không cần biết Lục Đạo tại sao có thể miểu sát sáu tên học viên năm ba. Bọn họ chỉ biết, Lục Đạo ra tay... cực kì tàn độc

Cách đó không xa, ba người Nguyễn Huy ngơ ngác nhìn thân hình cao lớn của đại ca đứng giữa sân trường, lại nhìn phía sau hắn chục tên Sơ Nguyên Cảnh nằm trên vũng máu.

Ba người cũng vừa mới từ đồn cảnh sát trở về. Vừa về đến trường, liền thấy Lục Đạo cùng Sở Dao Dao đôi co. Bất quá, ba người cũng không có đứng ra ngăn cản, mà chậm rãi theo dõi diễn biến

Khi thấy Lục Đạo ra tay, nội tâm ba người như bị một thanh búa tạ hung hăng đánh trúng, rung động cực kì

Rất lâu sau, ba người Nguyễn Huy mới coi như tỉnh hồn lại. Bọn họ nhìn nhau, đồng loạt kêu lên

“ Quá cường đại”

“ Quá mạnh mẽ”

“ Quá khủng bố”

Ba người, mỗi người một ý, nhưng nhìn chung, đều hoàn toàn bị chấn nhiếp bởi sức mạnh mà Lục Đạo bày ra

“ Ta có thể khẳng định, đại ca đã tiến vào Luyện Tinh Cảnh” Nguyễn Huy ngữ khí chắc như đinh đóng cột nói. Loại tốc độ mà Lục Đạo bày ra, dù cho Sơ Nguyên Cảnh cấp dùng cao cấp Chiến Kỹ cũng không làm được. Cũng chỉ có một giải thích: Lục Đạo đã đạt tới Luyện Tinh Cảnh

Nguyễn Huy lời nói mặc dù quá mức kinh thế hãi tục. nếu là trước đây, Thất Đức cùng Phạm Hiếu chắc chắn không tin. Thế nhưng hiện tại, bọn họ muốn không tin không được ah

Một kiếm miểu sát số lượng lớn Sơ Nguyên Cảnh cấp , cùng cảnh giới có thể làm được sao!? không thể nào

“ Thật sự!! Cmn chứ… đại ca chẳng lẽ hack tu luyện ah… tuổi Luyện Tinh Cảnh! Trong lịch sử chưa từng tồn tại ah” Phạm Hiếu không nhịn được chửi thề một tiếng

“ Ta cứ nghĩ bản thân mình đã là thiên tài tu luyện rồi, nhưng mà so với đại ca, thật cmn éo bằng ah” Thất Đức vẻ mặt hơi chút ủ rũ, một bộ bị đả kích thì thào

Hắn là đệ tử chân truyền của Vô Sắc Thần Tăng, thiên phú cũng rất kinh người. Thế nhưng đến giờ cũng chỉ là Sơ Nguyên Cảnh cấp mà thôi. Vậy mà Lục Đạo đây, hơn hắn có một tuổi, nhưng đã thành tựu Luyện Tinh Cảnh trẻ tuổi nhất vũ trụ. Bực này thiên phú, hắn không bị đả kích mới là lạ

Cũng may, Lục Đạo là đại ca hắn, là đệ tử của Lão Hạc, thế nên cảm xúc này đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, nhiều hơn là cao hứng. Đi theo một vị đại ca cường đại như vậy, hắn còn sợ bố con thằng nào nữa

Phía trên bầu trời học viện, Bùi Ngọc Lan đứng trên ưng băng, ánh mắt sắc lạnh nhìn quan chiến xuống dưới. Trên gương mặt băng sương của nàng, cuối cùng hiện lên một tia rung động

Băng sương nữ thần biến sắc… đây là cảnh tượng có một không hai… đáng tiếc là, không ai đứng đây để thưởng thức

“ Đây … đây là liên kích” Bùi Ngọc Lan lẩm bẩm, âm thanh có chút run rẩy.

Tốc độ đánh đối với kiếm sư mà nói chính là số lần xuất kiếm trong thời gian liên tục, còn được gọi là liên kích. Người khác không nhìn ra Lục Đạo làm sao ra chiêu, nhưng Bùi Ngọc Lan thì có.

Nàng thấy được, trong một giây, Lục Đạo tạo ra liên kích. lỗ máu trên cơ thể mấy tên chó săn của Ngô Cẩu, chính là bằng chứng rõ ràng nhất

Thi triển liên kích, không phải là không ai làm được. Thế nhưng, những người làm được đều là Luyện Tinh Cảnh. Chẳng lẽ, Lục Đạo là một vị Luyện Tinh Cảnh!?

Nghĩ đến đây, Bùi Ngọc Lan hô hấp đều trở nên dồn dập

Trong lịch sử vũ trụ, tông môn, gia tộc, thế lực nhiều vô kể. Thiên tài, tuyệt thế thiên tài, yêu nghiệt,… cũng không phải chưa từng tồn tại. Thế nhưng, đã có ai ở tuổi đột phá Luyện Tinh Cảnh? Câu trả lời là không có.

Nếu thật Lục Đạo là Luyện Tinh Cảnh, đây đại biểu cho ý nghĩa gì? ý nghĩa, học viện đang sở hữu một tuyệt thế yêu nghiệt, phá vỡ hoàn toàn lịch sử nhân loại

“ Bằng mọi giá, phải giữ hắn lại ở trường” Trong lúc nhất thời, Bùi Ngọc Lan thầm hạ quyết tâm.Xử lý xong mấy tên chó săn, Lục Đạo liền hướng Ngô Cẩu đi tới. Bước chân của hắn rất chậm, thế nhưng, lại tựa như kéo theo thiên địa đại thế, khiến người chung quanh như bị núi lớn đè lên vai, không tài nào thở nổi

“ Ngô Cẩu, hiện tại đến lượt mày” Lục Đạo ngữ khí trầm thấp, nhưng lại để người nghe rét lạnh.

Cho đến Ngô Cẩu, sắc mặt tái nhợt một mảnh, kém chút nữa ngất đi. Dù vậy, thân thể vẫn không ngừng run như cầy sấy

Giờ phút này, tâm tình Ngô Cẩu sợ hãi thì ít mà hối hận thì nhiều.

Hắn nào có thể ngờ tới, Lục Đạo điên cuồng vậy, dám bỏ ngoài tai lời nói của Sở phó hội trưởng, hướng bọn hắn động thủ.

Hắn nào có thể ngờ tới, Lục Đạo mạnh mẽ tới vậy, trong nháy mắt miểu sát sáu tên năm sinh năm ba

Hắn hối hận, nếu biết Lục Đạo điên cuồng, khủng bố đến vậy, hắn chẳng đi trêu chọc đối phương làm gì. Bất quá, hối hận thì hối hận, nhưng trên đời này, không có thuốc chữa hối hận để hắn uống

Theo từng tiếng bước chân của Lục Đạo, một cảm giác sợ hãi bao trùm toàn thân Ngô Cẩu. Tựa như trước mặt hắn, không phải con người, mà là một tên Tử Thần, một tên Tử Thần đến lấy mạng hắn

“Ngươi… ngươi đừng có qua đây”

Ngô Cẩu gian nan nói, trên đầu mồ hôi hột chảy dòng dòng, thần sắc kinh hoàng cực kì. Thân thể, càng là theo bản năng lùi lại một bước

“ Làm sao… vừa nãy không phải mày nói: giết ta giống như bóp chết một con kiến sao? tại sao bây giờ lại như rùa rụt cổ vậy” Lục Đạo ánh mắt trào phúng

“ Không… không phải, ngươi… ngươi nghe lầm … ta không có nói vậy” Ngô Cẩu liên tục lắc đầu phủ nhận.

“ Ồ… vậy sao ta nghe được, ai đó muốn đập ta một trận, sau đó muốn cưỡng hiếp bạn gái ta đây” Thoại âm vừa dứt, khủng bố sát khí lần thứ hai bộc phát. Thực chất sát khí lượn lờ xung quanh, tựa như vô vàn linh hồn người chết đang gào thét

“ Không… không phải” Ngô Cẩu gian nan. Chỉ là nói chưa hết câu, sắc mặt của hắn liền cứng lại bởi vì không biết từ lúc nào, Lục Đạo đã xuất hiện trước mặt hắn, một cánh tay, tựa như gọng kìm cứng rắn nắm lấy cổ hắn

Một tay nhấc Ngô Cẩu lên như nhấc một con gà, Lục Đạo híp mắt, chậm rãi nói ra

“ Con người ta rất chiều lòng kẻ khác… Thế nên ta cho ngươi quyết định. Một là ta giết ngươi, hai là là ngươi mở miệng cầu xin ta tha thứ, ta sẽ tha cho ngươi” Ngừng lại một chút, khóe miệng hắn kéo ra một nụ cười tà, nhưng ở trong mắt Ngô Cẩu, lại tựa như ác ma nụ cười, để hắn toàn thân rét run

“ Ngươi… chọn cái nào đây”

Truyện Chữ Hay