Edit: Cải
Beta: Cáo Ngố Và Chùm Nho Xanh
Nói xong, anh ưu nhã bước ra khỏi cửa, lạnh lùng đi thẳng không quay đầu lấy một cái.
Như thường lệ, phía sau có đến hơn chục người hầu gái cung kính nhìn anh đi xa rồi mới xoay người làm việc của mình
Trình Vũ cả nửa ngày cũng chưa lấy lại được tinh thần, Lục Vân Cảnh khi nói câu nói kia tuy nói nhàn nhạt bâng quơ, nhưng lại làm phía sau lưng cô dâng lên một cảm giác lạnh lẽo.
Chỉ là cô cảm thấy vừa sợ hãi vừa kinh ngạc. Như vậy xem ra, Lục Vân Cảnh cũng không muốn ly hôn với cô, điều này khiến cô cảm thấy khó hiểu.
Dùng quan hệ hiện tại của hai người mà suy nghĩ, nếu hôm nay đổi lại là Lục Vân Cảnh muốn ly hôn với cô, hẳn là cô sẽ không nghĩ nhiều liền đáp ứng, căn bản cô cho rằng Lục Vân Cảnh cũng giống như cô.
Cho nên Lục Vân Cảnh việc cự tuyệt ly hôn làm cô cảm thực sự không tin nổi.
Thật là không thể hiểu được người này. Từ hành động đến lời nói, biểu cảm khuôn mặt đều chỉ như nhìn thấy một người lạ không chút tình cảm, chỉ là một người qua đường, có cũng được mà không có cũng không sao. Anh cho chút lợi ích, cô cũng vì không muốn nợ ân tình mà trả lại anh chút ích lợi. Mục đích kết hôn thật sự không chính đáng, chẳng giống như cái gì mà hôn nhân phải xuất phát từ tình cảm chân thành hay tình yêu đích thực gì đó trong sách giáo dục công dân a...
Cô... cô thật sự không hiểu anh vì sao cự tuyệt yêu cầu của cô?!?
Không hiểu trên người cô đến cuối cùng có chỗ nào đáng giá để anh duy trì một cuộc hôn nhân tẻ nhạt không có cảm tình như thế này. Cứ thê, chỉ một câu ngắn gọn "Không được" rồi bỏ đi một hơi, giây phút này để lại cho cô bao nhiêu là nghi vấn!
Kiếp trước cô không có đề cập việc ly hôn với Lục Vân Cảnh. Cô cho rằng Trình Vũ này làm người dù như thế nào cũng không thể là cái loại qua cầu rút ván được, Lục Vân Cảnh dù gì cũng giúp cô rất nhều, đề ra việc ly hôn cũng nên là anh nói, thời gian trôi qua cô luôn nghĩ chắc chắn sẽ có một ngày Lục Vân Cảnh nói lời ly hôn với cô, hẳn là chưa đến lúc mà thôi. Ấy vậy mà cuộc hôn nhân giữa cô và Lục Vân Cảnh có thể duy trì được đến năm tính cả thời gian cô hôn mê.
Chẳng lẽ Lục Vân Cảnh thích cô thật? Cô cẩn thận nghĩ đi nghĩ lại cảm thấy đúng không có khả năng...
Hay là nói Lục Vân Cảnh thích cô, rồi lại thâm tàng bất lộ cho nên cô vẫn luôn không biết???Nhưng cô lại không nghĩ rằng Lục Vân Cảnh là loại người xấu hổ khi bày tỏ cảm xúc của mình, hơn nữa cô cũng không cảm thấy chính mình có bao nhiêu đại mị lực có thể làm Lục Vân Cảnh thích mình.
Nói thật, cô không rõ suy nghĩ của anh...
Nhắc đến cũng hổ thẹn, kiếp trước kết hôn với anh nhiều năm như vậy, cô lại không biết gì về anh, ngay cả việc mở lời mời anh ăn cơm cùng rồi gợi chuyện như hôm nay chỉ sợ trước đây không bao giờ có.
Lục Vân Cảnh rốt cuộc suy nghĩ cái gì?? Nếu không có tình cảm thì vì sao kiếp trước lại muốn liều mạng đi cứu mình.
Có tình cảm? Vậy vì sao luôn lạnh lùng với cô, trước giờ chưa có cái gì khiến cho cô nghĩ đến là anh có tình cảm với cô??
Tại sao cô đề ra việc ly hôn anh chỉ một câu liền cự tuyệt cũng không cần tìm hiểu nguyên do?
Sau bữa ăn Trình Vũ đi một chuyến tới Trình gia, Trình gia ở trong khu biệt thự của Bắc Thành cách nơi cô đang ở cũng không xa.
Mặc dù đây là khu biệt thự, nhưng mỗi tòa biệt thự này là độc môn độc viện. Trình Vũ khôngcho người lái xe vào cửa, chỉ dừng lại trước cửa lớn Trình gia. Nhìn ngây ngốc một lúc.
độc môn độc viện: độc trong độc nhất, chỉ sự riêng biệt trong thiết kế, khí chất, thể hiện khí thế độc của người sống trong đó.
Đứng ở cửa ra vào, Trình Vũ nhìn phía trước mới phát hiện cửa sắt hình như mới được sơn lại, kể từ lúc đó cô chưa bao giờ đặt chân đến đây lần nữa, cô từng cho rằng cô vĩnh viễn sẽ không có cách nào đối mặt với nơi này.
Không nghĩ đến, trải qua nhiều lần sinh tử, giây phút này đứng tại đây, cô không hề run sợ mà bình tĩnh đến nỗi chính bản thân cũng bất ngờ.
Khi Trình gia biết sự hiện diện của Lục Vân Cảnh, anh chẳng qua chỉ là một tên nhóc yếu ớt bị bắt nạt ở Lục gia, với họ anh chẳng đáng xu.
Trình gia ở Bắc Thành tuy không tính là số một số hai đại gia tộc nhưng cũng vừa vặn nằm trong top gia tộc đúng đầu.
Tổ tiên Trình gia là người bán trái cây, sau đó chậm rãi tích lũy phát triển lên. Từ nhà xưởng nhỏ mới bắt đầu thử nghiệm ở lĩnh vực sản xuất đồ uống đến khi phát triển thành doanh nghiệp sản xuất thực phẩm và thành công trở thành một tập đoàn lớn. Đầu óc kinh doanh cũng không tồi, đầu nhập quảng cáo tạo nên độ nổi tiếng nhất định trong nước. Các gia tộc kinh doanh lâu năm cũng không thể khinh thường.
Khi đó làm đại tiểu thư Trình gia vinh hạnh biết bao, nhiều người ngước nhìn ao ước vị trí đó như thế nào Trình Vũ không tốn đến vài tích tắc cũng có thể tưởng tượng ra. Mọi thứ sụp đổ ra sao cô cũng còn nhớ.
Ba nuôi cô là con cả Trình gia, đầu óc thông minh lại hiểu biết kinh doanh, ánh mắt nhìn xa trông rộng.Đương nhiên không cần nghĩ cũng biết Trình lão tiên sinh tin tưởng người con này như thế nào, dành hết tâm tư muốn đem tương lai của tập đoàn Trình gia tất cả đặt trên tay người con cả ưu tú này.
Trình Vũ là con gái duy nhất đại thiếu gia nhà họ Trình, nếu ba cô tiếp nhận gia nghiệp, như vậy nếu không có gì ngoài ý muốn cô chính là người nối nghiệp đời kế tiếp của Trình gia. Với mối quan hệ này, Trình Vũ trước giờ muốn gió có gió muốn mưa có mưa, đi đến nơi nào cũng được người khác kính nể, trước mười tám tuổi cô là sự tồn tại chói mắt, là niềm khao khát của bao nhiêu người. Nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, chưa bao giờ phải chịu một chút ủy khuất nào.
Trình lão tiên sinh có hai đứa con, trừ ba của Trình Vũ ngoài ra còn có một đứa con trai, nhưng người chú này là được tính là kẻ vô tài, không có thiên phú như đại thiếu gia, vì vậy từ trước đến nay đều không được Trình lão tiên sinh sủng ái ra mặt như đối với đại thiếu gia.
Nhị thiếu gia Trình gia có hai đứa con, cậu con trai cả tên là Trình Phi, cùng tuổi với Lục Vân Cảnh, lớn hơn Trình Vũ bốn tuổi, người thứ hai tên là Trình Tư Mông, chỉ lớn hơn Trình Vũ hai tháng, coi như là cùng tuổi.
Tuy rằng ba cô được Trình lão tiên sinh và Trình lão thái thái yêu quý nhưng Trình Vũ cô lại không được như thế. Làm con gái độc nhất của ba, nhưng sự yêu thương lại thua kém cả Trình Phi và Trình Tư Mông. Hai người họ tỏ rõ thái độ không đếm xỉa tới cô, từ khi cô biết đã cảm thấy như vậy.
Lúc đầu Trình Vũ không rõ vì sao lại như thế, để được ông bà đó chú ý đến, từ nhỏ so với hai người em họ cô càng nỗ lực nỗ lực hơn, nỗ lực hoàn thiện bản thân để ưu tú giống ba cô, so với ba cô thời trẻ không được kém chút nào chỉ cầu sự tán thưởng của vị gia chủ Trình gia lúc đó là ông nội và bà nội của cô. Nào ngờ người họ lại càng bất mạn với cô hơn.
Trình Vũ cảm thấy kinh ngạc, cô đi hỏi ba, vì cái gì ông bà lại không thích cô, ba an ủi cô, ông bà không phải không thích, chỉ là nghĩ không nên làm cô quá kiêu ngạo cho nên không đem sự tán thưởng biểu lộ trên mặt.
Trình Vũ luôn tin lời ba cô nói, mãi đến ngày cô mười tám tuổi.
Trình Vũ và Trình Tư Mông tổ chứclễ thành nhân chỉ cách nhau hai tháng, tiệc thành nhân của Trình Tư Mông quá xa hoa lãng phí, mà Trình Vũ cô thì ngược lại hoàn toàn khiến người ta cảm thấy chỉ là làm cho có lệ.
lễ thành nhân: nghi lễ trở thành người lớn ở Trung Quốc, lần sinh nhật thứ sẽ được tổ chức, nghi lễ chứng minh sự trưởng thành có thể cưới vợ gả chồng, có sự quyết định đối với cuộc đời mình. (Thực sự thì nói vậy thôi chứ cũng không có quyền lắm đâu, cũng tùy cha mẹ)
Thông thường, phụ trách nghi lễ đều là do các bậc trưởng bối làm, nghi lễ của cô và Trình Tư Mông đều là do Trình lão tiên sinh một tay lo liệu.
Khi đó cô kiêu ngạo ra sao? Hãnh diện mời bạn học đến nhà mình, họ vô cùng mong đợi một bữa tiệc hoành tá tràng từ một đại tiểu thư như cô. Nhưng kết quả thì sao?? Thể diện của cô coi như mất sạch.
Từ nhỏ ông bà đối với cô khác hẳn em họ cô, nhưng cô cũng tự nhủ không để ý đến, lấy đó làm mục tiêu cố gắng. Việc cũng rõ ràng rồi! Buổi tiệc lễ nghi quan trọng như vậy, họ đến làm cũng lười làm huống chi là những việc nhỏ nhặt.
Không có đối lập sẽ không có tổn thương, tích lũy bất mãn lâu ngày như vậy vào một thời khắc mấu chốt sẽ bùng nổ, cô đem tất cả mọi việc khóc lóc đến chất vấn Trình lão gia. Từ việc thờ ơ lạnh nhạt lúc nhỏ cho đến buổi tiệc thường dân cũng không bằng này. Vô cùng khổ sở.
Nhưng cô nhận được lời giải thích hợp lý, ngược lại còn làm ông ấy tức giận, không nói lời nào, âm trầm kéo cô ra khỏi sảnh tiệc, lôi cô lên lầu thượng, đứng ở nơi cao nhất, để tất cả mọi người đều thấy cô.
Sau đó tuyên bố trước mặt mọi người, cô không phải cháu gái Trình gia!
Cô chỉ là đứa con hoang bị cha mẹ vứt bỏ, Trình đại thiếu gia vô tình nhặt được bên ngoài thay thế cho Trình đại tiểu thư bất hạnh chết sớm. Hai vợ chồng Trình đại thiếu không chấp nhận nổi sự mất mát quá lớn mới nuôi nấng như con. Hai gia chủ bọn họ luôn vì nể mặt con trai mà không nói gì. Cô bây giờ cũng không biết cái gì là biết điều, dám chất vấn ông ta. Trình lão gia chủ này bây giờ không kiên gì nể nữa hầm hầm mắng Trình Vũ là đồ bạch nhãn lang, là không biết ơn...
- ------
//
Cải và Cáo sẽ ráng ra chương tiếp theo nhanh nhất ⊂( ̄▽ ̄)⊃
Hứa là hứa thế thôi
Quà lì xì tết cho các nàng... Edit tới đâu beta tới đó rồi đăng í =)) nên các nàng đừng đòi spoil nhé
Năm mới không nợ chương
Hẹn các nàng năm sauuuuu!!!!! Nhà bao việc:)))
Còn ai còn thức không nhể ⊂( ̄▽ ̄)⊃