Chú Henry thận trọng nhắc nhở:"Mỹ Nhân, h tối nay tại sân Win địa bàn của đám Tham Quan."
"Okok. Cháu chơi hết bọn chúng." Hàn Bạc Băng vừa nói vừa vẫy vẫy tay tạm biệt chú Henry.
Từ một góc thường mở ra một mật đạo đèn đuốc sáng trưng. Hàn Bạc Băng lên vị trí lái, hai cha con ngồi ở vị trí phụ thắt dây an toàn chặt cứng. Không nói họ cũng biết chuyến đi này chắc chắn không phải chuyến đi bình thường
"Vù...." Hàn Bạc Băng nhấn ra hết cỡ chỉ trong giây lát chiếc Bugatti đã đạt đến vận tốc km/h rồi đến km/h rồi k/h. Hai cha con mặt mày tái mét, đi như vậy cũng được sao??
Trong đầu Vương Hạo Thiên thầm nghĩ:"Ngày mai biết đâu báo chí sẽ rộ lên tin Hot một nhà ba người đều là con nhà danh môn vọng tộc đã sảy ra tai nạn với con chiến binh Bugatti La Voiture Noire với giá triệu USD."
"Yên tâm con vợ anh không phải tay đua tép riu đâu!! Anh thử đi hỏi xem có ai không biết tay đua Mỹ Nhân không??" Hàn Bạc Băng chỉ cần nhìn vẻ mặt anh cũng đoán đc anh đang nghĩ gì liền nói.
Vương Hạo Thiên nhếch mép:"Hay cho câu"có ai không biết" để xem anh chơi em thế nào vợ nhỏ!!"
"Tiểu bảo bối có thể chơi cùng hai người được không??" Vương Thiên Vũ ngồi trong lòng papa hỏi ngây thơ.
Hàn Bạc Băng đạp phanh gấp "két" một tiếng dài làm hai cha con đầu óc quay cuồng:"Thằng cha này của con đúng là chẳng nên cơm cháo gì, để papa của con tự chơi một mình, mommy và tiểu bảo bối chơi cái khác vui hơn."
"Em nghĩ chơi một mình mà dễ à, nếu mà đơn giản như vậy thì có phụ nữ để làm gì??" Vương Hạo Thiên liền cục cằn đáp trả mặt lại đen xì xì.
Hàn Bạc Băng liếc anh một cái:"Bà mẹ nó, anh có tin em cho anh cởi truồng chạy quanh nước Mỹ không hả??"
Vương Hạo Thiên nuốt nước bọt im lặng, ông trời có sập xuống cũng chẳng đáng sợ bằng lợi vợ nhỏ anh nói. Nếu đây là Trung Quốc thì may ra anh còn không sợ nhưng ở Mỹ thế lực anh đâu mạnh như của vợ nhỏ.
Chiếc Bugatti La Voiture Noire dừng ở một ngôi nhà cổ có kiến trúc hàng trăm năm.
Bộ lập trình hiện lên một người máy:"Quét giọng nói hình nhân."
"Mỹ Nhân xinh đẹp của các ngươi." Hàn Bạc Băng kéo cửa kính xuống trả lời.
Người máy cúi người một góc vuông °:"Nữ Vương chào mừng người quay lại."
"Em có tự tin quá không vậy??" Vương Hạo Thiên ngồi một bên chìa môi dưới hỏi.
Vương Thiên Vũ lại thông minh lấy lòng:"Papa chẳng biết tìm hiểu cái đẹp, mommy là người có vẻ đẹp tiềm ẩn."
"Vẫn là con trai ngoan hiểu mommy, đáng được thưởng. Nói mommy nghe con thích chiếc nào mommy liền tặng cho con." Hàn Bạc Băng vui vẻ véo má con trai, bằng lòng khen thưởng một trong mấy chục chiếc siêu xe của bản thân sưu tập được.
Hàn Bạc Băng phóng thẳng xe vào nhà đi xuống hầm bí mật có sẵn trong nhà đèn đuốc ở tầng hầm sáng trưng.
"Wow.... Đỉnh." Vương Hạo Thiên trợn tròn hai mắt kêu lên thật mất phong thái quá. "Giống thời kì a mô nê ông ăn lông ở lổ quá vậy."
Trong tầng hầm có rất rất nhiều xe, tất cả tất cả đều là những chiếc siêu xe có tiền cũng không mua được vì nó đều là những chiếc số lượng có hạn hoặc chỉ tạo ra duy nhất một chiếc trên thế giới.
Nào là MTM Audi R, Pagani Zonda Uni, Ferrari Superamerica , Koenigsegg Agera R, Landaulet Maybach s, Aston Martin GT Roadster, Mc Laren X, Rolls-Royce Sweptail, Ferrari SP RW Competizione, Pagani Huayra Peari,....... Tất cả đều là hàng hiếm muốn sở hữu được trong số này còn khó hơn lên trời.
"Mommy, tặng bảo bối chiếc này!!" Vương Thiên Vũ chỉ tay vào chiếc Pagani Huayra Peari mặt hớn hở.
Hàn Bạc Băng lạnh mặt :"Tặng con chiếc này thế mommy đi bộ à?? Tránh ra, đừng chọn bừa nữa thích thì mommy tặng con chiếc công nông ở ngoài vườn kìa."
"Mommy lật mặt nhanh như chớp thế nhở, vừa nãy còn....mà bây giờ.....haizzzz khổ cái tấm thân héo mòn này chả có cái gì trong tay." Vương Thiên Vũ buồn bã vỗ ngực xoa bóp thái dương như mấy ông cụ nghe tin gì sốc lắm.
Hàn Bạc Băng nguýt thằng con không thương tiếc:"Anh to đầu mà dạy con như vậy hả?? Chả được tích sự gì!!"
Nói rồi cô lượn qua lượn lại kiểm lại chiếc xe vừa được tặng thêm lần nữa thấy mọi thứ đều ổn cô cho vào một cỗ máy hiện đại hơn cả hại điện.
"Seari, nâng cấp, tiến hóa thành siêu thú chào đón cho sự trở lại của bổn cô nương." Hàn Bạc Băng nhìn cỗ người máy tên Seari đang khua những ngón tay sắt trên bàn phím.
Seari phát ra âm thanh ồm ồm như tiếng mưa rơi trên mái tôn:"Siêu thú đã được thành lập thư chủ nhân."
Seari là cỗ máy được Hàn Bạc Băng lượm được từ chỗ phế liệu về nhờ có sự mày mò mà trở thành cỗ người máy hoàn hảo. Chỉ sau vài năm đã trở thành cỗ người máy có linh kiện và cả hệ thống lập trình bấc nhất. Seari ở ngôi nhà cổ này tự tạo thêm mấy trăm cỗ người máy khác qua lập trình máy tính hoặc cỗ máy thật. Điều đáng quan tâm là các người máy từ bộ lập trình cũng có khả năng bắn đạn như các cỗ máy thật.
"Mommy, lên đời thật nha. Hệ thống đều được nâng cấp lên đời cao nhất thế kỉ rồi." Vương Thiên Vũ ngồi trong xe dẻo miệng.
Hàn Bạc Băng nhìn đồng hồ treo tường h'.
Vương Hạo Thiên thấy gần sát giờ thi đấu liền hỏi:"Chẳng phải h em có cuộc đua sao??"
"Bây giờ đi!! Không lo muộn."
Hàn Bạc Băng vừa lan xa đã nhấn ra lên km/h rồi km/h sau đó là km/h. Tốc độ cô phóng không phải là đi mà phải so với bay, cây cối xe cộ bên ngoài lướt qua nhanh hơn gió đi kiểu này thì người không say cũng thành người say thôi.
Vương Hạo Thiên nghĩ thầm:"Đi kiểu này thì không lo muộn cũng đúng, phải lo chết hay sống thì đúng hơn người gì đâu mà vô lý cứ lên siêu xe là lại phóng như điên như dại."
"Lên km/h đi mommy, con siêu xe này đi với vận tốc này còn dư sức chán." Vương Thiên Vũ lại không tỏ ra sợ hãi còn khuyến kích mommy tăng tốc
Nhục mặt thay Vương Hạo Thiên còn thua cả một đứa bé chưa phát triển, mất mặt, mất mặt quá.
Chỉ sau phút phóng xe từ ngoại ô đến sân Win địa bàn của tham quan.
Hai cha ôm nhau lên khán đài vì sợ sẽ ảnh hưởng đến tay nghề của Hàn Bạc Băng.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~