Hàn Bạc Băng ngày ngày ở nhà hưởng thụ sự chăm sóc tận tình của ba đứa con yêu dấu và người chồng đảm đang.
Đêm đêm lại đau đầu đau óc với bốn cha con tranh nhau nằm cạnh mình. Thật dở khóc dở cười với ông chồng suốt ngày lên cơn ghen với ba đứa con của mình.
"Ba cái đứa nghịch tặc này, có buông vợ ta ra không hả??" Vương Hạo Thiên thấy vợ mình bị ba đứa con không ra gì ôm ôm ấp ấp như cục vàng liền nổi máu ghen.
Ba đứa cùng nhau bĩu môi. Vương Hàn to miệng đáp lại:"Bọn con chỉ ôm mommy chứ đâu có ôm vợ của papa. Sao phải buông.....lè lè...."
Hàn Bạc Băng liền xoa đầu nhóc cười trừ, ánh mắt đưa ra vẻ nhắc nhở:"Anh suốt ngày cứ quanh quẩn ở nhà ăn dấm chua của ba đứa con không chán sao??" Cô hỏi anh.
"Anh ở nhà bọn chùng còn dám như này. Đến lúc anh đi thì chắc là mất vợ lúc nào không biết." Vương Hạo Thiên hì hục nói mặt đỏ đến tận mang tai.
Bốn mẹ con kia lại ôm nhau cười ha hả.
Từ lúc có thêm hai tiểu bảo bối Vương Hạo Thiên nhất quyết ở nhà chăm sóc tiện thể canh vợ kẻo bị ba đứa con bán đứng. Tập đoàn và các bang đều giao cho đám thuộc .....toàn quyền quyết định. Vương Thiên Vũ cũng chẳng thua kém papa ném thẳng tập đoàn bên Mỹ cho Minh Nhị làm chủ. Ngày ngày ở nhà làm con ngoan bám theo ba mẹ.
Đám thuộc hạ vừa phải quán lý công ty vừa lo chuyện bang phái bên giới hắc đạo. Ai nấy đều đã tìm được tình yêu đích thực của mình.
Minh Nhị cùng Lam Mỹ sau khi tổ chức đám cưới linh đình mà ấm áp lại nhà kính đầy hoa kia thì định cư luôn ở Mỹ ngày ngày cùng nhau làm việc cùng nhau nghỉ ngơi hạnh phúc chẳng kém bất cứ ai.
Ông anh hai yêu thương Hàn Lãnh Phong cũng mon men tìm tình yêu của mình. Sớm đã quên người ba đáng kính đang thất lạc bên ông bạn già Triệu Anh Hào và cô em gái một mực cưng chiều từ bé Hàn Bạc Băng.
Nhắc đến hai ông bạn già Hàn Du Khương và Triệu Anh Hào ai nấy đều bó tay mà bật cười thành tiếng. Tuổi tác cũng có rồi mà hai ông suốt ngày rủ nhau đi vui chơi ăn uống du lịch vòng quanh thế giới. Cứ đáp đến một nơi hai ông lại chụp vài bức ảnh gửi về cho con cái.
Hây za..... Mỗi người một kết cục đẹp
Hết...... Truyện