Ông nói:
- Cháu có phải con gái của Bạch Du Long, tổng giám đốc của Bạch Thị không?
Cô nghe ông nhắc đến cha mình, trong lòng đau nhói lên. Cô nói:
- Đúng ạ.
Ông không hề biết chuyện Lăng Triệt thu mua, hãm hại Bạch Thị, khiến Bạch Du Long phải chết. Ông định nói gì nhưng anh đã cắt lời:
- Ông à, ông không cho bọn cháu ngồi ạ?
Ông cười trả lời:
- Được rồi, hai cháu vào ngồi ghế đi. Đợi một chút khi đồ ăn làm xong ông cháu ta sẽ vào ăn nhé.
Ba người ngồi xuống ghế. Ông hỏi:
- Thế hai đứa làm đám cưới chưa?
Anh nói:
- Bọn cháu chưa ạ? Cô ý mới nhận lời cầu hôn của cháu nên cháu mang cháu dâu đến cho ông xem.
- Được, thế hai đứa dự tính bao giờ kết hôn. Nhanh chóng lấy nhau rồi sinh cho ông một đứa chắt nhé.
Cô cười ngượng đáp:
- Bọn cháu chưa tính đến chuyện kết hôn ông ạ.
Cô định nói nữa nhưng dừng lại. Cô và anh khi quan hệ đều dùng biện pháp, tại anh nói chưa muốn có con bây giờ nên cô cũng đồng tình với anh.
Anh nói:
- Ông yên tâm bọn con sẽ sớm cưới nhau, cố gắng có chắt cho ông bồng.
Ông cười nói:
- Vậy thì ông cho người xem ngày nào đẹp, chọn làm ngày cưới cho các con nhé.
- Vâng ạ.
Anh đáp.
Rồi người giúp việc vào báo thức ăn đã chuẩn bị xong. Ba người ngồi vào bàn ăn có rất nhiều món khác nhau, họ cùng ăn uống trò chuyện vui vẻ.
Đến tầm rưỡi đêm, anh xin phép ông đưa cô về vì trời đã muộn. Ông ra tiễn hai người họ đi về. Trên xe anh nói:
- Hôm nay em vui không?
- Có em vui lắm.
Cô trả lời.
Sau đó xe nhanh chóng về đến nhà. Cô mệt mỏi, buồn ngủ liền lên thẳng phòng ngủ. Cô rất lười nhưng cũng phải lết người vào phòng tắm. Đi ra cô nằm bên cạnh ôm anh. Anh xoa đầu cô cưng chiều nói:
- Vợ ngủ đi, chồng còn một chút công việc phải làm.
Cô đáp:
- Anh làm việc xong sớm nhé, không được ngủ muộn đâu.
Anh hôn lên trán cô rồi đi ra thư phòng làm việc. Đến gần giờ sáng anh mới xong việc. Anh mệt mỏi vào phòng ôm lấy cô vào lòng ngủ. Anh càng ngày càng cảm thấy mình đang lấn quá sâu vào thứ tình cảm này. Anh lập tức tỉnh lại, anh thầm nói:
- Tôi không thể yêu cô được, tôi đang muốn cô trả thù cô.
Sau đó anh bỏ cô ra, nằm nhắm mắt ngủ.
Lăng Hạo ( Ông Lăng Triệt) nhanh chóng tìm được ngày đẹp cho anh và cô kết hôn. Dự kiến là vào tháng sau. Ông muốn gặp bố cô để bàn chuyện nhưng anh lấy lý do bố cô đang đi công tác xa và không thể về dự lễ cưới được. Anh còn gọi điện thoại cho bố cô, nói chuyện như bố cô ( Bạch Du Long) còn sống. Ông (Lăng Hạo) không nghi ngờ gì rất vui vẻ nói chuyện với bố cô. Tất nhiên điều này anh không nói cho cô biết.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, chỉ còn vài ngày nữa là đến ngày hai người chính thức kết hôn. Hôm nay anh đưa cô đến cục dân chính đăng ký kết hôn. Làm tất mọi thủ tục, hai người giờ đã chính thức là vợ chồng của nhau, là người sau này ở bên cạnh nhau đến đầu bạc răng long. Cô trong lòng bây giờ rất hạnh phúc, cảm thấy cuộc sống thật vui vẻ, tràn ngập màu hồng.
Nhưng mọi người từng nói: "Không có con đường nào tràn ngập màu hồng"
Và đó thật chính xác.