Sau khi bị mắng một trận nhưng cũng có hình phạt thân xác làm cô rất mừng.....Còn tính mở tiệc ăn mừng nữa chứ...nhưng gặp ánh mắt hăm dọa của ai đó liền cố kiềm chế kích động,......
Cô lên lầu tắm rửa, thay quần áo, sau đó vội vàng xuống lầu vì đã tới giờ ăn.....
Nhưng khi cô tới nhà anh, cô thấy thêm một nhân vật là mẹ của Hàn Vương....cô thì cũng gặp rồi nhưng mỗi lần gặp mẹ Hàn cứ cảm thấy như mình đang bị mẹ Hàn tính toán vậy nha.....
Mỗi lần đến nhà Hàn Vương, mẹ Hàn đều mang canh gà, thuốc bổ,.....rất nhiều cho cô....nhưng không biết mẹ Hàn tính toán gì nhưng đồ ăn mẹ Hàn nấu rất ngon nha, không thể không ăn....
Hôm nay cũng như bao ngày khác, mẹ Hàn lại mang cánh gà hầm thuốc bắc cho cô....vì quen rồi nên cô cứ tự nhiên ăn uống....Chắc cũng nhờ phần canh của mẹ Hàn nên cô mới có làn da em bé hồng hào như thế này.....
Hàn Vương thì cứ nhìn cô ăn lại lấy khăn lau miệng cho cô...cứ coi cô như con nít...cho đến khi mẹ Hàn ct tiếng
-Hàn Vương, mẹ nuôi nấng con rất khổ cực,..
-Con biết..Mẹ muốn cái gì nói thẳng?? Lời nói chưa nói xong thì Hàn Vương ngắt lời....Vốn dĩ anh biết mẹ Hàn nói gì...vì bài ca đó cứ lặp đi lặp lại từ khi cô nhóc này tuổi rồi....
-Thì mẹ muốn con lấy vợ...con cũng lớn tuổi rồi...nên lấy vơ...
Cô khi nghe nói câu đó từ miệng mẹ Hàn...ánh mắt long lanh nhìn Hàn Vương. Cô sợ khi anh có vợ sẽ không thương cô nữa..
Còn anh xoa đầu nhóc, sau đó nhìn mẹ anh nói thẳng lời mẹ anh ám chỉ : " Không phải là mẹ chọn con dâu rồi sau mà hỏi con"
Nghe Hàn Vương nói vậy....mẹ Hàn mừng đến nổi muốn bây giờ được ẳm cháu....
Còn cô, nghe xong...mặt không còn sức sống, anh đã có người yêu...vậy mình bỏ rơi sao
Mẹ Hàn đọc được suy nghĩ : nhóc thật quá ngốc...vợ Hàn Minh đương nhiên là nhóc rồi, chứ không ta tốn công nấu canh tẩm bổ cho nhóc làm gì, mà thôi chuyện hai tụi nó, bà già không nên xen...haizz "