Vinh Quang Chúa Tể

chương 66: 66: rengoku kyojuro

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lohengramm có dáng người cao to như một vị chúa tể hay một người võ sĩ, chỉ đôi mắt màu xanh dương với những vòng sóng biển đặc trưng mới nói lên anh ta là một vị phù thủy bóng tôi.

Anh ta có một mái tóc màu vàng, xoăn và được cắt ngắn, gương mặt của Lohengramm rất đẹp, anh ta cũng rất hay cười, khi cười thì tạo cảm giác rạng rỡ và thân thiện.

“The Innovators?”

Lohengramm ngồi sau bàn làm việc, anh ta hỏi lại người đứng đối diện, người này gật đầu: “Họ đã tiến hành cảnh báo với tất cả những kẻ được triệu hồi đến từ thế giới bên kia, hiện tại gần Tháp Phù thủy không còn thấy bóng dáng của những kẻ này, ở bến tàu đến các Tòa Tháp cũng không có người mua vé đến Tháp phía Tây.”

Lohengramm mỉm cười, gõ ngón tay lên bàn: “Nói vậy, thứ đó đã ký giao ước với một phù thủy bóng tối trong số họ nên Hội Chân Lý mới để vuột mất nó, những kẻ trong hội hẳn sẽ rất tức tối.”

Người đối diện hỏi: “Hội Chân Lý muốn làm gì? Sao họ lại vi phạm ý chí của các bậc thầy, sử dụng cấm thuật ngay bên trong Tòa Tháp?”

Lohengramm trả lời: “Đã rất nhiều năm, các Tòa Tháp luôn được vận hành xoay quanh các bậc thầy, không có một bậc thầy đến Tháp để ban ân thì Tòa Tháp sẽ mất đi ý nghĩa của nó, Tháp Chúa Tể đã bỏ hoang rất lâu là một minh chứng.”

“Hội Chân Lý muốn khởi động lại tất cả Tòa Tháp, họ muốn giảm sức ảnh hưởng của các bậc thầy, thậm chí giảm nhẹ vai trò của các bậc thầy.”

“Không nói chuyện này nữa.

Millos, có tin của Alphonso chưa?”

Người đối diện, Millos lắc đầu: “Lần cuối ngài ấy xuất hiện là ở khu vực rìa thế giới nhân tạo ở biển Atlans cùng với những người theo đuổi.”

Lohengramm hỏi: “Bọn họ muốn đi vào vùng trong để săn tìm bảo tàng sao? Ở thế giới nhân tạo có thứ gì đáng giá? Những người theo đuổi kia thì sao?”

Millos trả lời từng câu một: “Tôi không biết, có lẽ là vào vùng trong gần ổ của Hydra, ngài ấy tìm kiếm thứ gì đó ở trong đó.

Những người theo đuổi cũng chưa quay lại, những người rời khỏi thế giới nhân tạo cho biết chưa từng thấy bọn họ.”

Lohengramm thở dài.

Millos lại hỏi: “Một chuyến thám hiểm có thể kéo dài rất lâu, có khi đến vài tuần, thế giới nhân tạo dưới biển Atlans không có gì nguy hiểm đối với ngài ấy, vì sao ngài lo lắng như vậy cho ngài Alphonso?”

Lohengramm nói: “Ta mơ thấy cậu ấy, trong giấc mơ của ta cậu ấy đã đồng hóa với sinh vật bóng tối của mình bằng cấm thuật, cậu ấy còn hỏi ta nhìn cậu ấy có xấu xí không.”

Millos nhìn người phù thủy bóng tối rất cao lớn này, hắn ta hiểu ý nghĩa những giấc mơ của Lohengramm, đó cũng không phải là những giấc mơ thông thường của người bình thường.

Lohengramm lại nói tiếp: “Theo lẽ thường, nếu Alphonso đã gặp bất trắc, hẳn sẽ báo mộng để nói cho ta biết về kẻ thù của mình nhưng cậu ấy lại không nói.

Giống như cậu ấy sợ ta sẽ bị cuốn vào chuyện này.”

Millos hỏi: “Có thể liên quan đến Hội Chân Lý không?”

Lohengramm lắc đầu: “Alphonso đã rời khỏi Hội Chân Lý từ lâu, nếu bọn họ muốn trừ khử cậu ấy thì hẳn đã làm việc này sớm, hiện tại ta cũng không biết chắc được tình hình của Alphonso, ngươi cứ đi nghe ngóng tiếp xem sao, đặc biệt lưu ý thông tin về những người đã đi vào trong thế giới nhân tạo.”

Millos gật đầu rồi đi ra ngoài.

Lohengramm lại đứng dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài là đáy Tháp Phù thủy, anh ta ở trong một tòa lâu đài xây trong không gian dưới đáy tháp, những đợt sàng lọc để chọn người được ban ân vẫn đang diễn ra.

“Shaka de Virgo” Lohengramm nói một mình: “Thủ lĩnh của The Innovators, ngươi là vị chúa tể trong tin đồn, từng xuất hiện ở bến cảng, một kẻ được triệu hồi sao?”

“Chúa tể, chúa tể...!“

...

Ngày thứ ba các Innovator thực hiện nhiệm vụ ở Thành Trì Trung Tâm, không chỉ cộng đồng người xuyên không mà cả một bộ phận nhỏ dân bản địa cũng biết về những người này.

Dù có bảy Walker trong tổ chức nhưng với dân bản địa, The Innovators chỉ có quy mô của một đội thám hiểm, tổ chức như vậy là rất nhỏ, gần như không thể coi là một tổ chức.

Tuy vậy, vẫn có nhiều người quan tâm đến The Innovators, đặc biệt là những kẻ làm nghề săn tin tức, ở MU Continel, người bước trên những con đường thường tập trung ở các Tòa Tháp hoặc các thế giới nhân tạo, những vùng hoang dã, họ ít khi xuất hiện ở trước công chúng, trừ những kẻ thích nổi danh hoặc những người làm ở ngành giải trí, truyền thông như Jacqueline.

.

Truyện Đô Thị

Những kẻ có khứu giác nghề nghiệp nhạy cảm nhận ra sự khác biệt của các Walker so với những người bước trên con đường Vinh Quang bình thường, ở chỗ họ là những kẻ đến từ thế giới khác.

Như vậy, họ không đơn giản chỉ như một đội thám hiểm.

Mà là một nhóm người đại diện cho những người đến từ thế giới khác, có thể giao tiếp với dân bản địa, cũng được quy tắc tự nhiên công nhận là một cư dân của thế giới.

The Innovators nhận ra ngày hôm nay khi họ hoạt động, có những người bản địa quan sát và quay chụp hình ảnh của họ từ xa, Shaka de Virgo vì để giấu màu mắt mà phải nhắm mắt lại, mắt màu vàng ở thế giới này không được coi là hiếm, nhưng mắt màu vàng đối với người bước lên con đường thì chỉ có thể là một chúa tể mà thôi, hiện thông tin Shaka de Virgo là một chúa tể vẫn chỉ giới hạn trong cộng đồng các Walker.

Cho đến hiện tại, Phạm Nhã vẫn không hiểu nhiều về lai lịch của những kẻ thù như Alphonso, càng không hiểu mâu thuẫn giữa họ và các chúa tể, con đường này có ý nghĩa như thế nào y cũng còn chưa biết hết được.

As mấy hôm nay rất thường nói chuyện với Phạm Nhã, cô ta nhìn thấy y nhắm mắt cả buổi mà đi đứng đều có vẻ tự nhiên như thường thì nói:

“Anh nhắm mắt như vậy càng giống với Shaka de Virgo trong Saint Seiya hơn đấy.

Bình thường Shaka luôn nhắm mắt, kể cả khi chiến đấu.”

Phạm Nhã mỉm cười: “Tôi vẫn chưa làm được như vậy đâu.”

Chien the Great lèm bèm: “Thần côn.”

Thoth nói: “Đúng như dự đoán, chúng ta đã được biết đến rồi.

Sắp tới, tiếng nói của chúng ta có thể được coi là tiếng nói đại diện cho quảng đại đại đa số những người xuyên không đến từ Địa Cầu.”

Shen Long thắc mắc: “Vì sao?”

Phạm Nhã giải thích thay cho Thoth:

“Nói thế này cho dễ hiểu, chúng ta là những người nhập cư thành công đầu tiên, nhận được thẻ xanh chứng nhận quyền công dân của mình, giống như một bộ phận người da đen trong thời kỳ tiến bộ những năm đến ở Mỹ.”

“Những người da đen tiến bộ này trở thành thành viên của giới tinh hoa, họ tìm đến những anh em cùng màu da để giúp đỡ, cũng trở thành đại diện cho dân da đen trong mắt người Mỹ da trắng.”

Mắt của As rất là sáng: “Sao cái gì anh cũng biết vậy Shaka?”

Phạm Nhã thấy có cơ hội liền quảng cáo cho anh Tuân: “Chủ tịch nói cho tôi, ảnh bác học lắm, văn hóa chính trị tôn giáo xã hội lịch sử thiên văn địa lý cái gì cũng biết.”

“Ồ!”

Những người khác đã tập hợp những người xuyên không thuộc nhóm “nghèo nàn” lại một chỗ, nơi này là một công viên công cộng, giống với nơi mà Phạm Nhã chạy bộ cùng với dân bản địa.

Gần hai mươi người trông cực kỳ lam lũ, rách rưới lò dò đi tới chỗ một gốc cây rất lớn, họ nhìn thấy ở đó có những người đứng trên những chiếc thuyền độc mộc màu bạc, giống với những người đã đến cho họ thức ăn.

Những người này đeo mặt nạ, giang những đôi cánh như thiên sứ, có người lại có đôi cánh dơi như ác quỷ trong thần thoại, bọn họ chầu xung quanh một người cao lớn như Thần đang ngồi xếp bằng, tựa lưng vào một gốc cây.

Người này nhắm mắt, nét mặt bình thản, miệng nở nụ cười nhẹ nhàng, vẻ an tường khiến những người khốn quẫn cảm thấy lòng mình trở nên bình yên đến lạ khi nhìn anh ta.

Phạm Nhã bắt đầu “giảng đạo”, đến hiện tại y và các Innovator đã tỏ ra rất “thuần thục” với “quy trình” này, mọi thứ được tiến hành một cách suôn sẻ, nhanh chóng, ở bên ngoài có những người bản địa đang quay chụp, ghi chép cảnh tượng kỳ lạ trong công viên.

Dặn dò tất cả mọi người về việc tuân thủ pháp luật ở Thành Trì Trung Tâm Davias, các Innovator cũng giao lưu một chút với họ rồi rời đi.

...!

Các Innovator vừa bay đi không bao lâu, một người thanh niên đeo mặt nạ cáo, với tóc vàng xen lẫn những lọn tóc đỏ rực đã chạy tới chỗ mà họ vừa mới giảng đạo một cách vội vã, người này mặc đồ đen, mang áo choàng màu trắng cùng với hoa văn giống như ngọn lửa màu đỏ ở cuối vạt áo.

Người thanh niên này cầm một thanh Katana, miếng bảo vệ tay cũng có hình ngọn lửa, anh ta chạy rất nhanh, rất giống với kiểu chạy của Ludgar W.

Resnik, mỗi bước chân đều cách nhau xa mười mét, như diều hâu liệng trên trời rồi đáp xuống.

Nếu như Leonidovich Hopner có ở đây, nữ fangirl này sẽ nhận ra trang phục và ngoại hình của người thanh niên này giống hệt Viêm Trụ Rengoku Kyojuro, một nhân vật nổi tiếng của bộ Anime Kimetsu no Yaiba!

Người thanh niên, chính là Walker thứ hai của Nhật Bản, Rengoku Kyojuro!

Rengoku Kyojuro nhảy lên thật cao rồi đáp xuống gần chỗ những người trong nhóm “nghèo nàn” vừa mới được tiếp tế thức ăn, anh ta nói bằng tiếng Anh:

“Xin chào, tôi có thể hỏi các bạn những người vừa rồi đã đi đâu không?”

Những người xuyên không vừa được tiếp tế nhìn Rengoku Kyojuro một cách đề phòng, họ đã sớm được The Innovators dặn dò nên cảnh giác với những người lạ mạnh mẽ, tiếp cận họ.

Một cô gái người Campuchia nói được tiếng Anh hỏi: “Anh là ai?”

Rengoku Kyojuro gãi đầu: “Tôi là Rengoku, một Walker của Nhật Bản, xin lỗi tôi vội quá không kịp giới thiệu.”

Cô gái người Campuchia sửng sốt: “Anh tìm họ có việc gì?”

Rengoku Kyojuro rất thật thà: “Tôi ngưỡng mộ họ, tôi muốn tìm họ để xin gia nhập hội.”

Cô gái Campuchia nghe vậy thì thở hắt một hơi, cô ta chỉ sợ kẻ này có ý đồ xấu với những người ân nhân của cô, cô gái chỉ hướng mà hội The Innovators vừa rời đi, Rengoku Kyojuro vội vàng cảm ơn rồi nhảy lên, chạy như bay về hướng đó.

...

The Innovators bay không nhanh lắm, Rengoku Kyojuro chạy không bao lâu đã bắt gặp mấy cái thuyền độc mộc trên trời, trong đó có một cái màu hồng cực kỳ bắt mắt, người thanh niên này hét lên: “Chờ tôi với!!”

Phạm Nhã nghe được tiếng của Rengoku Kyojuro, siêu thính giác của y thậm chí còn nghe ra được cảm xúc hưng phấn và sự kích động trong giọng nói của người thanh niên này.

Thoth cũng nói: “Có người chạy theo chúng ta.”

As nhìn xuống thì ngạc nhiên: “Đây là Rengoku Kyojuro, Walker thứ hai của nước tôi.”

Các Innovator kinh ngạc, Shaka de Virgo chỉ huy mọi người hạ xuống một con hẻm nhỏ để gặp mặt Rengoku Kyojuro.

Người thanh niên này nhìn trong đoàn người một chút đã nhận ra Shaka de Virgo, một người cao lớn như Thần có mái tóc bạc vuốt gọn ra sau.

Rengoku Kyojuro thẳng thắn: “Tôi là Rengoku, tôi đã từng chào hỏi anh ở nhóm chat Walker, tôi muốn được gia nhập The Innovators với mọi người!”

Phạm Nhã nhìn người thanh niên wibu có tinh thần chính nghĩa cao, cosplay y hệt Viêm Trụ này, y không đáp ứng ngay, cũng không từ chối, chỉ hỏi lại:

“Vì cái gì?”

Rengoku Kyojuro gỡ mặt nạ cáo, gương mặt của Walker Nhật Bản rất điển trai, anh ta cũng mang thần thái hệt như Viêm Trụ, tràn đầy năng lượng, luôn có thể thấy được sự nhiệt tình của anh ta, chỉ là khác với “bản gốc” với đôi mắt cam vàng, mắt của phiên bản cosplay này có màu xám, quanh con ngươi có những vòng đá.

Đây là một võ sĩ giống với Ludgar W.

Rresnik, một võ sĩ nhưng lại thích dùng Katana!

Rengoku Kyojuro đứng thẳng người, anh ta nói lớn, rõ từng chữ từng chữ một:

“Không vì cái gì cả, tôi thấy được ý nghĩa của việc trở thành Walker nơi các anh, tôi muốn gia nhập.

Tôi muốn giống như các anh, muốn cùng các anh làm những việc mà mọi người đang làm.”

Phạm Nhã im lặng, thanh niên wibu này cosplay Rengoku từ thần thái tới giọng điệu luôn, xem ra anh ta cũng tự thôi miên mình thành Viêm Trụ rồi...!

The Innovators sẽ sớm mở rộng và kết nạp thêm thành viên, trong đó có người xuyên không, người bình thường với vai trò hậu cần, cũng sẽ có các Walker mới toanh gia nhập, điều này đã nằm trong dự liệu của anh Tuân khi đề nghị thành lập hội trong phòng đọc sách ở Gray Castle.

Chỉ là hiện tại không có anh Tuân ở đây, Phạm Nhã không có kinh nghiệm trong chuyện xử lý ứng viên “tự ứng cử” như thế này, trường hợp này khác với Shen Long, Chien the Great và As, những người đã sớm tiếp xúc thậm chí kề vai sánh cánh như những chiến hữu với Phạm Nhã, rong ruổi trong thế giới nhân tạo, hơn nữa y cũng đã có sẵn kế hoạch để tuyển mộ họ.

Đối với Rengoku Kyojuro, y chưa từng tiếp xúc với anh ta, hơn nữa, các tân Walker đến từ Châu Á này có lai lịch phức tạp hơn nhóm Seven Walker, y cũng không thể chỉ nghe vài câu của Rengoku mà cho anh ta gia nhập vào The Innovators được.

As nói nhỏ: “Tôi biết anh đang nghĩ gì, yên tâm, tên này cũng là Walker tự do.”

Thoth thì hỏi Rengoku Kyojuro: “Anh lên Tháp Võ sĩ để nhận ban ân bằng cách nào?”

Rengoku Kyojuro trả lời: “Tôi trèo lên.”

“???”

“???”

“???”

Chien the Great rất thẳng: “Đừng có bịp bợm, trèo kiểu gì lên cái tháp cao chọc trời đó, rồi bám vào cái gì để mà trèo? Giỡn mặt nhau hả?”

Hoàng cũng gật đầu: “Bọn tôi từng do thám ở ngoài Tháp Võ sĩ, không có ai trèo lên đó cả, hơn nữa cho là anh trèo vào thật đi, anh không đi bằng vé để vào đó họ cho vào sao?”

Rengoku Kyojuro không hề thấy giận với những lời hoài nghi của hai người này, trông anh ta lúc nào cũng nhiệt tình:

“Tháp Võ sĩ khác với những tòa Tháp khác, có một lộ trình leo tháp, ở đó có những vết lõm để trèo lên, lộ trình này rất là khuất, các anh phải đến sát tòa tháp, đi vòng quanh nó mới nhìn thấy được lộ trình này.”

“Sau này tôi mới biết lộ trình leo tháp dó được gọi là Thử Thách Cực Hạn dành cho những người muốn bước vào con đường võ sĩ, trèo lên được thì sẽ được nhận ban ân luôn, không cần phải qua sàng chọn.

Con đường này đã có từ lâu lắm rồi, từ trước khi bến tàu bán vé đến các Tòa Tháp nữa, tôi vô tình phát hiện ra nó.”

Rengoku Kyojuro chống nạnh, cười lớn: “Mấy chục năm nay chỉ có một người Tantalos hoàn thành Thử Thách Cực Hạn này, tôi là người thứ hai, những người khác đều bỏ tiền ra mua vé, thử thách này rất nguy hiểm, sảy tay, trượt chân một cái là chết luôn, tôi cũng suýt chết mấy lần, hahaha.”

Đây là những lời chân thật, hết sức chân thật, anh ta nói về những sự cố của mình với một vẻ dửng dưng, coi chuyện sống chết trên đời nhẹ như lông hồng, theo những lời mà anh ta kể, Phạm Nhã hình dung được, người thanh niên wibu này bằng vào cơ thể chưa cải tạo, rất yếu ớt của người của Địa Cầu, leo từng bước lên Tòa Tháp cao, chọc trên những tầng mây của các Võ sĩ!

Rengoku hàng cosplay này có ngoại hình hệt như Viêm Trụ trong Anime, ngay cả tính cách cũng rất là giống, quan trọng nhất là anh ta cũng có ý chí như Viêm Trụ Rengoku Kyojuro!

Người Tantalos trong lời anh ta hẳn là Ludgar W.

Kresnik.

Phạm Nhã im lặng suy nghĩ, những người khác thấy Shaka de Virgo có vẻ trầm tư cũng không có nói chuyện quấy rầy, Rengoku Kyojuro thì đứng thẳng người, mỉm cười đợi kết quả..

Truyện Chữ Hay