Vĩnh Hằng Chúa Tể

chương 48: lâm thần

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“ viên linh thạch hạ phẩm, ta muốn nó”

Trong lúc mọi người con đang thảo luận, người vừa rồi lập tức lên tiếng.

Một câu, chấn động toàn toàn trường.

Sở Dương ánh mắt ngốc trệ, người có tiền, chính là không có gì ngoài tiền. Đùng một cái trực tiếp nâng giá lên viên linh thạch hạ phẩm, tự nhiên không phải là người tầm thường.

“Không hổ là nơi tụ tập chín phần cường giả Phá Linh sơn mạch. Loại người gì cũng có thể gặp được.”

Ngẫm lại mình có một viên tinh hạch tứ giai đỉnh phong, không biết lúc đấu giá, có thể hay không vượt qua con số viên linh thạch trung phẩm?

Bạch Ly như hiểu được ý nghĩa của hắn, cười nói:

- Đợi một chút, lại không phải ngươi cũng giống như người ta, trong túi có một khoảng lớn linh thạch. Hừ.

“Ha__Ha”

Sở Dương cười không nói. Ban đầu tham gia đấu giá là vì muốn mua một món võ học củng cố thực lực bản thân. Nhưng thời gian càng trôi qua, hắn lại càng cảm thấy mình đã quá xem thường giá trị những món võ học này rồi.

Địa phẩm võ học, viên linh thạch hạ phẩm.

Nếu như hắn bán được yêu hạch Thủy Ngục Minh Xà với giá cao, sợ rằng cũng chỉ vừa vặn mua được một môn Địa phẩm võ học mà thôi.

...

“ viên linh thạch hạ phẩm. ta muốn nó”

Trong phòng nhỏ, Lâm Thần trầm giọng nói.

Lâm Thần thân phận là đệ tứ Hoàng tử của Thiên Long đế quốc của Thanh Linh đại lục, lần này cùng tiểu muội đến Phá Linh sơn mạch, chính là xuyên qua một tòa đại lục du ngoạn một phen.

Có thể lại gặp may tìm gặp được ba món Địa phẩm võ học, hắn tất nhiên sẽ không bỏ qua.

Thiên Long đế quốc là kim quốc hoàng triều, Thiên phẩm vương triều, mặc dù trong vương triều không có thiếu Địa phẩm võ học, bất quá điều đó không có nghĩa là hắn có thể bỏ qua ba môn Địa phẩm võ học này.

Lúc nảy cỗ khí thế Linh Động cảnh kia cuốn tới, Lâm Thần một tay không động đã phá tan, thực lực tất nhiên cũng là Linh Động cảnh.

Lâm Thần năm nay tuổi, là cường giả Linh Động cảnh trẻ tuổi nhất của Thiên Long đế quốc.

Trong Thiên Long đế quốc, hắn cũng là thiên tài đứng đầu.

Mà tiểu sư muội, tên là Lâm Vũ Nguyệt, tu vi thình lình cũng đã đạt tới Thông Mạch kỳ đỉnh phong, thiên phú so hắn không kém là mấy. Hơn nữa tuổi của nàng, chỉ vừa qua , tương lai còn vô cùng dài, có thể sẽ sớm muộn vượt bước hắn, trở thành siêu cấp thiên tài Thiên Long đế quốc.

Lâm Thần ánh mắt bình thản, cười nói với Lâm Vũ Nguyệt:

- Người nọ thực lực không tồi, không ngờ lại chính là Linh Động cảnh đỉnh phong. Hơn nữa nhìn xem khí thế kia, nhất định là sở tu tà ma huyết thuật. Một cỗ huyết khí nồng nặc, ẩn như hiện, làm người thật khó chịu.

Lâm Vũ Nguyệt nhướng mày, có chút bất ngờ nói:

- Quẩn hắn là tà ma ngoại đạo hay súc sinh thập chủng, dùng tiền đè chết hắn, xem có còn dám trước mặt bổn cô nương kiêu ngạo nữa hay không.

Lâm Thần cười lớn, ánh mắt hiện lên hứng thú, gật đầu:

- Hạng người này đi đâu cũng gặp, không cần quá quan tâm. Bất quá ba món Địa phẩm võ học này, ta nhất định phải có. Một năm nũa Tám đại vương triều, tám đại tông môn sẽ cùng tụ tập tại Thánh Nguyên đại lục tranh đấu, lúc đó siêu cấp thiên kiêu khắp nơi tụ tập, ta cũng không muốn làm kẻ đứng ngoài cuộc, càng là không muốn thua thiệt mấy vị đại ca a.

...

“ viên linh thạch hạ phẩm. Tên này muốn chết!”

Thanh niên tuấn tú lạnh lùng nói, chợt cười lạnh.

Thanh Minh ánh mắt lóe lên, liền trầm giọng nói:

- Thiếu chủ xin bình tĩnh, việc này để lão phu xử lý.

Nói xong, lão liền hướng phía dưới, phát ra thanh âm lạnh lùng:

- linh thạch hạ phẩm.

Thanh niên tuấn tú sắc mặt có chút khó coi, linh thạch hạ phẩm tuy không phải là quá nhiều, nhưng mà một lần xuất ra nhiều linh thạch như vậy, trong lòng hắn cũng có chút đau xót. Vốn tưởng lần này đến có thể thoải mái tunghoành, không ngờ nửa đường lại bị gõ một vố đau, làm cho người vốn kiêu ngạo như hắn cảm thấy vô cùng tức giận.

Lấy thân phận của hắn, cả Phà Linh sơn mạch có ai dám cùng tranh đoạt một món đồ?

...

Mà lấy tốc độ chóng mặt, giá cả của Tiểu Lôi Đình Quyền lúc này đã bị hai người nâng lên thành viên linh thạch hạ phẩm. Lúc này ánh mắt mọi người trong hội trường vô cùng quái dị, người trố mắt sợ hãi, có người lại vô cùng hớn hở.

Thiên Sát lão nhân sắc mặt đại hỉ, nghe hai bên không ngừng nâng giá của Tiểu Lôi Đình Quyền lên, người vui vẻ nhất tự nhiên chính là lão. Vốn nghĩ lần này bán một môn Địa phẩm võ học chỉ chừng hơn viên linh thạch trung phẩm, không ngờ lần này xuất hiện hai kẻ lắm tiền, đùng một cái trực tiếp đẩy giá cả của Tiểu Lôi Đình Quyền lên thành viên linh thạch trung phẩm.

“Tranh đi a, tranh đi, càng tranh ta lại càng khoái”

...

Truyện Chữ Hay