Vĩnh Hằng Chúa Tể

chương 42: nhìn không vừa mắt

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trung niên mập mạp dẫn Sở Dương và hai người Bạch Ly đi vào một căn phòng nhỏ. Chỗ này lúc này ngoài trung niên mập mạp và ba người Sở Dương thì còn một thiếu nữ trẻ tuổi.

Sở Dương đánh giá chung quanh, chợt ánh mắt nhìn thiếu nữ có chút chấn động.

Thiếu nữ này tuổi chừng , nhưng trên người rõ ràng là có linh quang. Trên tay phải của nàng ẩn hiện một đường vân màu tím dài chừng cm, có hình thù vô cùng quỷ dị. Thiếu nữ này có linh quang bám thân, tự nhiên là tu sĩ Linh Động cảnh. Bất quá tuổi còn trẻ như vậy đã là Linh Động cảnh, thiên phú của nàng cũng thật là quá đáng sợ.

Lúc này thiếu nữ nhàm chán ngồi trên ghế lô, nhìn thấy trung niên đi đến nhất thời tức giận nói:

- Tinh Vân thương hội thật là biết làm ăn, để cho bản tiểu thư chờ lâu như vậy, hừ, nếu như không phải bản tiểu thư nể mặt tỷ tỷ, thì đã...hừm.

Trung niên mập mạp nghe nàng nói có chút cười khổ vuốt bụng. Hắn áy náy nhìn nàng, hạ giọng nói:

- Vị tiểu thư này thông cảm, Tinh Vân thương hội tuy là đại thương hội, bất quá muốn tổ chức đấu giá vật kia, cũng phải cần chuẩn bị một chút. Dù sao giá trị của nó quá lớn, hội chủ cũng không thể làm qua loa cho có được.

Thiếu nữ nghe tới đây mới thỏa mãn ngồi xuống, ánh mắt híp lại người tựa vào ghế lô, hai chân nhỏ không ngừng vung vẩy.

Mà khi nghe hai người nói chuyện, Sở Dương liền biết được cô gái nhỏ này vì cái gì mà tức giận đến như vậy. Bất quá nghe nói nàng muốn tổ chức đấu giá vật phẩm, hơn nữa vật này lại làm cho hội chủ Tinh Vân thương hội phải chuẩn bịkỹ càng, sợ rằng chính là có giá trị liên thành.

Hắn chậm rãi ngồi xuống ghế lô, mà hai người Lâm Dĩnh cũng thuận theo ngồi xuống.

Trung niên mập mạp nhìn ba người, có chút không biết nói gì. Ghế lô này vốn chỉ dành cho khách quý, thiếu nữ kia thân phận lớn vô cùng, tự nhiên có tư cách này, nhưng mà ba người này tuy có là đệ tử danh môn bất quá so sánh với thiếu nữ lại không phải cùng một cấp bậc.

Thấy Sở Dương đã chễm chệ ngồi ở ghế lô, trung niên mập mạp cũng không tiện nói. Chỉ là ánh mắt nhìn hắn có chút buồn bực.

Lúc này, từ bên ngoài một mỹ phụ chậm rãi đi vào, người này dung mạo có chút xinh đẹp, đặc biệt là vóc người kia, chính là có thể câu dỗ nam nhân cả một tòa thành.

Nàng nhìn thiếu nữ khẽ gật đầu, rồi liền quay sang nói với ba người Sở Dương.

- Ba vị chắc là khách nhân muốn trao đổi tài liệu thành linh thạch rồi.

Sở Dương gật đầu nói:

- Đúng vậy, ở đây ta có một ít tài liệu yêu thú tam giai muốn đổi thành linh thạch.

Yêu thú tam giai?

Quan sát Sở Dương cảnh giới chỉ là Thông Mạch sơ kỳ, nữ tữ không để trong lòng, ánh mắt bình thản nhìn hắn, cười nói:

- Được, bất quá lần này lượng người giao dịch tầng quá đông đúc, hay là tại chỗ này tiến hành kiểm định tài liệu đi.

Trung niên mập mạp nghe nàng nói, ánh mắt có chút trợn to. Bất quá nàng là quản sự tầng , hắn tự nhiên không có bổn phận lên tiếng. Nhưng mà nhìn thiếu nữ đang híp mắt nhìn ba người Sở Dương, trong lòng hắn không hiểu sao lại có chút sợ hãi.

Sở Dương có chút ngạc nhiên hỏi:

- Tại đây cũng được sao? Ta lại cảm thấy không an toàn a.

Dù sao hắn lần này đến Tinh Vân thương hội là muốn bán tinh hạch yêu thú tứ giai đỉnh phong, nếu như tại chỗ đem ra, sợ rằng sẽ dẫn đến không ít dòm ngò. Tuy ở chỗ này chỉ có hắn và mấy người Lâm Dĩnh, nhưng mà thiếu nữ kia thân phận thần bí, không quen không biết để lộ thân phận trước mặt nàng, nếu như nàng mà có ý xấu, hắn sợ rằng khó mà bảo toàn bản thân.

“A”

Bất quá ngay tại lúc Sở Dương suy nghĩ, thiếu nữ trẻ tuổi nhàm chán ngáp một cái, loạng choạng đứng dậy rồi liền đi ra khỏi phòng.

Trung niên mập và mỹ phụ khẽ khom người, nhìn nàng rời đi trên trán mơ hồ xuất hiện mồ hôi.

Có điều mọi người không chú ý, lúc thiếu nữ đi ra khỏi phòng, nàng chỉ là nhẹ khép cửa, rồi có chút quái dị nép bên cạnh cửa, híp mắt nhìn vào bên trong.

Nhìn thấy thiếu nữ rời đi, mỹ phụ thở dài một tiếng. Lúc này nàng quay sang nhìn Sở Dương, nghe hắn vừa rồi nói thì liền hiểu rõ ý nghĩa của hắn. Nàng khẽ cười nói:

- Công tử yên tâm, Tinh Vân thương hội là đệ nhất thế lực của Phá Linh sơn mạch, ngài đến Tinh Vân thương hội giao dịch, thương hội cũng sẽ đảm bảo an toàn cho ngài.

Sở Dương gật đầu, thế lực của Tinh Vân thương hội hắn không cần nghĩ cũng biết nhất định là không thua kém đại tông môn nào, chỉ cần nhìn vào lượng tu sĩ đến đây giao dịch liền sẽ rõ. Nhìn thiếu nữ rời đi hắn trong lòng không khỏi an tâm, vì vậy liền thò người lấy ta Túi trữ vật.

Hắn cầm túi trữ vật trên tay trút ra một đống nanh thú cùng với da thú. Đây chính là thu hoạch mấy ngày của hắn ở Phá Linh sơn mạch. Chém giết mấy đầu yêu thú tam giai và mấy chục đầu yêu thú nhị giai khiến cho hắn có được thu thập không nhỏ. Theo hắn ước tính, số tài liệu nếu đem quy đổi, ít nhất hắn cũng sẽ được không dưới viên linh thạch hạ phẩm.

Nhìn Sở Dương đem tài liệu yêu thú lấy ra, mỹ phụ chậm rãi đảo một vòng, nhìn thấy tất cả đều là tài liệu thông thường, liền cười khẽ nói với trung niên mập mạp:

- Lý chấp sự, ngươi mang tất cả tài liệu này đi quy đổi ra linh thạch cho vị công tử này a.

Lý chấp sự gật gật đầu liền đi đến mở ra một cái túi trữ vật, trong mấy hơi thở đã mang tài liệu rời đi.

Sở Dương cười khổ, mỹ phụ này không khỏi là quản sự một tầng của Tinh Vân thương hội, hắn vừa mới lấy ra tài liệu đã có thể không chút nghi ngờ cho người mang đi quy đổi linh thạch, điều này làm cho hắn có chút bội phục.

Mỹ phụ nhìn Lý chấp sự rời đi, mới quay sang dịu dàng nói:

- Tất cả chỗ vừa rồi bao gồm ba cặp nanh thú của yêu thú tam giai Kiếm Xỉ trư, năm bộ da của yêu thú tam giai Thiết Lang và hai mươi tài liệu yêu thú nhị giai. Tổng cộng là viên linh thạch hạ phẩm, phiền công tử chờ một chút.

Sở Dương trong lòng vui vẻ, viên linh thạch hạ phẩm chính la đã vượt qua con số mà hắn muốn. Bất quá trong tay còn có vật muốn bán, hắn lập tức nói với mỹ phụ:

- Bất quá ta còn có một vật muốn đem ra giao dịch. Nhưng mà vật này giá trị quá lớn, ta nghĩ sẽ nhờ Tinh Vân thương hội tổ chức đấu giá.

Lúc này mỹ phụ nghi hoặc nhìn hắn, người này tu vi Thông Mạch sơ kỳ, có thể một lúc giao dịch viên linh thạch hạ phẩm đã là vô cùng khó gặp, không ngờ bây giờ lại nói còn có vật muốn giao dịch, hơn nữa nhìn như giá trị rất to lớn, lại còn muốn Tinh Vân thương hội tổ chức đấu giá.

Mỹ phụ nghĩ vậy, lập tức cười nói:

- Vậy không biết công tử muốn bán vật gì?

Sở Dương ánh mắt nhìn mỹ phụ, trầm giọng nói:

-Tinh hạch yêu thú tứ giai đỉnh phong, Thủy Ngục Minh Xà.

Chương : Tiểu Lôi Đình Quyền

Trong phòng nhỏ, mỹ phụ ánh mắt kinh ngạc nhìn Sở Dương, trong lòng có chút chấn động. Phải biết rằng tinh hạch yêu thú tứ giai giá trị vô cùng to lớn. Bình thường tinh hạch tứ giai đã có giá khoảng viên linh thạch trung phẩm, mà cấp bậc tinh hạch càng cao, giá trị càng gia tăng. Tinh hạch yêu thú tứ giai đỉnh phong, giá trị gấp mấy lần yêu hạch yêu tứ giai sơ kỳ.

Mà yêu hạch tứ giai đỉnh phong muốn có được tự nhiên phải đem yêu thú tứ giai đỉnh phong giết chết, thanh niên này bao nhiêu tuổi? Tu vi chỉ là Thông Mạch sơ kỳ, làm sao có thể có được thực lực này?

Nhìn Sở Dương chăm chú, bất chợt mỹ phụ ánh mắt nhìn thấy Bạch Ly đang điềm tĩnh ngồi bên cạnh hắn, nhất thời sắc mặt trở nên vô cùng kiêng kỵ. Làm quản sự tầng một Tinh vân thương hội, nàng tu vi không yếu, đã đột phá Linh Động cảnh sơ kỳ. Đặt ở chỗ nào cũng đều là cao thủ một phương, bất quá khi nhìn cô gái trước mặt, mỹ phụ rõ ràng nhìn không thấu được nàng. Càng nghĩ càng đáng sợ, mỹ phụ lúc này mới bừng tỉnh, ho khan nói:

- Không biết công tử có thể lấy tinh hạch ra để kiểm tra được không?

Sở Dương nhìn nàng gật đầu, ở đây chỉ có mấy người Bạch Ly và mỹ phụ, Sở Dương tự nhiên không lo lắng phiền toái. Tuy hắn và Lâm Dĩnh chỉ là quan hệ bằng hữu, bất quá nàng tâm tính hắn biết rõ, tất nhiên sẽ không có tâm tư gì.

Từ trong ngực lấy ta yêu hạch, Sở Dương ánh mắt bình tĩnh, chậm rãi đem nó đặt lên bàn.

Nhìn viên yêu hạch màu lam trong suốt để trên bàn, mỹ phụ có chút chấn động ngồi xuống, cánh tay mềm mại cầm viên yêu hạch lên chăm chú quan sát.

Lâm Dĩnh ánh mắt ngạc nhiên nhìn Sở Dương, không rõ hắn từ đâu có thể kiếm được yêu hạch tứ giai. Càng nghĩ nàng càng thấy Sở Dương hành tung thần bí, một tuần rồi nàng có đến tìm hắn giúp nàng một nhiệm vụ, lại không gặp, tự nhiên là đi ra ngoài rèn luyện. Ngày hôm qua hắn đến tìm nàng nói muốn đi ra ngoài bán một ít tài liệu, nàng chỉ nghĩ là hắn muốn giao dịch một ít tài liệu yêu thú bình thường, không ngờ lại là yêu hạch tứ giai đỉnh phong.

Lúc nảy thấy hắn một lúc giao dịch hơn viên linh thạch hạ phẩm nàng đã có chút bất ngờ thì lúc này nhìn thấy hắn lấy ra yêu hạch tứ giai đỉnh phong, trong lòng càng chấn động.

Một tuần đi ra ngoài rèn luyện mà thôi, không ngờ hắn lại thu thập lớn như vậy. Nghĩ càng nghĩ, Lâm Dĩnh càng thấy Sở Dương trên người thần bí vô cùng.

Lúc trước dùng thực lực Luyện Huyết kỳ đỉnh phong giết chết yêu thú tam giai Địa Tinh Thử, hơn nữa kiếm pháp của hắn thành thục vượt xa đệ tử cùng cấp, thiên phú như vậy thậm chí còn có phần tốt hơn cả nàng. Người như Sở Dương, lẽ ra nên tiến vào Nội tông từ sớm a.

Mỹ phụ thở dài một tiếng, ánh mắt nhìn Sở Dương chăm chú, cười nói:

- Tinh Vân thương hội nhất định sẽ giúp công tử tổ chức đấu giá vật này, phiền công tử chờ một chút.

Nàng híp mắt, chợt nói:

- Bất quá Tinh Vân thương hội hôm nay cũng có một phiên đấu giá lớn diễn ra, không biết vị công tử và nhị vị tiểu thư có nhã ý tham gia hay không.

Sở Dương ánh mắt sáng lên, trong người đã có một số vố lớn, hắn cũng muốn mua sắm một ít vật dụng phòng thân. Mà cơ hộilần này sợ rằng khó có thể đến lần thứ hai, hắn tự nhiên muốn tham gia phiên đấu giá này.

Chỉ còn ba ngày nữa kỳ thi kiểm tra tu vi sẽ diễn ra, đến lúc đó có thể tiến vào nội tông hay không, lại phải xem chính mình có chuẩn bị đủ tốt hay không rồi.

Nàng nói xong liền khẽ cúi người, để lộ ra một mảng phong quang trắng tuyết. Sở Dương ánh mắt bình tĩnh, gật gật đầu nói:

- Vậy thì đa tạ rồi.

....

Bạch Ly nhìn Sở Dương cười nói:

- Lần này ngươi thu hoạch rất lớn a. Bất quá ta khuyên ngươi, lần này có nhiều linh thạch như vậy, tốt nhất là mua mấy bộ công pháp phòng thân. Thiên hạ rộng lớn, dùng tu vi Thông Mạch kỳ của ngươi ra ngoài là vô cùng nguy hiểm.

Sở Dương nghe nàng nói cười khổ, gật đầu nói:

- Ta tất nhiên là biết, bất quá lúc trước nghèo kiếp xác làm sao tính được chuyện này. Lần này vừa vặn có thể tham gia đấu giá hội, tự nhiên ta sẽ không bỏ qua.

Lâm Dĩnh chợt ngẩng đầu nhìn hắn, cười nói:

- Ta cũng có một vật muốn mua, đến lúc đó lại đừng tranh với ta a.

Nàng ánh mắt lộ vẻ tươi cười.

....

Tinh Vân thương hội lần này tổ chức đấu giá hội, quy tụ vô số tu sĩ đến từ khắp nơi. Cũng không biết lần này bọn họ tổ chức đấu giá vật gì, bất quá nghe nói trong số các vật phẩm đấu giá lần này có cả Địa cấp võ học, giá trị liên thành.

Địa cấp võ học, chính là võ học trấn phái đủ đưa một tông môn nhỏ bé sánh ngang hàng với các tông phái lớn ở Phá Linh sơn mạch.

Thánh Kiếm tông có ba môn Địa cấp võ học, mới có thể tạo nên thanh danh to lớn như hiện tại. Một môn Địa cấp võ học vừa ra, có thể làm cả Phá Linh sơn mạch chấn động.

Sở Dương trên đường đi vào đại sảnh tổ chức đấu giá, nghe mọi người bàn tán, nghe được mấy chữ Địa phẩm võ học, sắc mặt nhất thời cả kinh. Dù sao Địa phẩm võ học quá quý hiếm, cho dù là một đại tông phái như Thánh Kiếm tông số lượng Địa phẩm võ học cũng chỉ có mấy bộ, đủ để thấy Địa phẩm võ học trân quý như thế nào.

Bất quá nếu đã là Địa phẩm võ học, sợ rằng hắn không có tư cách nhúng tay vào tranh đoạt. Dù sao Địa phẩm võ học vô cùng quý giá, muốn tranh đoạt không chỉ cần tài lực mà còn phải có thực lực.

Phá Linh sơn mạch hung hiểm vô cùng, không có thực lực mạnh mẽ mang bảo vật trong người, nhất định chịu lấy tứ phương dòm ngó.

Sở Dương bản thân có kim thế giới, có Bạch Ly, Hắc Huyền đám người này thủ hộ, tuy nhiên một đi đối diện kẻ địch chân chính, chỉ sợ phải dùng chính thực lực của mình.

Hắn một đường đi thẳng, Bạch Ly và Lâm Dĩnh chậm rãi đi phía sau lại đưa tới vô số ánh mắt dòm ngó.

“Hai cô gái kia cũng thật là xinh đẹp a, một người lạnh lùng như băng, một lại điềm tĩnh. Tên thanh niên kia cũng thật là có phúc phần a.”

“Hừm, ta nhìn hắn tu vi kém khỏi, không ngờ lại có vận tốt đến như vậy. E rằng bản thân có đại thế lực chống lưng, chính là dùng tài nguyên đi bao người khác”

Môt tên thanh niên chăm chú quan sát ba người Sở Dương, khóe miệng chợt nhếch lên. Hắn chậm rãi đi sau lưng ba người, hai tay chắp sau lưng, ánh mắt híp lại, khẽ nói:

- Tiểu tử kia nhìn ta hình như không vừa mắt, một hồi đến giúp ta dạy dỗ hắn một chút.

Truyện Chữ Hay