Việt Tinh Kỳ Truyện

chương 80: lại bị chặn đánh

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

-‘Bão ơi, Bão.....tỉnh lại chưa. A, tỉnh rồi nè”

-“Ủa, cậu chủ sao vậy, cậu chủ thấy không khỏe à”

Trả lời lời của Diễm là giọng đầy lo lắng của Băng, trong lúc hai nàng năn nỉ ỉ ôi các thứ thì cái tên này lại lăn đùng ra ngất xỉu, máu mũi chảy tùm lùm, nhưng gương mặt có hơi chút kỳ kỳ càng làm Băng lo lắng hơn.

Chớp chớp mắt, mọi cảnh vật dần hiện ra rõ ràng trở lại, đập vài mắt hắn lại là trái đào tiên ngay trước mặt, lắc lư, phập phồng mỗi nhịp thở,

-“Phụt…”

Hai dòng máu đỏ tươi lại phụt ra, mặt Bão tái nhượt đi vì mất máu, Bão nhanh chóng được Diễm cầm máu lại, kiếm cớ đứng xa xa hai nàng một chút, nếu không hắn sẽ không thể chịu nổi mà làm bậy mất, việc bây giờ là nhanh chóng chỉ dạy nàng sừ dụng động cơ, rôi còn phải đến chỗ lão đầu bạc một chút, Bão có vô vàn điều muốn hỏi cái lão gia hỏa đó.

Ổn định lại bản thân cùng với thằng “em”, Bão cất lời

-“E hèm, bây giờ thì ta tạm thời tạo ra hai Khải Hoàn giáp để hai nàng có thể gắn động cơ lên người nhé”

-“Động cơ??”

-“Đúng rồi, cái bảo vật này là Động cơ nhé, do chính ta sáng tạo ra, tặng cho hai nàng là phải biết ơn ta cho nhiều vào nghe chưa, hé hé”

Bão cười không ngậm được mồm lại, mặc dù là cướp bản quyền sáng chế trắng trợn, nhưng ở đây ai bóc phốt được hắn đâu. Khà khà.

Bão huơ tay lên, khung sườn bằng kim loại ánh vàng kim nhanh chóng hình thành trên cơ thể nàng, khác với khi hắn mặc lên sẽ là một bộ dạng ngầu lòi, mãnh mẽ, thì nay trên người nàng từng miếng kim loại lại như được truyền đến sự gợi cảm của mỹ nhân vậy, nhẹ nhàng mà thanh thoát, mềm mại mà bền chắc, hai nàng thì cứ xoay xoay người xăm soi bộ đồ trên người nhau rồi tấm tắc, cười khúc khích khiến Bão cũng thấy vui lây, gắn xong xuôi động cơ lên bộ khải hoàn giáp Bão mới nhận ra một điều không ổn khác, nàng làm gì có hỏa linh lực mà đòi đốt cháy linh khí trong đó chứ,

-“Ài, hình như ta có sai sót rồi, động cơ này cần một lượng nhỏ hỏa linh lực để phát động lúc ban đầu, lúc ta ở đây thì không sao, nhưng lúc không có ta hai nàng lấy đâu ra lửa mà đốt nhiên liệu đây, lỗi ta, lỗi ta”

Diễm đang vui cười với Băng bỗng nhiên mặt xụ xuống, mắt liếc ngang một cái làm Bão muốn rớt tim ra ngoài:

-“Ông mới nói cái gì nói lại tui nghe coi”

-“À thì…là…là…., cần chút lửa để khởi động”

Diễm nhẹ giọng:

-“Chỉ vậy thôi hả, còn gì nữa không”

Bão lật đật gật đầu:

-“Hết, hết rồi”

Diễm nhìn Băng rồi hai nàng phì cười, Bão trước mặt này cái gì cũng giỏi, nhưng đôi khi mấy chuyện nhỏ nhặt lại quên tính trước rồi lại hoảng hốt như trẻ con vậy,thật là đáng yêu mà.

-“Cậu chủ yên tâm, cậu không biết mỗi một tu sĩ đều có trong người ngủ hành thuộc tính đủ bộ, kim mộc thủy hỏa thổ, không thiếu thứ gì, nhưng trong đó sẽ có một thuộc tính đặc biệt mạnh mẽ sẽ biểu hiện ra bên ngoài, mọi sự vật hiện tượng đều phải tuân theo ngủ hành nếu không sẽ không tồn tại được, cái này trong linh khí đại cương đó cậu chủ”

-“Haha, trùm cúp học nên không biết chứ gì, tạo linh thuật thuộc tính thì không được, chứ mô phỏng ra một xíu thì sĩ tầng cũng đã làm được rồi, huống hồ chúng ta đã là úy tầng rồi mà”

Bão giật mình:

Hai chuyện bất ngờ một lượt, về cái chuyện ngũ hành mỗi tu sĩ đều có đầy đủ, rồi tới cả hai nàng đã ở úy tầng, hắn thấy hắn đã là nhanh lắm rồi, ai ngờ hai nàng này còn biến thái hơn cả hắn, tiến bộ cũng quá nhanh đi, đúng là tư chất tốt, cả tài nguyên tu luyện tốt mà. Chuyện hắn lo về khải hoàn giáp được giải quyết hoàn toàn rồi, nếu hai nàng ở úy tầng thì linh lực gia cố sẽ mạnh đủ mức để băng và mộc của hai nàng đủ rắn chắc để mang theo động cơ, vậy ok, việc còn lại là tập luyện thôi.

Quác quác quác…,

Tiếng quạ bay trên bầu trời phá tan sự yên lặng, xuất hiện là khuôn mặt ngu đần của Bão, mặt đầy hắc tuyến, để làm chủ được tốc độ và độ thăng bằng trên động cơ, Bão phải tập mất gần cả ngày trời, bay lên rơi xuyến chao đảo đến buồn nôn, say sóng,

Thế mà…..

“Vèo vèo vèo… Ahi hu…..”

Vang vọng trên bầu trời là tiếng nói cười khúc khích của hai tiểu mỹ nhân,, bay lượn nào có chút khập khựng, có chút nào khó khăn đâu,>

Bão lầm bầm như tự thôi miên mình:

Hai mươi phút, đúng là phút, chỉ phút sao….., ,…

Hôm nay quá nhiều chuyện bất ngờ không tưởng đến với hắn rồi, xoay lưng triệu hồi ra động cơ bản thân, vù một cái bay mất khỏi khuôn viên trường Đại Học viện.

Cảnh vật bên dưới nhanh chóng lướt qua phía dưới, Bão muốn đến cửa bí cảnh để vào nơi chỗ của lão bạc đầu, nhất quyết hỏi được mấy vấn đề về hắc ám đạo quân, với cả huyền vũ, với ông ấy chắc không cần phải giấu diếm gì nữa.

Hơn nửa ngày đường bay, Bão mới nhìn thấy cảnh vật quen thuộc phía trước, dù sao Bão cũng ở đây hơn năm nên cảnh vật vẫn như mới ngày hôm qua đây thôi.

Sắp tới nơi Bão cố gắng tìm kiếm cổng bí cảnh, theo nhưu Bão biết bí cảnh này là bí cảnh Bách Thảo mà năm đó bao người Đại Học viện tranh đấu vì tấm vé vào trong đó, Bão cũng không ngoại lệ, năm đó trầy trật chiến đấu, rồi bị ám sát suýt chết, sau đó lại được vào miễn phí ở hẳn một năm, nhưng lão bạc đầu ki bo kia có cho dùng tý nào tài nguyên tu luyện bên trong đó đâu.

Bình thường chỉ cần liếc sơ qua đã thấy, nhưng nay nhìn quanh viễn không thấy gì, cổng thì chưa thấy, mà một cảm giác bất an truyền đến, nhanh chóng lách hông sang một bên, một mũi mộc thương vút qua, nếu không có giác quan thứ sáu nhạy bén, có khi Bão đã lãnh cú đó rồi,

-“AI??”

Bão cất giọng hét to, hai thanh đao vây cá xuất hiện nơi hai cánh tay, sẳng sàn nghênh chiến. Kiểu này là bị theo dõi này giờ rồi, vừa dừng lại là bị đánh ngay, nhất định bọn chúng đã chuẩn bị sản rồi, không hạ xuống đất, chiến luôn trên không, bây giờ hạ xuống chỉ có rơi vào hạ phong, dù sao nơi đây cũng gần bí cảnh, một chút rồi lão đầu bạc cũng ra giúp thôi, có chắn lưng to đùng vậy còn sợ gì, chơi khô máu với bọn mày luôn.

Vừa ngoáy mũi, vừa cất tiếng hỏi giọng mẹ:

-“Tụi bây hít khói đã chưa, bay theo mà lâu quá zậy, cơ mà mấy đứa bọn bây là ai rứa??”

Bão nói xong mà thấy lông mày bọn kia nhích nhích, có vẻ như tức lắm, thật khoái chí mà, cứ chọc cho tụi nó lộn ruột lên rồi gọi lão bạc đầu ra là xong, ez gg.

-“Ngươi coi như người chết, ta cũng không thèm dấu, nếu ngoan ngoãn giao ra “bảo vật” bay kia của ngươi cùng mẫu thiết kế thì có lẽ ngươi còn được một cái chết nhẹ nhàng”

-“À à, thì ra là do cái bảo vật này mà mấy người muốn giết người sao, giờ ta có đưa bản mẫu cho các ngươi thì các ngươi cũng không xài được,giống đưa mũ cho bò đội, gãy đàn tai trâu thôi à”

Vừa nói vừa búng tay, cục shit mũi bay vèo đánh bộp lên cái tán lá gần đó đánh bốp lên đầu còn chim sâu nhỏ xíu làm nó bất tỉnh nhân sự rơi bộp xuống đất.

-“Đã vậy thì chết đi”

tên pháp sư cùng với tên cầm đầu là vận lực lên, không gian ba động linh lực cuốn lên, gió rít gào, cả xông lên muốn một chiêu kết thúc Bão, nhưng nay hắn đâu như ngày xưa nữa, đâu là cái thằng sĩ tầng không chút sức lực phản kháng chứ, lôi thân ảnh pháp đỉnh phong tầng thi triển toàn lực cộng với sự cơ động của động cơ, Bão không chút nào thua kém tốc độ tên pháp sư kia, thậm chí còn nhanh hơn một chút, nhưng khó khăn đâu chỉ thế, tên này phối hợp với nhau cực kỳ nhuần nhuyễn, tên mộc cầm đầu và tên hỏa pháp sư, tạo thành một vòng vây, hỏa linh lực nung không khí lên đến mức vặn vẹo, như một thuật ấn ba pháp sư sư hẹ hỏa tạo thành một hình tam giác kéo dài từ đất lên trời, khóa lại đường lui của Bão,

Bão liên tục nhảy theo zich zắc cố gắng tránh né mộc thương cùng hỏa cầu nên không thể không thể chu toàn để bị rơi vào phong ấn tường lửa, nhiệt độ bị đẩy lên quá cao, tường linh lực cũng không thể khống chế nhiệt độ thêm nữa, khải hoàn giáp gần như đã đỏ rực lên rồi, da thịt như bỏng rát, Bão liên tục chém ra từng đạo kiếm phong, nhưng đều chạm đến tường lửa đều chỉ gây ra chút thương tổn rồi nhanh chóng được bù đắp lại ngay, không thể thoát khỏi được,.

Đã đánh nhau ỏm tỏi cỡ này mà còn chưa thấy viện binh, Bão đã thấy hơi hơi nóng ruột rồi à nha, lòng chửi tới mấy đời lão giao hỏa đầu bạc rồi.

Đã thế phải tự sức thoát ra rồi trốn đi thôi, khải hoàn giáp nhanh chóng biến đổi, IRONSUIT bọc laasy cơ thể, Bão như một tên người nham thạch thực sự, lên úy tầng rồi Bão có thể thoải mái khống chế IRONSUIT, bọc lấy cơ thể một cách hoàn hảo, đôi tay không còn to lớn như xưa nữa nhưng tiềm ẩn bên trong là sức mạnh to lớn cuồn cuộn dâng trào, đây là lần đầu tiên hắn huyễn hóa ra IRONSUIT ở úy tầng thực lực, nhưng đồng nghĩa động cơ phải thu hồi vào, IRONSUIT khá nặng, Bão rơi xuống, nghĩ ra cách rồi.

Vẫn nhưu cách trước, theo đường zich zắc, cảm thấy tốc độ đã đủ, đôi chân đen nhánh đạp vào một cạnh tường lửa, dùng quán tính đang rơi đạp mạnh tung một Cực lốc quyền toàn lực vào phía tường đối diện,

“Oành”

Bức tường lửa bể ra một lỗ hỗng nhưng Bão không đủ thời gian để băng qua, tên pháp sư kia còn mỉm cười nhanh chóng bổ sung ngay điểm thiếu hụt.

Bão lại tiếp tục rơi xuống, làm lại một lần nữa, lần này Bão tung hẳn - cú Cực lốc quyền, bức tường bị oanh ra một lỗ to, tên pháp sư đang cười bị linh lực phản phệ hộc ra búng máu, thối lui vìa bước, phong ấn bị phá bỏ, Bão nhanh chóng lướt ra ngoài thay thế IRONSUIT thành khải hoàn giáp mang theo động cơ nhanh chóng chạy đi.

Truyện Chữ Hay