Thân ảnh gầy gò kia cứ từng bước vững vàng tiến vào trung tâm lôi trạch, mặc kệ cho hàng chục tia lôi điện đánh vào bên cạnh, đánh vào trên thổ cầu, liên tục làm thổ cầu rạng nứt, làm cho các cọc sắt nóng chảy.
Nhưng ngược lại với cái vẻ bề ngoài khổ cực đó, việc đi vào lôi trạch chẳng khác nào đi chơi nhà trẻ giống nhau, trước đây hắn còn ở hắn vài ngày trong lôi trạch mỗi khi tu luyện sao, lần nào mà chẳng phải chịu hàng trăm, hàng ngàn tia lôi điện liên tục oanh kích trên thân thể, nhưng để diễn cho đạt thì Bão cũng hút đi một chút linh lực của đồng đội, cũng tiện kiểm tra có đứa nào không cố gắng không, nếu có đứa nào Bão cũng sẽ chsu ý hơn đến hắn a. Cũng may, mặc dù linh lwucj bị rút đi nhưng không ai lên tiếng, đơn giản bởi vì người đầu sào ngọn gió, đi vào nguy hiểm là đội trưởng của họ a,nếu so với nguy hiểm mà Đội trưởng đang đối đầu thì linh lực họ bỏ ra chỉ là muỗi mà thôi, với cả linh lực mọi người bỏ ra cũng không mấy to lớn, vấn trong tầm duy trì được.
Cứ như vậy Bão dễ dàng tiến vào tới nơi âm u nhất lôi trạch, ngoài tầm nhìn của khán giả, chỉ thấy một màn âm u mây mù, hơi nước bốc lên còn lờn vờn tia điện. Nơi đây đầm lầy cũng đã cao ngang tới hông của Bão rồi, tính ra cũng còn nhỏ hơn lôi trạch nơi ở của Lão đầu bạc khá nhiều, điều làm hắn ngạc nhiên là tại chính giữ lôi trạch này lại có một thứ tồn tại, đó là một tảng đá khá lớn, bề ngang cũng phải hơn mét, chiều cao chỉ tầm mét, mặt tên khá phẳng, nếu hình dung thì khá giống một tấm phảng gỗ cực dày mà thôi, mà điều đặc biệt không phải chỉ có tấm thẻ bài đội nằm trên cự thạch,mà là bên cạnh đó, có một đóa hoa màu trắng toát, một cây và chỉ một bông duy nhất, trên bông có hơn cánh hoa, nhẹ lay lay động mỗi khi có tia điện đánh vào trên tảng đá, rồi như không có việc gì tảng đá những tưởng sẽ vỡ vụn lại trơ trơ còn ở đấy.Nếu là người khác có lẽ không nhận ra, nhưng một người tu luyện sự chuyển động điện tích trong không gian như Bão thì lại khác. Bão rõ ràng thấy được lượng lôi linh lực này chạy theo các mạch nhỏ trong cự thạch, sau đó bị bạch hoa hấp thụ sạch sẽ mà không hề ảnh hưởng gì, giật mình nhớ ra, chẳng phải trong cuốn sách lão đầu bạc đưa cho có nhắc tới sao, hắn tiên jtay lấy ra cuốn sổ bí kíp lôi lực có phần cũ nát trong người, nahnh chóng lật vãi trang.
-“Vãi lờ, là lôi thạch hoa”
Bão tay run run đọc nhẩm mấy hàng phía mặt kế tiếp, công dụng lôi thạch hoa, nếu không quan trọng liệu lão đầu bạc có đưa vào đây không, nhất định là tác dụng cực lớn, thí dụ như tạo sấm sét như zues, hay tạo vũ khí hệ lôi, hay chuyển về lôi thực thể như bọn hệ logia bên Onepiece, Bão mừng rỡ lật chương mới, đúng là không vào chỗ nguy hiểm sẽ không có cơ hội mà, hahahaahaha……
-“Đéo có công dụng gì đặc biệt, đéo có lôi thạch hoa thì đéo tu luyện đươc tầng lôi công pháp, hehehehe”
Từng chữ cái như nhảy lên cười phì vào cái bản mặt ngu đéo thể tả của Bão lúc này, hắn đơ ra như ai hút mất xăng trong xe máy vậy, mặc cho tiếng sét ầm ầm đánh bên tai, mặc cho hơi nước mù mịt, mặc cho ánh sáng chớp tắt qua mỗi lần tia chớp,mắt hắn vẫn dán vào mấy dòng chữ trên như rằng nếu nhìn lâu sẽ lòi thêm vài cái thông tin gì thêm, hắn tin rằng nếu lão già kia ở đây bất chấp tu vi kiểu gì hắn cũng phải lột được lớp da của lão gia hỏa kia mới được,mấy ngón tay bấu chặt vài cuốn sổ ngỡ như xuyên qua được, cũng may vật liệu làm ra nó vẫn còn chắc chắn lắm.
“Thôi,thôi”, hơn nữa năm suy nghĩ, Bão cũng tự nhủ dịu xuống được bản tâm đang bùng cháy, “éo việc gì phải tức, éo việc gì phải tức”
Vừa làm bầm tự nhủ, vừa nhẹ tay hái xuống lôi thạch hoa, loài hoa chỉ sống được trong môi trường lôi trạch như thế này, miệng vừa lẩm bẩm hạ giọng” đúng rồi, nhẹ thôi, nhẹ thôi”
Vừa ngắt xuống bông hoa, như được lệnh ân xá, à không, như được lệnh xử trảm, hơn tia lôi điện to đùng lập tức đánh xuống cự thạch
“ẦM” cự thạch tan thành hàng ngàn mảnh vụn, không ít mảnh còn găm lên trán, lên mặt, còn bay cả vô mũi chen chúc nhau làm tắt cả đường thở của Bão.
Máu dồn lên não, Bão không nhịn được nữa, ngửa mặt rống to:
-“ĐKM……”
Đồng đội và khán giả càng là hết hồn, qua lớp ù ù sấm sét, người ta chỉ nghe được Một tiếng thét chói tai ù ù cạc cạc từ bên trong lôi trạch vang ra, chẳng nhẽ…..
Hoạt trăm ngàn ánh mắt hiếu kỳ dồn sự chú ý đến bên này lôi trạch, chẳng lẽ nam tử bí ẩn kia bỏ mạng nơi lôi trạch rồi sao, thật đáng tiếc a, mà cũng đúng thôi, thiên lôi thì ai mà chịu nổi chứ.
Nhưng không để mọi người chờ lâu, thân ảnh gầy gò kia rất nhanh thì từ trong lôi trạch phạm vi tiến ra ngoài, trên người cả vết xước cũng không có, cũng lắm chỉ có vài vết bẩn do đầm lầy mà thôi, còn có ít vụn đá không rõ tung tích nữa.
Mọi người thấy hắn đi ra đầu tiên là vui mừng, sau đó là khâm phục không thôi, đây cũng là lần đầu tiên trong lịch sử, có người có thể mượn sức người chống lại sức mạnh thiên nhiên tột cùng là thiên lôi a, đúng hơn thì chưa phải thiên lôi chính thức, nhưng dù sao cường độ chắc cũng không kém bao nhiêu. Ai mà tưởng tượng được chỉ với một thổ cầu vô cũng đơn giản, lại cực kỳ kỳ quặc hình dáng lại nhje nhàng chống đỡ lại lôi điện, mà nhìn có vẻ mọi người trogn nhóm cũng chẳng hao sức là bao, giống như nhấc tay, nhấc chân đơn giản vậy thôi. Ầm ầm tiếng vỗ tay trên kahns đài cổ vũ cho sự thông mình, cũng như đầy kỳ bí này, rất đơn giản nhưng dường như không có ai hiểu nổi nguyên lý trong này, một số vị cao thủ cũng thầm nhíu mày ngẫm nghĩ.
Đối với người ta thì ta tác, với Bão như chuyện xoàng xỉnh, nếu muốn bất ngờ thì với kiến thức thế kỷ , mấy người còn ngạc nhiên dài dài.
Lôi thạch hoa đã cất kỹ, theo Bão tìm hiểu thì dùng hộp ngọc mới có thể bảo quản dược liệu tốt được, nhưng nghèo rớt mồng tơi như hắn, lấy đâu ra hộp ngọc, mà tính cho cùng,lôi thạch hoa cùng lôi thuộc tính, đơn giản cứ lâu lâu xẹt cho nó vài cái, chắc là sẽ không qua nhanh hỏng a, ít nhất là đến khi hắn tu luyện đến tầng lôi ảnh thân pháp a.
Cũng khẻ gật đầu với đồng đội, định tiến hành tìm kiếm địa phương tiếp theo tiến tới, một cảm giác bất an đột nhiên ập tới, không cần suy nghĩ nhiều, Bão nhắm một hướng phóng đi với hết tốc độ của lôi ảnh thân pháp tầng một, hai tay liên tục đan quyết huyễn hóa ra hai loại thuộc tính kim và hỏa, liên tục duy trỳ một phái ion trong không gian, mặc kệ cho tiêu hao kinh khủng. Vì Bão không đợi được, băng đang gặp nguy hiểm.
Lôi Bão dường như cũng cảm thấy lòng Bão bất ổn, nhẹ nhàng nằm im, hường mắt đề phòng xung quanh, mặc dù dưới tốc độ này, cơ bản là ánh mắt của nó linh thú cấp không nhìn thấy gì.
Đồng đội của Doom thì chỉ thấy bóng đội trưởng lóe lên rồi biến mất, nhưng rất nhaanh mọi người cảm nhận được một tia bất thường dị trạng trong không gian, rất rõ ràng đó là dấu vết mà Doom để lại, tất cả không càn ai nhắc, trực tiếp dduooir theo phương hướng đó.
Di chuyển với tốc độ nhanh nhất có thể hơn dặm, Bão đã thấy ba động linh lực do chiến đấu đang ầm ầm vang lên phái trước, lại một lần nữa đẩy tốc độ lên cực hạn phóng tới, lôi báo cũng nhất thời chịu không thổi, rên khẽ vài tiếng.
..
Phía bên này, Băng cùng Bỉnh Tinh đang phải chống chịu với tên Tây Nguyên đang phối hợp tấn công, tên lúc nãy dường như phát ra tín hiệu, tên khác đã đến tiếp ứng,nhóm người bên Băng chịu sức ép không nổi, người đã bi vỡ truyền tống châu, bị đẩy ra ngoài, nhưng rõ ràng ai nấy đều trọng thương rất nặng, người còn lại bao gồm cả Băng, Bỉnh Tinh càng khó coi, vết máu loang lỗ, gương mặt thanh tú đẹp đẽ kia có chút tái nhợt, miệng rỉ ra một đường tơ máu. Rõ ràng bên nàng không phải đối thủ của đứa bên Tây Nguyên, nhưng hết lần này tới lần khác, hai người cố gắng đưa người rút lui đều không thành công. Với sức cảu hai người rời di không phải việc khó, nhưng nếu bỏ đồng đội thì cơ hội sau này càng ít đi, và việc đó cũng không phải tính cách của họ.
Và bên phía mấy tên Tây Nguyên này dường như lấy chiến đấu làm thú vui, muốn các người bên Nam Bộ phải ra toàn lực chiến đấu rồi mới kết thúc. Chứng kiến từng người bị như thế nhưng Băng và Bỉnh Tinh không thể làm gì khác bời vì chăm sóc họ là tên cực mạnh, tất cả đều mang đồng phục giống nhau, áo cói ngắn tay.
“Bốp”, Bỉnh Tinh lại một lần nữa bị đánh bay ra xa, va vào một tảng đá, hộc ra liên tiếp hai búng máu. Băng vì muốn ngăn cản Bỉnh Tinh bị hạ sát thru, cũng liều mạng phóng lưỡi băng tiễn chặn đường tên đang lao tới nơi mà Bỉnh Tinh vừa nagx xuống, nhất thười không thể chống lại nhiều, Băng bị phách một chưởng ngay lưng ngã sóng xoài trên mặt đất, người đội Nam Bộ còn lại đang cố gắng dìu nhau đứng dậy,
Một tên trong tên Tây Nguyên, dáng vẻ to con, linh vận lại có vẻ đậm hơn hẳn tên còn lại, dường như là đại ca mắt nhìn khá nhẹ nhàng về hướng Băng, mắt hiện lên một vẻ dâm tà, nếu không phải nơi này được chiếu cho hơn trăm ngàn người xem, thì hôm nay nếu hắn không làm gì cô gái này thì hắn cũng có lỗi với bản thân quá đi. Nhưng rất tiếc, dưới sự chú ý của vô số khán giả, hắn đành giả vờ thành thật một chút. Hắn phi thân lên, tung một chưởng tực tiếp về phái ngực Băng, dù sao cũng không ai nói gì nếu hắn nói đây là một cú tấn công a, dù sao cũng lấy chút tiện nghi.
Băng còn chwua kịp hoàn hồn sau cú ngã, nay vừa xoay người lại cảm thấy một luồng linh vận kinh khủng ập tới trên ngực, không kịp phản kháng, sực lực không tuân theo sự khống chế của nàng nữa,nàng bị thương quá nặng rồi. chỉ biết đưa hai tay lên chống đỡ.
Kỳ Đào, cũng là tên của tên thủ lĩnh Tây Nguyên Năm nay, cũng là tên đang tốc độ cao muốn đánh tới trên bầu ngực sữa của thiếu nữ dường như thoát lực, khoogn chút kháng cự, miệng khẽ cười mĩm, như vậy mặt mũi Nam bộ cũng là mất hết a, để xem các người còn vênh váo đệ nhất học viện nữa hay không, mắt thấy tay đã gần chạm mục tiêu. Bỗng nhiên một cảm giác nguy hiểm cực nhanh từ bên hông đập đến, với kinh nghiệm như Kỳ Đào hắn, chả nhẽ hắn không biết có người đến giúp sao, bỏ qua mục tiêu hấp dẫn trước mắt, hắn muốn xem kẽ nào to gan dám đánh lén Kỳ Đào hắn như vậy, nhưng vượt qua tưởng tượng của hắn, tốc độ đến cau tên kia là thực sự quá nhanh, hắn chỉ kịp lách mình tránh đi chỗ hiểm, bên hông chỉ nghe tiếng rắc, hai chiếc xương sường trực tiếp gãy làm vài đoạn,. Mà tác nhân gây ra là một thân ảnh gầy gò, lưng hươi khòm, gương mặt khá bình thường, lại còn chút sẹo. Nhưng một chân đang đặt ngay nơi hai chiếc xương vừa gãy của hắn, cho dù không bị thương nặng, nhưng dù sao cũng mất hết mặtmũi đại ca của hắn, Kỳ Đào gằn từng chứ:
-“Mày là người đội nào, nói đi rồi tao sẽ cho cả đội mày hưởng tiệc chiêu đãi giống như mấy đứa miền Nam Bộ ở đây này.”
Nhưng hắn nào có nghe lai tiếng trả lời nào, tên gầy gò kiacofn đang thở dốc, dường như tung đòn vừa rồi làm hắn hao lực cực lớn a, thầm cười lạnh, chỉ có một chiêu mà đã yếu nhanh như vậy,thế mà nãy giờ mất công hắn đề phòng dè chừng,.Nếu hắn biết được Bão vừa chạy hơn cây số, lại còn tung ra một đòn như vậy, chắc hắn sẽ không còn thái độ như bậy giờ nữa đâu.