Chiến đấu ngày không ăn uống, làm Bão hắn lao lực, việc đầu tiên hắn làm là sửa soạn cơ thể một chút, lập tuwcsngax đùng xuống giường, đánh một giấc để bù lại sự căng thẳng trong ngày thi đấu, phần cũng là vì muốn ổn định lại tâm trí có chút bất ổn vì thần trí của hai kiếp người đánh động, hắn mệt mỏi rồi, hắn cần reset lại tinh thần cũng như co thể đã quá căng cứng để sẵn sàng cho cuộc chiến sắp tới.
Tinh thần dần thả lỏng, cơ thể cũng b ớt căng cứng, Bão chìm vào giấc ngủ sâu,
Lúc này,đã là nửa đêm
Cây đa quen thuộc trước sân lại tiếp tục công cuộc của mình, luồng khí màu bay lượn lờ, nhưng khi luồng khí này sắc nhập vào nhau thì đã rở thành vô sắc, cuồn cuộn kéo vào căn phòng cũ kỹ, chỉ nghe thấy tiếng luồng khi xuyên qua mái tranh vù vù, lượn lờ xung quanh cơ thể Bão, cơ thể bị thương của hắn dàn dần bình phục, da dẻ bầm dập nay đã không còn, tiếng xương tay trái, xương sườn lục cục lành lại. Nhưng hai luồn khí đổ vàng mạnh mẽ tại sao bây giờ còn chưa thấy?, vừa nahcws đã xuất hiện, nhưng hôm nay duy chỉ có một màu vàng mà thôi,luồng khi vàng từ ca đa trước nha như không phải gặp sự cạnh tranh của luồng khí đỏ ươn ngạnh, bỗng cũng trở nên dịu dàng, êm ả chạy vào nhân trung Bão, không hề công phá kinh mạch như những lần trước, lần này chỉ là nhẹ nhàng vòng quanh bán đại não Bão, từ từ mỏ ra một thứ gì đó, tiếp đén như lôi kéo vào chính chu thiên vận khí của Bão, sau đó từ từ xác nhập vào luồng khí màu vàng đang có sẵn to như sợi cước của mình, sợi cước to dần, thực chất dần, nay đã to gấp đôi so với luồng khí màu đỏ trong cơ thể, nhưng không hề có hiện tượng bài tiết sợi chỉ đỏ ra ngoài như dự đoán, chúng tiếp tục cuộn lấy nhau tiến theo chu thiên vận khí của Bão ….
Chu trình này thực hiện dường như không dừng lại, Bão đã ngủ qua tròn ngảy rưỡi, lúc này đây, lường khí màu vàng nhẹ nhàng kia từ từ rút khỏi mi tâm của Bão, bay về xác nhập vào thân cây cổ thụ trước nhà, lá cây bỗng dưng đồng thơi rung động, tiếng xào xạt như tiếng vui mừng của chính nó vậy, cũng như chính vì muốn đánh thức Bão dậy, tiếng xào xạt, rồi tiếng gió hú lên khi qua kẽ lá đã kéo Bão lại từ một tráng thái mơ hồ, trong giấc ngủ, một lần nữa bóng dáng người đàn ông uy vũ, cưỡi trên ngựa, cả người cùng ngựa giống như cháy rực, liên tục tiêu diệt quân địch, sau đó liều mạng bay lên trời làm một việc ý nghĩa nào đó mà Bão đoán là như vậy, đối với đại hán tử như vậy, chạy trốn đương nhiên là việc không thể làm, mà có vẻ như người này còn là đại tướng quân của hàng triệu người lính phía sau..
Mở mắt tĩnh dậy, lúc này đã là giờ sáng, ngồi dậy, Bão cảm thấy cơ thể một trận thư sướng, vết thương đã hồi phục kỹ càng, không một chút vết tích, cơ thể hắn dường như chất chứa lực lượng kinh khủng, không lẽ….. Bão chạy ra khỏi phòng, tiện tay phách một chưởng về phía tảng đá nặng gần tấn gần đó, hòn cự thạch trực tiếp bể thành trăm mảnh, Bão há hốc mồm, hắn tiến thẳng lên thể phàm tầng sáu rồi, là,là,.... là tầng đó, ahaahahah, ngủ thôi mà cũng lên cấp, nếu như lúc nào cũng được như vậy thì hắn sẵn sàng ngủ vài năm luôn, ngủ dậy không chừng trở thành ông này bà nọ cũng là có khả năng à nha, đúng là chăn ấm trong trời giá rét à nha. Bão dự định huyễn hóa ra IRON SUIT để xem phạm vi bao phủ của nó tới đâu khi thực lực Bão đã tăng lên thể phàm tầng sáu, nhưng ý niệm thực hiện chu thiên vận công chỉ vừa mới nảy ra, Bão cảm thấy có một điều gì đó khác lạ, hắn ngồi xuống, bắt chéo chân ngồi thiền, tập trun g abwts lấy sự chuyển động có phần kỳ lạ kia trong kinh mạch,luồng khí vàng hôm nay đã to gấp đôi, làm cho Bão suýt nữa nhảy lên sung sướng, chưa kịp kìm lại sung sướng, Bão thấy trong luồng khí vàng này có một thứ gì đó mới lạ đập vào mắt hắn, mà thứ này bản chất giống như đạo vận từ chiếc khiêng mà tên mặt xấu xí kia sử dụng. Một luồng thông tin truyền thẳng lên não, một cánh cửa mới được mỏ ra, Bão đã giác ngộ được một đạo quy tắc mới, đây cũng chính là sự nhạy cảm của những người có tư chất kim hệ thuộc tính mới có được khi tiếp xúc với đạo vận của các đại sư luyện khí đã đặt vào trong vũ khí do mình chế tạo ra.
Một đạo vận nhẹ nhàng bị Bão bắt lấy được, dựa vào đạo vận này, mặc dù Bão chưa thể hiểu hết nhưng Bão muốn thử một chút, liệu cái sức mạnh mới này tột cùng là như thế nào, tay phải vừa vung, IRON SUIT lập tức huyễn hóa ra, không chần chừ, IRON SUIT được gia cố ngay hỏa diễm màu máu,tiếng không khí bị vặn vẹo rít gào vang lên, Bão hít một hơi sẵn sàng, trong tâm trí vừa động thực hiện vận khí theo luồng đạo vận kia hướng dẫn vào IRON SUIT, từng tiếng răng rắc vang lên,từng phiến kim loại đen nóng rực, chảy xung quanh là dòng kim loại đỏ rực vì được hỏa diễm nung nóng, tiếng tý tách vang lên, một luồng xoáy không khí cực mạnh xoay xung quanh cánh tay đen của Bão, luồng xoáy này mạnh lắm, cánh tay của Bão không ngừng rung lên cho dù hắn có cố gắng áp chế lại sức mạnh khủng khiếp này, ai mà có thể ngờ được, một đạo vận của phòng thủ binh khí lại được Bão vận dụng trở thành khí xoáy gia cố thêm sức mạnh cho IRON SUIT, một kiện binh khí tấn công cơ chứ, cánh tay vẫn không ngừng rung lên, sức mạnh này dương như Bão không thể khống chế thành thục được, Bão muốn thu hồi đạo vận này cùng IRON SUIT, nhwugn điều làm Bão không ngờ tới là hắn thu hồi không được, luồng khí xoáy đạt đạt tới cực điểm tốc độ, luồng xoáy bắt đầu cuốn theo cả những tia lửa hỏa diễm màu máu bắn ra, xoay với tốc dộ điên cuồng, cả luồng xoáy theo cánh tay bắt đầu được hảo diễm nhuộm đỏ, không khí xung quanh cánh tay này cách đó hơn mét cũng bì cuốn theo, bây giờ cánh tay mang IRON SUIT này như tâm của một cơn bão, điên cuồng khoáy động không khí xung quanh, cỏ khô, lá cây bị xới lên, bụi bay mù mịt, tất cả bị cuốn vào xoay quanh cánh tay màu đen này với tốc độ khủng khiếp, đến nước này không thử sức mạnh của đòn đánh này thì hắn không phải là Bão nữa, làm tư thế quen thuộc, Bão tung quyền đấm vào tảng đá có phần còn to gấp đôi tảng đá lúc nãy bị hắn đánh vỡ, nắm đấm này dường như mang theo cả cơn cuồng bão đí theo, không gian có chút vặn vẹo, ánh sáng có chút xíu bị bẻ cong, còng xoáy to lớn bán kính hơn mét được bóp nhỏ lại tạo thành một vòng xoáy lửa đỏ bán kính chỉ là nửa mét, đường kính mét thét gào, xuyên qua tảng cự thạch siêu bự này,
“ẦM” mặt đất rung chuyển, cây cối xung quanh lá cậy xào xạt rụng gần hết, duy nhất chỉ có cây da to dường như không chịu ảnh hưởng gì, lá cây chỉ thoáng xào xạt mà thôi. Bão há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mắt, tảng cự thạch này không bị đánh vỡ, chỉ đơn giản là bộ một nắm đám đường kính một mét xuyên qua ngọt xớt, trên mép đường đi của quyền đầu, vẫn còn lốm đốm lửa cháy xém còn chưa tàn, đàng sau cự thạch, mặt chất trực tiếp gặp tình trạng giống như tảng đá, cái cái hố cáng hình dáng nắm đấm xuyên xéo xuống sâu hơn mét, Bão hít một hơi khí lạnh, “ cũng khong cần khoa trương như vậy chứ”, nhwugn có một vấn đề, một quyền này thực sự quá mức tốn sức, chỉ một quyền, đã rút hơn / tổng số linh lực trong đan điền của hắn, sắc mặt trắng bệch ngồi xuống, tự điều chỉnh bản thân một chút. Với thực lực của hắn hiện tại, nhiều nhất chỉ tung đươc quyền, mà mỗi lần tung quyền xong, sẽ trở nên vô cùng yếu ớt như bây giờ, cho nên không đến lúc nguy cấp thì nhất quyết không được dùng tới, nói thé nhưng Bão vẫn không thể ngừng cảm thán, đòn này thực sự quá đã đi,từ nay hắn sẽ gọi là “Cực lốc” lĩnh vực,
Hay à nha, cực lốc, cộc lức, cốc lực, cức lộc, a đù,vl, ahihu.
“Cực lốc quyền” hình thành, vậy là Bão đã có thêm một chiêu để phòng thân, coi như là một cú chịu đòn hồi sáng hôm kia không uổng ha,
Trong lúc Bão đang dương dương tự dắc về cú đám xoáy của mình, thì tại một căn phòng nhà nhỏ mái ngói, khá đơn sơ, ở phía một chiếc bàn làm bằng gỗ lim có phần cũ kỹ theo năm tháng, thậm chí còn có chút vết bụi, một người râu tóc có phần bạc hơn nửa, nhưng phong thái, khuôn mặt không hề là một lão gia, mà khí khái hùng tráng, khuôn mặt khôi ngô, chỉ trạc trung niên trên dưới tuổi, đây là hiệu phó Đỗ Minh Long, trên tay đang cầm kết quả bảng thi đấu của đại hội tranh tài lần này, vẻ mặt khá bình thản,
-“Đã tìm hiểu thông tin về Võ Kỳ bão chưa?”
Trong bóng tối truyền ra một giọng nói có phần kính cẩn
-“Đã điều tra kỹ, là một người thất lạc được một lão buôn dược cứu giúp trên đường trở về từ tây nguyên, rất có thể là người của gia tộc họ Võ bị tiêu diệt cách đây gần năm”
-“Vậy có quan hệ gì với Băng không?” thầy hiệu phó tiếp tục hỏi
-“chưa có thông tin xác thực cụ thể về quan hệ của hai người này, rất có thể có quan hệ tốt do đi chung chuyến tàu chở dược”
-“Được rồi, ngươi đem cái này giao đến cho “ông ấy”, nhớ bảo rằng iệc năm nay rất cấp bách, có thể nhanh quyết định sẽ tốt hơn.” Nói xong, Đỗ Minh Long thuận tay vung lên một xấp giấy mỏng trogn không trung,
Âm thanh trong bóng tối lại vang lên
-“dạ”
Rồi nghe xoát một tiếng, xấp giấy lơ lững giữ không trong đột nhiên biến mất, có lẽ người đó đã đi rồi.