Mặc dù nhục nhưng cũng có chút kinh nghiệm à nha,vậy kinh nghiệm ở đây là gì??
Đó là bớt ngu lại, và hơn hết là đừng tỏ ra ngu tại nơi đông người. Chạy một mạch về tới phòng của hắn, Bão thật muốn chui một cái lỗ nẻ nào xuống đó chơi với giun dế vài năm rồi lại lên, không thì đi luôn cũng được,.Về đến nhà đã là xế chiều, hắn hơi chán nản một chút, còn việc ngại ngùng chuyện lúc chiều chỉ thoáng qua trong đầu Bão, hắn từ lúc bắt đầu là sinh viên, mặt mũi hắn được nung đúc dày lắm, bê tông vài mét chắc cũng không bằng đâu,
Ngồi trên chiếc ghế tựa đươc jhawns đem ra trước sân, nhấm một ngụm linh trà được Băng đưa lúc sáng, hắn ngẫm lại thời gian giữa hai kiếp người, hắn chỉ biết thở dài ngao ngán, nhưng trong đó lại có một chút thú vị, không biết mọi người chết đi đều xuyên việt như hắn hay không, hay chỉ mình hắn có được ưu ái này, nhưng cái này cũng chwua tính là may mắn a, vừa sống lại liền phải chạy trốn truy sat hơn nửa tháng, cả cuộc đời trước của hắn cũng không có được trải nghiệm kinh hoàng như vậy a, nhưng dù sao trên hết, hắn vẫn ngồi đây không hề sức mẻ, có chăng là một chút tưởng niệm tới người cha thế hai của hắn, mặt dù chỉ mới gặp nhưng hắn cảm nhận được tình cảm, sự hi sinh của ông ấy dành cho hắn rất nhiều, hăn quyết tâm rồi, quyết tâm làm một cái gì đó khác biệt, không thể cứ bị động như cuôc jsoongs sinh viên nghèo trước đây, cuộc sông mặc tay kẻ khác nhào nặn được, nbanr thân phải dựa vào chính bản thân, chính thực lục để tồn tại tại thế giới này,để bảo vệ những người hắn yêu thương, và hi vọng, một ngày hắn sẽ đươc gặp lại em gái hắn, mặc dù hắn biết, việc này cơ hội gần như bằng không,
Bão lôi ra cuốn sách lúc chiều vớ được lúc chạy ra khỏi lớp của nhỏ bàn trên, “Muốn tụ linh, trước hết phải tĩnh tâm, loại bỏ tạp niệm, tâm trung tinh thần tại dưới cằm……..”
Đọc thật chậm từng chữ, từng câu trong sách, hắn cố gắng nuốt hết mấy chữ như khi học Mac-Lê nin vây,” bố mày Mac-Lê nin còn qua môn ., mấy cái tụ linh này tuổi gì”
, hắn ngồi xếp bằng, hai tay bắt quyết đặt nhẹ lên hai gối, nhẹ nhàng chìm vào trạng thái tĩnh tâm, bỏ qua các tác động xung quanh, một vòng lại một vòng chu thiên vận khí đươc hắn lặp lại, hàng chục lần, hàng trăm lần qua đi, vẫn không có gì xảy ra, nhưng hắn không hề nản chí, đều bây giờ hắn thiếu nhất là thực lực, và điều hắn có nhiều nhất bây giờ chính là thời gian, “ta không tin ta không thể làm được, tư chât mét sáu nhwung cũng là tư chất a, không đươc keo này ta bày keo khác”
Nhưng hắn thật sự đâu biết được, đều làm cho hắn không thể tụ linh được lại là chịu sự tác động của chính tư chất của bản thân hắn, tư chất của hắn mang hai màu chính là đỏ và vàng, tượng trưng cho trong ngủ hành thuộc tính là kim và hỏa, hai tư chất này hoàn toàn khắc nhau, “Hỏa khắc Kim”, để thực sự tụ linh được mỗi người phải dựa vào luồn linh khí của tư chất bản thân có sẵn trong cơ thể để hướng dẫn linh khí bên ngoài chạy theo một quỹ đạo có sẵn của cơ thể, nhưng tư chất kép của hắn lại đấu đá lẫn nhau, đương nhiên linh khí bản chất của hắn hỗn loạn vô cùng, làm cho linh khí bên ngoài không thể tuân theo một quỹ đạo nhất định nào cả,
Một ngàn lần, hai ngàn lần,ba ngàn lần….. lúc này đã là h khuya, Bão vẫn đang chìm trong trạng thái tập trung nhưng lại khá mơ hồ, hắn gần như kiệt sức rồi, cả tinh thần lẫn thể xác, nhưng vẫn tiếp tục chu thiên vận khí, tiếp tục hướng dẫn nguồn linh khí bên ngoài gia nhập cơ thể hắn. Một sự chuyển động nhẹ nhàng quen thuộc, lần này không phải là luồng khí như đêm trước, mà lần này chỉ là hai luông khí màu đỏ và vàng từ cây đa cổ thụ trước nhà thẩm thấu ra, bay đến lượn lờ quanh cơ thể hắn, Bão cảm thấy cơ thể một trận dễ dàng, thoải mái, êm dịu, hai luồng khí như đôi bàn tay mẹ vuốt nhẹ quanh thân thể của hắn, mát mẻ nhưng lại ấm áp vô cùng, làn khí mờ ảo này như gột rửa từng lỗ chân lông của hắn, từng làn khí trắng từ lỗ chân lông hắn bốc ra, nếu có người đưungs gần hắn lúc này chắc chắn sẽ cảm thấy được cơ thể Bão nhưu một lò nước sôi, hoi nươc liên tục tuông ra qua lỗ chân lông, nhiệt lượng của khí này rất nóng, nóng như hơn hơi nước từ nước sôi rất nhiều, nhưng Bão lại không cảm thấy gì, hai luồng khí vàng đỏ đã bảo vệ cơ thể hắn,
Sau hơn hai tiếng đồng hồ “xì hơi” của cơ thể Bão, lần này khí trắng đã dịu lại dần rồi dừng hẳn, đột nhiên hai luồng khí đỏ vàng cuồng cuộn dâng lên, càng ngày càng đậm đặc, càng ngưng thật, dường nhưu muốn biến thành thực chất, hai luồng khí này rít gào cuộn lấy nhau, tăng nhanh tốc độ theo đúng chu thiên vận khí của Bão đã làm vài ngàn lần đến mức thuộc lòng, vào ra dưới cằm sau đó đam thẳng vào nhân trung của hắn, một trận đau đơn dâng lên trong đàu Bão, đầu hắn như muốn nức ra, từng thớ thịt trên người hắn nứt ra các đường vệt dài, máu đã âm ỉ chảy ra, nước mắt cũng chảy ra, ahwns nhưu muốn thét lên nhưng ngay cả sức ngã người còn không làm được, hắn cư ngồi xếp bằng, cơ thể nhận từng trận đau đơn, nhưng lúc này hắn lại không cảm thấy lo sợ, thay vào đó là một sự chờ mong trong vô hình, trong tiềm thức của hắn, nhưng điều này bản thân hắn không thể lý giải được.
Đây là sự áp chế của hai luồng khí đỏ vàng bên ngoài đối với luồng khí đỏ vàng đang mâu thuẫn bên trong cơ thể hắn. Người khác thì hướng dẫn linh khí bên ngoài chạy theo chu thiên vận khí cơ thể, còn hắn thì người lại, mượn linh khí bên ngoài để đả thông và hướng dẫn chính luồng bản thân linh khí trong cơ thể theo một quỹ đạo chính xác, phù hợp với cơ thể tái sinh của hắn, sự đè nén, xúc tác của luồng khí này chính là nguyên nhân gây ra sự đau đớn dành cho hắn, bời vì hắn là người xuyên viêt, sức mạnh tinh thần của hắn thwucj sự mạnh hơn người nhiều lắm, nhwung lúc này hắn cơ hồ muốn ngất xỉu, cố gắng giữ cho bản thân tin hthaanf thanh tỉnh, vì hắn chờ mong kết quả của cơn đau này, mặc dù hắn hoàn toàn không biết điều gì đang xảy ra.
Qua đi một giờ thời gian, lúc này cơ thể Bão đang ở cực độ đau đớn và mệt mỏi, trận tra tấn này dường như ngừng lại, luồng khí đổ vàng bên ngoài cơ thể đã hoàn toàn gia nhập cơ thể hắn, hắn lờ mờ cảm giác được cơ thể hắn dễ dàng hơn, nhẹ nhàng hơn, dường như có một sự lưu chuyển cực kỳ mỏng nhẹ như có, như không trong cơ thể, hắn cảm thấy cơ thể lúc này có một sự thống nhất chặt chẽ, hắn như muốn thét lên vì sung sướng, hắn biết hắn tụ linh thành công rồi, hắn cảm thấy được luồng linh khí chuyển đông jnhej nhàng trong không gian rồi,
-“hahaha, cuối cùng ta cũng làm được, ông trời không phụ người mà”
Bão gắng gượng đứng dậy, tối tới giờ hắn vẫn đang ngồi trên ghế ngồi sân, đang muốn đi vào nhà nghĩ ngơi một lát, hắn thực sự mệt mỏi, đau đớn lắm rồi,không buồn xách ghế vào, hắn run rẩy cất bước vào nahf cách đó chỉ chừng mét,nhwugn hắn không làm được rồi, vừa tới trước cửa, cơ thể hắn dường như không theo kịp sức mạnh tinh thần của hắn nửa rồi, Bão gục ngã sấp mặt vào trong phòng, tâm trí lâm vào hư không, cwo thể mất dần cảm giác, đôi mắt đờ đẫn dần dần khép lại.