Viên Kim Cương Của Từ Tổng

chương 104: 104: tin tốt

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- Tại sao ý kiến đưa ra lại nhàm chán thế?

Một cán bộ trung tuổi của Từ thị lên tiếng.

Cậu nhân viên mặt cố giữ nụ cười, kiên nhẫn trình bày cái hay trong dự án của mình.

Mọi người trong phòng họp đều im lặng.

- Thưa ngài, nếu sản phẩm dành cho chó mèo chất lượng tốt, chắc chắn nguồn lãi sẽ tăng rất cao.

- Đầu tư vào sản phẩm cho vật nuôi chưa hẳn thiết thực, thay vào đó sao cậu không nghĩ đến thời trang nam giới?

Ông ta như đang trút giận lên người anh, vì chức quyền nên xung quanh chẳng ai mở lời nói đỡ.

- Mời cô phát biểu ý kiến!

Thư Viễn ngồi cạnh Từ Dịch Phong giơ tay lên, thư kí nhanh chóng mời cô nói.

- Thưa trưởng ban đầu tư, theo tôi anh ấy nói không sai.

Vốn của Từ thị rất nhiều, chi bằng mạnh tay một chút, đóng vào sản xuất vật dụng cho thú cưng, vì thời trang nam giới sẽ có khả năng lỗi mốt, coi như gout (gu) ăn mặc các ngài giản dị nhưng vẫn còn những người khác, mà vật nuôi được con người rất mực quan tâm, giới trẻ ngày một tài năng, giàu có nên không có xu hướng sinh con, thay vào đó sẽ nuôi động vật, tôi thấy kế hoạch của nhân viên đây cũng là một bước đi mới, tôi xin hết.

Thư Viễn giọng đanh thép, cô thở hồng hộc vì sự nhiệt huyết của mình.

- Nhà cô có nuôi con gì không?

Vị quản lý hỏi.

- Nhà tôi có nuôi một chú cún.

- Vậy thì cô đồng tình với cậu ta là đúng rồi!

- Vì nhiều hộ gia đình cũng như tôi thế nên nó mới hợp lí đó ạ!

- Nó có thể mang lại sự ổn định sao?

- Chắc chắn sẽ ổn định thưa ngài!

Hai người như cãi tay đôi với nhau, ai nhiều lý hơn thì thắng.

Bắt đầu có những tiếng bàn tán vang lên, phòng họp giờ chia thành hai luồng ý kiến, trông có chút hỗn loạn.

Cạch cạch!

Chỉ cần Từ Dịch Phong gõ bút, phút chốc lại im lặng như tờ.

- Vậy không thống nhất được với nhau sao?

- Dạ chưa thưa ngài.

Các nhân viên khó xử nhìn vẻ lạnh tanh của anh, nãy giờ Dịch Phong luôn im lặng xem xét.

- Tôi không nghĩ nội bộ Từ thị lại lục đục như vậy....!

- ....Xin lỗi thưa ngài, vì cả hai phương án đều hợp lý.

- Được, triển khai cả hai.

- Cả hai sao ạ?

Mọi người trố mắt nhìn anh.

- Cả hai, cuối tháng sau cập nhật doanh thu.

- Buổi họp kết thúc.

Mọi người lần lượt ra về, số đông vẫn còn trong phòng, quản lý tiến tới phía Thư Viễn soi xét.

- Cô là nhân viên ban nào vậy? Tôi nhìn cô rất quen mắt.

- Thưa ngài, tôi làm bên kiểm kê.

- Bên kiểm kê mà lại đóng góp ý kiến sao?

- Có gì không phải ạ? Tôi không bảo vệ quan điểm cá nhân mà đang muốn góp sức xây dựng Từ thị với suy nghĩ của mình.

- Lão Bá quản lý của cô lại đào tạo ra một nhân tố cứng đầu như vậy à?

Ông ta gằn giọng.

- Là ta đào tạo ra, có vấn đề gì sao?

Từ Dịch Phong hai tay đút túi quần âu, đứng cạnh Thư Viễn cao hơn cả cái đầu.

- Là....là người của tổng giám đốc ạ? Tôi...tôi có mắt như mù....xin ngài thứ lỗi!

- Vì ông có khả năng làm việc, hãy tiếp tục và tập trung vào nó, đừng quan tâm những chuyện khác.

- Xin cảm ơn ngài rất nhiều!

- Nhân tiện, tôi muốn thông báo, đây là vợ tôi, những gì cô ấy nói đảm bảo chính xác, từ nay mong mọi người tôn trọng.

- Vâng thưa ngài!

Trong bao con mắt, có ngạc nhiên có bình thản nhưng đương nhiên bất luận thế nào họ cũng phải cận thận để không đụng chạm tới người của ông chủ tập đoàn lớn này, người trả cơm áo gạo tiền cho họ.

- Em là thấy thái độ đó nên tức giận sao?

Từ Dịch Phong và Thư Viễn tới phòng giám đốc nghỉ trưa sau cuộc họp dài.

- Đúng ạ! Nếu ông ấy tôn trọng cậu nhân viên hơn em đã không phản ứng như vậy!

- Ông ấy cống hiến cho Từ thị lâu năm rồi, ăn nói như vậy nhưng là khẩu xà tâm phật, đây là lần đầu tiên tôi thấy em hăng say bàn luận thế đấy....!

Dịch Phong dài giọng như trêu cô, nói đúng hơn là hăng say cãi tay đôi thì có.

Anh đã xuýt bật cười thành tiếng, cô năng nổ hiếm thấy trong mắt anh, sẵn sàng đối chất cùng người khác, thật là dáng vẻ mới lạ.

- Em quên mất! Hôm nay em có hẹn với cha! Anh ăn đi ạ! Chiều em sẽ quay lại làm.

Thư Viễn nhìn đồng hồ, cuống quýt chạy đi mất, Từ Dịch Phong đến khi định hình được liền gác thức ăn sang một bên, tâm trạng một chút cũng không có.

Đối diện với anh là cái ghế trống, không có sự xuất hiện của cô, sơn hào hải vị cũng là rơm là giấy.

- Con chào cha ạ! Chúc cha ngày mới tốt lành!

- Chào con gái! Con cũng vậy!

Hai cha con ông cứ bên cạnh nhau lại ríu rít,Thư Viễn lấy trong túi hai hộp cơm để ăn với ông.

- Ụm!

Hộp vừa mở nắp, cô bịt miệng vội vàng vào nhà vệ sinh.

- Cơm thiu sao?

Ông Thư nhấc chỗ cơm lên, một mùi thơm phức lan toả.

Thư Viễn từ trong đi ra, mặt mũi nhợt nhạt, ánh mắt hoang mang nhìn hộp cơm.

- Tiểu Viễn, có phải....con có thai không?

Ông Thư cười nhẹ hỏi cô.

- Con không biết thưa cha, lát nữa con sẽ đi làm xét nghiệm.

- Ta đi cùng con.

- Dạ!

- Con chào cha.

- Chào con trai!

Lúc Thư Viễn còn mông lung, Từ Dịch Phong đến sau cô tự khi nào.

- Con vướng vài việc nên đến hơi muộn, hai người ăn chưa ạ?

- Chưa, bọn ta chưa ăn, con lại đây!

Ông Thư vui vẻ chỉ vào cái ghế.

Dịch Phong kéo Thư Viễn ngồi xuống cạnh anh.

Từ Dịch Phong trò chuyện rôm rả với ông Thư còn cô thì khó nhọc xúc từng thìa cơm, xem chừng phải đi kiểm tra.

Vì lý do nào đó, anh nói chuyện với cha cô rất hợp.

- Em ăn cơm không ngon miệng sao?

Thư Viễn mở to mắt nhìn anh, cô tưởng anh không để tâm đến tình tiết nhỏ nhặt.

- Em không sao.

Dịch Phong, em muốn ở thêm với cha, em sẽ viết đơn nghỉ phép sau ạ.

- Cứ làm gì em muốn.

- Khi nào về hãy gọi tôi, tôi sẽ đón em.

- Dạ.

Anh hôn trán cô một cái rồi vào xe phóng về Từ thị, Thư Viễn sờ lên trán, tim đập rộn ràng, hai má cô lại đỏ, Từ Dịch Phong toả ra sức hút và cô là người triệt để hấp thụ nó.

- Xin chúc mừng! Cô đã có thai rồi! Thai nhi mới hai tuần tuổi thôi ạ.....!

Bác sĩ nói một hồi về những dinh dưỡng, dấu hiệu,.....của bà bầu cho Thư Viễn.

- Cha có cháu rồi!

Ông Thư xúc động ôm con gái vào lòng, Thư Viễn ngơ người, đón lấy cái ôm ấm áp từ cha, giọt nước mắt hạnh phúc chảy xuống má hai người.

- Con gái, chúng ta có thêm thành viên mới rồi, chắc chắn là một tiểu bảo bối đáng yêu.

- Vâng thưa cha!

Thư Viễn cảm thấy bay bổng, đâu đó bản năng của người làm mẹ bắt đầu trỗi dậy, cô nhẹ nhàng xoa cái bụng phẳng của mình đầy yêu thương.

- Chào mừng con đến với thế giới này.

Ông trời đã ban cho cô một sinh linh bé nhỏ, nó là kết tinh giữa hai người, cô và Từ Dịch Phong..

Truyện Chữ Hay