Chiều hôm đó, Lương Thành nhận được tin Vũ Bằng muốn rút vốn đầu tư.
Lương Thành thực sự rất muốn sụp đổ.
ahihi, anh ta đã làm cái gì đâu?
Cả buổi trưa anh ta bị giám đốc công ty gọi tới mắng mãi.
Thế là anh ta gọi điện cho Diệp.
"Alo? Tôi đang chuẩn bị tới trường quay đây."
"Cô Diệp à, tôi.." Lương Thành ngập ngừng.
Bỏ đi cô ấy thì tiếc quá, nhưng không sao, anh ta sẽ cố gắng tìm cho cô ấy một kịch bản mới.
"Vũ Bằng muốn rút vốn rồi à?" Diệp cười cười.
"Đúng thế, cho nên cô đừng trách tôi, tôi cũng chỉ là.." Lương Thành hết sức áy náy.
"Vậy nếu như có nhà đầu tư khác đầu tư nhiều hơn ông ta thì sao?" Diệp nhìn sang cái tên Thiệu Anh Vũ không biết trèo vào nhà cô từ lúc nào đang ngồi trên sofa một cách vô cùng tự nhiên.
"Vậy thì bộ phim vẫn tiếp tục quay." Lương Thành lạnh nhạt trả lời, giọng của anh ta có vài phần không được tự nhiên.
Hóa ra cô ấy cũng có người chống lưng à.
"Haha, vậy thì anh cứ để ông ta rút vốn đầu tư đi." Diệp cúp máy rồi nhìn Vũ.
"Thiệu Anh Vũ, có việc cho anh làm rồi đây."
Trần Hạo ở công ty nhận được tin nhắn của số máy lạ.
Anh mở tin nhắn, là người anh cử đi điều tra cô ấy.
Ngay từ khi cô chuyển về đây anh đã cho người điều tra hành tung của cô.
Anh đọc nội dung bên trong rồi nhấn xóa ngay lập tức.
Ha, cô gái này rảnh rỗi thật.
Về đây không lo đi giết anh mà lại nhàn nhã đi làm diễn viên cơ đấy.
Duy chỉ có một điểm ở cô khiến anh không ngờ, cô ấy lại là thiên kim của tập đoàn Vũ thị.
Thiên kim tiểu thư thì không làm lại đi làm sát thủ? E rằng trong chuyện này có uẩn khúc gì đây.
Lại cho người điều tra thêm vài lượt nữa, nhưng cái duy nhất anh tra được là cô đã từng xuất hiện ở thành phố này lúc tuổi, trước đó và sau đó thì không tra được gì nữa.
Thân thế của cô gái này quá nhiều bí ẩn, đúng là khơi lên sự tò mò của người khác mà.
Trần Hạo cười cười, phải cho cô ta một sự bất ngờ.
"Trợ lý Trình, thêm công ty giải trí CA vào hạng mục đầu tư năm nay."
"Dạ?" Trợ lý Trình Nam đang làm việc, bỗng dưng bị sếp điểm danh như thế thì mất hồn.
"Thêm công ty giải trí CA vào hạng mục đầu tư năm nay cho tôi." Trần Hạo kiên nhẫn lặp lại lần nữa.
Trình Nam hơi khó hiểu.
"Thưa sếp, đột ngột đầu tư như thế..
không tốt lắm đâu.." Hơn nữa mắc gì phải đầu tư vô đó nhỉ? Đó cũng chả phải công ty mình, mắc gì phải đầu tư?
"Ừ, đúng là không tốt thật." Trần Hạo nghiêm túc vuốt vuốt cằm suy nghĩ.
"Vậy nói cho Lý Văn Bách thêm công ty CA vào kế hoạch thu mua đi."
Trình Nam muốn ngã ngửa.
Anh ta cũng muốn khuyên can sếp lắm, nhưng phận tôm tép như anh ta đành chịu thôi.
"Vâng, tôi đi ngay."
Một lát sau điện thoại bàn của Trần Hạo có cuộc gọi tới.
"Alo?"
"Anh Hạo à, tại sao lại thu mua công ty giải trí CA vậy? Lúc trước anh nói không muốn dính dáng tới ngành giải trí này kia mà?"
"Anh thích, cậu quản được sao?" Trần Hạo cười cười.
Đầu dây bên kia im lặng một lúc.
"Được, anh có tiền, anh tùy hứng." Giọng nói bên kia nghe có vẻ bất lực.
"Có vấn đề gì sao?" Giọng điệu vô cùng gợi đòn.
"Không có vấn đề gì cả.
Để tôi sắp xếp kế hoạch thu mua."
Tắt máy, Lý Văn Bách quay đầu nhìn Trình Nam.
"Trợ lý Trình này, sếp của cậu có uống nhầm thuốc không vậy? Sao đang yên đang lành lại muốn thu mua công ty giải trí là sao?"
"Tôi không biết nữa." Trình Nam nhún nhún vai.
"Người có tiền đúng thật là tùy hứng."
Khi Vũ Bằng nhận được tin đề nghị rút vốn đầu tư của ông ta đã được chấp nhận thì vô cùng kinh ngạc.
Lẽ ra họ phải tới khuyên năn rồi làm theo những gì mà ông ta đã dự tính chứ? Hỏi trợ lý thì mới vỡ lẽ, thì ra đã có hai công ty khác đầu tư vào rồi.
Hơn nữa cả hai công ty đều thuộc hai tập đoàn lớn: Một là tập đoàn Trần thị, hai là chi nhánh của tập đoàn nước ngoài.
Vũ Bằng tức muốn thổ huyết, vì cái gì lại trung hợp như vậy? Ông ta không tin.
Ông ta cho người điều tra Thanh Diệp sau đó gọi cho cô.
"Alo?" Là người khác bắt máy.
"Cô là ai? Triệu Thanh Diệp đâu?"
"Chị ấy đang quay phim, cho hỏi ngài.." Đối phương còn chưa nói xong, ông ta đã cúp máy.
Vũ Bằng tức giận ném cái điện thoại xuống đất.
"Trợ lý Vương!"
"Chủ tịch có gì dặn dò?"
"Cho người đưa Triệu Thanh Diệp tới Bạch Quán."
"Vâng, thưa chủ tịch."
Chiều đó Diệp đến trường quay, lúc biết được có thêm một công ty khác đầu tư thì khá ngạc nhiên, điều làm cô ngạc nhiên hơn chính là nhà đầu tư ấy lại thuộc tập đoàn Trần thị.
Sẽ không phải trùng hợp vậy chứ? Nhưng cô cũng không suy nghĩ nhiều mà cứ tiếp tục công việc mới.
Diệp quay xong vài cảnh, đến giờ giải lao cô liền tới chỗ mình ngồi.
Có một cô bé sinh viên đưa cho cô chai nước.
Cô nàng stylish Eva đã chực chờ ở đó sẵn, cô vừa nghỉ cô ấy đã lôi điện thoại ra lách tách lách tách liên tục.
"Chị Diệp, chị uống nước đi.
Chị Eva, chị có uống không?"
"Không, cảm ơn.
Chị đang dự trữ ảnh cho cô ấy." Eva kề sát người vào vai Diệp, thở dài: "Này Diệp, cô là bạn gái của giám đốc Thiệu à?" Hồi chiều tự dưng có một soái ca tới nói muốn tuyển cô làm stylish riêng cho Diệp, cô liền đồng ý luôn.
Mãi mới biết người ta tên là Thiệu Anh Vũ, là tổng giám đốc một công ty lớn vừa về nước..
"Không." Diệp thản nhiên uống nước.
"Hehe, thì ra anh ấy độc thân à." Eva cười sáng lạn.
"Mà giám đốc Thiệu thật là đẹp trai á, đúng không Yến?"
Tạ Yến - cô bé đưa nước cho Diệp bị Eva hỏi bất ngờ, cô ngây ngốc gật đầu: "Dạ.."
"Aiz, em ngốc quá, mà hồi sáng sao chị không thấy em đi với Diệp vậy?"
"Em..
em là trợ lý mà giám đốc Thiệu tuyển cho chị Diệp ạ." Tạ Yến thành thật.
"Ồ, thì ra thế." Eva chọc chọc Tạ Yến.
"Em có thích giám đốc Thiệu không? Này nhé, đừng bảo với chị là không nhé, anh ấy vừa giàu, vừa đẹp trai lại có tài như thế, cô gái nào mà không thích anh ta chính là người quái dị!"
"Vậy tôi là người quái dị rồi." Diệp chăm chú nhìn kịch bản.
Eva muốn cạn lời với cô ấy luôn.
"Nói đi, cô.." Chưa kịp nói thêm thì một câu khác chen ngang.
"Cô Diệp, có người tìm cô kìa." Lương Thành gọi với cô ở ngoài..