“Ra vậy, ngươi không dùng kiếm sao? Thế ngươi thường chiến đấu thế nào?”
“Không phải công chúa à, tôi là viên chức văn phòng nên đâu biết chiến đấu.”
“Nói láo, biết điều thì mau nói.”
Mới 7h sáng tinh mơ vào một ngày nọ trong tuần. Jez đang chuyên tâm tập thể dục buổi sáng (rèn luyện thể chất) tại sân tập của quân đoàn 7 thì bị vướng vào rắc rối với công chúa.
Anh vừa mới tập luyện vã mồ hôi rõ là sảng khoái với Rail và mấy anh em trong bộ tham mưu, đang định tắm cái rồi đi làm thì bị công chúa nhìn thấy trong lúc tập luyện và giờ cô ấy đang ở đây.
Với thanh kiếm gỗ Erin đưa cho, họ trao đổi với nhau vài đường kiếm. Tuy nhiên, Rene nhận thấy kiếm thuật của Jez không tệ nhưng cũng không có gì nổi trội, nên bắt đầu mất hứng thú với anh ta.
Đúng lúc này, Erin bồi ngay cho câu “Jez không dùng kiếm”.
Jez đang lên kế hoạch để công chúa lờ mình đi thì sớm bị phá hỏng bởi một câu thừa thãi của Erin. Tuy vậy, anh vẫn đang nỗ lực để xoay chuyển tình thế.
“Fufu, ngươi lại tính giở trò gì ngu ngốc đúng không? Hay muốn ta ép thì ngươi mới chịu thể hiện khả năng đây?”
Đứng trước vẻ mặt lúng túng của Jez, công chúa Rene nhe răng cười dữ tợn hệt như loài mèo hoang đứng trước con mồi của mình.
“Phòng ngự cho cẩn thận đấy?”
Ngay khi cảnh báo Jez, công chúa phủ lấy bản thân và thanh kiếm gỗ bằng ma lực rồi lao vào tấn công.
“Nguy hiểm!!!”
Anh suýt soát né được đòn chớp nhoáng vừa rồi, nhưng các liên kích theo sau của Rene vẫn tiếp tục.
“Ha hây hây ha!!! Jez Norman, nghiêm túc đi không ngươi sẽ hối hận đó.”
Nàng công chúa mới sáng ra đã thừa năng lượng kia, đang không ngừng vung vẩy thanh kiếm gỗ được cường hóa bởi ma thuật. Dĩ nhiên kể cả có là kiếm gỗ, nhưng nếu đã được phù phép thì dính đòn chắc chắn sẽ để lại hậu quả.
Không ai lại đưa thứ đó vào một trận đấu tập cả! Jez âm thầm trách móc cô ấy, nhưng anh vẫn né được mọi đòn tấn công dù chỉ là trong gang tấc.
Rene thấy tốc độ này chưa ăn thua với Jez, nên dần dần tăng nhịp độ để khiến các chuyển động của anh ta cũng ngày càng phải nghiêm túc theo.
Trận đấu tập giữa công chúa và Jez, đã trở nên cực kì căng thẳng, làm những thành viên của bộ tham mưu và Rail đứng gần đó phải há hốc mồm kinh ngạc. Người xem cũng kéo tới lũ lượt ngày một đông.
Erin dù nghĩ “Jez không dễ chết đâu”, nhưng cô vẫn đề phòng và niệm sẵn phép hồi phục.
Còn Jez thì vừa để ý tiếng ồn ào xung quanh vừa nghĩ “nàng công chúa này mạnh thật nên bỏ cuộc hay tiếp tục đây?”
“Ngươi có vẻ vẫn có thời gian để suy nghĩ lung tung đấy nhỉ!!!”
Dứt lời, Rene tỏ ra phấn khích vung kiếm chém hết sức vào thân Jez. Một đường kiếm thần tốc mà không một hiệp sĩ bình thường nào có thể đỡ được.
“FU!”
Thanh kiếm gỗ của cô ấy chém ngang giữa chừng, thì bị Jez bẻ gãy bằng cách dập nó vào giữa đầu gối và khuỷu tay.
“Hả!?”
Chỉ riêng việc anh ta chặn được đòn tấn công vừa rồi đã đủ khiến Rene ngạc nhiên rồi, nhưng điều khiến cô ngạc nhiên hơn cả, đó là thanh kiếm gỗ được cường hóa bởi ma thuật đã bị đập vỡ.
Thông thường, những thứ được ma thuật cường hóa sẽ trở nên cứng cáp hơn gấp bội. Mặc dù đó là kiếm gỗ dùng để luyện tập, nhưng khi truyền ma lực vào, nó sẽ trở thành một vũ khí cùn cực kì bền. Vậy mà Jez lại bẻ gãy nó chỉ với một đòn.
Rene vội vã vứt thanh kiếm gãy đi rồi giật lùi ra xa khỏi Jez. Cô chộp lấy thanh kiếm gỗ của một người xem gần đó rồi giương nó lên và cảnh giác.
“Vừa rồi là gì hả! chẳng phải rất tuyệt vời sao?”
Nói xong Rene lại truyền ma thuật vào để cường hóa thanh kiếm. Lần này cô sử dụng nhiều ma lực hơn, thậm chí còn cường hóa cơ thể bản thân mạnh hơn trước.
Jez thở dài ngao ngán khi thấy bộ dạng máu chiến của công chúa, anh đặt thanh kiếm gỗ xuống đất rồi vào thế nghiêm túc.
“Dừng lại được chưa vậy công chúa?”
“Đừng nói mấy câu nhạt nhẽo như thế Norman!!! Cuối cùng ngươi cũng chịu chiến đấu rồi!”
Rene đã tự hỏi “Tại sao hắn bỏ kiếm?” khi thấy Jez đặt kiếm xuống đất, nhưng sau khi nhìn tư thế của anh ta lúc không còn vũ khí, cô mới rùng mình hiểu ra mọi chuyện. Phong cách chiến đấu của Jez là bằng tay không.
“Phải rồi, lúc mới gặp nhau ta thấy hai tay ngươi dính máu. Đó là cách ngươi chiến đấu ư?”
“Không phải thưa công chúa. Viên chức văn phòng không chiến đấu.”
Nhìn vẻ mặt tươi cười không bất biến của Jez ngay cả ở tình huống như thế này, Rene trộm nghĩ “Đúng là một tên láu cá”.
Tuy nhiên trái ngược với vẻ bề ngoài, tư thế của anh ta không có chút sơ hở.
Ma thuật cường hóa của Jez dường như cũng rất phức tạp, nó hoàn hảo đến mức nếu chỉ nhìn thoáng qua thì không thể nhận ra được.
Rene cười nhan hiểm, khi lâu lắm rồi cô mới cảm thấy hào hứng tới mức này.
“!?”
Trong tích tắc Jez đã xuất hiện ngay trước mặt Rene.
“FU!!!!!”
Bộ giáp nàng công chúa mặc trên người lãnh trọn một chưởng từ ức bàn tay phải anh ta[note57097].