Biết mình nhận được một cơ hội tốt như vậy, Minh Tinh vui ơi là vui, hắn ôm con trym rạo rực của thiếu nam tìm Trưởng Fandom.
Minh Tinh: Tiểu Vương Vương, hôm nay long trym của anh vui lắm, vui vô cùng, đợi lát nữa anh post status chú nhớ phải comment cho anh nhá.
Vua Đào Hố: OK.
Minh Tinh vui vẻ đi đăng Weibo.
[Tôi muốn cho tất cả mọi người thấy rằng Minh Tinh tôi đây không phải chỉ có gương mặt! Tôi còn có tài hoa!]
Vừa post xong, phía dưới lập tức có hơn lượt share, lượt comment và hơn lượt like.
Minh Tinh đọc một hàng toàn lời khen ngợi, thoả mãn mỉm cười.
Hắn bật lại cửa sổ QQ thì thấy một cái avatar không ngừng nhấp nháy.
Vua Đào Hố: Rốt cuộc thì Tiểu Vương là ai?
Minh TInh: Anh căn cứ vào hình tượng của chú để đặt biệt danh đấy, chuẩn đến mức mỗi lần gọi chú đều khiến anh rơi nước mắt.
Vua Đào Hố:…
Người trẻ tuổi ở bên kia màn hình híp mắt ngẫm nghĩ, rốt cuộc “Tiểu Vương” có gì đặc biệt, ID QQ của hắn là “Im lặng là vàng”, nếu muốn đặt biệt danh cũng phải đặt thành “Cục vàng nhỏ” mới đúng chứ.
Suy đoán một hồi, gương mặt tái nhợt phản chiếu ánh sáng từ màn hình máy tính nhăn thành một cục.
Hắn đường đường là một người bình thường cao cao tại thượng, mắc mớ gì phải lần theo suy nghĩ của tên thiểu năng đó chứ…
Chẳng lẽ dạo này tiếp xúc nhiều quá nên gần mực thì đen rồi?