Vì kiếp trước là thằng đàn ông nên kiếp này sẽ nói không với harem ngược

thân gửi tenma, mình đã tám tuổi rồi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tenma à, hôm nay đã là sinh nhật thứ tám của mình rồi đấy.

Đúng là sinh nhật cũng vui thật đấy, thế nhưng dạo gần đây không gặp Rio khiến mình lúc nào cũng cảm thấy nhớ cậu ấy hết.

Mà nói về mình thì việc phát triển gia vị mà mình mong đợi bấy lâu đang tiến triển khá tốt đấy. Tuyệt vời không nào! Tất cả đều là nhờ nhóm Bart hết đấy!

Bart thì có vẻ không có hứng thú với việc học tập cho lắm, nhưng dường như lại thiên về sức mạnh thể chất với kinh nghiệm xã hội à. Do đó, từ việc chỉ dạy cho họ những phương thức tiếp thị mà mình học được từ kiếp trước, họ đều ghi nhớ khá trơn tru và áp dụng thành công vào thực tiễn. Hiện tại họ đã có trong tay một khả năng tiếp thị mà đến người lớn cũng chẳng thể so bì lại.

Ngay cả Eric cũng đang phát triển tài năng bản thân với một động lực đáng knih ngạc. Cậu ta có thể tiêu hóa những cuốn sách được mình cho mượn với tốc độ khó tin, thậm chí có những thứ cậu ta còn uyên thâm hơn cả mình hiện tại nữa. Ai mà ngờ được là cậu ta không thể đọc hay viết trước khi gặp được mình đâu chứ.

Còn Sunny cũng đang được huấn luyện dưới tư cách là một hầu gái tập sự, dẫu cho công việc rất vất vả nhưng cậu ấy vẫn tiếp tục tham gia phát triển sản phẩm cùng chúng mình nữa đấy.

Đám trẻ ở trại trẻ mồ côi cũng đang cố gắng noi theo ba người họ, đứa nào đứa nấy đều xuất sắc hết.

Mặc dù ai ai cùng đều đang sống trong một điều kiện khổ cực hơn mình ở kiếp trước nhiều, thế nhưng họ đều tỏ ra mạnh mẽ và tự hào cả.

……Nếu không có Tenma ở bên, bản thân mình kiếp trước có lẽ đã chẳng thể tự mình gượng dậy được rồi. Để nhận ra rằng chính bản thân mình yếu đuối tới nhường ấy, mình lại thấy rất xấu hổ đến lạ.

Không ổn, mình bị lạc đề mất rồi. Nói chung là mình đang vẫn luôn nỗ lực hết mình đó. Cả cha mình nữa, ông ấy cũng cho điều động cơ số nhân lực từ công ty xuống khiến mọi thứ hiện giờ trở nên nhộn nhịp lắm. Cảm giác như mình có thể cố gắng ngày càng nhiều hơn nữa đấy.

Đúng đúng, và mình đang có một tin quan trọng muốn báo cho cậu đây.

Mình, được lên làm chị rồi này!

Mình có em trai rồi! Là em trai đó!

Thằng bé chào đời mà mình cảm thấy xúc động phát khóc luôn, bởi vì kiếp trước mình làm gì có anh, em trai nào đâu. Thằng bé đưa những ngón tay bé nhỏ cầm chặt lấy ngón tay mình. Trông dễ thương lắm luôn ấy.

Giờ thì mình đã hiểu cái cảm giác của Al khi nói rằng em trai anh ấy cực kỳ dễ thương rồi!

Miễn là đừng để thằng bé sau này sẽ nhìn mình với một ánh mắt cá chết là được. Không sao đâu, tự tin lên nào.

Tenma à…… mặc dù nói ra điều này cũng khá xấu hổ nhưng mà, đối với bản thân mình kiếp trước, cậu cũng giống như là anh em ruột vậy. Mà, nếu là Tenma thì sẽ không thích mình nói vậy đâu. [note50092]

――A, hết phần thời gian cho Tasuku mất rồi. Giờ là lúc để quý cô xuất hiện đây!

Vậy thì hẹn gặp lại sau nhé, Tenma.

____________________

Kể từ lúc cô bắt đầu viết cuốn nhật ký này tới nay cũng đã gần hai năm rồi.

Ban đầu cô đã cố chọn một cuốn thật dày, thế nhưng vì có quá nhiều điều muốn viết nên hiện cô đang viết sang tận cuốn khác. Một phần cũng là do thỉnh thoảng cô lại ghi kín hết nhiều trang giấy với toàn là các công thức nấu ăn nữa.

Trong khi cô đang quyết định rằng kể từ bây giờ sẽ viết các công thức nấu ăn sang một cuốn khác, cùng lúc cô được hầu gái thông báo rằng có Rio đến thăm.

Nghe bảo rằng cậu ấy đã được dẫn đến phòng tiếp khách, cô cũng một mạch chạy thẳng tới đó luôn.

Mở cánh cửa ra, bên trong căn phòng là Rio đang thư thái ngồi trên ghế.

Người hộ tống là Al hôm nay lại không cùng ngồi trên ghế mà đứng sau Rio giống như một người hộ tống thông thường.

「Rio, Al!」

「Trông cậu vẫn ổn nhỉ, Sophie」

「Cũng đã lâu không gặp, Sophie-sama」

Sau một thời gian cô không được gặp Rio, trông cậu cũng đã trưởng thành hơn đôi chút rồi. Không phải là do cậu tăng vọt về chiều cao, chỉ là vì nét mặt của cậu nay đã khác.

Cho đến bây giờ, Sophie vẫn chưa hề biết tuổi của Rio. Bản thân cậu không khác cô là bao và cô nghĩ rằng cậu chỉ lớn hơn cô đôi chút thôi, nhưng thực sự thì Rio đã bao tuổi rồi.

Ngồi trên một cách thanh lịch, chẳng biết vì sao mà trông cậu lại chẳng giống như một cậu bé chút nào. Thường thì con gái sẽ dậy thì sớm, tuy nhiên cô lại không ngờ rằng con trai cũng lớn nhanh tới vậy.

Liệu rằng em trai cô khi lớn lên có giống như vậy không, con tim Sophie đập thình thịch. [note50093]

「Nghe này, tôi có em trai rồi đấy!」

「Hể~, chúc mừng cậu ha」

「Al, giờ thì tôi đã hiểu tại sao anh nói em trai mình cực kỳ dễ thương rồi đó!」

「Cuối cùng thì tiểu thư cũng đã hiểu rồi sao. Al này thực sự vui lắm đó. Mà, mặc dù em trai của tôi đã không còn để tôi bế thằng bé nữa rồi」

Al ứa nước mắt than thở, thấy vậy khiến Rio phụt bắn nước ra ngoài.

「Ta nghĩ rằng ngươi nên biết ơn thằng bé vì vẫn để cho người bày tỏ tình cảm đến ngần ấy tuổi thì đúng hơn đấy」

Cô còn chưa kịp thắc mắc xem liệu em trai Al nay đã bao tuổi rồi, Rio tranh lời trước.

「Mà, dù sao thì đó cũng là chuyện đáng mừng cho cậu」

Cậu chợt ngắt ngang, sau đó lấy từ trong túi ra một chiếc hộp gỗ rồi đưa nó ra trước mặt Sophie.

「Chúc mừng sinh nhật tám tuổi, Sophie」

Đáp lại Rio dường như vẫn còn nhớ tới lời hứa một năm về trước, Sophie vốn đã quên khuấy đi hiện đang mở to mắt ngạc nhiên.

Cô chậm rãi mở chiếc hộp gỗ ra, ở trong đó là một món đồ cài tóc bằng bạc. Một món đồ bạc có hình hoa hồng, với những viên ngọc trai và đá quý màu xanh da trời khảm lên đó.

「Đẹp quá…」

Cô vô thức cất lời khen.

「Thứ này có trùng màu mắt với Rio nè. Cảm ơn cậu nhé, tôi sẽ trân trọng nó!」

Mới chỉ nhìn thoáng qua thôi, cô cũng đã hiểu rằng món đồ đắt đỏ cỡ nào rồi, tuy nhiên để mà nói trả lại thì sẽ không hay tí nào. Và thay vào đó, cô cảm ơn và duyên dáng mỉm cười đáp lại Rio, khiến hai má cậu giờ đây đang đỏ bừng lên.

「Cậu, có ý gì khi nói vậy?」

「Vâng?」

Cô lắc đầu tỏ vẻ không hiểu ý của Rio. Còn bên cạnh thì Al đang tủm tỉm cười.

Tại vương quốc này, người ta thường tặng những món quà mang màu trùng với màu mắt bản thân chỉ cho người thân và hôn thê, chỉ là Sophie không biết điều này. Kết quả là hai người họ cũng chẳng nói với cô thêm lời nào, cô lại càng không thể hiểu nổi tại sao Rio hiện đang tỏ ra bối rối tới vậy, cậu chuyện từ đó cũng rẽ sang một hướng khác.

「Sophie năm nay cũng đã tám tuổi rồi đúng chứ, bộ cậu chưa từng tới dựu tiệc trà quý tộc hay sao?」

「Mặc dù tôi cũng biết là nên tiếp xúc với bên ngoài thật, nhưng đối với tôi thì ở tại khu nghỉ dưỡng này đã là đủ rồi」

Rồi cũng sẽ đến lúc Sophie phải rời khỏi khu nghỉ dưỡng và quay trở về Thủ đô hoàng gia.

Thể trạng của mẹ cô nay đã khá lên nhiều, thậm chí cô còn mới có em trai nữa. Cô cũng không thể bỏ mặc người cha cứ mãi cô đơn trong công việc ở dinh thự đặt tại Thủ đô hoàng gia được.

「Sophie này…… cậu vẫn chưa có hôn phu sao?」

「tất nhiên là không rồi」

Cứ mỗi khi đả động đến chuyện đó, y như rằng Sophie lại trực khóc và nói là 『Sophie không muốn phải xa phụ thân đâu…』 nhằm đánh lạc hướng câu chuyện đi. Cô vẫn chưa thể đề cập đến chuyện xuất gia với cha mẹ ở tuổi này được.

「Chứ không phải quý tộc mà tới tuổi này vẫn chưa có mới là lạ à?」

「Đúng ha. Nhưng mà tôi lại chẳng cần đâu」

「Vậy à…… Thế, cậu nghĩ sao về việc làm vợ tôi?」[note50094]

Sophie chợt bất động khi nghe Rio tuyên bố một cách có chủ đích như vậy, nhưng rồi nụ cười dễ thương cũng liền quay trở lại trên gương mặt cô sau đó.

「Tôi xin vui lòng được từ chối」

「Vội quyết định quá đấy…… Cậu hãy cứ từ từ mà cân nhắc chuyện này cũng được mà!」

「Bởi vì bất luận ra sao, kết quả vẫn chỉ có vậy mà thôi. Định hướng tương lai của tôi vốn là để giúp cha trong vấn đề kinh doanh rồi. Và rồi sau đó là để em trai tôi có thể tiếp quản cơ nghiệp. Cuối cùng là tôi sẽ xuất gia sau khi mọi chuyện đã hoàn tất」

Cô vẫn chưa thể nói với cha mẹ chuyện này được, nhưng rốt cuộc thì nếu là một người bạn quan trọng như Rio, cũng sẽ dễ dàng để cho cô có thể thổ lộ ra hơn.

Truyện Chữ Hay