Lần này Giả Dung lại hấp dẫn vô số ánh mắt nhìn chăm chú, cũng kéo theo thật nhiều tầm mắt tràn ngập địch ý.
Kết quả thi đình, làm cho người bất ngờ, cũng nằm trong dự liệu.
Giải nguyên, hội nguyên, trạng nguyên.
Giả Dung thi đậu tam nguyên, đã trở thành người có vinh hạnh đặc biệt thứ nhất của triều đại này!
Hoàng bảng dán ra ngoài, chỉ một thoáng cả kinh thành đều oanh động!
Trầm Nhược Hư mừng rỡ gặp người liền phát tiền, bộ dáng kiêu ngạo giống như chính bản thân hắn lấy được tam nguyên.
Giả Dung theo thường lệ cưỡi ngựa diễu hành, hoa tươi như tuyết bay đầy trời rơi lên người hắn.
Về tới nhà, cả người hắn như biến thành hoa tinh, còn thơm ngào ngạt hơn cả nữ nhân.
Về phương diện khác, Giả Dung đã trở thành trạng nguyên lang, điều này đại biểu cho toàn bộ người hạ chú đều thua cuộc.
Chủ nhân sòng bạc thiếu chút nữa cười rớt cả răng, nhưng bọn hắn còn chưa cao hứng được bao lâu, Trầm Nhược Hư đã dẫn người đem sòng bạc phạm pháp tận diệt.
Trữ quốc phủ.Đồ sứ phá nát, bàn ghế gãy đổ, đồ vật vương vãi đầy đất.
Là Giả Tường tự tay đập phá chém nát.
Hiện giờ trong phòng còn vang lên tiếng loảng xoảng, Giả Tường tay cầm trường kiếm thần tình dữ tợn chém một cái bàn tròn.
Giả Tường liên tục cằn nhằn, mắng Giả Dung, mắng hai nhà Trầm, Tống, mắng quan chủ khảo, ngôn ngữ thập phần kịch liệt.
- Giả Dung chết tiệt! Chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng, hối lộ quan chủ khảo, trước tiên ăn cắp đề thi.. không phải là trạng nguyên sao? Có gì lớn lao? Quan chủ khảo chó má, Tống gia Trầm gia chó má.. tham quan.. gian thần.. đi chết, tất cả đều đi chết..
Gã sai vặt lui ở ngoài cửa, nghe được tiếng mắng chỉ muốn khóc, sốt ruột khuyên nhủ:
- Gia của tôi a, ngài ngàn vạn lần đừng nói nữa, những lời này truyền ra ngoài bị hoàng thượng biết sẽ mất đầu!
- Đại gia ngài cẩn thận ngẫm lại, thi đình là hoàng thượng tự mình ra đề mục. Nếu Giả Dung có thể thi đình, vậy thi hương, thi hội, hắn tự nhiên cũng là dựa vào bản lĩnh tự thân thi được đệ nhất danh, không quan hệ gì với quan chủ khảo hay là Tống gia, Trầm gia mới phải.
Gã sai vặt dù biết mình nói như vậy sẽ chọc giận Giả Tường, nhưng dù bị đánh bị mắng hắn cũng phải nói. Bởi vì một khi những lời bất kính rơi vào trong tai người bên trên, bọn hắn hẳn phải chết không nghi ngờ.
Giả Tường không sợ chết, hắn sợ a!
Bởi vậy gã sai vặt không thể không liều lĩnh khuyên nhủ Giả Tường.
Người nếu một lòng muốn giả bộ ngủ, mặc cho ai kêu gọi cũng sẽ không tỉnh. Hiện tại Giả Tường chính là tình huống như vậy.
Hắn cầm kiếm hướng gã sai vặt chém tới.
Khi Vương Hi Phượng, Giả Liễn, Giả Xá ba người đi tới Trữ quốc phủ liền nhìn thấy Giả Tường giơ trường kiếm đuổi theo gã sai vặt bị thương cánh tay muốn chém người.
Nhìn thấy trường hợp huyết tinh này, ba người Vương Hi Phượng ngẩn ngơ, chợt cuống quýt kêu người đi ngăn cản Giả Tường tiếp tục hành hung.
Chỉ chốc lát sau có hai người hầu đã trói chặt Giả Tường. Giả Xá lau mồ hôi lạnh, xông lên chỉ vào mũi Giả Tường mắng:
- Giả Tường ngươi đang làm gì đó? Ngươi điên rồi sao?
Vương Hi Phượng vỗ vỗ ngực, tức giận nói:
- Giữa ban ngày rút kiếm giết người, ngươi có phải không muốn làm tộc trưởng, muốn tiến vào tù cùng Giả Trân làm bạn!
- Tự thân đức hạnh có mệt, không có bổn sự, cố tình còn muốn quát tháo giết người, ngươi ngay cả một đầu ngón tay của Dung ca nhi cũng không bằng.
Giả Liễn ghét bỏ bĩu môi:
- Lúc trước không nên cho ngươi kế thừa tước vị Trữ quốc phủ, làm tộc trưởng Giả thị bộ tộc.
So sánh với Giả Dung một thân quang vinh, lại nhìn Giả Tường giống như bùn lầy, ánh mắt Giả Xá đều không vừa mắt.
- Nếu người làm chủ Trữ quốc phủ là Dung ca nhi, hiện giờ quang vinh người đầu tiên thi đậu tam nguyên của triều đình chính là Giả gia chúng ta. Trước cửa phủ khách nhân đông đúc, tiếng chúc mừng rầm rĩ, làm sao lại vắng vẻ lạnh tanh, kêu lòng người lạnh ngắt như bây giờ.
Trong lời nói của Giả Xá tràn ngập bất mãn đối với Giả Tường, cũng toát ra sự hối hận tràn đầy.
Đây chính là thi đậu tam nguyên a! Là người thứ nhất từ khi kiến quốc cho tới nay, cũng là người duy nhất!
Nói ra không biết có bao nhiêu mặt mũi!
Nhưng hai năm trước Giả Dung đã đoạn tuyệt quan hệ với Giả gia, cả đời không qua lại với nhau. Cho nên vinh dự lớn lao này, còn có ưu đãi hoàn toàn không còn quan hệ gì với Giả gia.
Nhìn khách nhân bái phỏng trước cửa nhà Giả Dung, cảnh tượng lễ vật tràn vào như nước chảy, tiếp tục so sánh tình huống thảm đạm của nhà mình, làm Giả Xá, cùng vợ chồng Vương Hi Phượng đều mê muội.