Vì Cái Gì Các Nam Chủ Truy Ta!!!

chương 62: hiến nghệ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sáng tinh mơ hôm sau, còn sớm hơn cả lúc cung nhân đánh thức ta dậy thì Hy tử đã xông vào phòng.

Nếu không phải đã quá quen với phong cách đạp cửa ấy, ta còn cho rằng có người giữa thanh thiên bạch nhật muốn chơi trỏ bắt cóc.

"Ngươi quấn thành cái dạng gì thế hả? ban trưa mặc váy chui vào không phải được rồi sao." nhìn Hy tử một thân đen thui chỉ thừa ra hai con mắt, ta thở phào.

May mà kịp thu tay, nếu không đã thêm tội thích sát thân vương rồi.

"Thế nào? ngươi tra được cái gì?"

"Không có gì hết.

Hai bộ y phục, một cái trâm ngọc, còn có lượng bạc...!ơ A Chiêu, sao mặt ngươi đen thui thế kia?"

Nghe câu hỏi ngây thơ của Hy tử, ta cảm thấy mình gần đây ngứa tay hơi bị nhiều.

chẳng lẽ y muốn ta thừa nhận mình bị chọc cho đến tối tăm mặt mũi? hàng thật không có thì xài hàng đểu, dù thế nào kế hoạch quyến rũ cũng phải thành công, nếu không ta phải đi đâu tìm kim bài miễn tử đây?

____________________________________

.

thêu thùa

"Hoàng huynh ngươi luyện võ nhất định ra mồ hôi.

Ngươi cầm khăn tay này đưa y, nói là có Tuyết cô nương muốn nhưng không dám." Xoa xoa hai con mắt thâm đen, ta dúi khăn tay vào tay Hy tử.

thắp đến cây nến mà vẫn còn lờ mờ, may mà nhiều năm kinh nghiệm, vẫn còn ra dạng.

thôn nữ làm ra chiếc khăn thế này là tràn đầy tâm ý, ta không tin vàng khè không cảm động.

"Khăn tay ở đâu vậy? xấu quá!" Hy tử lật lật khăn tay nhìn.

ta rất muốn nói với hắn rằng, đây đã đẹp gấp vạn lần tay nghề của nữ chính, còn dám chê bai gì nữa? quan trọng nhất, ta đã thêu hai chữ thanh tuyết siêu to trên khăn, ta không tin hắn cầm vào khăn còn nhìn không thấy.

"Nữ Chính thêu.

sớm có ngày ngươi phải khóc lóc khen thôi.

nhanh đi đi." Chờ đến ngày anh ngươi bị tình yêu che mờ mắt, ta không tin ngươi không cắn rơm cắn cỏ mà khen đẹp.

Xùy xùy Hy tử ra ngoài, ta quyết dịnh chợp mắt một lát.

Hy tử dù không tình nguyện nhưng vẫn bẽn lẽn cầm khăn đến theo nhiệm vụ.

Không bao lâu sau, Hy tử chạy về lắc đầu.

"Xong rồi?" ta hỏi.

ít nhất thì y cũng nhận khăn rồi.

còn chuyện khác từ từ sẽ đến.

"Hoàng huynh căn bàn không nghe, còn chê khăn quá bần.

Y lau tay xong liền vứt rồi."

Cành cây tội nghiệp hy sinh.

Vàng khè, ta tặng ngươi một gạch (|)

.

nấu ăn

"Hy tử, cơm trưa của anh trai ngươi, dâng lên đi." thêu thùa không được thì nấu cơm.

chẳng phải ông cha vẫn nói con đường ngắn nhất để đến được tình yêu là thông qua dạ dày sao? ta không tin một bàn mỹ thực này lại không thành công gán ghép bọn họ.

"A Chiêu, cái này...!không được đâu.

Hoàng cung có quy định..."

Nghe thấy Hy tử muốn bàn lùi, ta lập tức áp sát: "Hy tử, việc quân kỵ nhất bàn lùi.

chúng ta cùng ở trên thuyền, ta chết ngươi cũng không sống đâu.

còn dám đe dọa ta sao? Hay ngươi muốn kết hôn? sinh con? thay tã? nghĩ đến nửa đêm chúng khóc, nghĩ đến lúc nó đi học, đánh nhau, gây họa? haiz, tương lai a~"

"Bản vương lập tức dâng lên!"

Nửa tiếng sau, ta còn chưa kịp và bát cơm đầu tiên vào miệng thì Hy tử đã quay lại, mặt mày ủ dột: "Hoàng huynh không ăn, vừa thấy liền nói thiếu mì chính."

"Thế đồ ngọt?" chưa nêm đã biết thiếu mì chính, giỏi.

đồ ngọt không có mì chính, hắn có cớ gì đây?

"Bánh bị chê khô chè bị chê ngọt, có cần ta nói chi tiết không?" Hy tử chớp chớp mắt.

"Nhưng ngươi đừng lo, ta thích đồ ngươi nấu lắm, ăn thật sự rất ngon đó."

"Hy tử, có lẽ lần sau ngươi nên mời anh ngươi ăn mầm đá mới phải."

Sổ ghi nợ: Vàng khè, || || ||

.

tán tỉnh:

Kể từ lần ngự thiện, ta quyết định tự mình theo dõi nữ chính.

tuy rằng không phát hiện ra chuyện gì bất thường nhưng ta lại phát hiện ra cô ta mỗi ngày lúc hoàng hôn sẽ ra đình ngắm mặt trời lặn.

nhờ vào nó, kế hoạch bắt đầu.

"chuẩn bị xong chưa?" Thất bại hai lần khiến ta quyết định chơi lớn một trận.

đây đã là lần thứ , không thể tiếp tục thất bại được.

vàng khè không tự chế ra hiệu ứng background thì ta giúp hắn chế.

Áo trắng bay bay, còn có Hy tử trên nóc rắc lá khô cộng thêm ta một bên đàn hát.

Ta không tin trong phong cảnh phấn hường như thế mà Vàng khè có thể tiếp tục mặt lạnh làm ngơ.

dĩ nhiên chờ vàng khè tình cờ là chuyện không có khả năng, ta chỉ có thể nhờ tổng quản giúp một tay.

chờ mãi mới thấy người, ta cũng Hy tử nháy nhau nhập cảnh, còn nữ chính, đương nhiên không cần luyện tập cũng có thể biểu diễn một cách điêu luyện.

mọi chuyện diễn ra thật thuận lợi, vàng khè cuối cùng cũng nắm tay nữ chính.

Tim ta nhảy vọt lên cổ họng: thành công, thành công rồi phải không?

Vàng Chóe còn hợp tác hơn, vòng tay ra ôm eo nữ chính.

tuy rằng tiến triển có phần thần tốc nhưng đây là kêt quả tốt mà đúng không? đang lúc cảm thấy kim bài miễn tử đang dang rộng cánh tay bay về càng lúc càng gần, ta đột nhiên nghe nữ chính hét lên.

Không phải thích khách cũng đến góp vui chứ?

Tiếc rằng thích khách đâu không thấy, chỉ thấy nữ chính hoa lê đái vũ trên sàn, còn vàng khè vô cùng bình tĩnh hạ lệnh:

"Cung nữ Nội trù phòng xao nhãng công tác, phạt ba mươi trượng, chủ quản nội trù phòng quản lý không nghiêm, mười trượng."

Đừng nói khả năng thành đôi, có thể yên ổn hít chung một bầu không khí cũng khó.

nhìn ánh mắt nữ chính nhìn vàng khè chẳng khác gì nhìn ta lần đầu, xem ra vụ làm ăn này vỡ lở là cái chắc rồi.

_____________________________________

"Hy tử, ta bỏ cuộc! huhuhu vì sao làm nguyệt lão lại khó đến như vậy chứ!" nốc nốt ly nước quả, ta gào cho hả giận.

được bàn học lần trước, ta đương nhiên là không uống rượu nữa.

câng chén tiêu sầu càng sầu thêm, thế uống nước trái cây lên men cũng được mà.

chua chua ngọt ngọt, dễ hơn uống rượu rất nhiều, hức.

"Lão tổ tông, làm ơn hạ giọng xuống đi.

Nửa đêm rồi đấy." Hy tử đáng ghét vừa rên vừa cố bịt miệng ta.

Vàng khè không hợp tác đã đành, còn thêm tên này chỉ giỏi bàn lùi.

hắn mà đa mưu túc trí hơn một chút thì biết đâu ta cũng có cơ hội thành công rồi.

"Ta muốn uống nữa! ngươi đi lấy thêm cho ta.

ta muốn nước mơ!!!"

"Rồi rồi rồi...!A Chiêu, đừng có quẫy nữa, ngã xuống không ai đỡ ngươi đâu.

ngươi ngồi im ở đây, ta đi lấy thêm." Hy tử nói rồi vội vã chạy đi.

Ngồi chờ một lúc lâu, ta quay sang đánh chén tráng miệng.

có thạch trong trong, có bánh hạnh nhân, có cơm rượu nữa.

Một mình giải trí ngủ say lúc nào không hay, nhưng ta chỉ biết, khi ta tỉnh lại, ta liền ở trong trạng thái băng hỏa lưỡng trọng thiên, một bên là mùi tiền tản ra từ gia cụ, một bên lại là Vàng khè.

SOS!!!.

Truyện Chữ Hay