Cô bị một lực mạnh đập vào gáy.
Trước khi ngất lịm đi, cô vẫn nghe văng vẳng bên tai một giọng nói, là giọng ra lệnh của người đàn ông đó. Thật lạnh lùng và tàn độc.
[ phút trước]
"Bác sĩ Kim, người hiến gan đến rồi!"
"Mau chuẩn bị giường mổ và thuốc mê! Bệnh nhân sắp hết thời gian rồi!" Cô nhanh chóng chỉ đạo cấp dưới của mình khi xem xét hồ sơ của người hiến tặng.
"Người hiến tặng lần này là ai vậy?" Một y tá đi cạnh Kim Hy hồi hộp nhìn xung quanh, cai ngục trong bộ áo xanh sẫm đứng đầy từ hành lang đến cửa ra vào của bệnh viện.
"Triết Thần Vũ. Một tên tội phạm khét tiếng bị kết án chung thân." Bản thân Kim Hy cũng khó thể bình tĩnh được trong tình cảnh này.
Vừa dứt lời, cửa thang máy chợt mở ra, một người đàn ông trẻ trong bộ đồ cam đánh số bên ngực trái được đẩy vào, hai tay hai chân bị xích chặt, cả đầu cũng bị dây nịt quấn ngang. Vẻ mặt lạnh lùng và ánh nhìn sắc bén của hắn khiến đối phương phải khiếp sợ. Hai bên và theo sau hắn đều là cai ngục.
"Xích nó vào giường! Chặt vào!" Tên quản lí nhà ngục lớn tiếng ra lệnh, bên hông là khẩu súng lục. Một tay gã bóp lấy mặt hắn giọng mỉa mai khiêu khích
"Thằng đẹp mã cặn bã như mày đột nhiên có ý tốt muốn hiến tặng? Lừa được đám ngốc ở tòa chứ mày không lừa được tao."
Kim Hy hơi khó chịu khi nghe những lời lẽ này của gã. Đối với cô, tất cả những người có ý muốn hiến tặng đều là người tốt, dù đó có là một tên tội phạm.
"Quản lí. Thứ lỗi cho chúng tôi nhưng xin mời ông rời khỏi phòng phẫu thuật."
"Hừ!" Quản lí chép miệng đóng sầm cửa lại.
"Y tá! Mau truyền thuốc mê." Kim Hy nhanh chóng ra chỉ thị. Cô kiểm tra ống truyền ở đầu giường sau đó quay sang nhìn thẳng vào mắt hắn nhắc nhở
"Sẽ nhói một chút. Anh đếm ngược từ cho tôi nhé."
Triết Thần Vũ nhướn mày, chợt hắn bật cười lớn khiến cô bỗng lạnh sống lưng.
".............." Đếm đến giây thứ , giọng Triết Thần Vũ đã nhỏ dần.
Kim Hy cẩn thận dò xét biểu hiện của hắn, trong lòng có chút e ngại. Chợt cô thấy mặt hắn sưng đỏ, nhịp tim cũng đột nhiên đập thất thường!
"Dị ứng? Bệnh nhân bị dị ứng thuốc mê!"
"Mau tiêm thuốc giải vào ống truyền! Mau lên!"
"Triết Thần Vũ! Bệnh nhân Triết Thần Vũ!" Kim Hy liên tục gọi tên hắn. Cô thật sự hoang mang và có chút hoảng loạn. Nếu đã dị ứng thuốc mê, tại sao hồ sơ bệnh án lại không chú thích?!
Bên ngoài phòng phẫu thuật, một bóng áo đen đi sượt qua với chiếc đồng hồ canh giờ trong tay. Y lén đảo mắt nhìn quanh trước khi bước vào phòng dưỡng bệnh của bệnh nhân ghép gan, và sau đó khóa cửa lại..
[ phút trước]
"Bệnh nhân đã tỉnh rồi, nhưng vẫn cần nghỉ ngơi một lát trước khi trở về nhà ngục."
Quản lí nghe xong lại chép miệng không ngừng lầm bầm nguyền rủa.
Từ nãy giờ Kim Hy vẫn chăm chú nhìn hắn qua lớp cửa kính của phòng hồi sức, trong đầu cô không ngừng đặt câu hỏi
"Quái lạ. Nếu hắn đã dị ứng thuốc mê tại sao tòa án vẫn chấp thuận ý định phẫu thuật hiến gan? Trước đó không tiến hành kiểm tra sức khỏe sao?!"
"Bác sĩ Kim!" Cô chợt bị gọi ngược, quay đầu thì thấy một y tá đang hoảng hốt chạy lại thở không ra hơi "Bệnh nhân ghép gan của chúng ta.. đã CHẾT RỒI!"
"Cái gì?! Tại sao?"
"Anh ta cắn viên thuốc độc trong răng. Anh ta tự tử!"
"Mau dẫn tôi qua đó!"
Lúc bấy giờ bên ngoài chỉ còn tên quản lí và vài tên cai ngục, số còn lại thì chờ dưới sân, và gã cũng chỉ bố trí trong phòng hồi sức của Triết Thần Vũ ba tên lính.
"Các ngươi canh chừng một lát, ta đi vệ sinh." Tên quản lí dằn mặt thuộc hạ rồi quay đầu bỏ đi.
Vài giây sau đó, khi tiếng kim giây của đồng hồ treo tường khẽ vang lên "tích" trong không gian tĩnh lặng của căn phòng hồi sức, hai bóng người áo xanh đổ xuống kéo theo hai vệt máu dài đỏ sẫm trên tường.
"Boss, mọi việc đã theo đúng kế hoạch của ngài." Tên thuộc hạ của Triết Thần Vũ trong trang phục cai ngục nhanh chóng rút điện thoại ra đưa hắn, trên tay vẫn cầm cây súng giảm thanh.
Triết Thần Vũ đắc ý gật đầu, bạc môi nở nụ cười tàn độc. Hắn nhận lấy chiếc điện thoại từ thuộc hạ rồi từ tốn đưa sát miệng thản nhiên cất giọng
"Tàn sát toàn bộ bệnh viện. Tuyệt đối không chừa một ai."
----------