Vì Anh Yêu Em

85: ngoại truyện 9 trương nghị và lâm y tịnh

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

84: Ngoại Truyện 8 Trương Nghị Và Lâm Y Tịnh

Một tháng sau .

Hôm nay là ngày kết hôn của Trương Nghị và Lâm Y Tịnh .

Lúc đầu khi cô nói là sẽ kết hôn cùng anh thì ông bà Lâm có hơi buồn vì sợ cô sẽ không hạnh phúc . Nhưng cũng tôn trọng và mong cô được hạnh phúc . Ông bà biết vì tiểu Niên nên cô mới làm như vậy .

Lễ kết hôn được tổ chức tại nhà hàng , khách sạn của Trương gia . Vì Trương gia là một gia tộc lớn nên khách đến dự tiệc toàn là dân có máu mặt , địa vị trong xã hội .

Sau khi tiến hành các nghi thức cho lễ kết hôn thì Trương Nghị nắm tay của Lâm Y Tịnh đi mời rượu mọi người .

Hôm nay Trác Viễn Phong cũng đưa Diệp Dĩ Hiên và hai đứa con của mình đến dự . Một tháng sau nữa sẽ là ngày kỹ niệm cả hai quen nhau và anh lấy ngày đó để làm ngày kết hôn .

Diệp Dĩ Hiên vừa mừng vừa lo cho Lâm Y Tịnh . Cô biết rõ Y Tịnh là người như thế nào ? Là người chẳng có niềm tin vào tình yêu và hôn nhân .

" Cạn ly , tôi chúc cậu trăm năm hạnh phúc , sớm sinh một cô công chúa như Viên Viên của tôi "

Trác Viễn Phong vừa cười vừa nói . Hôm nay anh rất vui khi Trương Nghị lấy được vợ . Khi nghe Diệp Dĩ Hiên kể mọi chuyện về Trương Nghị và Lâm Y Tịnh anh cảm thấy rất buồn cười . Không ngờ súng của thằng bạn thân anh cũng quá tốt , bách phát bách trúng như vậy .

" Sẽ sớm thôi , nhìn tiểu Niên thì cậu cũng đã hiểu "

Dù rất mệt vì khách quá đông nhưng Trương Nghị vẫn không quên tự hào về bản thân mình . Hiếm có ai mới được như anh , dù đó là lần đầu tiên của anh nhưng vẫn tốt đó thôi , một đêm đã có tiểu Niên .

Không biết là vì rượu hay vì ngại mà mặt của Lâm Y Tịnh đỏ lên . Diệp Dĩ Hiên thấy vậy mà bật cười hùa theo Trác Viễn Phong .

" Tiểu Minh nhà mình rất đẹp trai và thông minh đấy . Cậu có tuyển con rễ thì cho tiểu Minh một vé nhé "

Trác Viễn Phong bật cười , vợ anh cũng tốt nhỉ . Đã thấy người ta ngượng mà còn ghẹo thêm .

" Cậu có thôi đi không "

" Mẹ Y Tịnh , mẹ sinh em gái đi để có người chơi với Viên Viên . Anh hai và anh Nghị Niên không chịu chơi búp bê với con ."

Tiểu Viên Viên ngồi trong lòng của Trác Viễn Phong chu môi nói .

" Mẹ không biết sinh em gái đâu , con bảo mẹ Dĩ Hiên sinh đi . Mẹ Dĩ Hiên sinh rất giỏi "

Lâm Y Tịnh đi lại gần véo má của tiểu Viên Viên .

Trương Nghị cong môi cười . Một tháng nay mối quan hệ của cả hai khá tốt , nói chuyện , chia sẽ với nhau nhiều hơn . Những lúc không bận anh còn đưa đón cô đi làm .

Hơn 10 giờ tối thì khách cũng đã ra về khá nhiều , chỉ còn một số bạn bè thân thiết của Trương Nghị và ông bà Trương . Lâm Y Tịnh thấy tiểu Niên đã mệt và buồn ngủ nên mới dẫn cậu về Trương gia trước để nghỉ ngơi .

Lâm Y Tịnh cùng tiểu Niên đi về , vừa bước xuống xe thì người làm của Trương gia đã bước ra dẫn cô lên phòng của Trương Nghị .

Bà Trương từng nói , nếu cả hai muốn sống riêng cho thoải mái cũng được . Nhưng phải sống gần đây để bà thuận tiện chăm sóc tiểu Niên khi cô và anh đi làm .

Lâm Y Tịnh không muốn , cô thấy bà Trương rất tốt và cũng rất thương cô nên sống chung cũng không có vấn đề gì . Cô thấy sống chung như vậy rất tốt , cô sẽ yên tâm hơn khi đi làm vì đã có người chăm tiểu Niên . Với lại tiểu Niên cũng muốn sống cùng với ông bà nội .

" Con lên giường nằm ngủ đi , mẹ đi thay đồ rồi lên ngủ với con "

" Vâng ạ "

Tiểu Niên cảm thấy rất mệt , rất buồn ngủ nên lon ton chạy lên giường nằm ngủ ngon lành .

Lâm Y Tịnh đi vào phòng tắm tẩy trang , thay đồ xong xuôi thì đi lên giường ôm tiểu Niên nằm ngủ . Cô cũng rất mệt nên nhanh chóng tiến vào giấc ngủ .

Đến gần 3 giờ sáng , Trương Nghị lảo đảo đi vào phòng ngủ của mình . Anh bị Trác Viễn Phong chuốc đến say mèn , đến đi còn không muốn đi nỗi .

Trương Nghị ngồi xuống sofa nghỉ ngơi cho tỉnh táo lại . Trác Viễn Phong chết bầm , dám chơi anh . Đợi xem một tháng nữa anh chơi lại như thế nào ?

Trương Nghị nhìn lên giường mà mỉm cười . Đêm nay là đêm tân hôn của cả hai vậy mà Lâm Y Tịnh dám ôm ấp thằng đàn ông khác ngủ ngon lành , còn là giường tân hôn của cả hai nữa chứ .

Trương Nghị cởi áo vest , gile , cavat và mấy cúc áo đầu của áo sơ mi ra cho thoải mái . Anh định sẽ lên giường nằm ngủ nhưng lại sợ hai mẹ con của Lâm Y Tịnh thức giấc vì trên người của anh đầy mùi rượu , vì thế nên anh quyết định sẽ nằm ngủ luôn ở sofa .

Có ai số nhọ như Trương Nghị không ? Đã không làm ăn được gì mà còn phải nằm ngủ ở sofa .

......................

Sáng hôm sau , Lâm Y Tịnh thức giấc trước . Cô nhìn bên cạnh thì thấy tiểu Niên vẫn còn đang ngủ say . Cô ngồi dậy thì thấy Trương Nghị đang nằm ngủ ở sofa , quần áo cũng không chịu thay .

Lâm Y Tịnh đi vào svcn rồi đi xuống nhà . Cô ý thức được mình đang làm dâu nên phải thức dậy sớm để chuẩn bị đồ ăn sáng cho mọi người .

Ông bà Trương ngồi ở sofa phòng khách , bà Trương cứ cười tủm tỉm vì hôm qua vui quá nên quên mất phải trông tiểu Niên dùm đôi vợ chồng trẻ . Thế nào Trương Nghị một lát cũng xuống phàn nàn với bà .

" Ba mẹ , chào buổi sáng "

" Ây Y Tịnh , sao con thức sớm vậy ? Hôm qua mệt như vậy sao không ngủ thêm "

Bà Trương nắm tay cô ngồi xuống cạnh bà .

" Con quen thức sớm rồi ạ . Để con vào phòng bếp chuẩn bị đồ ăn sáng cho mọi người "

" Không cần . Nhà chúng ta có đầu bếp , có người làm nên con không cần phải làm gì hết . Tiểu Niên và Trương Nghị vẫn còn ngủ sao ? "

Bà Trương mỉm cười nói với Lâm Y Tịnh . Bà cưới dâu chứ không phải cưới người làm . Chỉ cần cô và Trương Nghị hạnh phúc là bà đã vui lắm rồi .

" Dạ vâng , anh ấy và tiểu Niên vẫn còn đang ngủ "

" Hai đứa định đi hưởng tuần trăng mật ở đâu ? Cứ để tiểu Niên ở nhà cho ba mẹ chăm . "

Bà Trương còn chu đáo đến mức thuê vú nuôi chăm tiểu Niên . Đây là đứa cháu vàng ngọc của bà mà .

" Tụi con không định đi , con chỉ xin nghĩ được một tuần thôi ạ "

Bà Trương thở dài . Bà định bảo Lâm Y Tịnh nghĩ ở nhà nhưng lại sợ cô buồn và hiểu lầm bà bắt ép này nọ .

Ngồi nói chuyện một lát thì Trương Nghị bế tiểu Niên đi xuống . Bà Trương liền đi lại bế tiểu Niên ôm vào lòng .

" Tiểu Niên của bà , hôm qua có mệt không ?"

" Có ạ "

Trương Nghị day day thái dương đi lại ngồi xuống sofa cạnh Lâm Y Tịnh . Khi nãy anh đang ngủ thì bị tiểu Niên làm cho thức giấc .

" Anh đau đầu sao ? "

" Ừm , chắc hôm qua anh uống nhiều rượu quá "

" Anh ăn chút gì đi rồi em lấy thuốc cho anh uống "

Trương Nghị cong môi cười . Lấy vợ làm bác sĩ cũng tốt quá nhỉ . Chỉ cần đau một chút thì đã có thuốc uống .

Ăn sáng xong , uống thuốc xong thì Trương Nghị đi lên phòng nghỉ ngơi . Mấy hôm nay vừa bận công việc ở tập đoàn , vừa lo cho đám cưới nên anh không có thời gian để nghỉ ngơi . Vậy mà hôm qua anh còn uống rượu đến say mèn .

Ăn sáng xong thì ông bà Trương đã đưa tiểu Niên đi về nhà ngoại chơi . Ông bà biết , ông bà Lâm cũng rất thương tiểu Niên .

Lâm Y Tịnh cùng người làm dọn dẹp xong thì đi lên phòng xắp xếp lại quần áo . Cô đã xin nghĩ một tuần để ổn định cũng như tập quen dần với mọi thứ ở đây .

Vừa mở cửa phòng đi vào thì bắt gặp ngay ánh mắt của Trương Nghị . Cô thật sự không quen khi ở chung phòng với anh , nhưng biết làm sao đây khi anh và cô đã là vợ chồng .

" Hôm nay em có ca trực không ? Sau này muốn đi đâu thì bảo tài xế đưa đi "

" Em biết rồi . Em đã xin nghĩ một tuần "

" Ừm "

85: Ngoại Truyện 9 Trương Nghị Và Lâm Y Tịnh

Đến tối Lâm Y Tịnh rất khó xử, Trương Nghị thì đã đi qua thư phòng để làm việc.

Khi nãy cô đã bảo tiểu Niên ngủ cùng nhưng cậu nhất quyết không chịu cứ đòi ngủ một mình.

Lâm Y Tịnh lại giường nằm xuống, khi cô quyết định kết hôn với anh thì phải chấp nhận có chuyện này.

Đó là chuyện sinh hoạt vợ chồng.

Cô là bác sĩ, chỉ cần nhìn sơ qua thì cũng hiểu thể lực của Trương Nghị như thế nào? Anh còn đang ở độ tuổi sung mãn nhất của đàn ông, việc đòi hỏi về thể xác là đều không thể tránh khỏi.

Nhưng cô vẫn chưa sẵn sàng cho chuyện này, cô rất ngại khi tiếp xúc thân mật với anh.

Chắc là do cô vẫn chưa có tình cảm sâu đậm với anh.

Hơn 9 giờ tối Trương Nghị vẫn đang miệt mài với đóng hồ sơ trong bàn.

Anh đưa tay định ký vào hồ sơ thì chợt nhìn thấy chiếc nhẫn cưới trên tay mình, anh liền giật mình.

Trương Nghị vội vàng đứng dậy chạy về phòng.

Anh quên mất mình đã có vợ, anh cần phải quan tâm vợ mình nhiều hơn để cô không tủi

Mở cửa phòng ra thì thấy Lâm Y Tịnh đã nằm ngủ.

Anh thật sự giận mình vì đã quá mê công việc mà bỏ cô một mình.

Trương Nghị tắt đèn để cho Lâm Y Tịnh ngủ ngon hơn.

Anh lấy điếu thuốc đi ra ban công hút thuốc và suy nghĩ.

Anh không biết mình nên làm gì đây? Anh có nên gần gũi với cô hay không? Anh sợ cô không đồng ý, nhưng nếu không làm thì lại sợ cô thấy tủi thân, cho rằng anh không quan tâm.

Lâm Y Tịnh bị mùi thuốc lá của Trương Nghị mà tỉnh giấc, mấy hôm nay vì quá mệt nên cô muốn ngủ bù.

Lâm Y Tịnh ngồi dậy nhìn Trương Nghị.

Thấy anh đang đứng ngoài ban công và còn đang hút thuốc.

" Hút thuốc không tốt cho sức khỏe đâu "

Cô đi ra ban công với anh.

Trương Nghị bất ngờ nhìn Lâm Y Tịnh rồi dụi điếu thuốc.

" Anh làm em thức giấc sao? "

" Không có, chỉ là còn sớm nên ngủ không sâu giấc "

Trương Nghị gật đầu, vòng tay ôm lấy Lâm Y Tịnh nhưng cô ngại ngùng đẩy anh ra.

Anh định sẽ làm gì khi trong phòng hiện tại chỉ có hai người, còn là buổi tối nữa chứ? Cô vẫn chưa sẵn sàng mà.

" Em...em "

" Không sao, ở ngoài đây lạnh lắm.

Em vào phòng đi "

Nói là không sao nhưng trong lòng anh có sao.

Thì ra Lâm Y Tịnh vẫn chưa thể chấp nhận anh, dù anh đã cố gắng vun đắp rất nhiều.

Anh là người chưa từng trải về chuyện yêu đương.

Anh không biết cách nói sao cho lãng mạn, ngọt ngào, để chinh phục trái tim của cô.

Những gì anh nói đều là những gì anh nghĩ trong đầu.

Anh không sống giả dối cũng không muốn đối phương giả dối với anh.

Ở hiện tại Trương Nghị cũng không biết mình có yêu cô không, hay chỉ vì tiểu Niên nên anh mới cố gắng vun đắp nhiều như vậy.

" Trương Nghị, anh cho em một thời gian nữa được không? Em vẫn chưa sẵn sàng cho việc đó "

" Ừm, anh không sao đâu "

Trương Nghị cười khổ trong lòng.

Gần 34 năm trên cuộc đời chỉ có một đêm ân ái cùng cô.

Người khác không hiểu lại nói anh yếu s1nh lý.

Nhưng thật sự ở hiện tại anh có h@m muốn cùng Lâm Y Tịnh.

Anh cũng không hiểu vì sao?

Anh là thiếu gia của Trương gia mà, chỉ cần anh lên tiếng thì đã có người cởi sẵn lên giường nằm chờ anh.

Nhưng anh bị dị ứng và chán ghét những thể loại phụ nữ như vậy.

Đứng ngắm cảnh đêm một lát thì cả hai đi vào phòng.

Anh đi lại giường lấy chiếc gối rồi lại sofa nằm xuống ngủ.

Không phải vì giận cô hay ghét cô mà anh đang tôn trọng cô.

Anh muốn để cho Lâm Y Tịnh cảm thấy thoải mái nhất khi ở bên anh.

Lâm Y Tịnh thấy xót trong lòng.

Cô không phải ý đó đâu, cô không phải không muốn nằm ngủ cùng anh.

" Trương Nghị, anh lên giường nằm đi.

Nằm sofa không tốt đâu "

" Không sao đâu, em ngủ đi "

Trương Nghị nói xong mắt anh liền nhắm lại.

Lâm Y Tịnh định nói gì nhưng lại thôi.

Chắc anh đang giận, đang khó chịu.

- -----------

Sáng hôm sau, khi Lâm Y Tịnh thức dậy đã không thấy Trương Nghị đâu.

Cô đi ngồi dậy đi vào phòng tắm vscn rồi đi xuống lầu.

Cô đi xuống thì thấy Trương Nghị cùng tiểu Niên đang lắp ráp chiếc xe điều khiển, Nhìn vào khuôn mặt nghiêm túc của hai ba con mà cô phì cười.

Sao có thể giống nhau đến vậy, cô chẳng thể tìm được chỗ khác nhau.

" Ông bà nội đâu rồi tiểu Niên? "

" Ông bà nội đang đi dạo ngoài vườn ạ "

Sáng sớm ông bà Trương đã cùng nhau đi dạo uống trà hưởng thụ cuộc sống viên mãn này.

Ông bà bây giờ không còn lo nghĩ gì nữa cả.

" Hôm nay anh có đi làm không?"

Lâm Y Tịnh hỏi Trương Nghị.

Anh dừng tay lại ngước lên nhìn cô.

" Có, nhưng đầu giờ chiều anh mới đi.

Chắc là tối nay anh sẽ về khuya "

" Sao vậy? Tập đoàn có việc gì sao? "

" Anh có lịch hẹn với mấy đối tác lớn, có cả Trác Viễn Phong nữa "

7 giờ tối nay Trương Nghị có lịch hẹn với mấy đối tác lớn ở quán bar để cùng nhau bàn bạc về những dụ án lớn sắp tới.

Lâm Y Tịnh buồn hiu gật đầu.

Anh là đang muốn tránh né cô sao? Anh nói muốn cùng cô vun đắp mà, sao khi kết hôn rồi anh lại thay đổi như vậy?

" Anh đã cho người mua một căn biệt thự ở gần đây, em nói với ba mẹ dọn đến sống để chúng ta chăm sóc "

Trước khi kết hôn Trương Nghị đã cho người mua một căn biệt thự ở gần Trương gia để cho Lâm Y Tịnh và anh thuận tiện đi lại chăm sóc.

Dọn về Trương gia sống cùng là điều không thể vì chắc chắn ông bà Lâm sẽ không đồng ý.

Nhưng ông bà chỉ có một mình Lâm Y Tịnh, bây giờ cô đã lấy chồng nên ông bà chỉ sống một mình.

" Hả, anh mua khi nào? Nhưng em thấy không ổn đâu "

Lâm Y Tịnh nhăng mặt.

Làm vậy thì ông bà Trương sẽ nghĩ gì về cô.

" Không ổn chỗ nào? Anh đã thuê sẵn người làm.

Ở gần, chúng ta cũng dễ dàng đi lại chăm sóc "

Vì nhà của Lâm Y Tịnh và Trương gia cách nhau khá xa.

Nếu cô có đi về thăm ông bà Lâm, hay ông bà có đau ốm thì cũng không thuận tiện đi lại.

Với lại anh là con rễ mà, anh đâu thể để cho ông bà Lâm sống trong căn nhà không đầy đủ tiện nghi như vậy.

Về biệt thự sẽ thoải mái hơn và có người làm chăm sóc.

" Nhưng mà...."

" Không nhưng gì hết, một lát em đi về bảo vậy với ba mẹ đi "

Lâm Y Tịnh xụ mặt đi vào phòng bếp? Cô sợ ông bà Trương sẽ hiểu lầm là cô lợi dụng anh.

Đến đầu giờ chiều, Trương Nghị đi lên tập đoàn nên sẵn đưa Lâm Y Tịnh vào tiểu Niên về nhà ông bà Lâm chơi luôn.

Cô không biết lái xe, cũng không muốn nhờ tài xế của anh vì cô rất ngại với việc để người khác chờ đợi mình.

Trương Nghị cũng đi vào nhà cùng Lâm Y Tịnh và tiểu Niên để chào hỏi ông bà Lâm rồi mới lên xe đi đến tập đoàn.

Trương Nghị đến tập đoàn liền đi vào phòng họp.

Công việc của anh rất nhiều nhưng vẫn dành thời gian bên cô, bên tiểu Niên.

Anh ý thức được mình đã có vợ có con, không thể cứ như ngày xưa mà ngày đêm vùi đầu vào công việc rồi bạn bè..

Truyện Chữ Hay