"Kiếm Vân ca ca?" Lương Phù Cơ bị động tác thình h của hắn dọa ngốc, quên cả phản kháng, thẳng đến khi chính mình bị hắn dùng lực đạo vừa phải ném lên giường……
"Ngươi làm cái gì? Kiếm Vân ca ca." Nàng kinh ngạc hỏi, ánh mắt nghi hoặc.
"Ngươi không phải muốn theo ta lên giường làm ta vui sao?"
Kiều Kiếm Vân đứng ở sườn giường nhìn xuống khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập nghi vấn, một bên cởi quần áo trên người, một bên nở nụ cười ‘khả nghi’.
"Đúng vậy!" Nàng không nghi ngờ vội vàng gật đầu,"Nhưng là ta còn chưa biết rõ ràng nên bắt tay vào làm từ đâu……"
" ‘Bắt tay vào làm’ từ đâu?" Tay hắn tạm dừng, sau đó có chút buồn cười lặp lại lời nói của nàng."Ngươi đến giờ còn chưa biết, không bằng liền để ta đến dạy ngươi đi! Cũng tốt cho ngươi biết nên ‘bắt tay vào làm’ từ đâu." Hắn ý có điều chi nói.
"Ngươi dạy ta?" hai tròng mắt của nàng sáng ngời, vẻ mặt vui sướng. Nếu như hắn dạy nàng, kia chẳng phải là còn hơn nàng chạy tới rình trộm trăm ngàn lần sao! Huống chi lần đó nàng xem cả đêm, lại một chút cũng không tiếp thu được gì.
"Đương nhiên." Hắn tùy tay đem nội sam cuối cùng trên thân ném sang bên cạnh.
"A!" Thẳng đến khi thân thể hắn trần trụi lộ ra màu đồng cổ, nàng mới bỗng dưng kêu lên sợ hãi, đỏ mặt."Ngươi…… Ngươi sao lại thoát hết quần áo?"
Hắn thoát từ bao giờ, nàng tại sao không có phát hiện? Lương Phù Cơ chuyển mắt thầm nghĩ.
"Muốn làm ta vui, đây chính là trình tự cần phải trải qua." Hắn cười nhạo một tiếng, ngồi xuống mép giường, tháo giày cởi tất.
"Trình tự cần trải qua?" Nàng mạnh quay mắt lại, đang muốn hỏi rõ ràng, ánh mắt lại bị da thịt màu đồng cổ bóng loáng rắn chắc mạnh mẽ mê hoặc.
"Kiếm Vân ca ca……" Nàng kinh ngạc nhìn lồng ngực rộng lớn cùng hai cánh tay sắt rắn chắc hữu lực, hơi thở nam tính đánh úp lại nàng, cơ hồ khiến nàng hít thở không thông, hai má càng thêm thiêu đốt nóng bỏng, tần suất tim đập ngày càng cuồng loạn
"Thích không?" Hắn khẽ cười. Trên người chỉ còn cái tiết khố, hắn bò lên giường, thân thủ bắt đầu thoát xiêm y của nàng……
Hắn quá hiểu ý nghĩa đại biểu của quang mang trong mắt nàng, dù sao hắn cũng thừa nhận quá nhiều nữ nhân đều dùng ánh mắt mê luyến nhìn hắn.
"Thích…… A!" Nàng cảm thấy thẹn thùng, lại không thể dời tầm mắt. Thẳng đến trên người truyền đến một trận cảm giác mát lạnh, nàng mới kinh sợ kêu lên, kịp lúc đè lại cái yếm suýt bị kéo tuột.
"Ngươi…… Ngươi tại sao thoát quần áo ta?" Nàng khó tin trừng mắt hắn, không ngờ thân thể trừ bỏ chiếc yếm vừa giữ lại được cùng tiết khố, quần áo sớm chẳng biết sớm đi đâu mất. Mà ánh mắt hắn nhìn nàng thật đúng là kỳ quái! Cứ như có hai ngọn lửa thiêu đốt bên trong.
"Muốn làm ta vui, chúng ta cần phải lõa thể mới được." Hắn tạm thời thu tay lại, nhìn chằm chằm da thịt tuyết trắng lõa lồ, nội tâm rung động, nhiệt lưu phía bụng dưới lưu chuyển cuồng nhiệt.
Hắn chưa bao giờ thấy qua nữ tử Trung Nguyên có loại da thịt cực kỳ tuyết trắng này. Hắn đương nhiên biết nàng có huyết thống ngoại tộc, nhưng là da thịt nàng trắng mịn, không nhìn thấy lỗ chân lông thì quả là hiếm gặp. Đương nhiên dục hỏa của hắn cũng càng thêm dâng trào bốc cháy.
"Ta không hiểu?" Lời hắn nói nàng không hiểu, càng ngày càng cảm thấy kỳ quái, hai má sớm bị hỏa thiêu.
Thật là lạ, lòng nàng tại sao nhảy càng lúc càng nhanh, ngực cảm thấy một trận vừa kích thích vừa ngọt ngào rung động……
"Như thế này ngươi sẽ đã hiểu." Hắn cười,nghiêng thân liếm mút má phấn non mềm, đem tay đặt lên bàn tay nhỏ bé đang đặt trước ngực bảo vệ của nàng, làm càn nhu động.
Lương Phù Cơ toàn thân chấn động cứng đờ, bị cảm giác tê dại trước ngực truyền đến làm kinh sợ, đôi mắt to xinh đẹp kinh ngạc mở lớn.
"Kiếm…… Kiếm Vân ca ca……"
"Ngoan ngoãn cho ta làm, ân?" Hắn liếm lên cần cổ thơm mát, thừa dịp nàng hư nhuyễn hết sức đẩy ra tay nhỏ bé của nàng,khiến chiếc yếm rơi xuống, hai luồng tuyết trắng đẫy đà của nàng hiện ra trước mắt hắn.
"A!" Nàng hô nhỏ một tiếng, thân thủ muốn che lấp,bất quá đại chưởng to lớn đã nhanh chóng đem đôi tay nhỏ bé của nàng cố định nơi đỉnh đầu. Kế tiếp, hắn cầm dây đai lưng bên cạnh cột tay nàng vào đầu giường.
"Kiếm Vân ca ca……" Nàng kinh ngạc thẹn thùng không được tự nhiên,toàn thân ửng hồng kiều diễm.
"Dưới lớp xiêm y kia … thật đẹp." Hắn mở miệng tán thưởng, mâu quang lửa nóng dừng ở hai ngọn tuyết phong vì hai tay nàng giơ lên mà càng thêm cao ngất.
Đại chưởng thừa dịp nàng không để ý liền cầm lấy tròn tròn trước ngực, chậm rãi vân vê đè ép, ngón cái thô ráp thuận theo từng cái xoa nắn mà va chạm cùng đỉnh ngực.
"A……" Chưa bao giờ cảm thụ qua khoái cảm bao trọn toàn thân, nàng không thể khống chế thở gấp ra tiếng.
"Đừng…… Đừng như vậy……" Dục vọng nhiệt lưu trong cơ thể nàng tán loạn, cũng khiến nàng lần đầu nếm thử tư vị nam nữ thất kinh.
"Đừng như thế nào? Không thích ta sờ ngươi ư……" Hắn dùng lực tễ niết(S: Chả biết thay bằng từ gì luôn =]]) đẫy đà của nàng, ngón cái tăng thêm lực đạo qua lại vòng vòng, ma sát đầu v nàng đã đứng thẳng.
"Ngươi…… Ngươi tại sao muốn bắt nắm ngực ta? Ta thật là khó chịu……" Nàng mê man, nhịn không được lên tiếng hỏi.
"Đây là Kiếm Vân ca ca đang thương ngươi nha!" Hắn cúi đầu, thổi khí lên đầu v dựng đứng."Huống chi, này không kêu là khó chịu, cái này gọi là…… muốn." Hắn ngậm nhũ lôi(S: Không biết thay bằng gì luôn) của nàng, nhẹ nhàng cắn mút, chậm rãi trêu chọc dục vọng mới nảy nở trong nàng.
"A…… Kiếm Vân ca ca……" So với lúc trước càng thêm sung sướng cũng càng thêm đau đớn khó chịu, toàn thân nàng bị dục cọng thiêu cháy. Nàng thậm chí còn thấy xấu hổ khi cảm nhận được hạ thân nơi nào đó đang từ từ chảy ra một loại chất lỏng không biết tên.
Làm sao có thể như vậy đâu?
Cho dù trong lòng khó hiểu, lại vẫn là không thể khống chế bản thân dính sát vào người bên trên, nghênh hợp đôi môi nóng rực của hắn
"Quả là một tiểu nữ oa nhiệt tình a……" Hắn dùng đùi cường kiện tách ra hai chân của nàng, thân thể tráng kiện chen vào giữa, nam tính sưng nóng gắng gượng cách hai tầng vải dệt vuốt ve chỗ tư mật lõm xuống giữa hai chân nàng.
Kỳ quái cùng xa lạ khiến nàng không chỉ có chân tay luống cuống mà còn ý loạn tình mê, cơ hồ chống đỡ không được công kích mãnh liệt của hắn.
"Kia…… Đó là cái gì…… Cái gì vậy a…… Đừng…… Đừng……" Nàng kinh hoảng kêu. Đừng tiếp tục, nàng sắp chịu không nổi ……
"Khó chịu sao?" Hắn ngẩng đầu lên, con ngươi đen tà tà nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, giọng nói trầm thấp nồng đậm chậm rãi.
"Ân…… Thật là khó chịu…… Không…… Đừng làm……" Nàng thở gấp phát ra rên rỉ bất lực, cảm thấy toàn thân vừa lạnh vừa nóng, lại run run.
"Có muốn nhìn xem là vật gì khiến ngươi khó chịu hay không?" Hắn dùng nam tính gắng gượng liên tục cọ xát nàng, cũng cảm giác từ trong cơ thể nàng tiết ra mật dịch thấm qua hai tầng vải dệt mỏng làm hắn càng thêm rung động. Mà nàng phản ứng nhiệt tình như thế cũng tạo cơ hội cho tự tôn nam tính của hắn có thỏa mãn thật lớn.
"Ân…… Ân……" Đầu nàng hỏng mất, không còn biện pháp tự hỏi nữa rồi.
Chẳng lẽ ở trên giường làm Kiếm Vân ca ca vui cần chịu loại "khổ hình" vừa ngứa vừa khó chịu này?
Hắn phút chốc đứng dậy, cởi xuống tiết khố duy nhất trên người, tiếp tục ngồi trên người nàng, đem nam tính khố hạ sưng tấy hiện ra trước mắt nàng.
"Mở mắt ra, nhìn rõ ràng." Hắn ra lệnh.
Nàng theo lời mở mắt, phút chốc đổ rút một hơi, cái miệng nhỏ nhắn mở lớn, mãn nhãn kinh hãi trừng thẳng tắp "Cự vật điều trạng vật"(S: Con vật to lớn =]]]) trước mắt.
"Này…… Đó là…… Cái gì……" Nàng lắp bắp không thành câu. Hảo…… Hảo dọa người gì đó nha……
"Đây là thứ vừa rồi tại đây này……" Hắn thân thủ ái muội khẽ vỗ bụng dưới của nàng,"Khó chịu gì đó."
"A?" Nàng sanh mắt nhìn "nó", nguyên lai này nọ cứng rắn vừa mới ma sát giữa hai chân nàng là nó nha!
Nam tính của hắn bị nàng nhìn chằm chằm càng thêm sưng đỏ. Vì thế thân hình hắn di chuyển, bỗng nhiên đem kia "nó" vật dư thừa ghé vào bên cạnh cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch của nàng.
"Ách……" Nàng lại bị động tác của hắn làm hoảng sợ."Ngươi…… Ngươi làm cái gì?"
"Ta muốn ngươi ngậm lấy nó." Hắn tiếng nói thô ách trình bày ra ý niệm tà ác trong đầu.
"A?" Nguyên bản mắt đã mở thật lớn nay càng thêm hết cỡ, cơ hồ muốn nhảy ra ngoài. Này…… Này rất thái quá đi!
"Ngoan ngoãn nghe lời, như vậy mới khiến ta vui." Hắn không tin nói ra những lời này, nàng sẽ không nghe theo.
Nàng mãnh một hồi thần,"Chỉ cần ta làm theo lời ngươi, chính là khiến ngươi vui?"
"Đúng vậy……"
Nàng lập tức ngoan ngoãn há mồm ngậm "nó", cũng cảm giác "nó" Ở trong miệng nàng rung động nhảy ; Nàng có chút kinh sợ muốn nhổ ra, bởi vì nàng không nghĩ tới "nó" cư nhiên là "sống".
Ai ngờ nàng còn chưa kịp hành động, đại chưởng của hắn đã ngăn chặn gáy nàng, bắt đầu đưa qua đưa lại, trong miệng theo đó mà bật ra những tiếng rên rỉ sung sướng……
Mắt nàng càng trừng càng lớn, nghi hoặc cũng càng sâu. Động tác hắn càng sáp càng sâu bắt đầu khiến nàng khó chịu, nhịn không được dùng đầu lưỡi liều mình đẩy ra, ngăn "nó" tiến bước, không ngờ động tác đó ngược lại càng thêm chọc hơi thở hắn thêm nặng nề…… Bất quá nàng cũng đạt thành mục đích, không bao lâu hắn dường như không chịu nổi rút khỏi miệng nàng, ghé lên thân thể nàng, ồ ồ thở dốc một hồi lâu……
Sau một lúc lâu, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu lên từ ngực nàng, trừng mắt nhìn, ngọn lửa nơi đáy mắt càng thiêu đốt hơn lúc trước.
"Tiểu yêu tinh chết tiệt, ngươi quả thực là khắc tinh của nam nhân……" Bất quá chỉ là một tiểu xử nữ ngây ngô, thế nhưng chỉ dùng vài động tác lời lẽ đơn giản, thiếu chút nữa đã làm hắn ngã xuống quăng binh tá giáp (S: Ý anh là ‘thất bại’) ^^!)!
Nàng mạc danh kỳ diệu nhìn hắn, không hiểu hắn tại sao đột nhiên mắng nàng? Hắn không phải nói chỉ cần nàng ngoan ngoãn làm theo lời hắn là có thể khiến hắn vui sao?
Đã làm hắn vui, kia hắn tại sao lại mắng người? Hơn nữa lời hắn mắng, nàng một câu cũng nghe không hiểu…