Vãn Thiền

chương 79: ☽

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Nhật Nguyệt Phong Hoa

➻➻➻

Thấy phản ứng của Nam Cung Huyền, Yến Hạ thấy thật bất lực. Nàng cứ lo xem thương thế của Nam Cung Huyền mà quên mất giấu chuyện Minh Khuynh ở trong Tứ Tượng Đồ.

Bây giờ nhớ ra cũng trễ rồi, Yến Hạ chỉ đành giải thích: "Đừng lo, huynh ấy không có ác ý với ngươi."

Dĩ nhiên là Nam Cung Huyền không tin lời Yến Hạ. Những chuyện xảy ra ở Ma Thành ngày đó hắn còn nhớ rất rõ, lần đó hắn bị Ma Quân ép phải vào Ma Thành tìm đồ, đoạn hồi ức đó còn in hằn trong đầu hắn đây này, làm sao mà bình tĩnh cho được. Hắn căng thẳng nhìn chằm chằm Ma Quân, trong lòng vừa lo lắng vừa khó hiểu, hắn ho mấy tiếng rồi chống người ngồi dậy hỏi Yến Hạ: "Tông chủ, không phải Ma Quân chết rồi sao, sao hắn…"

"Đừng sợ." Yến Hạ dở khóc dở cười, không biết nên giải thích thế nào mới phải, nàng nói: "Huynh ấy thật sự không có ác ý, không tin ngươi coi."

Dứt lời Yến Hạ quay đầu nhìn Minh Khuynh trên Tứ Tượng Đồ.

Theo lời Yến Hạ, Minh Khuynh vô cùng ăn ý nở nụ cười ôn hòa với Nam Cung Huyền.

Nét mặt Nam Cung Huyền sợ hãi tột độ, hắn quay sang hỏi Yến Hạ, "Trời ơi Ma Quân cười với ta kìa! Hắn muốn gϊếŧ ta đó hả?!"

Yến Hạ: "..."

Có trách là phải trách hình tượng Ma Quân trong ấn tượng của mọi người quá sâu đậm, dù nở nụ cười người ta cũng thấy đáng sợ.

Chẳng còn cách nào, Yến Hạ chỉ đành để cha mình thay chỗ Minh Khuynh, bức họa trên Tứ Tượng Đồ nhanh chóng biến thành hình Văn Bắc Vân. Nàng nói: "Bây giờ ngươi có thể nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì rồi chứ?"

Nam Cung Huyền vẫn còn đang sợ mất hồn mất vía, cẩn thận nhìn Tứ Tượng Đồ một cái nói: "Ma Quân kia…"

Văn Bắc Vân trong Tứ Tượng Đồ cười cười nhướng mày nhìn hắn.

Yến Hạ phất tay nói: "Đừng để ý chuyện đó nữa, ngươi nói chuyện bị thương của ngươi trước đi."

Nam Cung Huyền chẳng tài nào không để ý tới vấn đề đó nhưng thấy thái độ của Yến Hạ thế này hắn cũng cố nén xuống, đặt tay lên vết thương trên ngực: "Ta không sao, là… là Chẩm Linh cứu ta."

"Chẩm Linh cô nương?" Yến Hạ hỏi.

Nam Cung Huyền gật gật đầu, nói tiếp: "Hôm đó sau khi rời khỏi Ma Thành ta và Chẩm Linh đến một sơn cốc. Ta có khuyên Chẩm Linh cùng về Thương Nam Sơn với ta nhưng nàng ấy không chịu, chỉ kêu ta mau chóng rời đi."

Yến Hạ nhớ lại những lời Quỷ Môn chủ nói ngày nọ, theo như ông ta nói thì Chẩm Linh là người của Quỷ Môn mà Nam Cung Huyền lúc ấy chẳng hề biết chuyện này. Không biết hiện tại hắn đã biết hay chưa, nàng không hỏi chỉ nói: "Sau đó thì sao?"

Yến Hạ đã chữa trị qua vết thương cho Nam Cung Huyền nhưng vết thương do vũ khí sắc bén như vậy gây ra vẫn còn. Mặt hắn tái nhợt ho khan nói: "Đương nhiên là ta không đi, ta ở lại với Chẩm Linh nhưng hình như nàng ấy rất bất an, ta không biết nàng ấy lo lắng cái gì, cho đến khi…" Hắn dừng lại hít một hơi thật sâu nói, "Ta gặp Quỷ Môn chủ."

"Là Quỷ Môn chủ đả thương ngươi?" Yến Hạ không ngạc nhiên.

Nét mặt Nam Cung Huyền nặng nề, gật đầu nói: "Phải."

Yến Hạ suy tư, Văn Bắc Vân lẩm bẩm nói: "Vậy là hắn học công pháp của Huyền Giới?"

"Không chỉ có vậy." Câu này không phải Yến Hạ nói, cũng không phải của Văn Bắc Vân mà là người còn lại trong Tứ Tượng Đồ. Yến Hạ nghe ra giọng Minh Khuynh, còn Nam Cung Huyền vừa nghe là bắt đầu khẩn trương theo bản năng. Minh Khuynh nói: "Ta từng giao đấu với Quỷ Môn chủ, tuy lúc đó trên người ông ta có sức mạnh của ma tinh tương trợ nhưng ngoài ra còn có một loại sức mạnh mà ta chưa bao giờ thấy."

Đó là sức mạnh của công pháp Huyền Giới.

Minh Khuynh khựng lại một thoáng rồi nói: "Vả lại sức mạnh đó tuyệt đối không yếu hơn sức mạnh của bản thân ông ta."

Yến Hạ không lên tiếng, Nam Cung Huyền bên kia nghe vậy thì cũng mặc kệ nỗi sợ hãi bản năng với Ma Quân, hắn nói với Yến Hạ: "Ta không biết lúc trước Quỷ Môn chủ mạnh cỡ nào nhưng lần này ta gặp ông ta… xét về thực lực có thể nói là kẻ mạnh thứ hai mà ta từng gặp trong đời. Sức mạnh đó quá đáng sợ, gần như có thể sánh ngang với thần ma luôn rồi. Nếu không có Chẩm Linh cố ý đâm bị thương ta thì e là ta đã chết dưới tay ông ta rồi…"

Yến Hạ hơi nhíu mày, Văn Bắc Vân lại để ý tới những lời này, buồn cười hỏi: "Thế người mạnh nhất mà ngươi từng gặp là ai?"

Trong lúc Nam Cung Huyền do dự chưa trả lời thì giọng điệu hợp tình hợp lý của Minh Khuynh trong Tứ Tượng Đồ vang lên: "Tất nhiên là ta."

Văn Bắc Vân: "..."

Yến Hạ: "..." Tuy rằng Minh Khuynh nói hắn và Ma Quân là cùng một người nhưng Yến Hạ vẫn luôn thấy không giống, bây giờ nàng tin rồi. Loại khí chất cực kỳ tự tin về sức mạnh của mình đây đâu phải ai cũng có được.

Mỗi lần Minh Khuynh đột nhiên lên tiếng là Nam Cung Huyền lại thấy căng thẳng, Yến Hạ trấn an Nam Cung Huyền rồi quay người hỏi Văn Bắc Vân và Minh Khuynh trong Tứ Tượng Đồ: "Vậy Quỷ Môn chủ rốt cuộc muốn làm gì?"

Văn Bắc Vân không đáp, hắn chưa từng đến Huyền Giới, bản thân còn là người sống ở hai trăm năm trước, hắn cũng chẳng hiểu rõ chuyện của Quỷ Môn lắm.

Bấy giờ, Minh Khuynh lại hiện thân trên Tứ Tượng Đồ, nói với Yến Hạ: "Nếu đúng như Nam Cung Huyền nói, ta có một suy đoán không biết là tốt hay xấu."

"Cái gì?" Không chỉ Yến Hạ mà cả Văn Bắc Vân và Nam Cung Huyền cũng tò mò.

Minh Khuynh ngước mắt nhìn Nam Cung Huyền, Nam Cung Huyền bị hắn nhìn lập tức quay mặt sang hướng khác. Minh Khuynh nói: "Ngoài các vị trên Thần giới thì trên thế gian này có thể làm đối thủ của ta chỉ có một người là chủ nhân Huyền Giới. Nhưng lần trước chủ nhân Huyền Giới đã bị ta đánh trọng thương, bây giờ chắc còn đang dưỡng thương, mười năm mười lăm năm mới mong khôi phục lại như ban đầu."

Nhưng lúc nãy Nam Cung Huyền hình dung Quỷ Môn chủ là kẻ mạnh thứ hai, vậy thì…

Yến Hạ ngẩn người, nói: "Ý huynh là sức mạnh hiện tại của Quỷ Môn chủ có từ chủ nhân Huyền Giới?"

Minh Khuynh gật đầu.

Văn Bắc Vân cũng ngỡ ngàng: "Nói như vậy, chủ nhân Huyền Giới đó…"

"Đúng vậy." Minh Đức đáp, "E là chủ nhân Huyền Giới bị ông ta lợi dụng rồi."

Lần đó Minh Khuynh đấu với chủ nhân Huyền Giới một trận là do Quỷ Môn châm ngòi. Bây giờ ngẫm lại, trận chiến đó Minh Khuynh và chủ nhân Huyền Giới lưỡng bại câu thương, mà kẻ lợi dụng chuyện đó chính là Quỷ Môn chủ.

Hai đại cường giả đương thời, Ma Quân bị Trung Nguyên vây gϊếŧ cuối cùng hồn phi phách tán, nếu không có Yến Hạ tìm hắn về thì bây giờ tàn hồn của hắn vẫn còn đang ngủ say trong Quân Thiên Đăng. Mà chủ nhân Huyền Giới cũng bị trọng thương phải bế quan tu dưỡng, thật là cơ hội tốt nhất cho Quỷ Môn chủ.

Nếu như sự thật đúng như vậy, tâm cơ của Quỷ Môn chủ quá sâu khiến người ta khiếp sợ.

Nói xong chuyện này, Yến Hạ biết Ngũ Đạo và Trung Nguyên phải có chuẩn bị trước mới được. Nàng nhìn Minh Khuynh và Văn Bắc Vân, trong lòng đã có quyết định, sau đó nàng nói với Nam Cung Huyền: "Ta hiểu rồi, Nam Cung viện chủ cứ ở đây nghỉ dưỡng, ta sẽ nghĩ cách thông báo chuyện này cho mọi người biết, sắp tới e là phải đối mặt với một trận đại chiến rồi." Trung Nguyên vừa trải qua trận chiến với Ma Môn, nguyên khí còn chưa phục hồi hết, e là chuyện này hơi rắc rối.

Nét mặt Nam Cung Huyền vẫn không tốt lên chút nào, hắn kéo tay áo Yến Hạ nói: "Tông chủ!"

Yến Hạ dừng bước, quay người cười với hắn: "Sao vậy?"

Ánh mắt Nam Cung Huyền bất giác lướt qua chỗ Tứ Tượng Đồ, hắn còn đang để ý chuyện của Minh Khuynh: "Tông chủ, Ma… Ma Quân này là?"

Yến Hạ cũng trông theo tầm mắt hắn, vừa vặn nhìn thấy Minh Khuynh trong Tứ Tượng Đồ.

Minh Khuynh biểu cảm dịu dàng, ánh mắt dừng trên bàn tay của Nam Cung Huyền.

Tay Nam Cung Huyền còn đang túm áo Yến Hạ.

Bị ánh mắt như có như không của Minh Khuynh lia tới, Nam Cung Huyền như bị điện giật, bỏ tay ra, không biết tại sao mình đột nhiên có cảm giác chột dạ.

Yến Hạ đang nghĩ cách giải thích thì trông thấy cảnh này, nàng mỉm cười nói: "Ngươi hỏi Minh Khuynh công tử hả? Huynh ấy là người ta th…" Nàng bỗng khựng lại, sực nhớ ra gì đó, nàng liếc Văn Bắc Vân kế bên Minh Khuynh trên Tứ Tượng Đồ một cái rồi bèn sửa lại: "Là người cực kỳ cực kỳ quan trọng với ta."

May mà ở trong tranh nên Minh Khuynh không đỏ mặt, nhưng mà vẻ mặt hắn xấu hổ không được tự nhiên cho lắm.

Văn Bắc Vân: "..." Hắn muốn đá bay cái tên kế bên này văng ra khỏi Tứ Tượng Đồ ghê.

Nam Cung Huyền cảm nhận được không khí bỗng nhiên trở nên kỳ quái trong phòng, một bụng hoang mang: "...?"

- Hết chương -

Truyện Chữ Hay