Triệu Minh Huy cúi người nhìn ta, ta thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở của hắn, toàn thân ta run rẩy vì lạnh.
Hắn nói: "Nếu ngươi thật lòng thương yêu con bé, thì hãy tự mình phấn đấu. Giống như bây giờ, Tinh Tinh ở bên ngươi cũng chỉ chịu khổ."
Một câu nói của hắn khiến ta bừng tỉnh. Trong cung đình là nơi người ta nịnh bợ kẻ quyền thế, nếu ta chỉ dựa vào sức mạnh, làm sao có thể bảo vệ được Tinh Tinh.
Khi ta xin cáo lui, Triệu Minh Huy lại gọi ta lại. Đôi mắt đen của hắn như vực sâu không thấy đáy, hắn nhìn ta và nói: "Ngoài ra, nhớ kỹ thân phận của ngươi, đừng tự hạ thấp mình."
Ta cúi đầu hành lễ và đáp: "Vâng, thần thiếp xin ghi nhớ."
Ba ngày sau, Hoàng thượng triệu ta thị tẩm.
Đêm ấy, tất cả diễn ra như lời các ma ma dạy dỗ. Ta giúp Triệu Minh Huy thay áo, phục vụ hắn nằm xuống. Không có lời âu yếm, không có niềm vui sướng bất ngờ, thậm chí sau khi thị tẩm, ta cũng không ở lại Trùng Hoa điện thêm một khắc nào.
Mọi thứ nhạt nhòa như nước lã.
Chỉ là khi hắn tiến vào, ta mở mắt nhìn đỉnh màn màu vàng sáng, trong lòng có chút buồn bã.Cung tường này, đến ch/3t ta cũng không thể rời khỏi.
Sau khi được sủng ái, ta cũng như những phi tần khác trong hậu cung, thỉnh thoảng gửi đến Trùng Hoa điện một số món ăn. Chỉ là, những món ta làm đều là những thứ Tinh Tinh thích ăn.
Ta lớn lên ở Giang Nam, bánh ngọt ở vùng này nổi tiếng vì sự tinh tế và khéo léo. Ta sẽ lén hỏi Ngô công công xem Tinh Tinh muốn ăn loại bánh nào, sau đó nặn thành hình chó con, mèo con, thỏ con, bày đầy một đĩa.
Ngày trước sống ở lãnh cung, cuộc sống khốn khó, Tinh Tinh chưa từng thấy những thứ mới lạ này, những thứ mà các tiểu thư con nhà quan thích, ta tin rằng đứa trẻ của ta cũng sẽ thích.
Nhưng dần dần, danh sách các món điểm tâm mà Ngô công công đưa cho ta trở nên kỳ lạ. Ngoài những món Tinh Tinh thích ăn, còn có thêm một số thứ vô lý. Ví dụ như món bánh đậu phộng, Tinh Tinh ăn vào là nổi mẩn, làm sao có thể muốn món này được.
Nhưng mỗi lần hộp thức ăn từ Trùng Hoa điện trở về, mở ra đều trống không, chén bát sạch sẽ.
Chẳng lẽ Triệu Minh Huy lại giành đồ ăn của trẻ con sao?
Một tháng sau, ta được thăng làm Bảo Lâm*.
*Bảo lâm: là một chức vị trong hậu cung, thuộc hàng phi tần có địa vị thấp. Chức vị này không cao như các phi, quý phi, nhưng vẫn là một trong những chức vị chính thức trong hậu cung. Những phi tần ở chức vị này thường không có quyền lực lớn và ít được sủng ái hơn so với các phi tần cấp cao hơn.
Ta chuyển khỏi Hàn Trân viện, Hoàng thượng chỉ định cho ta ở Dục Tú cung, cùng sống với Trình Mỹ nhân.
Trình Mỹ nhân không được Hoàng thượng sủng ái, lại sống ẩn dật, trong các phi tần nàng là người không mấy nổi bật. Dục Tú cung chia làm tiền điện và hậu điện, tuy Trình Mỹ nhân là chủ vị của một cung nhưng nàng chỉ chọn hậu điện để ở, nhờ vậy ta được ở tiền điện, nơi này thậm chí còn rộng rãi hơn hậu điện.
Bên cạnh ta cũng có cung nữ và thái giám để sai khiến, Ngâm Thu và Nhẫn Đông, hai người họ là từ lãnh cung điều đến, ta đã quen biết từ trước, dù họ chỉ làm những việc nặng nhọc, nhưng ít ra vẫn rất đáng tin.
Ngày ta chuyển cung, Triệu Minh Huy đến, bế theo Tinh Tinh. Hắn trả đứa trẻ lại cho ta, nhướng mày đùa: "Nhà lớn đã xây xong rồi, sao không đến đón Tinh Tinh?"
Ta ôm Tinh Tinh, cúi chào hắn, không biết làm sao để biểu đạt lòng biết ơn của mình.
Ngoài ra, hắn không cho Tinh Tinh gọi ta là tiểu di nữa, mà đổi sang gọi là mẫu phi. Ánh mắt hắn vẫn lạnh lùng như trước, ta hiểu rằng mình không bao giờ có thể được sủng ái như Giai quý phi, nhưng có đứa trẻ bên cạnh, ta đã rất mãn nguyện rồi.
Sau khi ổn định, ta đến hậu điện để bái kiến Trình Mỹ nhân. Ta hành lễ vấn an theo quy củ, nàng không phải là người thích nói chuyện, chỉ hàn huyên vài câu rồi cho ta lui.
Nhưng ta vô tình thấy dưới gối mềm trên ghế của nàng có một miếng ngọc bội, có lẽ vì ta đến quá gấp, nàng chưa kịp cất đi. Nhìn kiểu dáng của ngọc bội, có vẻ là vật thường đeo của nam nhân.
Ta không nói gì, hành lễ rồi cáo lui.
Có được vị trí Bảo Lâm, mỗi ngày ta phải cùng các phi tần khác đến vấn an quý phi. Trong Tê Hà cung tập trung đủ các phi tần, Giai quý phi ngồi ở vị trí cao nhất, tiếp đến là Nghi phi, Hiền phi, Uyển phi, rồi đến Ninh Chiêu Viên, Sở Tu nghi, Trinh Sung Dung, cả phòng đầy mùi hương phấn.
Những người có địa vị thấp như ta, và những người không được sủng ái như Trình Mỹ nhân, chỉ có thể ngồi ở cuối hàng. Nhưng ta là phi tần duy nhất trong cung có con, lại không được quý phi nương nương yêu thích, nên thường bị châm chọc.
Tháng mười, là sinh thần của Giai quý phi, Hoàng thượng tổ chức yến tiệc tại Tê Hà cung, các phi tần trong cung đều đến chúc mừng.
Trước yến tiệc, Ngô công công đã đưa Tinh Tinh đi. Bây giờ Tinh Tinh là Trưởng công chúa, nên ngồi cùng Hoàng thượng và quý phi. Dù ta có thân thiết với đứa trẻ đến đâu, cũng chỉ có thể ngồi ở một góc không nổi bật.
Nhưng ta lo Tinh Tinh không thấy ta sẽ khóc trước mặt quý phi, làm quý phi không vui. Nghi phi thấy ta lo lắng, liền thân mật nắm tay ta, mời ta ngồi cùng nàng. Nghi phi nương nương là người giỏi giao thiệp, phụ thân nàng là môn sinh của Khương Diễn, sau khi vào cung nàng luôn nghe lệnh quý phi, hầu hết các việc trong hậu cung đều do Nghi phi giúp Giai quý phi xử lý.