Trước khi Nhiêu Tĩnh đi, mọi người tổ chức tiệc chia tay cho cô ấy. Lúc này Đồ Tiểu Ninh mới lần đầu tiên nhìn thấy anh Cố, lịch sự nho nhã, thành thục thận trọng. Mặc dù không đẹp trai anh tuấn khiến người khác lần đầu tiên nhìn thấy phải than thở như Kỷ Dục Hằng, nhưng mà càng nhìn càng thấy thu hút. Quan trọng nhất là, trong ánh mắt anh ấy nhìn Nhiêu Tĩnh có ánh sáng lấp lánh.
Nhiêu Tĩnh đã mang thai nên không thể uống rượu, anh ấy uống đỡ, kính rượu lãnh đạo, cụng ly với đồng nghiệp, cảm ơn bọn họ đã quan tâm chăm sóc Nhiêu Tĩnh cho tới nay.
Ngay cả Đồ Tiểu Ninh không bao giơ uống rượu cũng uống không ít, Nhiêu Tĩnh là sư phụ của cô, cô muốn chia tay cô ấy. Nhìn thấy ánh mắt cô ấy vẫn dừng lại ở trên người anh Cố, Đồ Tiểu Ninh biết cô ấy cũng đã tìm được người đàn ông đáng tin cậy cho cuộc đời này.
Xúc động tràn lan trong lòng, ở dưới bàn mọi người không nhìn thấy, cô vươn tay tới Kỷ Dục Hằng, tầm mắt anh vẫn đang nhìn anh Cố và nói chuyện, tay phải cầm chén rượu, nhưng tay trái đặt ở dưới bàn, nắm chặt lấy bàn tay cô, đến cuối bữa tiệc cũng chưa từng thả ra.
Sau khi Nhiêu Tĩnh rời đi, bộ phận đối công của chi nhánh cũng chỉ còn lại ba người, như nhớ lại năm đó, nhân viên ít ỏi, nhưng công việc bù đầu, mỗi ngày đều bận bịu tới mức thời gian uống ngụm nước cũng không có.
Trong thời gian chưa thể điều người tới bổ sung, vì bảo đảm bộ phận vẫn hoạt động bình thường, nhân sự chi nhánh ngân hàng điều Nguyên Kiều từ đại sảnh chuyển vào bộ phận đối công, muốn để cô ta tới hỗ trợ công việc.
Đồ Tiểu Ninh biết lại có vấn đề, nhiều người như vậy, vậy mà cứ phải điều cô ta tới, cô ta đúng là hở chỗ nào là chui vô chỗ đó, không lọt chỗ nào.
Sau khi cô ta tới rất thích gây sự với Đồ Tiểu Ninh, thậm chí đụng phải ở phòng trà còn nói móc cô, “Đồ Tiểu Ninh, cô không danh không phận làm trâu làm ngựa ở DR nhiều năm như vậy, tính toán mưu đồ cái gì? Ngay cả một người cảm ơn cô cũng chẳng có.”
Nói thật Đồ Tiểu Ninh không muốn để ý cô ta, bây giờ cô cũng không giống như lúc trước, bất mãn trong lòng sẽ không hiện hết lên trên mặt, mặc dù chán ghét kẻ đang đứng trước mắt, cô vẫn có thể bình tĩnh hư tình giả ý với cô ta, đi với phật mặc áo cà sa đi với ma mặc áo giấy.
“Muốn có việc để làm, không quá nhàn rỗi, xã hội này làm công việc gì mà không phải là làm đâu? Cũng không phải ai ai đều có mục đích, nếu không những công nhân vệ sinh không ngại cực khổ, chiến sĩ biên phòng bảo vệ quốc gia, bác sĩ cứu bệnh, bọn họ đều đang mưu đồ cái đây? Còn chuyện có người cảm ơn hay không nói cảm ơn, tôi vốn dĩ là đang đi làm, còn có thể trông cậy vào người khác cúi đầu, nói tiếng cảm ơn hay sao? Ngược lại, tôi cảm thấy nếm trải khổ đau mới là nhân sinh, cô chăm chỉ bao nhiêu sẽ được báo đáp bấy nhiêu. Thái độ làm việc và từng hành động của cô đều có lãnh đạo và đồng nghiệp nhìn thấy, chỉ cần có người hỏi mọi người Đồ Tiểu Ninh này làm việc như thế nào? Không phải tất cả mọi người đều nhất trí nói tôi tệ là được.” Thậm chí Đồ Tiểu Ninh còn có thể nói nói cười cười với cô ta.
Nguyên Kiều vốn muốn nhìn thấy bộ dạng bị đả kích thất vọng của cô, nhưng không chỉ không được thỏa mãn mà còn phải chứng kiến tâm thái thảnh thơi của cô, cô ta hừ một cái rồi cười, “Cô bây giờ cũng thật Phật hệ đấy, có điều nơi làm việc đúng là rất cần những người cúi đầu chăm chỉ làm việc như cô, lãnh đạo yêu thích, làm việc tốt, biết nghe lời.”
Đồ Tiểu Ninh cười cười, cầm một gói cà phê trên bàn trà lên, “Uống cà phê không?”
“Tôi không uống cà phê hòa tan, tôi chỉ uống Starbucks.”
“Ồ.”
Nguyên Kiều cầm ly rời đi, Đồ Tiểu Ninh thả bịch cà phê về chỗ cũ, nụ cười biến mất.
“Chỉ uống Starbucks, sao cô không thăng thiên uống tiên lộ luôn đi?”
Trở lại văn phòng, Triệu Phương Cương đang tán gẫu cùng với Hứa Phùng Sinh, “Thành phố C chúng ta sắp có khách sạn sao xa hoa, rất nhanh sẽ tổ chức khai trương.”
“Là do tập đoàn VG luôn ổn định trong top quốc gia khai thác sao?”
“Đúng vậy, chắc cũng đánh hơi được cơ hội kinh doanh, duỗi bàn tay về phía khu vực thành phố C gần sông Trường Giang, vị trí của khách sạn này cũng rất tốt, nghe nói vị trí địa lý tuyệt hảo, chính là bảo địa phong thủy chiêu tài, bây giờ khách sạn hoàn thành, phỏng chừng ngân hàng nào cũng tranh giành miếng bánh lớn này.” Triệu Phương Cương như có điều suy nghĩ nói.
“Loại công ty cỡ lớn số một số hai trong nước này, thậm chí có danh tiếng trên trường quốc tế, muốn đánh vào, nói nghe thì dễ, hơn nữa căn cơ của họ cũng không ở thành phố C, muốn xâm nhập vào tầng trên không biết phải phí bao nhiêu sức lực, nói không chừng phí công nửa ngày cũng không gặp được giám đốc tài vụ, nói chi là ông chủ. Có điều loại doanh nghiệp này nói ít làm nhiều, chỉ cần khách sạn kia cần một khoản chừng mấy trăm triệu tệ làm vốn xoay vòng, cũng đủ để nuôi một chi nhánh, không nói quản lý dịch vụ khách hàng, nuôi sống một chi nhánh cũng thừa sức, từ đây cuộc đời ôm cái đùi này là đủ rồi.” Hứa Phùng Sinh lực bất tòng tâm.
Triệu Phương Cương ừ một tiếng, “Còn không phải sao, ngân hàng có thể hợp tác với loại khách hàng này, mặt mũi cũng vẻ vang, VG là công ty gia tộc, bây giờ người nối nghiệp là đời thứ ba, trước nay vẫn là do cháu trưởng, cháu dâu trưởng tiếp nhận quản lý, mấy năm trước cháu thứ cũng trở về, bây giờ là anh em họ cùng tham dự kinh doanh, cũng không biết trong này có bao nhiêu hào môn gia tộc phân tranh.”
“Những ân oán của hào môn này, tranh đấu lợi ích của gia tộc không phải những dân chúng tầm thường như chúng ta có thể soi mói bình phẩm, bên trong đan xen, rất phức tạp. Năm đó người cháu trai trưởng này cưới con gái nhà họ Dịch, hai nhà giàu có liên hợp, mấy năm qua VG và nhà họ Dịch đều phát triển không ngừng. Không nói tới các sản nghiệp trên danh nghĩa của bọn họ, chỉ dựa trên số lượng bất động sản, hai nhà này cũng đứng vững trong top toàn quốc. Mảnh đất này chưa khai thác lại nắm thêm trong tay một mảnh đất khác, hai nhà muốn liên hợp khai thác khu biệt thự sang trọng nhất thành phố C sao?” Hứa Phùng Sinh nắm được nhiều thông tin, lại uống thêm một hớp trà nói, “Cháu trai thứ VG tên là gì?”
“Cái gì mà Hạ Minh ấy? Tên cũng không đơn giản như anh họ anh ta.” Triệu Phương Cương nói.
Hứa Phùng Sinh cũng không xoắn xuýt tên của người ta, “Thời gian trước cháu trai thứ này còn không phải lên hotsearch rồi sao? Cùng với người dẫn chương trình rất nổi tiếng, Cảnh cái gì đó?”
Đồ Tiểu Ninh nói leo một câu, “Cảnh Niệm Nhất.”
Hứa Phùng Sinh gật đầu, “À đúng vậy, Cảnh Niệm Nhất, cậu ta đã kết hôn với Cảnh Niệm Nhất, thời điểm thông báo trên weibo không phải còn làm nghẽn mạng luôn sao?”
“Một MC mà thôi, cũng không phải minh tinh màn bạc, cũng có thể là đứng weibo?” Triệu Phương Cương hỏi.
Hứa Phùng Sinh cười cười, “Anh chớ xem thường cô MC này, giọng nói cô ta êm ái, hòa đồng thân thiện, lại dẫn chương trình tình cảm, già trẻ đều thích, lượng fan hùng hậu, tỉ lệ người nghe đài những chương trình cô ta dẫn vẫn liên tục dẫn đầu trong nước. Giống như thành phố C chúng ta đều nghe phát lại, nhưng đúng là rất lợi hại, được mọi người hâm mộ không giảm. Lại được gả vào hào môn, bây giờ cũng được chuyển từ hậu đài lên sân khấu. Công việc cũng càng ngày càng nhiều, rất nhiều sự kiện, chương trình quy mô lớn tìm cô ta làm người dẫn chương trình, các fan, độ hot đều hướng về cô ta, còn cần làm quảng cáo gì nữa? Truyền thông tới tấp đưa tin gây sốt, cũng không cần bản thân chi tiền, hôm sau đã nổi tiếng.”
“Lợi hại như vậy cơ à? Vậy người cháu trai thứ lắm tiền nhiều của này, cam lòng để vợ mình xuất đầu lộ diện như vậy sao?” Triệu Phương Cương không hiểu.
“Bây giờ những người có tiền kết hôn với minh tinh chỗ nào cũng có, ví dụ nữ minh tinh gả vào hào môn còn ít sao? Cảnh Niệm Nhất cũng chỉ làm MC và phát thanh, dù sao cũng tốt hơn là lẫn lộn trong giới giải trí phức tạp, đại khái là vợ yêu thích, thỉnh thoảng nhận dẫn cho một vài chương trình lớn, chồng cũng là cưng chiều.”
“Chậc chậc chậc.” Triệu Phương Cương không biết nên nói gì.
Nguyên Kiều lúc này đi tới ngắt lời bọn họ, “Anh Triệu, anh Hứa, gần đây công việc hai người bận rộn em có thể chia sẻ giúp các anh.” Cô ta có vẻ rất tích cực.
Triệu Phương Cương nhìn cô ta một cái, nhếch môi cười cười không lên tiếng, Hứa Phùng Sinh khá ôn hòa, nhưng cũng uyển chuyển từ chối, “Gần đây cũng không hẳn là quá bận bịu, cảm ơn em nhé Tiểu Nguyên.”
Nguyên Kiều ồ một tiếng không vui vẻ trở lại chỗ ngồi của mình, một lát sau cô ta đứng dậy đến bàn làm việc của Đồ Tiểu Ninh.
“Này, lúc mới vào phải bao lâu mới phân công công việc cho cô?”
Đồ Tiểu Ninh đang lật xem danh sách khách hàng, trả lời cô ta, “Vừa tới đã để tôi chạy đi gặp khách hàng rồi.”
Nguyên Kiều nhướng mày, “Sao tôi tới mấy ngày rồi mà chưa có việc gì làm? Tôi thấy hồi đó ngày nào cô cũng đi theo Nhiêu Tĩnh, cô vừa tới đã được sắp xếp chị ta hướng dẫn cô?”
Đồ Tiểu Ninh gật đầu, lại giải thích, “Tôi đi theo Nhiêu Tĩnh là lãnh đạo sắp xếp từ trước, vừa tới cũng là chị ấy dẫn theo tôi.”
“Sao Kỷ tổng không sắp xếp người dẫn dắt tôi?”
Đồ Tiểu Ninh lắc đầu một cái, “Không biết.”
Nguyên Kiều nhíu mày chặt hơn, lại đi tới vị trí của mình đi, nhưng không ngồi xuống, cô ta lập tức ra cửa phòng, như là đi về phía văn phòng làm việc của Kỷ Dục Hằng.
Chỉ chốc lát sau âm thanh yếu ớt của Hứa Phùng Sinh truyền đến, “Chúng ta làm như vậy, có phải là đang bắt nạt cô ta không?”
Triệu Phương Cương hừ lạnh, “Có cô ta bắt nạt Tiểu Đồ nhà chúng ta thì có? Cứ mặc kệ cô ta, cô gái nhỏ kiêu căng tự mãn, không biết trời cao đất rộng, cho rằng bên trên có người là có thể muốn làm gì thì làm? Đạo hạnh còn non lắm.”
Đồ Tiểu Ninh thuận tiện ‘bạch liên hoa’ vài câu, “Anh tiểu Triệu, thực ra em không sao.”
“Tiểu Đồ em cứ yên tâm, có anh ở đây, ở văn phòng này sẽ không để cho cô ta hung hăng, nếu không thích hợp với cương vị quản lý dịch vụ khách hàng, anh sẽ khiến cô ta phải ngoan ngoãn chủ động rời đi. Dám bắt nạt em gái của anh, đừng nói cửa chính, cửa sổ cũng không có!” Cô càng như vậy Triệu Phương Cương càng tức giận căm phẫn.
Hứa Phùng Sinh gật đầu phụ họa, “Yên tâm đi Tiểu Đồ, tụi anh với em vĩnh viễn đứng trên một chiến tuyến.”
Đồ Tiểu Ninh không nói chuyện nữa, được rồi, vậy cô cũng không ngại mượn đao giết người.
Cô tiếp tục vùi đầu lướt WeChat khách hàng.
Trong mấy khách hàng lớn dưới danh nghĩa Nhiêu Tĩnh chuyển cho cô có một cửa hàng xe S cao cấp, là một công ty tập đoàn, gửi ở DR tổng cộng hai trăm triệu, cũng được coi là khách hàng trung cấp trong bộ phận khách hàng doanh nghiệp. Trước khi Nhiêu Tĩnh rời đi cũng đã dặn dò cô, nói công ty này có tích lũy ban đầu mạnh mẽ, thời gian hợp tác với DR lâu dài, dặn cô phải chăm sóc tốt, cô vẫn nhớ rõ. Sau khi thăm hỏi ông chủ và tài vụ đã kết bạn WeChat với bọn họ, khi lướt WeChat nhìn thấy status của bọn họ cô cũng sẽ like bình luận duy trì tương tác. Mấy ngày trước cô nhìn thấy trạng thái bọn tổ chức triển lãm xe mùa xuân trên bảng tin.
Khó khăn lắm cô mới tìm được WeChat giám đốc tài vụ cửa hàng S đó, vội vàng sửa lại ghi chú tên WeChat, để sau này dễ tìm, sau đó click vào tường của cô ta xem, quả nhiên tìm được quảng cáo tổ chức triển lãm xe, cô mở ra tấm hình quảng cáo lớn, cẩn thận xem xét.
——Triển lãm xe mùa xuân lớn nhất thành phố C từ trước tới nay, biểu diễn mẫu xe mới, đội hình xa hoa: vương tử tình ca xxx, diễn viên nổi tiếng xx, nhóm nhạc thiếu nữ xinh đẹp xxx…… Người dẫn chương trình Cảnh Niệm Nhất đang hot. Sao trời tụ họp, lấp lánh thành phố C, chân thành mong chờ mọi người đến tham dự!
Đồ Tiểu Ninh âm thầm đập bàn, cô nhớ tới lúc đó lướt đến tên Cảnh Niệm Nhất, cô còn muốn lén lút đi tham gia buổi triển lãm xe này với Kỷ Dục Hằng, nhìn nữ thần của cô tới, nhưng mà bây giờ cô đã thay đổi ý định. Cô quyết định thay vì lén lút đi thì đổi thành công khai, cô muốn lấy thân phận quản lý dịch vụ khách hàng đi, hơn nữa còn là đường đường chính chính đi tới.