Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Lang Thiên tối mặt, cảm thấy không biết phải làm sao.
Đồng thời hắn cũng thầm cảm thấy kinh ngạc. Bản lĩnh của Lý Thần không ngờ lại lợi hại như vậy, lướt giá cổ phiếu dầu mỏ mà cũng có thể kiếm được mấy tỉ tệ sao?
Điều khủng khiếp hơn đó là kế hoạch cứu thị trường cổ phiếu, cho dù là người như hắn cũng từng nghe qua.
Advertisement
Đó chính là chuyện lớn gây chấn động giới tài chính quốc tế lúc trước.
Mà Lý Thần lại là người chủ trì kế hoạch đó sao?
Rốt cuộc đây là thần tiên gì vậy?
Advertisement
Có gì mà anh không biết không?
Lúc này, ông cụ Lâm mới lên tiếng giải vây:
“Người trẻ có bản lĩnh là chuyện tốt nhưng cũng nên có thêm trải nghiệm, dù sao thì các thủ đoạn về tài chính dù tiền kiếm được nhanh nhưng không có tác dụng nhiều cho nền kinh tế, cũng không thể tạo ra được giá trị gì nhiều cho xã hội”.
“Thanh niên mà, nên nghĩ lớn hơn xíu, báo đáp lại cho xã hội mà là điều tốt”
Câu nói bình thản của ông cụ Lâm khiến cho Lý Thần đang sáng ngời ngời bỗng rơi vào tình thế kỳ cục.
Tất cả mọi người đều nhìn Lý Thần như đang đợi phản ứng của anh.
Đến cả ông cụ Hoắc cũng không lên tiếng, chỉ nhìn anh một cách ý vị.
Đôi mắt Hoắc An Lan lấp láy, có mấy lần định lên tiếng giúp Lý Thần hòa hoãn áp lực mà ông cụ Lâm gây ra nhưng bị ánh mắt sắc lẹm của Hoắc Chấn Chân kiềm lại.
Với trường hợp như thế này, cùng câu nói của ông cụ Lâm thì chỉ có Lý Thần là có thể đối đáp lại được.
Người bên cạnh lên tiếng tức là không tôn trọng ông cụ Lâm.
Lâm Lang Thiên để lộ nụ cười đắc ý.
Nhìn Lý Thần được người khác ca ngợi hắn đã sớm khó chịu lắm rồi.
Nhưng bây giờ thì hắn đã hiểu cái câu trèo cao thì ngã đau rồi.
Vẫn là ông cụ lợi hại.
“Ông dạy chí phải”.
Dưới ánh mắt nhìn chăm chăm của mọi người, câu nói của Lý Thần đã khiến mọi thứ trùng xuống.
Điều này khiến đám đông không khỏi thất vọng.
Sự thất vọng của Lâm Lang Thiên nằm ở chỗ không ngờ Lý Thần lại nhát như vậy, không dám bật lại ông cụ. Nếu dám thì hắn sẽ có lý do trách móc Lý Thần và giáng cho hắn một cú bạt tai, như vậy thì sung sướng biết bao?
Nhưng không đợi người bên cạnh lên tiếng, Lý Thần lại tiếp tục nói: “Thế nhưng vĩ nhân cũng đã từng nói rằng cho phép một bộ phận người giàu có lên trước, sau đó thì dẫn dắt những người khác cùng giàu theo, đây cũng chính là một trong những chính