Buộc ngọc giản vào chân chim đưa thư, Vương Minh đánh ký hiệu của bản thân lên kèm với một phần nội dung tóm tắt về sự kiện tại Thanh Phong Nông Trường cùng với ghi chú để thư tín của mình có thể chuyển thẳng lên Tinh Thiên Nhai.
Ít ra thì có chút quan hệ với cao tầng tông môn cũng có cái tiện như vậy, lúc có việc cần không cần phải qua quá nhiều khâu trung gian bớt được biết bao nhiêu là thời gian.
Vương Minh nhìn theo bóng chim đưa thư tín về tông môn rồi quay sang nhìn hộ vệ trưởng, cả gia đình Dương Mộc đã chết bây giờ Thanh Phong Nông Trường như rắn mất đầu.
Để phía tông môn nhận được thông tin cùng cử người tới tiếp viện cũng mất không ít thời gian, cũng không thể để nơi đây như rắn mất đầu thời gian dài được.
Chưa kể đến những người vừa được thả ra nếu không có biện pháp trấn an cùng hỗ trợ thì cũng là một mối họa lớn, thật là đau đầu mà.
Nghĩ nghĩ một hồi Vương Minh liền lục trong đống tư trang của Dương Mộc sau đó lôi ra một tấm lệnh bài, đây là lệnh bài đại diện cho chức vụ Trại chủ Thanh Phong Nông Trường mà Vạn Thú Tông cấp.
"Ngươi tên gì, hiện nắm giữ chức vụ gì tại đây, binh lực của chúng ta hiện có bao nhiêu, năng lực chiến đấu cùng các loại binh chủng như thế nào" lắc lắc tấm lệnh bài trước mặt đối phương hỏi.
"Tại hạ Liệt Hỏa hiện tại tạm thời nắm giữ chức vụ hộ vệ trưởng của Thanh Phong Trại, còn về vấn đề binh lực nơi đây là tối mật, ngoài tại hạ cũng chỉ có trại chủ nắm thông tin chi tiết mà thôi" Liệt Hỏa ngần ngại nhìn tấm lệnh bài rồi nói.
"Dương sư huynh giao lệnh bài cho ta dặn ta thay mặt hắn điều hành mọi thứ ở đây vì vậy ta cần những thông tin đó" Vương Minh nhìn mày nói.
"Thế nhưng mà..." Liệt Hỏa đáp lời thế nhưng lại bị Vương Minh trợn mắt nhìn Liệt Hỏa gay gắt nói: "Ta nói Dương sư huynh gặp chuyện không thể thoát thân ngay được ngươi hiểu chứ, nơi đây cần có người chỉ huy và ta là người cầm lệnh bài trại chủ các ngươi phải nghe lệnh ta nếu không là trái quy định của Vạn Thú Tông, ngươi biết hậu quả của việc đó chứ"
"Thuộc hạ biết rõ" Liệt Hỏa cúi đầu trả lời, từ trên người Vương Minh tỏa ra uy áp khiến hắn cảm thấy khó thở.
Hắn biết mình không phải là đối thủ của Vương Minh đành phải xuống nước, dù sao Vương Minh cũng là đệ tử Vạn Thú Tông lại cầm trong tay lệnh bài nên về lý hắn có thể tạm thời thay thế Dương Mộc chỉ huy nơi đây cho đến khi Dương Mộc trở về hoặc có lệnh mới từ Vạn Thú Tông.
Liệt Hỏa nhanh chóng báo cáo lại quân số hiện tại cùng với số lượng người làm khác, bên cạnh đấy còn có tình hình hiện tại của Thanh Phong Trại.
Sau khi nghe xong báo cáo Vương Minh bắt đầu suy nghĩ, hiện tại nơi đây quân số có khoảng người, trong đó hết một phần ba đang bị thương, tiếp đến là khoảng nhân viên các loại phụ trách việc vận hành của nơi đây.
"Hiện tại Hắc Nguyệt Giáo đang bị giữ chân lại nên không có thời gian để ý đến chúng ta, bên cạnh đó số người bị bọn chúng bắt đi vừa được thả ra, ta cũng không biết rõ số lượng cùng với nơi hạ lạc của bọn họ.
Bây giờ ngươi cho một nửa quân số tách ra thành các nhóm tỏa ra xung quanh để tiếp viện bọn họ, một nửa còn lại phụ trách canh gác cùng với xây dựng thật nhiều lán trại để bọn họ ở tạm.
Chia ra hai khu vực một bên dành cho những người bị thương và bị bệnh nặng, tránh để bệnh tật lây lan đến người lành lặn, đồng thời thống kê và tập trung tất cả vật tư lại chuẩn bị cho mọi tình huống.Ngươi nhớ cho người ghi chép thông tin của bọn họ lại làm thành một bản thống kê thật chi tiết cho ta, kiểm tra cẩn thận tránh không để cho kẻ gian trà trộn vào gây rối"
Liệt Hỏa ở một bên nghe chỉ đạo của Vương Minh một bên bắt đầu tính toán, hắn không nắm quá rõ tình hình trước mắt như thế nào, nếu quả thật những gì Vương Minh nói là sự thật thì mọi mệnh lệnh của đối phương không có vấn đề gì cả.
Thế nhưng nếu Hắc Nguyệt Giáo không phải thật sự đang gặp rắc rối thì chỉ cần quân đội điều ra gặp vấn đề thì Thanh Phong trại có thể tổn thất nặng, thậm chí diệt vong hoặc rơi vào tay giặc.
"Ta biết ngươi đang lo lắng điều gì thế nhưng bây giờ ta không có thời gian để giải thích rõ ràng mọi chuyện cho ngươi, bây giờ ngươi chỉ cần làm theo lời ta là được tất cả trách nhiệm do ta phụ trách" Vương Minh nhìn chằm chằm Liệt Hỏa nói.
Giọng điệu chắc nịch của Vương Minh khiến Liệt Hỏa yên tâm hơn, tuy lần đầu tiếp xúc nhưng từ người đối phương tỏa ra sự tự tin cùng khí tràng đặc biệt khiến hắn vô thức cảm thấy tin phục.
"Thuộc hạ đã rõ, bây giờ thuộc hạ sẽ cho triển khai ngay" Liệt Hỏa chắp tay trả lời, Vương Minh thấy vậy liền gật đầu sau đó phất tay.
Đợi đối phương rời khỏi Vương Minh liền quay sang nhìn Thanh Tâm hỏi: "Muội vẫn khỏe chứ, ta có việc cần nhờ muội cùng đám linh thú của muội"
"Muội vẫn khỏe, huynh cần muội làm những gì" Thanh Tâm không ngần ngại trả lời.
Sau khi hỏi thăm một nhân viên ở gần đấy Vương Minh cùng Thanh Tâm tìm đến khu vực quân y.
Nơi đây vốn xây dựng để chữa bệnh cho linh thú là chính thế nhưng bây giờ bị trưng dụng trở thành bệnh viện cho quân đội, đặt chân đến đây Vương Minh nhìn thấy hàng loạt lều trại được xây dựng tạm bợ.
Vừa tới nơi Thanh Tâm bắt đầu tất bật hỏi thăm tình hình sau đó bắt tay vào chữa trị, dựa theo mong muốn của Vương Minh nàng bắt đầu chữa cho những người bị thương nhẹ trước.
Bọn họ đang thiếu nhân lực vì vậy nếu có thể nhanh chóng chữa khỏi cho một nhóm người trước có thể có thêm một nhóm người để làm việc.
Ngân Nguyệt cùng Long Huyền hấp thụ một lượng lớn năng lượng từ việc đảo ngược trận pháp hiến tế vì vậy bọn chúng song song đột phá cấp , bây giờ chúng nó đang nghỉ ngơi tập trung tiêu hóa năng lượng vì thế không thể hành động được.
Vương Minh đành triệu hồi Ngân Lang Vương cùng mấy con Ngân Lang có khả năng trị thương ra để trợ giúp, trong thời gian nghỉ ngơi tại Đan Điền Thế Giới
Một lúc sau một nhóm người mới được điều đến nơi đây để bắt đầu xây dựng một khu bệnh viện mới ở gần đấy dưới sự chỉ huy của Vương Minh.
Đám bệnh binh sau khi được chữa trị cũng bắt đầu hỗ trợ khiến tiến độ công việc ngày càng được đẩy nhanh thế nhưng cũng phải tính toán trước mọi thứ tránh để tình trạng quá tải xảy ra, hắn cũng bắt đầu tụ tập tài nguyên bên trong Đan Điền Thế Giới của mình lại phòng trường hợp cần tới.
Từng nhóm người cứu trợ được đưa đến Thanh Phong Trại, để tránh sự việc không mong muốn xảy ra Vương Minh phải đứng ra điều hành công việc.
Liệt Hỏa đã thông báo với mọi người về việc Vương Minh tạm thời điều hành Thanh Phong Trại trong lúc Dương Mộc trại chủ đang làm công việc vì thế tuy đám người có chút thắc mắc nhưng vẫn chấp hành sự chỉ huy của hắn.
Mọi chuyện vẫn đang diễn ra thuận lợi thì thấy Liệt Hỏa vội vàng chạy đến báo cáo.
"Vương đại nhân phía khu cứu trợ bên kia đang có hỗn loạn, Viên trang chủ cùng với một đám người đứng ra đòi gặp Dương Mộc trại chủ, cho dù ta đã cố giải thích Dương trại chủ hiện đang vắng mặt thế nhưng hắn vẫn khăng khăng muốn gặp trại chủ.
Bọn họ tuy bị thương nặng mất hết sức mạnh nhưng cũng là người có danh vọng ở quanh đây nên chúng ta cũng không dám dùng biện pháp mạnh, thuộc hạ đã tìm cách trấn an bọn họ nhưng không được mong đại nhân tìm biện pháp"
Hắn không quen người ở đây thế nhưng nếu đối phương họ Viên thì hắn nhớ tới một người, đối phương cùng Dương Mộc gặp nhau trong nhà tù nên biết được Dương Mộc có dính líu đến Hắc Nguyệt Giáo.
"Đưa ta đến đó" Vương Minh ra hiệu chỉ đường, Liệt Hỏa liền nhanh chóng đi trước dẫn đường cho Vương Minh.
Phía bên này cũng được dọn dẹp gọn gàng, từng dãy lều trại được dựng lên ngay ngắn thế nhưng phía bên ngoài có một đám đông người tụ tập, binh lính cũng vây quanh đề phòng bọn họ quá khích mà làm loạn.
Liệt Hỏa đi trước mở đường bình lính xung quanh nhanh chóng dạt ra hai bên nhường đường cho hắn, thấy hắn xuất hiện đám người kia cũng không ồn ào nữa.
"Liệt Hỏa đừng làm phí thời gian của chúng ta nữa nhanh chóng kêu Dương Mộc ra đây, nếu hắn không đứng ra giải thích rõ ràng thì đừng hòng hôm nay chúng ta để yên" một người đàn ông quát vẻ bề ngoài ốm yếu bệnh tật tưởng chừng chỉ một cơn gió to liền có thể quật ngã thế nhưng giọng nói của đối phương lại trung khí mười phần.
Vương Minh nhanh chóng nhận ra đối phương, bộ dạng đối phương vẫn khá tiều tụy thế nhưng tinh thần có vẻ đã tốt hơn trước rất nhiều.
"Tại hạ là Vương Minh ngài đây chắc là Viên trang chủ, Dương trại chủ hiện tại không có ở đây nên hiện nay nơi đây do tại hạ quản lý, nếu có vấn đề gì cứ trao đổi trực tiếp với ta là được" Vương Minh từ tốn trả lời.
Viên Hải nhìn Vương Minh từ trên xuống dưới một lượt rồi nói: "Ta có việc cần hỏi trực tiếp Dương Mộc nhanh gọi hắn ra đây giải thích mọi thứ rõ ràng nếu không đừng trách chúng ta không khách khí"
Thấy thái độ đối phương gay gắt Vương Minh biết hắn muốn làm rõ việc Dương Mộc có mặt tại nhà tù kia lúc nãy, chỉ là chuyện này giải thích rất phiền phức nếu không xử lý ổn thỏa có thể dẫn đến náo loạn.
"Dương sư huynh đang gặp chút rắc rối cần phải xử lý vì thế không có mặt ở đây, đợi sư huynh về ta sẽ nói hắn đến gặp ngài sau" Vương Minh trả lời.
"Đừng tưởng ta không biết chuyện gì đang xảy ra ở đây, rõ ràng là các ngươi cấu kết với Hắc Nguyệt Giáo hãm hại chúng ta bây giờ còn giả vờ làm người tốt sao.
Hôm nay ta đến đây đã chuẩn bị sẵn sàng để chết nhưng trước khi chết cũng phải vạch bộ mặt giả nhân giả nghĩa của các ngươi, chỉ mới lúc nãy thôi ta nhìn thấy Dương Mộc đi lại tự do bên ngoài nhà tù của chúng ta, ngươi giải thích thế nào về việc này"
Viên Hải có vẻ mất bình tĩnh quát lớn, lời nói của hắn khiến mọi người xung quanh kinh hãi, bọn họ không ngờ tới được Dương trại chủ lại là kẻ chủ mưu đứng sau hãm hại bọn họ.
Không khí xung quanh bắt đầu trầm xuống, bầu không khí ngột ngạt bao trùm cả khoảng sân rộng, những người xung quanh cũng bắt đầu nhốn nháo lên, một số tìm đường chạy trốn khỏi đây một số khác tỏ ra căm phẫn nắm chặt vũ khí trong tay sẵn sàng liều mạng bất cứ lúc nào.
Thấy sự việc có phần mất kiểm soát Vương Minh quát lớn: "Đủ rồi dừng hết lại cho ta" từ trên người hắn tỏa ra uy áp khủng bố đánh thẳng vào linh hồn của mọi người khiến bọn họ cảm thấy khó thở, những người linh hồn lực yếu còn suýt chút nữa ngất đi.
Đây vốn là kỹ năng của Thiên Ma thế nhưng Vương Minh tìm cách giảm cường độ của nó xuống vì hắn biết đám người xung quanh đang rất suy yếu nếu không cẩn thận gây ra án mạng có thể khiến tình hình xấu đi, vì thế chỉ cần khiến bọn họ cảm thấy khó chịu một chút là được.
Cuộc hỗn loạn chưa kịp xảy ra đã bị Vương Minh nhanh chóng đè xuống, hắn liếc mắt quanh một vòng những người khác nhìn thấy ánh mắt hắn đều sợ sệt quay mặt đi chỗ khác.
Nhìn về phía Viên Hải đối phương tuy cảm thấy khó chịu nhưng vẫn không chịu lùi bước tháy Vương Minh nhìn về phía mình đối phương còn trợn mắt lên nhìn hắn tỏ vẻ thách thức.
"Các ngươi nghĩ sao mà nói chúng ta cấu kết với Hắc Nguyệt Giáo, nếu thật sự như vậy chúng ta sao phải mất công đi tìm các ngươi về còn cung cấp chỗ ở, vật tư cùng với chữa bệnh cho các ngươi.
Các ngươi nhìn lại chính mình đi, với đám thân tàn ma dại các ngươi chẳng lẽ có thể đối đầu với quân đội ở nơi đây được sao, các ngươi nghĩ việc dựng lên đám lều trại này cùng vận chuyển số vật tư dễ dàng lắm sao"
"Còn ngươi" Vương Minh chỉ tay vào mặt Viên Hải rồi nói: "Ta không biết ngươi nhìn thấy những gì cũng không viết Dương sư huynh có dính líu gì tới sự việc này thế nhưng bây giờ không phải là lúc tính toán chuyện đó.
Ta đã báo cáo lại sự việc tại đây về tông môn, bây giờ chúng ta chỉ cần đợi tiếp viện của tông môn tới là được, đến lúc đó chúng ta sẽ điều tra rõ sự việc này rồi sẽ có câu trả lời thỏa đáng cho mọi người" Vương Minh đưa mắt nhìn xung quanh dõng dạc nói.
"Với lại mọi người nghĩ vì sao mình có thể dễ dàng trốn thoát như vậy được chứ, nếu không có Dương sư huynh ở lại chặn đường bọn họ thì bòn lâu chúng ta mới chạy được.
Bây giờ không phải là lúc tìm hiểu ngọn ngành sự việc như thế nào, trước mắt mọi người cứ nghỉ ngơi dưỡng thương đi đã, ta không biết ngoài kia còn bao nhiêu người vì thế hiện tại chúng ta đang thiếu nhân lực trầm trọng.
Mọi người nghỉ ngơi cho khỏe, ai đã khỏe thì đến báo cáo lại chúng ta sẽ phân công nhiệm vụ cho mọi người, còn nếu không muốn làm việc hoặc không muốn ở lại thì xin mời, ở đây không chứa chấp những người ăn không ngồi rồi"
Vương Minh lạnh lùng nói với mọi người sau đó nhìn thẳng vào Viên Hải nói tiếp: "Còn hắn nếu còn gây rối thì bắt lại ta sẽ xử lý sau, ta hiện tại còn rất nhiều việc phải làm"
Sau khi nói xong Vương Minh thu hồi lại uy áp của bản thân sau đó quay người rời đi mặc kệ đám người vẫn chưa kịp hoàn hồn trở lại, những gì cần làm hắn đã làm rồi còn lại để Liệt Hỏa xử lý là được.