Vạn Linh Chi Chủ

chương 93

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tả hộ pháp cùng hai con linh thú của mình lao tới, từng luồng từng luồng ma khí đánh vào lồng linh lực do Thâm Hải Linh Quy tạo nên.

Tấm màn chắn màu lam rung động liên tục, tưởng chừng có thể vỡ tan bất kỳ lúc nào thế nhưng lại kiên kì chèo chống các đòn tấn công của Tả hộ pháp.

Thanh Tâm lại gọi ra đầu linh thú cuối cùng của mình, chỉ thấy bên cạnh nàng xuất hiện một con dê trắng muốt có hai cánh, lại là một đầu linh thú hiếm thấy Bạch Dực Thiên Dương.

Chỉ thấy Bạch Dực Thiên Dương bắt đầu niệm chú, trên đầu nó xuất hiện một vòng xoáy khiến linh khí xung quanh bị hút vào vòng xoáy đó.

Tiếp đến trên người Thanh Tâm hiện lên hư ảnh Độc Giác Mã, chỉ thấy vòng xoáy linh khí vốn đang hỗn loạn lại tràn ngập ma khí cùng huyết khí dần dần yên tĩnh trở lại sau đó dần dần bị thanh lọc trở thành linh khí bình thường cung cấp cho đám linh thú của mình.

Thâm Hải Linh Quy một bên củng cố màn chắn của mình một bên hấp thụ linh khí đã được thanh lọc chảy ra từ inh khí vòng xoáy.

Vương Minh ở một bên trợn tròn mắt nhìn Thanh Tâm, lần đầu tiên hắn nhìn thấy nàng tung toàn lực, hắn không ngờ tới một cô gái nhỏ nhắn rụt rè như nàng lại mạnh đến thế.

Nàng chỉ là một ngự thú sư cấp mà có thể chèo chống trước sự tấn công của một ngự thú sư cấp mà không tỏ ra quá sức, cho dù là đối phương bị kiềm chế nên không thể xuất toàn lực.

Thế nhưng hắn cũng nhận ra nhược điểm của nàng, đám linh thú của nàng toàn bộ đều thiên về phòng ngự và phụ trợ vì thế cho dù coi như bọn họ vẫn an toàn thế nhưng bọn họ vẫn bị trói lại nơi này không cách nào nhúc nhích được.

Thấy không thể phá được lớp phòng ngự của Thanh Tâm trong một sớm một chiều Tả hộ pháp tức giận gầm lên: "Không cần phải vùng vẫy vô ích, các ngươi không cách nào thoát khỏi số phận làm tế phẩm của Hắc Nguyệt Thần đâu"

Nói rồi hắn phất tay về phía hai con linh thú của mình, chỉ thấy bọn chúng ngay lập tức ngã xuống trở thành hai cái xác không hồn, rồi từ cơ thể chúng bay ra hai con vật cứ như hai con nhộng huyết sắc.

Bọn chúng không có mắt mà chỉ như một cục thịt với một cái miệng đầy răng, không chỉ thế từ người nó còn ngoe nguẩy mấy cái xúc tua gớm ghiếc đỏ như máu.

Thanh Tâm vừa nhìn thấy hai con nhộng kia thì mặt mũi trắng bệch trong bụng nôn nao như muốn buồn nôn hai chân run rẩy như muốn khuỵu xuống, Vương Minh thấy vậy liền nhanh chóng lại gần đỡ lấy vai nàng.

Cảm nhận được sự hiện diện của Vương Minh khiến Thanh Tâm đỡ bối rối hơn, cả người cũng bớt run rẩy, nàng bắt đầu niệm pháp chú để gia trì sức mạnh cho mấy con linh thú của mình.

Chỉ thấy hai con huyết sắc trùng bay về phía Tả hộ pháp liền vỡ tung hóa thành sương máu, tiếp đến đối phương bắt đầu đánh ra hàng loạt pháp quyết.

Ngay lập tức đám sương máu bay về phía hai người Vương Minh cùng đám linh thú sau đó chui xuống dưới trận pháp dưới chân bọn họ.

Một lát sau từng đường vân bắt đầu nổi lên Vương Minh có thể nhìn thấy hình dáng của trận pháp giống như là trận pháp ở tầng hai mà Thanh Tâm bị trói vào vậy.

Ngay khi trận pháp được hình thành cả tòa tế đài bắt đầu vận chuyển, chỉ thấy từng luồng năng lượng khổng lồ theo các đường linh văn từ khắp nơi được vận chuyển về phía tế đàn.

Hai người Vương Minh cũng cảm nhận được trận pháp dưới chân bản thân cũng bắt đầu hô ứng với các trận pháp tại tầng thứ hai của tế đàn, năng lượng của bọn họ đang dần bị rút đi, nếu cứ như thế này tinh khí thân bọn họ sẽ bị rút sạch.

Ở tầng trên cùng của tế đàn bắt đầu phát ra một luồng khí tức sinh mệnh yếu ớt và ngày càng mạnh hơn, thế nhưng Vương Minh cùng Thanh Tâm có thể cảm nhận được khí tức tà ác và huyết tinh nồng nặc tỏa ra từ nơi đó.

Chỉ thấy khắp người còn yêu thú màu đen xuất hiện chằng chịt các xúc tu màu đỏ như máu, đám xúc tu ấy nhanh chóng tu bổ lại thân xác của con yêu thú này.

Cùng với khí tức sinh mệnh ngày càng mạnh hơn thì tinh khí thần của những vật chủ bị chọn làm vật hiến tế bắt đầu phình lên và biến thành một cục thịt màu đỏ giống như con quái vật chui ra từ xác hai con linh thú của Tả hộ pháp vậy.

Thanh Tâm thấy vậy khuôn mặt liền trắng bệch, hai chân nàng khuỵu xuống bắt đầu nôn thốc nôn tháo, nghĩ đến cảnh mình có thể biến thành con quái vật ghê tởm như vậy khiến nàng sợ hãi.

Vương Minh cũng bắt đầu cảm thấy tinh khí thần của mình bắt đầu bị rút đi, cho dù rất chậm rãi và rất ít thế nhưng quả thật nó đang trôi đi.

Đúng lúc này một giọng nói lạnh lùng vang lên: "Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra thế này, thằng nhóc chết tiệt sao lần nào ta tỉnh lại cũng thấy ngươi gặp chuyện phiền toái vậy, ta có nên gϊếŧ ngươi cho rảnh nợ hay không chứ ta nghi ngờ lần sau tỉnh lại chỉ để nhặt xác cho ngươi mất"

Nghe được giọng nói kia Vương Minh vui mừng kêu lên: "Thiên Âm cô nương may quá cô đã tỉnh lại rồi, mong cô nương ra tay giúp đỡ ta thêm một lần nữa, phải nhanh lên trước khi con yêu thú kia tỉnh lại"

"Bất Tử Huyết Trùng, tại sao ở đây lại có loài ma thú này cơ chứ" giọng nói kinh ngạc của Thiên Âm phát ra, ngay lập tức từ thức hải của Vương Minh bay ra bốn cây kiếm cắm ở bốn góc của tòa trận pháp dưới chân Vương Minh.

Ngay lập tức cảm giác tinh khí thần bị rút đi của Vương Minh biến mất, trận pháp dưới chân hắn cũng trở nên ảm đạm mất đi ánh sáng.

Thế nhưng cả tòa trận pháp vẫn tiếp tục vẩn chuyển chỉ là tốc độ hấp thu năng lượng không còn nhanh như ban đầu.

Tiếp đến bên tai Vương Minh vang lên giọng nói của Thiên Âm: "Ngươi cùng cô bạn gái của ngươi nhanh chóng chuẩn bị, ta chuẩn bị chiếm quyền kiểm soát trận pháp, đến lúc đấy ta sẽ đảo ngược trận pháp lại khiến nơi đây thành trung tâm thu nạp năng lượng.

Với khả năng hấp thụ và tịnh hóa năng lượng của cô gái kia có thể biến nơi đây thành một tụ linh trận cỡ lớn thế nhưng một mình cô ta không thể hấp thụ một lượng lớn năng lượng như vậy vì thế ngươi cùng mấy con linh thú của ngươi phải hỗ trợ một phần lực.

Tốt nhất là có thể hấp thu tất cả năng lượng từ đó ngăn không cho Bất Tử Huyết Trùng có cơ hội hồi sinh thế nhưng ngươi phải lượng sức mà làm đừng tham quá mà lại gây tổn hại đến bản thân."

Ngay lập tức từ thức hải của Vương Minh lại bay ra ba thanh kiếm nữa, chúng bắt đầu khắc họa trận pháp xung quanh hai người Vương Minh.

Vương Minh tường thuật lại lời của Thiên Âm cho Thanh Tâm biết để nàng chuẩn bị, nàng hơi bất ngờ một chút nhưng chứng kiến đám linh kiếm đang bay múa xung quanh liền biết những gì hắn nói là sự thật liền gật đầu.

Phía bên này Tả hộ pháp chưa vui mừng được bao lâu khi thấy cảnh hiến tế đang diễn ra thuận lợi thì động tác của Thiên Âm khiến hắn giận tím mặt.

Đến lúc hắn chuẩn bị tiếp tục tấn công màn bảo vệ của Thâm Hải Linh Quy thì bên cạnh hắn một tia sáng lóe lên, một thanh chủy thủ nhanh chóng cắt về phía cổ họng hắn.

Tuy nhanh chóng né tránh thế nhưng thanh chủy thủ vẫn kịp cắt về phía cánh tay của hắn, một vòi máu bắn lên khiến hắn gầm lên giận dữ.

"Dương Mộc chết tiệt ngươi nếu không cản hắn lại thì cho dù chết ta cũng sẽ kéo theo vợ con của ngươi chết cùng" vừa nói hắn vừa tìm cách tránh né vừa tìm cách chạy về phía ba con linh thú còn lại của mình.

Chỉ mới ngăn chặn đối phương một thời gian ngắn mà Song đầu quỷ khuyển đã bị gọt mất một cái đầu, đám xúc tu màu đỏ vẫn đang tìm cách nối cái đầu bị chặt ra trở về vị trí cũ.

Huyết Sắc Đường Lang cũng vết thương chồng chất, một bên càng bị chém mất một góc cũng đang ngọ nguậy đầy những xúc tu màu đen giúp nó chữa trị.

Dương Mộc cũng nhanh chóng lao về phía này chặn lại bước chân của bóng đen cầm chủy thủ, tuy khả năng ám sát của đối phương xuất thần nhập hóa nhưng hắn da dày thịt béo vẫn có thể chịu được vài chém của đối phương.

Đối phương cũng biết thế nên không muốn đối đầu trực tiếp với Dương Mộc mà chỉ tìm cách tránh né giao tranh, một bên tìm cách kéo gần khoảng cách với Tả hộ pháp.

Trong khi bên này đang đánh nhanh quên cả trời đất thì phía bên này Thiên Âm cũng thành công giành quyền kiểm soát trận pháp, chỉ thấy trận pháp dưới chân bọn họ bắt đầu vận chuyển, từng luồng năng lượng như lũ cuốn về phía bọn họ.

Độc Giác Mã đã cố gắng hết sức thế nhưng không thể tịnh hóa toàn bộ đám năng lượng này, thế nhưng đám linh thú của Vương Minh lại không quan tâm đến những thứ này cho lắm.

Đầu tiên là Thiên Ma nó như một miếng bọt biển tha hồ hấp thụ đám ma khí cùng tà khí mà Độc Giác Mã không kịp tịnh hóa như không có chuyện gì xảy ra cả.

Long Huyền cũng không kém cạnh nó bắt đầu hấp thu lượng huyết khí khổng lồ bị trận pháp tiết ra, không chỉ thế nếu để ý cẩn thận cũng thấy từng luồng ma khí cũng cùng lúc đó chạy vào cơ thể của nó.

Lượng huyết khí khổng lồ bị hấp thu vào cơ thể phần lớn bị trái tim của Long Huyền hấp thu, một phần nhỏ bắt đầu di chuyển toàn thân bắt đầu cường hóa thân thể của nó.

Còn Ngân Nguyệt hấp thu năng lượng đã được tịnh hóa của Độc Giác Mã, chỉ thấy toàn thân của nó tỏa ra ánh sáng bạc rực rỡ, ấn ký Bán Nguyệt trên trán của nó bắt đầu nhấp nháy.

Lúc thì nó tỏa ra ánh bạc như mặt trăng kèm với khí tức thánh khiết, lúc thì biến thành màu đen tỏa ra khí tức âm trầm cùng với khí lạnh kinh người.

Còn Vương Minh cũng xếp bằng bắt đầu tu luyện, vốn ban đầu hắn chỉ định hấp thu linh lực đã được Độc Giác Mã tịnh hóa, thế nhưng không hiểu sao khi công pháp hắn vừa vận chuyển thì cơ thể của hắn như đã đói khát lâu ngày mà không phân biệt loại nào với loại nào mà hấp thụ tất cả năng lượng xung quanh nó.

Vương Minh cũng hết cả hồn lập tức ngưng thần tĩnh khí tìm cách ngăn chặn việc này lại thế nhưng lại không thành công, đám linh khí hỗn loạn chui vào cơ thể của Vương Minh bắt đầu đấu đá nhau thế nhưng vừa đến vị trí trái tim của Vương Minh liền bị nó hấp thu toàn bộ.

Cho dù không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng hắn biết đây là cây cỏ cứu mạng hắn đành phải vận chuyển công pháp dẫn đám linh khí hỗn loạn về phía trái tim của mình, chỉ thấy đám năng lượng khổng lồ bị hút vào cơ thể Vương Minh thế nhưng đều bị hấp thụ hết sạch.

Thanh Tâm ở một bên trợn mắt kinh ngạc trước hành động của Vương Minh cùng đám linh thú thế nhưng thấy mọi việc vẫn ổn nên cứ để mặc như vậy.

Nàng cùng đám linh thú cũng tranh thủ cơ hội này để tu luyện, lượng linh khí dồi dào ở đây dư giả cho cả hai người và đám linh thú của bọn họ tu luyện.

Truyện Chữ Hay