Nghe đối phương nhận thua Vương Minh liền ra hiệu cho Ngân Nguyệt thả Hỏa Nhãn Kim Tình Hầu ra.
Tiểu Hầu tử tâm trạng không được tốt lắm, không còn vẻ hoạt bát như là ban đầu, việc thua trận có lẽ ảnh hưởng không nhỏ đến tâm trạng của nó.
Văn Thanh Thư tiến đến xoa đầu tiểu Hầu, chỉ thấy nó nắm chặt lấy bàn tay của Văn Thanh Thư rồi ngước ánh mắt lên nhìn hắn.
"Không sao đâu ngươi đã làm rất tốt rồi" Văn Thanh Thư nở một nụ cười nhẹ nói với tiểu Hầu.
Lời nói của Văn Thanh Thư khiến tiểu Hầu vui vẻ hơn, nó bắt đầu bám lấy cánh tay rồi nhanh chóng trèo lên vai chủ nhân của mình.
"Nguyệt Lang của Vương sư đệ được bồi dưỡng không tệ, lần này sư huynh ta nhận thua nhưng ta sẽ đợi sư đệ đạt cấp để tái đấu, lần tiếp theo sẽ không dễ dàng như vậy đâu" Văn Thanh Thư vừa tiến về phía Vương Minh vừa nhìn Ngân Nguyệt nói.
"Sư huynh khách sáo rồi, sư đệ cũng muốn xem thử lúc Văn sư huynh nghiêm túc có thể mạnh đến đâu, mong là ngày tái đấu sẽ không xa" Vương Minh mỉm cười đáp lời.
"Chỉ là ta có chút thắc mắc mong Vương sư đệ có thể giải đáp, không biết bằng cách nào mà sư đệ biết được điểm yếu của tiểu Hầu nằm ở chân trái"
Chỉ thấy nụ cười trên mặt Văn Thanh Thư biến mất, hai mắt mở to nhìn chằm chằm Vương Minh chờ đợi câu trả lời.
"Sư đệ tự có biện pháp của mình, không chỉ vậy ta còn biết được nhiều thứ khác nữa cơ, ví dụ như thương thế của sư huynh tuy không nghiêm trọng lắm thế nhưng nếu không điều trị cẩn thận có thể để lại di chứng,.
Hoặc là chân trái linh thú của sư huynh bị dị tật từ nhỏ nên cử động không được tự nhiên, loại thương thế này rất khó chữa thế nhưng không phải là không có phương pháp chỉ là Văn sư huynh có chịu nổi cái giá của nó hay không mà thôi"
Vương Minh vừa dứt lời liền thấy Văn Thanh Thư lao đến như một cơn gió, chỉ loáng một cái đã xuất hiện trước mặt Vương Minh rồi nắm chặt lấy tay của mình.
"Những gì ngươi nói là thật chứ" hai mắt của Văn Thanh Thư trợn lên nhìn thẳng vào hai mắt của Vương Minh giọng gấp gáp hỏi thăm.
"Sư đệ lừa sư huynh làm gì, quả thật đệ có biện pháp thế nhưng ta cũng nói trước cho sư huynh chuẩn bị tinh thần là sẽ rất tốn kém đấy" Vương Minh nhíu mày gạt bàn tay của Văn Thanh Thư đang nắm chặt cánh tay mình ra.Bàn tay của Văn Thanh Thư như cái kìm sắt khiến Vương Minh cảm thấy tê cả cánh tay, khó có thể tưởng tượng được bên trong một thân thể văn nhược như đối phương lại ẩn chứa một luồng sức mạnh lớn như vậy.
Nhận ra bản thân mất bình tĩnh Văn Thanh Thư vội vàng bỏ cánh tay của Vương Minh ra cười làm lành.
"Xin lỗi sư đệ, sư huynh hơi mất bình tĩnh mong là không làm tổn thương đến sư đệ" vừa nói hắn vừa nhìn về phía cánh tay của Vương Minh.
Điều khiến Văn Thanh Thư ngạc nhiên hơn cả là đối phương không có cảm giác gì là khó chịu cả, phải biết lúc nãy trong lúc mất bình tĩnh hắn vô tình vận lực khá mạnh nếu là một ngự thú sư cấp bình thường có khi cánh tay kia đã bị phế rồi.
Văn Thanh Thư vẫn chăm chú theo dõi thái độ của Vương Minh, tuy mọi thứ có vẻ khó tin nhưng từ thái độ của Vương Minh thì hắn không nghĩ đối phương đang nói dối.
Ánh mắt của Văn Thanh Thư như vô tình lướt qua Thanh Tâm cùng Thanh Diệp Lộc, Vương Minh không biết đối phương suy nghĩ điều gì mà chỉ thấy thái độ đối phương thay đổi như là vừa hạ quyết tâm thật lớn.
"Coi như sư huynh tin tưởng ngươi, dù sao ta cũng hỏi thăm khắp tông môn nhưng vẫn chưa tìm ra được phương pháp, nếu sư đệ có thể giúp ta chữa trị cho tiểu Hầu coi như ta nợ sư đệ một nhân tình" Văn Thanh Thư thần tình nghiêm túc nhìn Vương Minh nói.
"Sư huynh xem qua cái này đã rồi hẵng đưa ra quyết định" vừa nói Vương Minh vừa phất tay một miếng ngọc giản màu trắng bay về phía Văn Thanh Thư.
Văn Thanh Thư đón lấy ngọc giản rồi bắt đầu đọc thông tin bên trong đó, vừa đọc hắn vừa nhíu mày, bên trong ngọc giản có danh sách miêu tả khá đầy đủ về các loại nguyên liệu cần thiết cùng với các bước chữa trị.
"Sư đệ có vẻ dễ tin tưởng người khác quá nhỉ, chưa nói đến phương pháp này có nhiều thứ cần phải xem xét thì việc giao nó cho ta có phải quá bất cẩn không, sư đệ không sợ ta ăn trộm phương pháp của ngươi sao" Văn Thanh Thư bỏ ngọc giản xuống nhìn Vương Minh ngạc nhiên hỏi.
"Đầu tiên là ta tin tưởng Văn sư huynh không phải là người như vậy, sư đệ tin con mắt nhìn người của mình không đến mức quá tệ.
Tiếp đến bên trong vẫn có một vài thứ mấu chốt mà ta vẫn chưa tiết lộ như là phối phương của Hóa Cốt Tán cùng với Tái Sinh Dược Thủy chẳng hạn.
Cuối cùng là ta tự tin rằng cho dù người khác biết được phương pháp thì cũng không thể làm được, sư huynh cũng thấy đấy bên trong phương pháp có một số vấn đề rất phức tạp mà ta tin rằng chỉ có sư đệ mới giải quyết được.
Không tin sư huynh có thể tìm người khác thử nghiệm thế nhưng đừng trách ta không nói trước là nếu thất bại thì có thể gây ra thương tật vĩnh viễn cho Hỏa Nhãn Kim Tình Hầu, đến lúc đó muốn cứu chữa thì xin lỗi tiểu đệ cũng đành bó tay"
Vương Minh bình tĩnh trình bày, lời nói của hắn khiến Văn Thanh Thư lâm vào trầm tư.
"Đa số vật liệu trong đây đều không quá quý trọng nên ta vẫn chấp nhận được, thế nhưng Tố Thể Linh Hoa cùng Tạo Mạch Tinh Kim là hai loại thiên tài địa bảo rất hiếm, không biết trong Vạn Thú Tông có hai loại này không nữa" Văn Thanh Thư thở dài nói.
"Để chữa trị cho nó thì trước mắt chỉ cần Tố Thể Linh Hoa là được, Tạo Mạch Tinh Kim là một trong những nguyên liệu mà ta đang tìm kiếm.
Nó cùng với một vài loại vật liệu khác đã được ta xếp riêng ra vì nó coi như là thù lao cho đợt chữa trị lần này, mong là sư huynh không có ý kiến gì về điều này".
Lời nói của Vương Minh khiến Văn Thanh Thư ngẩn người ra, thế nhưng ngay sau đó chỉ thấy hắn bật cười rồi nói.
"Không sao, không sao, đương nhiên là ta hiểu, làm sao ta có thể để cho sư đệ làm việc không công được chứ, chỉ là ta hơi bất ngờ vì sư đệ lại có thể thẳng thắn nói ra điều đó như vậy".
Vương Minh không nói gì mà chỉ cười, thật ra nếu không phải trong số nguyên liệu cần thiết để chữa trị cho Hỏa Nhãn Kim Tình Hầu vừa hay có Tố Thể Linh Hoa mà hắn đang cần đến thì hắn cũng không muốn quả chuyện này làm gì.
Dù sao hắn cũng mới gặp đối phương lần đầu làm sao có thể tin tưởng đối phương ngay được chứ, chưa kể đến thái độ của đối phương khi nhìn thấy Thanh Diệp Lộc cũng rất lạ.
Có vẻ như đối phương nhận ra được thân thế của Thanh Tâm, nếu quả thật là vậy thì thân thế của đối phương cũng không đơn giản chắc cũng thuộc tầng lớp cao tầng của của Vạn Thú Tông.
Hai người nói chuyện phiếm một hồi, sau khi trao đổi phương thức liên lạc Văn Thanh Thư liền rời khỏi, trước khi đi hắn còn nói sẽ nhanh chóng thu thập đủ tài liệu sau sẽ đến tìm Vương Minh.
Đối phương vừa rời khỏi nụ cười trên mặt Vương Minh liền biến mất, hắn đột nhiên nhận ra một điều là tuy mục đích của hắn đến đây là để tu luyện thế nhưng nếu suốt ngày chỉ cắm đầu vào tu luyện thì không phải là lựa chọn đúng đắn.
Hắn ta đã ở Vạn Thú Tông được một đoạn thời gian rồi nhưng vẫn chưa biết gì nhiều về nó, thậm chí còn chưa thể hòa nhập được với mọi người ở đây.
Trước mắt thì không có vấn đề gì quá lớn thế nhưng đó không phải là một điều hay khi hắn biết được tầm quan trọng của những mối quan hệ.
Đôi khi có những thứ không phải hắn có thể giải quyết một mình được, đến lúc đó nếu cần sự giúp đỡ thì hắn không biết phải tìm đến ai cả, số người quen của hắn ít đến thảm thương còn bạn bè thì hắn gần như không có, người thân nhất với hắn chắc chỉ có Thanh Tâm.
Bây giờ việc tu luyện của Ngân Nguyệt cùng Long Huyền bắt đầu chậm lại, có lẽ đã đến lúc hắn phải tính đến việc ra ngoài xông xáo để tìm cơ hội đột phá cho bọn chúng.
"Ngươi đang suy nghĩ điều gì vậy" trong lúc Vương Minh đang miên man suy nghĩ thì Thanh Tâm đã tiến đến đứng bên cạnh hắn.
"Ta đang nghĩ đến việc rời khỏi tông môn để tu luyện, không biết muội có muốn đi cùng ta không" Vương Minh nhìn sang Thanh Tâm cười nói.
"Đương nhiên là có, ngươi tính khi nào đi" hai mắt Thanh Tâm sáng lên háo hức nhìn Vương Minh hỏi.
"Cho ta vài ngày chuẩn bị, nếu mọi thứ ổn thỏa thì hai ngày nữa chúng ta sẽ xuất phát"
Nói rồi hai người bắt đầu tách ra làm công việc của mình, Vương Minh cùng với hai con linh thú của mình dọn dẹp lại sân tập đã bừa bộn vì trận chiến vừa qua trong khi Thanh Tâm bắt đầu chuẩn bị bữa trưa cho mọi người.
Tiếp đến hai người bắt đầu dạo quanh Linh Tú Phong một vòng để chuẩn bị một số đồ đạc cần thiết, sau khi mua một nhóm nguyên vật liệu hai người hài lòng trở lại biệt viện của mình.
Ngân Nguyệt cùng Long Huyền cũng biết là sắp sửa được ra ngoài chơi vì thế tinh thần có vẻ hăng hái hơn trước.
Ngân Nguyệt không tỏ rõ thái độ nhưng từ trạng thái tinh thần của nó cho thấy nó đang trong tình trạng rất tốt, còn Long Huyền thì tỏ ra hào hứng hơn cả khi không một giây phút nào chịu yên.
Từ sau trận thua khi đối đầu với Hỏa Nhãn Kim Tình Hầu nó dường như nhận được kíƈɦ ŧɦíƈɦ cũng bắt đầu chú tâm hơn trong việc tu luyện, có vẻ như đây là một tín hiệu tốt chỉ là không biết nó có thể giữ được trạng thái này trong bao lâu mà thôi.
Hai ngày sau mọi thứ đã được chuẩn bị hoàn tất, Vương Minh cùng với Thanh Tâm bắt đầu khởi hành đến Thanh Phong Thảo Nguyên.