Cửa tiệm nơi đây bày đủ các loại nguyên vật liệu được phân loại gọn gàng trưng bày trong các tủ kính, bên cạnh nó còn có ghi chú đầy đủ tên gọi và công dụng của nó.
Trong lúc Vương Minh chưa biết bắt đầu từ đâu thì một cô gái trẻ mặc bộ đồ màu trắng tươi cười tiến lại gần hắn.
“Chào sư huynh, ta gọi là Linh Nhi không biết sư huynh tên gì, hôm nay đến đây muốn mua sắm những vật liệu gì, ta có thể giúp sư huynh”
Nhìn cô gái hắn nhận ra đây là trang phục cho đệ tử ngoại tông của Vạn Thú Tông, đệ tử nội tông như hắn được phát trang phục màu lam, chân truyền đệ tử mặc trang phục màu vàng.
Nghe nói còn một cấp độ cuối cùng nữa là bí truyền đệ tử, đây là tinh anh trong tinh anh được chọn lựa cùng bồi dưỡng để tương lai trở thành trụ cột của Vạn Thú Tông.
Tử bào đệ tử quyền hạn đã ngang ngửa với các vị nội tông trưởng lão, chỉ hơi thua các vị điện chủ mà thôi, với lại đa phần bọn họ đều là đệ tử được các vị điện chủ chọn lọc và đích thân bồi dưỡng mà thôi.
Ở đâu cũng vậy năng lực càng lớn thì quyền lợi càng nhiều, cho dù hắn chỉ mới nhập tông nhưng đã là đệ tử nội tông nên đệ tử ngoại tông cùng tạp dịch đệ tử nhìn thấy hắn đều phải gọi hắn một tiếng sư huynh.
Cũng như hắn nếu gặp chân truyền đệ tử hoặc bí truyền đệ tử cũng như vậy, đây là cấp bậc lễ nghĩa ở nơi đâu cũng như vậy, giống như trước đây khi hắn mới nhập ngũ vậy.
Thế giới trước đây nơi hắn sống là thế giới thượng tôn pháp luật, những thứ cho dù xấu xa, mục rữa vẫn cố khoác lên mình những vỏ bọc tốt đẹp để len lỏi trong cuộc sống hàng ngày.
Thế nhưng với thế giới hiện tại khi pháp luật không còn có thể ràng buộc được từng cá nhân thì mọi thứ trở nên trần trụi hơn trước mắt mỗi người.
Có khi chính bản thân Vương Minh cũng cảm thấy lạc lối giữa những đổi thay chóng mặt của mọi thứ xung quanh mình.
Hắn biết được rằng mới một thế giới như hiện tại nếu hắn không cố gắng để trở nên mạnh hơn thì chính hắn cũng không tự quyết định được cuộc đời của bản thân mình.
“Chào Linh Nhi sư muội ta tên Vương Minh, lần này đến đây ta muốn bán một số vật liệu sau đó mua sắm một số thứ trong đây”
Vương Minh nở một cụ cười thân thiện đáp lễ sau đó đưa cho cô gái một tờ giấy ghi sẵn các loại vật liệu cần thiết rồi nói.
“Mời sư huynh đi theo ta, để ta gọi chấp sự đến thương lượng với sư huynh.”
Cô gái mỉm cười sau đó dẫn Vương Minh vào một căn phòng nhỏ được trang trí sáng sủa, sau khi rót một cốc trà cho hắn cô ta đi tìm người quản sự.Vương Minh vừa uống trà vừa đánh giá căn phòng, tuy nơi đây khá nhỏ nhưng đồ vật cũng không phải loại tầm thường.
Miếng lót sàn bằng lông nhung màu trắng muốt không biết làm từ lông loại linh thú nào mà khi sờ vào cảm giác rất thoải mái.
Bộ bàn ghế được chạm trổ tinh xảo phát ra mùi hương nhạt nhạt có khả năng an thần khiến Vương Minh cảm thấy thư thái.
Loại trà tiếp đãi hắn cũng không phải loại bình thường, bên trong ẩn chứa linh khí nhàn nhạt nếu uống thường xuyên có thể thúc đẩy tu vi tịnh tiến.
Không để Vương Minh phải chờ đợi lâu một lát sau Linh Nhi quay trở lại đi bên cạnh là một người phụ nữ trung niên mặc đồ tím rất đẹp.
“Chào Vương sư đệ ta là Thiên Phương, không biết hôm nay Vương sư đệ muốn bán những thứ gì, ta có thể đảm bảo cho ngươi một giá cả tốt nhất”
“Chào Phương sư tỷ, hôm nay đệ đến đây có một số thứ muốn bán, sư tỷ xem thử chỗ này được tất cả bao nhiêu nguyên thạch”
Vương Minh lễ phép đáp lễ sau đó vươn tay đặt một chiếc nhẫn trữ vật lên bàn bên trong có đủ các loại vật liệu, một phần là do hắn thu thập được nhưng đa phần là “phí bảo kê” mà hắn thu được từ đám linh thú tại Thiên Lang Sơn Mạch khi bọn chúng di chuyển vào đan điền thế giới của hắn.
Ban đầu hắn không có ý định này nhưng Lang lão nói hắn không nên để bọn chúng tiến vào một cách dễ dàng như vậy được vì đây là bọn hắn cần cầu đến hắn.
Lão nói những thứ gì mà cho không thì thường người ta sẽ không biết quý trọng vì thế hắn kiến nghị Vương Minh thu một khoản phí nhỏ mới cho phép bọn chúng tiến vào.
Cũng nhờ thế mà Vương Minh thu được đủ các loại khoáng sản cùng linh dược, những thứ tốt nhất hắn ta giữ lại để sau này còn sử dụng, linh dược thì tìm một địa điểm thích hợp gần Thế Giới Thụ mở ra một linh điền nho nhỏ để trồng chúng nó vào đấy.
Tuy không có nhiều kinh nghiệm về vấn đề này nhưng hắn ta đã duyệt qua rất nhiều tài liệu trong Thiên Quỷ Tông, cái hắn cần bây giờ là kinh nghiệm thực tiễn và một số người có thể chăm sóc cho linh điền của mình.
Chỉ cần đào tạo đúng cách thì với linh khí dư thừa nơi đây hắn có thể thu hoạch được tài nguyên giúp cho việc tu luyện sau này.
Những thứ Vương Minh đem bán tuy chất lượng bình thường nhưng số lượng lại nhiều lắm ít nhất có thể giải quyết vấn đề tài chính trước mắt của hắn.
Thần thức của Thiên Phương đảo qua chiếc trữ vật giới chỉ trên bàn, trên mặt nàng thoáng lộ nét ngạc nhiên.
Tuy chúng nó chỉ là các loại nguyên vật liệu cấp thấp thế nhưng số lượng nhiều lắm vứt ngổn ngang trong trữ vật giới chỉ.
“Sư muội đưa cái này đi kiểm tra tính toán số lượng rồi nói bọn họ kết toán giá trị của đám nguyên vật liệu này đi”
Nàng mỉm cười cầm lấy trữ vật giới chỉ đưa cho Linh Nhi sau đó bắt đầu quay lại đánh giá Vương Minh.
“Không ngờ sư đệ lại là đại tài chủ, không biết đống tài liệu đó sư đệ kiếm được ở đâu, sẽ không phải đi cướp sạch bảo vật của tông môn nào chứ”
Thiên Phương nhìn chằm chằm Vương Minh dí dỏm nói, Vương Minh chỉ im lặng mỉm cười uống một ngụm trà.
“Sư đệ không nói thì thôi vậy dù sao đây cũng là chuyện riêng của ngươi, không biết sư đệ gia nhập tông môn lúc nào sao trước đây ta không nhận ra ngươi”
Vương Minh bình tĩnh trả lời từng câu hỏi của Thiên Phương, nếu đối phương có ý định kết giao thì hắn cũng không ngại, dù sao thêm một người bạn cũng hơn thêm một kẻ thù.
Càng nói chuyện Thiên Phương càng ngạc nhiên, nàng không ngờ tới Vương Minh chỉ mới gia nhập Vạn Thú Tông gần đây, trước đây hắn ta chỉ tu luyện bên ngoài mà có thể đạt đến thành tựu như vậy.
Hai người càng nói chuyện càng vui vẻ, Vương Minh thông qua nàng biết thêm nhiều điều về Vạn Thú Tông, bên cạnh Tàng Thư Các hàng tháng còn có trưởng lão thay phiên nhau mở lớp giảng dạy kiến thức về ngự thú thuật.
Vương Minh hiện nay đã là nội môn đệ tử nên có tư cách duyệt miễn phí điển tịch tại hai tầng đầu của Tàng Thư Các, điển tịch từ tầng thứ ba trở đi phải sử dụng điểm cống hiến mới có thể tìm đọc.
Các tầng cao hơn ngoài phải tốn một số lượng điểm cống hiến khổng lồ ra thì còn phải đạt đến một mức độ nhất định mới có thể tiếp xúc được, như tầng và chỉ mở cho chân truyền đệ tử và trưởng lão, tầng thì chỉ mở cho bí truyền đệ tử và điện chủ.
Nghe nói tầng cao nhất chỉ có Tông chủ cùng các vị thái thượng trưởng lão mới được đặt chân đến, ngoài ra không ai biết được trong đó có gì.
Bên cạnh Tàng Thư Các thì còn có đủ các khu vực huấn luyện được chia làm các hạng mục khác nhau giúp yêu thú tăng cường tố chất thân thể cùng với tu luyện tràng được thiết kế đặc biệt cho linh thú tu luyện các loại thuộc tính khác nhau.
Hai người nói chuyện được một lúc thì Linh Nhi quay trở lại trên tay cầm một trữ vật giới chỉ đưa cho Thiên Phương.
“Đây là thống kê số lượng linh tài mà sư đệ ngươi vừa bán đi, trừ đi số tài liệu mà sư đệ mua sắm thì còn dư lại chừng này, ngươi kiểm tra cẩn thận rồi kí tên vào đây”
Vương Minh nhận lấy giới chỉ sau đó đối chiếu với tờ giấy liệt kê, sau khi cảm thấy không có vấn đề gì liền kí tên vào tờ giấy.
“Không biết sư đệ muốn mua sắm gì nữa không ta có thể giúp ngươi, các cửa hàng của Vạn Thú Tông chúng ta tuy mỗi khu vực làm một sinh ý khác nhau thế nhưng đều có liên hệ với nhau, nếu sư đệ ngươi muốn mua đồ tại những cửa hàng khác có thể nói với ta, ta sẽ sai người đi lấy giúp”
Thiên Phương niềm nở nói, qua cuộc nói chuyện với Vương Minh nàng cảm thấy hắn ta là người không tệ nếu như những gì hắn nói là sự thật thì tư chất của hắn cũng rất tốt vì thế nàng muốn tạo mối quan hệ sâu hơn biết đâu sau này có việc cần đến.
Mang suy nghĩ đó nàng bắt đầu nhiệt tình hơn lúc trước, Vương Minh suy nghĩ một hồi liền ghi thêm một phần danh sách khác.
Hắn đang muốn mở rộng quy mô của linh điền vì thế trnah thủ tài nguyên đang dư dả hắn muốn vung tay mua sắm một lần.
Vương Minh cùng Thiên Phương lại bắt đầu nói đủ thức chuyện trên trời dưới đất, Vương Minh kinh nghiệm tuy không nhiều nhưng hắn đọc sách nhiều lắm vì thế kiên thức của hắn rất rộng.
Còn Thiên Phương tu luyện tại Vạn Thú Tông đã lâu, với kinh nghiệm của một ngự thú sư cấp thì Vương Minh học hỏi được rất là nhiều thứ.
Chẳng mấy chốc Linh Nhi lại quay trở lại, trên tay làm một cái nhẫn trữ vật khác cùng với một túi nhỏ đựng một số quả cầu thủy tinh.
Đây là loại không gian cầu đặc biệt mà Vạn Thú Tông nghiên cứu được, nguyên dạng ban đầu của nó là những khối hình thoi được đào ra từ những di tích cổ.
Nó được ngự thú sư thời trước sử dụng để lưu giữ linh thú, Vạn Thú Tông sau khi đem về nghiên cứu và cải tiến đã chế tạo ra một loại thủy tinh cầu có chức năng tương tự.
Bọn họ chọn hình cầu vì cấu trúc không gian tạo thành sẽ vững chắc hơn và tạo sự thoải mái cho linh thú.
Thế nhưng với sự phát triển của tu chân giới các loại thủy tinh cầu này chỉ dùng để chứa những linh thú vô chủ chưa kí linh ước mà thôi.
Linh thú đã trải qua linh ước với ngự thú sư đều có thể được thu vào không gian linh thú bên trong ngự thú sư, tại đó thoải mái hơn và có khả năng tăng tốc tu luyện cho chúng nó.
Thậm chí những ngự thú sư cao cấp còn có cả bảo vật không gian bên trong có chứa các thứ nguyên không gian có thể dùng để thu giữ và nuôi dưỡng lượng lớn linh thú.