Vạn Giới Xuyên Qua Từ Đấu Phá Bắt Đầu

chương 311: hợp sức

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Các vị, tình huống bây giờ ra sao, chắc các vị cũng hiểu. Nhưng con đường đi thông tầng thứ ba này đã thực chất hóa, phải mạnh mẽ đánh vỡ mới có thể tiến vào. Nhưng việc như vậy cũng không phải một người có khả năng làm được. Vì vậy, ta xin mời các vị cùng liên thủ phá vỡ nó." Cổ Thanh Dương bước lên một bước, đảo mắt nhìn xung quanh, thản nhiên nói.

Nghe được lời của hắn, sắc mặt mọi người trầm ngâm một hồi, tất cả đều chậm rãi gật đầu.

Có thể tiến vào Thiên Mộ, tất cả đều không phải hạng tầm thường, bọn họ mục đích chính là tầng thứ ba.

Đã đi đến đây thì không có lý do dừng lại.

Thấy mọi người đều gật đầu, Cổ Thanh Dương mỉm cười. Nhìn năng lượng phong bạo phía xa đang cuồn cuộn trào đến, nói: "Nếu không ai phản đối thì chúng ta bắt đầu thôi. Vì đề nghị này do ta đưa ra, nên sẽ do chúng ta bắt đầu trước, những người phía sau thay phiên nhau lên. Đương nhiên, nếu có người muốn hờ hững cho qua, lòng mang dã tâm thì cũng đừng trách ta không khách khí…"

Nói đến đây, ánh mắt hắn đảo qua mọi người, cuối cùng dừng lại trên người Hồn Nhai và Hồn Lệ. Nụ cười trên mặt nhiều thêm một phần lạnh lẽo.

Hồn Tộc cùng Cổ Tộc trong bóng tối tranh đấu nhiều năm, Cổ Thanh Dương không yên tâm nhất chính là hai tên này.

"Thanh Dương đô thống cứ yên tâm, bây giờ tất cả mọi người đều ngồi trên một chiếc thuyền. Nếu có ai muốn làm chìm nó, những người còn lại tất nhiên sẽ không bỏ qua cho chúng." Người nói là một nam tử trên trán có ký hiệu hình tia sét. Hiển nhiên, hắn chính là người của Lôi tộc.

"Ha ha, đa tạ!" Cổ Thanh Dương cười, sau đó quay đầu nói với ba người Cổ Chân: "Chúng ta động thủ trước. Tiêu Long tiên sinh, Tiêu Ngọc, Huân Nhi, các ngươi lên cuối cùng."

Thấy mục quang của Cổ Thanh Dương chuyển tới mình cuối cùng, Tiêu Long cũng khẽ gật đầu. Hắn hiểu được, Cổ Thanh Dương muốn bọn họ đi cuối cùng, đề phòng hai người Hồn Nhai.

"Được rồi, bắt đầu thôi!"

Nam tử áo bạc kia cười một tiếng, sau đó cùng ba người còn lại chậm rãi đến gần tường năng lượng. Đấu khí trong cơ thể trào ra như đại hồng thủy, cuối cùng hóa thành một mũi khoan khổng lồ, hung hăng oanh kích vào bức tường do năng lượng ngưng kết lại kia.

"Bành!"

Bốn người liên thủ, lực công kích tự nhiên là cực kỳ kinh khủng. Dù tường năng lượng cực kỳ cứng rắn, nhưng chịu sự oanh kích như vậy cũng nứt ra từng cái khe lớn, rồi vỡ ra, tạo thành một cái cửa động nhỏ cao chừng ba, bốn trượng.

"Phanh phanh phanh!"

Thấy công kích có hiệu quả, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm một hơi. Bốn người Cổ Thanh Dương lại chợt nâng tay lên lần nữa, đấu khí như những lưỡi dao sắc bén, không ngừng hung hăng cắm vào trong tinh bích. Mảnh vỡ năng lượng không ngừng nứt vỡ bay ra.

Giờ phút này, bốn người giống như những cái máy đục đá. Đấu khí mênh mông không ngừng bạo phát, cái động kia cũng càng lúc càng sâu.

"Hô…"

Chừng mười phút sau, trên mặt bốn người Cổ Thanh Dương lấm tấm mồ hôi, động đã được đào sâu hơn mười trượng. Phía sau họ, mọi người nối đuôi nhau tiến vào, tò mò nhìn lớp năng lượng xung quanh.

Tường năng lượng này rộng chừng trăm trượng. Vì vậy, dù đoàn người có đào không ngừng nghỉ đi chăng nữa thì cũng cần nhiều giờ. Khối lượng công việc như vậy, nếu chỉ dựa vào một hay hai người, chỉ sợ làm hơn một tuần cũng không thể hoàn thành.

"Thanh Dương đô thống, đổi cho bọn ta đi."

Thấy bốn người Cổ Thanh Dương dừng lại, hai gã nam tử Lôi tộc cười nói. Bọn họ đương nhiên biết, lấy thực lực của bốn người kia thì vẫn có thể kiên trì thêm một thời gian, nhưng rõ ràng là bọn họ muốn giữ lại một chút khí lực, không thể vắt hết sức ở đây được. Dù sao, quan hệ giữa viễn cổ bát tộc cũng không thân mật như bề ngoài. Dù phối hợp với nhau đi chăng nữa thì vẫn sẽ giữ một chút đề phòng.

"Ha ha, vậy thì làm phiền Lôi Lạc huynh đệ rồi." Cổ Thanh Dương cười cười, sau đó bốn người liền nhanh chóng lui lại, nhường cho hai nam tử Lôi tộc bước về phía trước. Lôi quang rực rỡ ngưng tụ trên nắm tay, sau một tiếng quát khẽ liền cùng trào ra. Nhất thời, trong thông đạo lại vang lên những tiếng nổ ầm ầm.

"Lối vào tầng thứ ba này vẫn luôn thực chất hóa như vậy sao?" Tiêu Ngọc đột nhiên đưa tay chạm vào lớp năng lượng ngưng kết này. Những thứ đẹp đẽ này đều do ngưng tụ từ năng lượng cực kỳ kinh khủng, hơn nữa trải qua sự áp súc khó tin, cuối cùng mới trở thành một tường năng lượng thực chất lớn đến vậy được.

"Ừm, từ lúc Bát tộc chúng ta lần đầu đến đây, tường năng lượng này đã thực chất hóa. Mặc dù trải qua vô số năm tháng thay đổi, năng lượng ở đây vẫn không hề có dấu hiệu hòa tan." Huân Nhi gật nhẹ đầu, nói.

Trong miệng Tiêu Ngọc không khỏi than thở một tiếng. Thiên Mộ này quả nhiên thật thần kỳ.

Khi hai người đang nói chuyện, thông đạo cũng càng ngày càng dài. Nhưng Lôi tộc chỉ có hai người, nên tiến trình đương nhiên sẽ chậm hơn bốn người Cổ Thanh Dương rồi. Bởi vậy, khi bọn hắn đổi người thì chỉ có thể mở ra không đến năm trượng. Nhưng may là phía sau vẫn còn có không ít người, từng đợt từng đợt thay phiên nhau tiến lên, làm cho thông đạo càng lúc càng sâu.

Kế tiếp đó người của thạch tộc, dược tộc, viêm tộc, Lôi Tộc cũng đi lên hỗ trợ.

Được một lúc lâu, Tiêu Long đột nhiên nhớ đến chuyện gì đó, sau đó hô: "Dừng lại, không cần làm nữa."

Nghe vậy đang đã thông thông đạo hai người dược tộc đột nhiên dừng tay lại. Đám người đều đồng loạt đem ánh mắt chuyển lên người hắn.

"Ngươi muốn đi lên hỗ trợ sao, Tiêu Long tiên sinh?" Cổ Thanh Dương không xác định hỏi.

Tiêu Long không nói gì, ánh mắt đảo qua tinh bích hai bên, thân thể khựng lại một lúc lâu. Sau đó, trong ánh mắt nghi hoặc của mọi người, cong tay búng ra, hai luồng năng lượng mảnh như sợi tơ bay ra từ đầu ngón tay, chui vào tinh bích.

Truyện Chữ Hay