Bầu không khí toàn trường lúc này đã sôi sục đến cực độ. Vô số ánh mắt nhìn như đóng đinh vào cánh cửa cực lớn bằng nham thạch đen bóng giữa bình đài. Bên trong, không gian dao động mạnh mẽ vặn vẹo thành những hình dạng quái lạ. Đây chính là nơi duy nhất để ra khỏi Đan giới. Không còn lâu nữa, những nhân vật phong vân trong cuộc thi này sẽ đi ra từ đây.
Trên một chỗ ngồi thật cao trong quảng trường, ánh mắt của Hâm Lam cũng như mọi người, chăm chú nhìn vào cửa không gian khổng lồ kia, sắc mặt lộ vẻ căng thẳng khẩn trương. Mặc dù rất tin tưởng năng lực của Tiêu Long, nhưng đối với sự canh tranh thảm liệt trong Đan giới, nàng cũng biết được ít nhiều.
" Khà khà, không cần phải lo lắng quá mức! Trong thời gian này không ngừng có người dự thi bóp nát không gian thạch để ra ngoài. Nếu Tiêu Long môn chủ đã ra, thì tất nhiên sẽ đến tìm chúng ta."
Diệp Trọng bên cạnh thấy thế cũng cố cười cười an ủi một câu, nhưng chợt thấy lời này có vẻ không ổn lại cười khan, chữa lại: " Lấy Tiêu Long môn chủ thực lực, muốn thông qua ải thứ hai này ắt hẳn sẽ không có vấn đề gì."
Đối với mấy câu an ủi của Diệp Trọng, Hâm Lam cũng không biết đáp sao cho phải, chỉ đành gật đầu.
Vừa muốn nói gì thì mỹ mâu lại nhanh chóng chuyển xuống giữa sân. Cánh cửa không gian khổng lồ nơi đó đột nhiên tràn ngập dao động kịch liệt.
" Không gian đại môn mở rồi!"
Không gian chỉ dao động trong chốc lát, biển người đông ngút mắt nhất thời dấy lên tiếng hoan hô rung trời. Vô số ánh mắt nóng bỏng thoáng cái đã dời đến cánh cổng không gian.
Dưới ánh mắt soi mói của toàn trường, không gian bên trong cửa lớn dao động càng ngày càng kịch liệt, từng bóng người rốt cục cũng chậm rãi bước ra, đặt chân lên nền đá của quảng trường trong những tiếng hoan hô vang dội.
Nhìn những người dự thi thành công đi ra này, trên khan đài như chợt vỡ òa thành những âm thanh cổ vũ đinh tai nhức óc. Có thể tiến đến giai đoạn này, trên cơ bản đã được tính là những Luyện dược sư nổi bật trên toàn bộ đại lục rồi. Mặc dù hiện tại có bỏ cuộc, bọn họ cũng sẽ được những thế lực lớn mời chào làm thượng khách.
Theo sau những bóng người tiến ra ngày càng đông từ cửa lớn không gian, âm lượng của những tiếng hoan hô ngày càng tăng. Ngay cả quảng trường khổng lồ như thế dưới ảnh hưởng của sóng âm cũng dường như trở nên rung chuyển nhè nhẹ.
" Mau nhìn!"
Cánh cửa không gian khổng lồ vẫn tiếp tục dao động, chợt một dáng người xinh đẹp uyển chuyển dịu dàng, hấp dẫn động lòng người chậm rãi bước ra, sau đó hiện rõ dưới ánh mặt trời ấm áp.
Nhất thời, tiếng hoan hô trong tràng cũng đã tăng vọt đến đỉnh. Tào Dĩnh, trong những năm gần đây danh tiếng của nàng cực kỳ vang dội. Tất cả mọi người đều biết, ở lần Đan hội này, nàng chính là người có triển vọng đoạt ngôi quán quân nhất.
So sánh với Tào Dĩnh, hào quang của Tống Thanh cũng nhạt hơn rất nhiều. Dưới quang mang như vậy của yêu nữ, dù hắn cũng được xưng là thiên tài, nhưng trước sau gì cũng khó có thể so sánh với nàng ta được.
"Là Tiêu Long đại Nhân!" Nhìn thấy người này, trên mặt Hân Lam nhất thời thời hiện lên vẻ kinh hỉ khó tả, vội vàng nói.
Đám người quay đầu nhìn sáng, chỉ thấy bên cạnh Tào Dĩnh bên người lúc này chính là Tiêu Long cùng Tiểu Y Tiên, nhìn xem bọn hắn đi gần như vậy, không ít người đều tò mò bọn hắn quan hệ.
" Ha ha, ta đã nói, lấy thực lực của Tiêu Long đại nhân, làm sao lại không qua ải thứ hai này được cơ chứ!" Diệp Trọng cười lớn nói.
Đứng bên trong quảng trường, Tiêu Long quét mắt qua xung quanh một lượt, thấy cửa không gian không ngừng có người bước ra, trong mắt cũng không khỏi xẹt qua một tia kinh ngạc.
Xem ra, lượng người trong sân rộng này e răng không ít hơn một ngàn. Hắn trước giờ cũng không thể dự đoán được, trải qua hai đợt sàng lọc khắt khe như vậy, mà cư nhiên lại có nhiều người có thể an toàn vượt qua như vậy. Lượng người tề tụ nơi đây, dù cho tổng số người tham gia Đại hội Luyện dược sư ở Đế quốc Gia Mã năm đó cũng không thể sánh được.
Đương nhiên, không chỉ có số lượng mà cả về chất lượng cũng khác nhau như trời với vực. Trong sân này, chỉ cần tùy tiện xuất ra một người thì vẫn có khả năng dùng một tay mà đạt được quán quân của Đại hội năm đó.
Lúc này tại chỗ cao nhất của quảng trường, Đan Tháp tam cự đầu đang quan sát dòng người đi ra.
Trong quảng trường, cánh cổng không gian dao động một thời gian khoảng nửa tiếng thì rốt cục cũng từ từ ngưng lại. Lập tức, cánh cửa không gian rộng lớn này cũng lại một lần nữa khôi phục lại sự tĩnh lặng ban đầu.
Lúc cửa không gian hoàn toàn đóng lại thì lượng người trong sân rộng cũng đã nhiều lên không ít. Tiêu Long cũng không lấy làm kinh hãi trong lòng.
Những người này dường như chính là những Luyện dược sư ưu tú đến từ các địa phương có truyền thống lâu đời trên Đại lục a! Muốn đạt ngôi vị quán quân Đan hội, cần phải bước qua tất cả bọn họ, thẳng tiến một đường lên trên, đến khoảnh khắc dừng lại đến đỉnh núi vinh quang, quả thật là một khó khăn không nhỏ!
Đến khi cửa không gian đóng lại, quảng trường vốn dị thường huyên náo lại lập tức trở nên yên tĩnh hơn nhiều. Tất cả mọi người đều biết thời điểm kế tiếp mới đích thực là trọng điểm của Đan hội lần này!
" Lần này người dự thi có chút thiếu a!" Quảng trường trên đài cao, ngồi ngay thẳng Thiên Lôi Tử, nhìn lấy trong sân rộng những người dự thi, cau mày một cái, thường ngày Đan Hội, cuối cùng thông qua khảo hạch người dự thi, thế nhưng là quá ngàn tên, lần này nhưng so ra kém mấy lần trước khoảng một nửa.