Bình...
Thân hình người bịt mặt bật tung lên cùng tiếng nổ chấn động. Huệ Tiên cũng bay lùi trở lại bởi dồn sức vào một chưởng chiêu quá dữ. Cả hai đối thủ cùng lắc lư tựa say sóng giữa vùng khí trắng mịt mù, làm Hán Sơn trụ bộ bên ngoài cũng phải xây xẩm.
Chàng kinh ngạc, thầm nói một mình: “Ta vẫn nghe nói môn âm kình Âm Dương Bạch chân khí của bọn nữ ma đầu. Có lẽ Huệ Tiên đã luyện được môn kình khí siêu tuyệt này đó chăng?”.
Chàng không khỏi thầm lo ngại cho quái nhân bịt mặt, một người tuy xa lạ nhưng lại xuất hiện giải cứu cho chàng giữa cơn nguy khốn. Hán Sơn vội quơ thanh đại đao mang vào vai và theo dõi tình hình. Nếu quái nhân bị Huệ Tiên áp đảo chàng quyết liều mạng hỗ trợ ông ta.
Chợt hai luồng hồng quang lóa lên làm Hán Sơn chói mắt, tai chàng nhức buốt như bị xuyên hai mũi dùi bởi âm ba chấn động.
Bùng bùng.
Song chiêu hỏa chưởng của người bịt mặt giáng trả Huệ Tiên ngay lúc ông ta vừa trụ vững đã xua tan luồng Bạch chân khí tanh tưởi của thiếu phụ dâm ác, đồng thời kình lực như tia sét đánh thẳng vào Huệ Tiên.
Ả ta hự một tiếng, toàn thân chao đảo dữ dội. Phải vận lực trụ vững, Huệ Tiên đưa tay quẹt ngang dòng máu rỉ ra khóe mép, rồi ả trừng mắt :
- Ngươi sử dụng Kim Điêu hỏa chưởng, hãy khai thật cho ta biết ngươi là ai?
Chiếc khăn bịt mặt của quái nhân khẽ lay động :
- Ác phụ, ngươi cần biết tên ta làm gì?
Huệ Tiên nhếch mép :
- Hừm, chỉ để ghi tên ngươi trên bia mộ thôi. Bởi ta không thích hạ sát một kẻ vô danh.
Người bịt mặt cười lạt :
- Nếu vậy ngươi khỏi cần biết vì kẻ chết tan xác chính là ngươi.
Huệ Tiên đỏ bừng mặt, ả lao tới bằng thế Phụng Nhập Quá Lâm, tả hữu chưởng cùng diêu động đẩy kình lực như chớp lóa vào đối thủ với tất cả cơn phẫn nộ. Bình, chân khí lại mịt mù cùng chưởng phong vần vũ ghê người.
Trước luồng chưởng phong khủng khiếp của đối thủ, người bịt mặt tung mình lên theo thế Mãnh Hổ Phân Thân. Rồi ông ta như một cái bóng chập chờn đảo lộn trong vùng khí trắng tựa con rồng đen vùng vẫy giữa không trung, chưởng lực của Huệ Tiên bị hai vạt áo choàng của quái nhân này xô bạt.